Kể từ ngày cưới vợ, chưa đêm nào tôi được mặc quần đi ngủ nhưng kết quả nhận được…
Đêm nào tôi cũng chiều vợ đến 1 giờ sáng, hai vợ chồng dính lấy nhau như sam và hạnh phúc mặn nồng. Tôi yêu vợ nhiều hơn cả bản thân, nhưng cuối cùng thứ tôi nhận được lại là….
ảnh minh họa
Tôi biết thật đáng xấu hổ khi kể chuyện gia đình mình ra, nó chẳng khác gì vạch áo cho người xem lưng. Nhưng tôi thực sự thấy bế tắc quá nên muốn chia sẻ để mọi người cho tôi lời khuyên.
Tôi và vợ kết hôn đến nay đã được 2 năm. Vợ tôi là 1 cô gái xinh xắn và tự tin vô cùng. Em làm trong lĩnh vực ngân hàng nên nói năng rất dễ nghe và khá năng động. Khi yêu nhau cô ấy cũng cởi mở chia sẻ với tôi về chuyện ấy. Tôi không đến nỗi gia trưởng hay cổ hủ vì thế việc em còn hay mất tôi không quan trọng, điều tôi quan tâm là tôi và em yêu, hợp nhau được bao nhiêu.
Yêu nhau được hơn 1 năm, tôi và cô ấy đều muốn gắn kết với nhau nên chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới. Hai gia đình đều có điều kiện nên chúng tôi được ông bà hai bên góp vốn mua cho 1 căn nhà 4 tầng khang trang ở trung tâm thành phố. Ngày mới cưới hai vợ chồng suốt ngày dính nhau như sam, chuyện đó của hai vợ chồng cũng rất hòa hợp và hiểu ý nhau nên cuộc sống vợ chồng rất mặn nồng.
(Ảnh minh họa)
Vợ nói muốn kế hoạch chuyện con cái để có thể dành thời gian cho nhau, tôi nghĩ cả hai còn trẻ nên đã gật đầu đồng ý. Kể từ ngày kết hôn chúng tôi dường như đi ngủ chỉ mặc mỗi đồ lót để cho dễ hoạt động, vợ là người có nhu cầu cao thậm chí cao hơn cả tôi nên tôi luôn phải chiều em.
Thời gian đầu còn khỏe mạnh, sung sức tôi còn chiều được nhưng lâu dần sức khỏe có phần yêu đi hơn nữa công việc khá áp lực nên tôi bàn với em l.àm c.huyện đ.ó điều độ thôi. Vợ tôi đồng ý nhưng có vẻ không được thoải mái lắm. Tôi rất yêu vợ nên em muốn mua gì hay đi đâu tôi đều đưa em đi.
Dù cưới đã khá lâu nhưng thỉnh thoảng tôi và vợ vẫn hẹn hò như ngày còn mới yêu. Cưới được 1 năm thì tôi bắt đầu bận rộn hơn với dự án mới, nhưng đêm nào tôi cũng về ngủ nếu vợ. Vợ tôi luôn động viên và thông cảm với chồng nên tôi rất yên tâm công tác.
Video đang HOT
Nhiều lúc bạn bè trêu: “Đúng là tốt mái hại trống” vợ tôi ngày càng béo khỏe xinh ra còn tôi thì gầy hơn. Phần vì lo công việc phần vì đêm nào cũng không được mặc quần đi ngủ. Nhiều lúc tôi nghĩ bụng hay vợ mình có bệnh lý về vấn đề đó nhỉ, nhưng nếu đề cập đến và bảo em đi khám thì vợ sẽ tự ái nên tôi lại thôi. Tôi cố xua ý nghĩ đó đi và thay vào đó tôi nghĩ rằng chắc do cô ấy yêu mình nên mới đòi hỏi như vậy. Phụ nữ luôn có ý muốn chiếm hữu người đàn ông mình để họ không dám léng phéng bên ngoài mà.
