Kẻ thứ ba có mãi là người hùng?
Kẻ thứ ba biết chị cô đơn cùng cực. Với quãng đời chị đã sống qua, kẻ thứ ba cảm thấy tức giận, tại sao chị lại khổ sở như thế.
Chiều nào cũng vậy, hễ tan sở là chị ba chân bốn cẳng chạy đi đón con. Đứa nhỏ luôn phải chờ mẹ hơn 30 phút ở công trường nên chơi đùa thả ga, quần áo lúc nào cũng dơ bẩn, mồi hôi nhễ nhại. Về đến nhà, sau khi thay bộ đồ công sở ra, việc đầu tiên là chị phải tắm cho thằng nhóc. Rồi mở tủ lạnh lấy ít bánh trái cho con cầm cự. Chị lao vô bếp nấu cơm. Trên tivi, hình ảnh những ông chồng hoàn hảo đang ôm eo vợ ở trong bếp, đang hí hửng lặt rau cùng vợ, đang chơi đùa với con chờ một bữa cơm gia đình đầm ấm.
Chị thở dài sườn sượt, chồng mình chắc cũng đang lu bu. Có điều lu bu với mấy chai bia và đám bạn nhậu trường kỳ bất kể ngày tháng.
Chị nấu cơm vì phải nấu cho con đủ chất dinh dưỡng mà phát triển. Đã từ lâu rồi, chị không có được cảm giác đầm ấm, hạnh phúc khi tự tay nêm nếm cho những người thương của mình vừa miệng. Mọi công việc nhà khác, chị làm vì không thể không làm. Dù sao mình cũng phải có một không gian sạch. Con mình có cha bên cạnh hay không, con cũng phải được thương yêu và lo lắng bài bản.
Chị cảm thấy mệt mỏi thật sự vì không có bạn đồng hành trong cuộc sống. Ảnh minh họa
Nhưng mà mệt. Chị cảm thấy mệt mỏi thật sự vì không có bạn đồng hành trong cuộc sống. Những điều này không thể nói ra, vì trước mắt bao nhiêu người, gia đình chị vẫn bình thường. Cả chồng chị cũng vậy, chưa bao giờ anh thấy mình phải có trách nhiệm gì với gia đình này. Cứ vô tư chơi bời như thể, vợ và con sẽ cứ mãi mãi ở yên đấy. Vậy là an tâm.
Cả hai đều không thể ngờ. Có một kẻ thứ ba đang lăm le.
Kẻ thứ ba thấy chị sao mà thân thương đến thế. Kẻ thứ ba hễ gặp chị là cảm giác ấm áp như người thân. Kẻ thứ ba theo dõi hết, nó biết chị lấy phải một ông chồng vô trách nhiệm. Kẻ thứ ba biết chị cô đơn cùng cực. Với quãng đời chị đã sống qua, kẻ thứ ba cảm thấy tức giận, tại sao chị lại khổ sở như thế.
Và nó muốn làm người hùng!
Và dịp may đã cho nó một cơ hội.
Video đang HOT
Chị phát hiện ra anh ngoại tình. Cay đắng khôn cùng. Cả tuyệt vọng vì chồng không hề tỏ ra hối lỗi. Chị đọc sách, đọc báo, thấy trong trường hợp này, người ta sẽ tâm sự với bạn bè, với chị em trong nhà. Nhưng chị không áp dụng được khoản nào hết.
Chị không có bạn, chị đã hy sinh mọi quan hệ bạn bè để dồn hết cho anh. Giờ hữu sự, gọi bạn nào ra ngồi nghe chị trút bầu cũng thật kỳ. Chị không có chị em. Chị chỉ có mỗi cha mẹ già ở quê. Chuyện đau lòng này cần phải giấu.
Chợt hình ảnh nó hiện ra. Chị bấm số nó thật nhanh. Nó nghe chị khóc qua điện thoại và ào tới như một cơn lốc. Chị thú nhận, chị không thể nói chuyện này cho ai nghe, ngoài nó. Chẳng hiểu vì sao là nó. Nhưng ngay lúc đó, nó thấy mình mạnh mẽ khác lạ. Bờ vai nó rộng mở. Chị úp mặt vào đó khóc ngon lành. Mặt nó đanh lại, nó căm thù “ông già dịch” kia đã làm chị khổ. “Được rồi, ông có ngọc trong tay mà không biết quý thì để tui” bụng dạ kẻ thứ ba lầm bầm.
