Kết hôn hơn 3 năm, chồng vẫn chỉ coi tôi như… em gái
Tôi đã vô cùng thất vọng và cảm thấy cuộc sống có chồng mà cô đơn cùng cực.
Hơn 3 năm sống với chồng, tôi câm nín, ngậm đắng nuốt cay chấp nhận sự thật này. Có lúc tôi muốn bỏ chồng vì bên anh tôi nào cảm thấy một ngày vui. (Ảnh minh họa)
Có lúc tôi muốn buông xuôi, trút bỏ tất cả để trở về cuộc sống bình thường, không cần đến chồng. Nhưng lại nghĩ bỏ chồng được lợi ích gì, rồi tôi cũng là kẻ bị người khác nhìn ngó, trong khi con cái tôi và anh còn chưa có.
Ngày yêu anh, anh luôn nói giữ gìn cho tôi, tôi còn tự hào cho rằng, anh là người đàn ông nghiêm túc. Tôi tin, vì tôi mà anh mới làm vậy và cũng chờ đợi tới ngày tân hôn.
Nhưng đêm tân hôn của tôi qua nhanh chóng vánh, tôi chưa còn cảm nhận được hết sự ngọt ngào của tình yêu, của ngày đầu làm vợ thì đã chấm dứt. Anh nói, anh xin lỗi tôi vì anh chỉ có thế. Tôi thất vọng khi chồng tỏ ra yếu sinh lý, bất lực…
Anh và tôi đúng là chỉ như anh trai, em gái. Anh coi tôi không khác gì em gái của anh, không hơn không kém. Vẫn quan tâm tôi nhưng đúng là sự quan tâm của người anh trai thực sự.
Cũng chính từ đó, những ngày tháng đen tối của tôi bắt đầu. Lúc nào anh cũng nói anh không có sức, anh không thể làm gì khác, rồi anh sẽ uống thuốc, tẩm bổ.
Tôi mua cho anh nhiều thứ, để anh có thể làm tròn trách nhiệm của người chồng,người đàn ông, để chúng tôi có thể có con nhưng tất cả đều vô dụng. Anh đều nói anh không có khả năng khiến tôi có con, anh bất lực…
Hơn 3 năm sống với chồng, tôi câm nín, ngậm đắng nuốt cay chấp nhận sự thật này. Có lúc tôi muốn bỏ chồng vì bên anh tôi nào cảm thấy một ngày vui. Nhưng tôi cứ giả vờ như không biết, giả vờ che đậy bằng bộ mặt hạnh phúc giả tạo. Ngay bố mẹ tôi cũng không biết gì, bố mẹ anh thì càng không. Họ còn trách cứ tại sao tôi không có con…
Được bố mẹ chồng yêu quý như con gái trong nhà, được cưng nựng nhưng với tôi, chồng không tốt, không yêu thì chẳng có ý nghĩ gì. Có lúc tôi nghĩ, hay anh lấy tôi vì gia đình tôi khá giả? Tôi không thể thoát khỏi suy nghĩ, rốt cuộc anh lấy tôi vì mục đích gì…
Được bố mẹ chồng yêu quý như con gái trong nhà, được cưng nựng nhưng với tôi, chồng không tốt, không yêu thì chẳng có ý nghĩ gì. (Ảnh minh họa)
Hơn 3 năm trôi qua, tôi cố gắng sống với người chồng bất lực, đến khi tôi đã cạn kiệt sinh khí, quyết định ly hôn thì một ngày tôi đọc được cuốn nhật kí cũ nát anh cất kĩ trong tủ quần áo, chôn vào tận phía sâu bên trong.
Tôi lặng người khi biết được chuyện tình yêu lâm ly bi đát của anh với người cũ. Người con gái đó đã mất trước khi anh quen tôi. Và nghe đâu, khi anh quen tôi, họ vẫn chưa thực sự chia tay nhau. Anh cho rằng, việc anh quen tôi chính là lỗi lầm khiến cô ấy gặp tai nạn.