Tôi vừa nghĩ bâng quơ vừa tủm tỉm cười. Hôm đó nhận mấy trăm triệu dự án, tôi định bụng sẽ lái xe về nhà rồi rủ vợ đi ăn, vợ muốn mua gì tôi sẽ mua cho em. Nhưng đúng lúc đó tôi phát hiện ra vợ có bồ, nhìn thấy cảnh vợ mình đang ôm hôn tình tứ bước ra từ khách sạn khiến tôi nóng ran mặt. Vì đang đi với bạn nên tôi không dám làm ầm lên, càng không thể quay xe lại.
Tối đó tôi không về nhà vì tôi sợ mình sẽ không kìm chế nổi. Tôi sợ mình sẽ đ.ánh v.ợ và phá nát ngôi nhà mất. Thật nực cười, hàng nghìn câu hỏi vây bủa khiến tôi như phát điên lên. Tôi không tin nổi người vợ mà tôi đã hết mực yêu thương lại có thể làm 1 chuyện khủng khiếp như vậy.
Hôm sau khi bình tâm lại, tôi định lôi vợ ra làm cho sáng tỏ mọi việc thì bất ngờ cô ta báo tin có bầu. Nếu như bình thường tôi nghĩ mình sẽ nhảy cẫng lên sung sướng nhưng trong hoàn cảnh này tôi chỉ biết nhếch mép cười khẩy:
- Đó chắc gì đã phải con tôi mà cô khoe.
- Anh… anh nói gì cơ? Ý anh là sao?
Mặt vợ tôi ngây ngô, đau khổ:
- Thôi đi, đừng giả bộ ngây thơ nữa. Hôm qua cô hôn ai, cô đi đâu làm gì với thằng nào tôi biết cả rồi. Cô làm tôi kinh tởm quá Linh à, cô thèm khát chuyện đó đến nỗi đi cặp bồ lung tung như vậy sao. Tôi chiều cô, tôi yêu cô vậy còn chưa đủ à?
- Anh đừng nói thế, hãy nghe em giải thích đã.
- Còn gì đâu mà giải thích, cô đừng giả vờ ngây thơ vờ vịt nữa, cô làm tôi buồn nôn đó. Đứa con đó chắc là của tôi, cô viết đơn đi tôi sẽ ký. Tôi không ngờ cô lại là con người trơ trẽn như vậy.
Nỗi đau bị phản bội choán hết tâm hồn tôi, tôi biết suốt 2 tháng nay vợ chồng mình không hề có biện pháp bảo vệ vì chúng tôi muốn có con nhưng tôi không thể tin đứa con ấy là của mình. Dù nó là của tôi đi nữa tôi cũng không thể chấp nhận 1 người vợ ngoại tình như vậy. Vợ tôi khóc lóc cầu xin, cô ấy nói nếu cần thiết tôi có thể chọc ối xét nghiệm này nọ nhưng tôi gạt đi. Đã hơn tuần nay tôi chuyển ra ngoài sống bỏ mặc vợ và cái thai 1 mình, tôi nên làm gì đây, ly hôn ngay lập tức hay chờ đứa con ra đời rồi mới quyết định. Giờ đây tình yêu và lòng thù hận khiến tôi không đủ tỉnh táo, xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo blogtamsu
Không có của hồi môn nên bị mẹ chồng đuổi đi, nhưng câu nói của nàng dâu khiến bà phải...
Cô đừng có lấy lý do để thay cho cái bệnh lười. Đi lấy chồng mà không có 1 xu mang về thì chỉ có làm ô sin thôi chứ đừng hi vọng làm bà chủ ở đây mà ra điều kiện cho tôi nhé.