Chiến dịch của nó bắt đầu, không mấy khó khăn vì cả hai làm cùng công sở.
Sáng sớm đi làm, ngoài ly đen đá cho mình, nó mua thêm một nâu đá cho chị. Không cần gặp mặt, nó lén lén để trên bàn chị rồi chuồn. Chị vào, màn hình nháy lên dòng chat “Chị iu một ngày tốt lành!”.
Màn hình nháy lên dòng chat “Chị iu một ngày tốt lành!”. Ảnh minh họa
Nó đi công tác hai ngày, khi về, trên bàn chị có một chiếc máy bay từ vỏ lon bia tái chế với mảnh giấy “em hy vọng cu Tin sẽ thích!”. Cu Tin có thích hay không chẳng biết, nhưng chị chạnh lòng quá thể. Giá mà ba cu Tin nhớ tới thằng nhỏ rồi mua một món gì cho nó, từ bà bán dạo móc tai, chìa khóa cũng được.
Rồi Noel, khắp nơi giăng đèn rực rỡ. Chị muốn chở con đi một vòng nhưng lại sợ tự làm mình đau vì người xe nườm nượp, ai cũng sum vầy. Y như đọc được suy nghĩ của chị. Kẻ thứ ba xung phong làm tài xế kèm theo lời hứa một chầu kem cho cu Tin.
Không có gì lớn lao, cũng không có gì quá mất sức. Vì có quan tâm nên nó biết chị đang cần gì rồi hỗ trợ. Chị như một cái cây héo rũ vì cô độc, bỗng trở nên tươi tỉnh vì nhận ra cũng có người chia sẻ với mình. Hóa ra ngoài chồng, vẫn còn những nẻo yêu thương dễ chịu.
Ngày mai rồi sẽ thế nào, kẻ thứ ba cứ hồn nhiên yêu thương mãi được không? Chị không muốn biết, thôi cứ để mai tính. Vậy đi cho khỏi nhức đầu!
Theo PLO
Anh không đáng mặt làm chồng
Mỗi lần nói đến chuyện chồng con là em chán hẳn. Em cảm giác mình sống trong gia đình này như một cái bóng vô hình.
Em không cảm nhận được sự ấm áp khi ở bên chồng giống như bao người phụ nữ khác.
Người ta lấy chồng thế nào em không biết. Nhưng em luôn tưởng tượng cuộc sống hạnh phúc khi có chồng. Em nghĩ, lấy chồng rồi, em sẽ có được một người đàn ông yêu thương em, để cho em được nương tựa. Người đàn ông ấy sẽ mang lại cho em tiếng cười, cho em được yêu thương...
Nhưng hôn nhân không màu hồng như em nghĩ. Hôn nhân chính là &'nấm mồ chôn tình yêu'. Người ta nói không sai nhưng em lại không tin điều đó. Khi yêu anh, mọi thứ thật đẹp, đẹp mộng mơ, đẹp đến mức mà chính em cũng không bao giờ dám nghĩ có một ngày nó lại trở thành một mảng tối trong cuộc đời mình. Tình yêu ư, nó chỉ là phép nhiệm màu khi mà chúng ta chưa cưới nhau phải không anh? Anh hứa hẹn với em bao nhiêu điều, bây giờ anh lại biến em thành kẻ cô đơn trong chính gia đình của mình.
Được đúng nửa năm, anh lao vào công việc như một con thiêu thân, anh nói là làm việc kiếm tiền nhưng tiền đâu thì em chẳng thấy. Một tháng anh đưa cho vợ vài triệu, anh nói rằng, đó là trách nhiệm với gia đình của anh, cứ mặc định như thế còn tiền của anh, em không được phép hỏi. Em không nên kiểm soát anh quá kĩ. Em hiểu, vợ chồng cũng cần có khoảng trời riêng, em không nên quản thúc anh quá chặt, cũng không nên vặn hỏi anh những điều mà anh không muốn nói. Nhưng có những chuyện, vợ chồng cần tôn trọng nhau anh ạ. Em là vợ anh, em có quyền được biết anh đi đâu, làm gì, với ai, chứ không phải cứ để anh đi, về nhà đầy mùi rượu, rồi cơm nước không ăn...