Video đang HOT
Và cũng chính từ ngày đó, anh quyết định lấy tôi để trả thù bản thân, cũng là trả thù tôi đã khiến tình yêu của anh tan vỡ. Có lẽ, anh còn yêu người ấy quá nhiều, cũng vì hận tôi nên bây giờ, anh mới cho tôi làm bình phong và đối xử với tôi như kẻ tù tội.
Thật là đê tiện, vô liêm sỉ. Hóa ra, anh không bất lực, anh cũng hoàn toàn có khả năng có con. Chỉ là, ở bên cạnh tôi, anh bị ám ảnh vì nhớ người cũ. Ở bên cạnh tôi, anh luôn hận trong lòng và muốn trả thù tôi.
Vậy thì anh đã đạt được mục đích rồi đó. 3 năm sống với người chồng bất lực, còn nhẫn tâm làm tôi khổ sở thế này là cái giá quá đắt anh trả cho tôi, anh đã hoàn toàn có thể buông tha tôi rồi. Nhưng nghĩ cho cùng, tôi có tội gì? Cái tội của tôi là yêu anh mù quáng, lấy anh làm chồng?
Tôi vô can trong sự ra đi của người cũ của anh. Đó là chuyện của anh, là lỗi lầm do anh, đâu phải do tôi. Tôi còn chưa từng biết anh đã có người yêu cũ. Tại sao anh lại gieo tiếng ác lên tôi, lại bắt tôi phải nhận hết nỗi đau này?
Người như anh có xứng để một người phụ nữ đã hi sinh vì anh, một người đang ở đây khóc lóc, chịu khổ cùng cực. Anh đúng là gã đàn ông bỉ ổi, đê tiện. Cả đời này, anh sẽ không được hạnh phúc vì những gì anh đã đối xử với tôi và kể cả với người cũ đã khuất của anh.
Tôi quyết định ly hôn để giải thoát cho mình, tôi đã sai và không muốn sai hơn nữa.
Theo Tinmoi24.vn
Lúc hấp hối vợ bảo chồng: 'Hãy để em gái em chăm sóc anh quãng đời còn lại nhé'
Có những người vì không may mắn được ở bên nhau mãi mãi nhưng họ vẫn luôn mong muốn người mình yêu được bình an, hạnh phúc. Ngay cả khi đã trở thành vợ chồng thì chưa chắc chúng ta đã không phải lìa xa.
Vợ chồng Hương cũng vậy, sau khi vượt qua bao sóng gió mới đến được với nhau, họ cứ nghĩ mình đã có 1 cuộc sống hạnh phúc từ đây. Thế nhưng, không ai lường trước được ngày mai, khi mà mới cưới được 2 năm thì Hương đã phát hiện mắc bệnh ung thu. Cũng chính vì vậy, cô không thể mang thai.
Từ ngày đó, Hương như rơi vào địa ngục, chỉ còn điều may mắn duy nhất là chồng cô - Khánh vẫn luôn bên cạnh chăm lo cho vợ.
Mặc dù vợ bị bệnh hiểm nghèo như vậy, Khánh vẫn không từ bỏ, anh sẵn sàng bán cả ngôi nhà vừa mua đi để lấy tiền điều trị cho vợ. Khi Hương cảm nhận được mình sẽ không qua khỏi, cô nói:
-Anh, em không muốn ở bệnh viện nữa, em muốn về nhà, anh cũng không cần mua thuốc cho em nữa, phải để dành tiền ăn, uống chứ.
Khánh lắc đầu:
-Em nhất định phải điều trị cho khỏi, anh tin em sẽ khỏi mà, em đừng lo về tiền bạc, chỉ việc cố gắng mạnh khỏe là được.
Hương bật khóc:
-Em xin lỗi đã làm khổ anh, thấy anh gầy và xanh thế này em xót xa quá.