Cô đừng có lấy lý do để thay cho cái bệnh lười. Đi lấy chồng mà không có 1 xu mang về thì chỉ có làm ô sin thôi chứ đừng hi vọng làm bà chủ ở đây mà ra điều kiện cho tôi nhé. (Ảnh minh họa)
Hoa vốn sinh ra ở miền quê nghèo khó bố mẹ quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời nhưng cái nghèo vẫn đeo đẳng. Tuy vất vả khó khăn nhưng bố mẹ cô chưa bao giờ để con cái bỏ học. Biết hoàn cảnh gia đình, 2 chị em Hoa từ nhỏ đã chăm chỉ học hành, thời gian rảnh lại phụ giúp bố mẹ việc nhà.
Dù không được học thêm nhiều như các bạn nhưng năm đó Hoa vẫn đỗ đại học với điểm rất cao. Ngày con nhập học dù phải chạy từ đầu xóm đến cuối xóm để vay t.iền nhưng bố mẹ Hoa vẫn quyết không để con muộn ngày nhập học. Suốt 4 năm trời Hoa vừa học vừa đi làm thêm để giảm bớt gánh nặng cho mẹ ở quê. Đến năm thứ 2 đại học Hoa đã không phải xin t.iền nhà mà thì thoảng vẫn tích góp được một ít gửi về cho đứa em đang học cấp 3 mua sách vở.
Làng xóm ai cũng ca ngợi Hoa hết lời, bố mẹ cũng tự hào về cô lắm. Ra trường với tấm bằng loại ưu, dù không có mối quen biết nào nhưng Hoa vẫn tự xin được một công việc có thu nhập tạm ổn mà nhiều bạn bè cùng trang lứa phải mơ ước. Trong thời gian làm ở đây Hoa được Hùng, anh đồng nghiệp làm cùng phòng để mắt tới.
Trong thời gian làm ở đây Hoa được Hùng, anh đồng nghiệp làm cùng phòng để mắt tới. (Ảnh minh họa)
Thời gian đầu Hùng rủ Hoa đi cà phê, câu chuyện xoay quanh công việc nhưng sau thì anh cũng để lộ ý đồ tán tỉnh cô. Bạn bè đồng nghiệp cũng vun vào nhưng Hoa nghĩ không bao giờ Hùng yêu mình cả vì anh ở thành phố, nhà có điều kiện lại là con 1, ai lại yêu cô gái nông thôn nghèo khó như cô.
Thế nhưng suốt 1 năm trời Hùng theo đuổi và quan tâm tới Hoa thật lòng thì cô cũng xiêu lòng, cũng nghĩ anh thật lòng với mình thật. Cuối năm đó Hùng đưa Hoa về ra mắt, tuy nhiên mẹ Hùng đã không có thiện cảm với Hoa ngay từ đầu, bà tỏ thái độ khinh bạn gái của con trai ra mặt.
Hoa cũng biết sẽ chẳng đi đến đâu nên tìm cách chấm dứt chuyện yêu đương để anh tìm người mới. Tuy nhiên Hùng van xin níu kéo, bảo cô cho anh xin 2 tháng thôi, anh sẽ thuyết phục mẹ bằng được. Nếu không cưới Hoa, đời này anh sẽ không lấy ai cả. Thương Hùng, Hoa cũng ậm ừ đồng ý cho anh 2 tháng nhưng thực lòng cô biết mối tình của mình đã chấm dứt.
Nhưng thật bất ngờ đúng 2 tháng sau chính mẹ Hùng đã goi điện cho Hoa. Bà muốn cô chấp nhận lời cầu hôn của Hùng để bà làm đám cưới cho hai người. "Bác chỉ có nó là con trai duy nhất, bác không muốn điều không hay xảy ra. Xin cháu hãy bỏ qua mọi chuyện hiểu lầm trước đây, bác sẽ về quê xin cưới hỏi với bố mẹ cháu đàng hoàng".
Nghĩ mẹ Hùng thật lòng, Hùng lại si tình đến vậy thì Hoa cũng mừng và gật đầu đồng ý. Và đúng là sau đó Hùng có đưa mẹ về tận làng quê nghèo của Hoa để xin cưới khiến cả nhà Hoa đều cảm kích, ai cũng mừng cho bố mẹ cô vì con gái đã tìm được một nơi tử tế để gửi thân mà không ai biết rằng mẹ Hùng miễn cưỡng làm chuyện này chỉ là vì con trai.
Đám cưới diễn ra, nhà Hùng đưa cả ô tô sang về rước dâu, cả cái xã nghèo hạnh phúc vì lần đầu tiên có cô gái lấy chồng thành phố. Trước đám cưới 1 tuần bất ngờ bố Hoa bị tại nạn phải nhập viện tốn khá nhiều t.iền thuốc mẹn, hôm cưới con gái ông còn chưa ra viện. Thế nên Hoa quyết định không lấy chút hồi môn nào của bố mẹ, dù mẹ cô định trao cho con 2 chỉ khi về nhà chồng cho cô đỡ tủi. Cô bảo mẹ giữ lại để lo cho bố vì bố còn nằm viện dài dài.
Vậy là Hoa lên xe dâu về nhà chồng mà không có gì mang theo, chồng cô vẫn vui vẻ hớn hở nhưng mẹ chồng thì mặt bắt đầu biến sắc. Tối ấy hôm về nhà chồng sau khi một mình rửa gần 20 chục mâm bát, mẹ chồng lại bắt Hoa giặt cả chậu quần áo cao chất ngất mà mọi người trong nhà thay ra bằng tay thì cô bảo mẹ:
- Mẹ ơi con mệt quá vì nay đi đường xa, tay con lại bị nước làm nhăn nheo cả rồi, để con bỏ quần áo vào máy giặt mẹ nhé.
- Không được, cô phải giặt tay, bỏ vào máy thì nói làm gì. Mất t.iền rước cô về mà lại còn mất thêm t.iền nước t.iền điện nữa thì hóa ra t.iền tôi là giấy lộn à.
- Vậy mẹ để sáng mai con dậy con giặt, giờ tay con cứng đơ rồi không giặt được nữa ạ.
- Cô đừng có lấy lý do để thay cho cái bệnh lười. Đi lấy chồng mà không có 1 xu mang về thì chỉ có làm ô sin thôi chứ đừng hi vọng làm bà chủ ở đây mà ra điều kiện cho tôi nhé. Tôi cưới cho là may lắm rồi. Không làm được thì xách quần áo xéo luôn đi, tôi không cần loại dâu đó.
Đến nước này Hoa không thể nhẫn nhịn thêm được nữa. Cô nói với mẹ chồng: "Con có ép mẹ phải hỏi cưới con đâu mà mẹ tự nguyện về quê con xin hỏi cưới con đấy chứ. Mẹ thích vừa có con dâu làm ô sin lại vừa muốn mang t.iền về cho mẹ thì mẹ cưới vợ khác cho chồng con. Chứ con thì không làm được thứ mẹ muốn đâu".
Nói rồi Hoa lên xách luôn cái va li của mình rồi kéo đi ngay đêm tân hôn trước sự ngỡ ngàng của mẹ chồng. Chồng cô lúc đấy mệt quá ngủ không biết. Cô chỉ nhắn lại cho chồng một câu: "Mình có duyên không có phận, chúc anh hạnh phúc, đừng tìm em".
Theo blogtamsu
Mẹ chồng ép con dâu liệt ly hôn để cưới vợ cho con trai, cô vợ đã nói 1 câu... Nghe câu nói đó của cô con dâu liệt nửa người, ai nấy trong nhà chồng cũng bật khóc nức nở và hối hận vô cùng vì đã ép Thùy ly hôn chồng. Thùy ứa nước mắt đau đớn nhìn mẹ chồng và chồng (ảnh minh họa) Từ ngày Thùy bị tai nạn liệt nửa người nằm ở 1 chỗ khiến cả nhà...