Mặc dù Khánh đã trấn an vợ nhưng cô nghĩ đến việc sắp phải xa chồng thì ngày nào cũng khóc trên giường bệnh. Được 3 tháng sau, Hương đã bị bệnh viện trả về. Lúc hấp hối, bên cạnh cô chỉ có chồng và đứa em gái năm nay 23 tuổi. Hương nhìn 2 người đang khóc lóc thì cô an ủi họ:
-Không sao đâu mà, không ai được khóc cả.
Thấy chồng ngước lên, Hương vội nắm tay ăn bất ngờ năn nỉ:
-Hãy để em gái em chăm sóc anh nốt quãng đời còn lại nhé.
Khánh trợn mắt ngạc nhiên còn cô em gái thì vẫn cúi đầu khóc lóc như họ đã giao hẹn với nhau từ trước. Nhưng Khánh nhìn vợ nổi giân:
-Em đừng nói linh tinh nữa, cả đời này anh chỉ yêu mình em thôi.
Hương cố hết sức nói lí nhí:
-Em xin anh, nếu yêu em thì anh phải đồng ý thì em mới yên tâm... nhắm mắt.
(Ảnh minh họa)
Chưa dứt lời, Hương đã tắt thở, Khánh và cô em gái cũng òa lên bật khóc rồi ôm chầm lấy Hương.
Sau khi làm đám tang cho vợ xong, ngày nào Khánh cũng ra mộ cô ngồi tâm sự vì còn quá nhớ nhung người vợ xấu số. Thế nhưng, đến hôm 49 ngày cho vợ, sau khi đặt mâm cơm lên cũng vợ xong, Khánh đuối sức định đi vào phòng nghỉ ngơi thì sốc nặng khi thấy có người phụ nữ giống y hệt vợ đang ngồi quay lưng lại. Khánh vội vã chạy lại ôm chầm lấy người đó và nói:
-Có phải em đã về với anh không? Vợ ơi. Anh nhớ em quá đi mất.
Nhưng người con gái kia quay sang gọi:
-Anh rể. Là em đây.
Khánh giật bắn mình buông vội cô ta ra và quát lên:
-Tại sao lại là em? Tại sao em lại ngồi trong phòng anh làm gì? Anh...xin lỗi..anh tưởng...
Nói rồi anh xua tay:
-Thôi em ra ngoài đi, anh muốn yên tĩnh nghỉ ngơi 1 lúc, anh mệt quá.
Cô em vợ liền đứng lên nói:
-Anh rể, trước khi qua đời, chị gái em đã dặn dò em phải ở bên cạnh chăm sóc anh thay chị ấy. Em..có thể chuyển đến đây ở không?
Khánh lùi ra xa và nói:
-Cô ấy nói lung tung, em đừng tin, không thể làm như vậy được, em và anh, tuyệt đối không thể.
Cô em vợ lại tiến sát Khánh:
-Nhưng chị em đã dặn, em phải làm theo nếu không chị ấy nhất định không được yên nghỉ. Chúng ta tại sao lại không được chứ, chị gái em cũng đã qua đời rồi, em lại muốn có 1 người chồng tốt bụng, yêu thương vợ như anh. Anh có đồng ý không?
Khánh run run trả lời:
-Anh không thể làm như vậy được, em hãy về đi, đừng đến đây nữa.
Bị anh rể xua đuổi, nhưng cô em vợ vẫn nhất quyết đòi ở lại vì nói phải làm theo di nguyện của chị gái. Ở trong tình thế này, Khánh phải làm gì mới trọn vẹn cả đôi đường đây?
Bình An/ Theo Thể thao Xã hội
Em có làm gì đi chăng nữa thì anh ấy vẫn cứ thích lên giường với chị Cả đêm hôm đó tôi cứ nằm suy nghĩ mãi. Liệu những gì mà chính mắt tôi trông thấy có phải là lần đầu tiên Chiến phản bội tôi không? (Ảnh minh hoạ). Hôm nay, tôi cờ gặp Vân, cô bạn từ thời đại học, Vân đã kéo tôi vào một góc, mặt mày nó có vẻ nghiêm trọng lắm: - Mày biết...