Được đúng nửa năm, anh lao vào công việc như một con thiêu thân, anh nói là làm việc kiếm tiền nhưng tiền đâu thì em chẳng thấy. (ảnh minh họa)
Từ ngày em có con, anh chỉ biết việc của anh. Anh bảo, em ở nhà chăm con, đó là việc của đàn bà, phụ nữ. Anh không bận tâm tới chuyện đó. Anh về nhà có khi chỉ để hôn con một cái rồi lại lên giường, lăn ra ngủ. Anh không hỏi han vợ một câu, mặc cho vợ chờ cơm anh từ tối, cơm canh nguội lạnh mà vợ vẫn chưa được một hạt vào ruột. Anh cũng không thèm để ý đến vợ đang làm gì, đang mong ngóng anh ra sao...
Suốt thời gian đầu, một mình em vất vả ở nhà chăm con cùng cô giúp việc. Nếu như không có người giúp việc, chắc em phải vật lộn với cuộc sống này. Anh có biết, em mệt mỏi thế nào khi không có bàn tay của người đàn ông mà em yêu, khi không có được một câu động viên của chồng. Anh lao vào công việc, ngoại giao. Những cuộc tiệc rượu như anh nói là để đặt quan hệ với khách hàng, để có mối làm ăn. Anh làm ăn như vậy, tiền anh để đâu?
Lấy nhau suốt thời gian dài, anh quên mất việc đưa vợ đi chơi, cho vợ con đi dạo, hay cuối tuần dành thời gian ăn cơm cùng với vợ. Cứ về nhà là anh đi ngủ, hoặc là có khi ăn cơm, anh ngồi vào mâm cơm và ăn liền tù tì rồi đi lên phòng, có khi thơm con một cái rồi lên. Hôm rồi em tức gọi anh lại, em quát anh &'anh thế là thế nào, anh không coi mẹ con em ra gì à? Anh có coi em là người đàn bà của anh không? Tại sao anh lại biến em thành người cô đơn thế này? Anh không đáng mặt làm chồng em!.
Tại sao anh lại biến em thành người cô đơn thế này? Anh thật sự không đáng mặt làm chồng em! (ảnh minh họa)
Anh quay đi, không nói câu nào, chẳng biết anh lẩm bẩm gì nhưng mà em cảm thấy khó chịu. Thà rằng anh cứ giải thích, anh này nọ thì em còn vui hơn... Im lặng là điều đáng sợ nhất anh à... Tiền anh đưa, em nhận, nhưng đâu phải thế là đủ. Nếu thế, em là cái bóng trong nhà này, sống trong nhà mình mà cô đơn như không có một ai nương tựa. Thật may là em còn có con, em cố gắng mọi thứ cũng vì con. Em toàn tâm sự với người giúp việc, có chuyện gì em cũng nói vì chẳng thể chia sẻ cùng ai...
Chuyện nội ngoại đôi bên, anh không biết ứng xử. Anh yêu cầu em phải làm tròn bổn phận của người con dâu, còn anh, trách nhiệm của người con rể anh để đâu? Anh chưa từng nghĩ bố mẹ em có được khỏe không, anh chưa từng một lần mở lời nói mua quà biếu bố mẹ vợ. Chuyện về thăm thì anh càng không bao giờ đề cập, chỉ có em mong mỏi từng ngày được đưa cháu về quê thăm ông bà. Anh luôn viện cớ xa để không về thăm bố mẹ vợ nhưng bố mẹ anh, anh bắt em hàng tuần phải về...
Anh nhìn xem ngoài kia, người ta có vợ có con, người ta yêu thương vợ con mình thế nào, cưng chiều họ ra sao? (ảnh minh họa)
Em đã quá mệt mỏi với cuộc sống như thế này, anh đừng biến em thành người vợ cô độc nữa. Nếu như anh thật sự coi em là vợ, anh nên xem lại cách ứng xử của mình. Em có gì sai, anh cứ nói, sống được thì sống, không sống được thì chia tay, hành hạ nhau làm gì vậy anh? Đời người được mấy, sao phải hành hạ, làm khổ nhau? Nếu như anh không thể mang lại cho em và con một cuộc sống ấm áp hơn, hãy từ bỏ trách nhiệm làm chồng đi anh ạ, để em được trả tự do...
Anh nhìn xem ngoài kia, người ta có vợ có con, người ta yêu thương vợ con mình thế nào, cưng chiều họ ra sao? Anh nhìn xem, ngoài kia, những người đàn ông có trách nhiệm, họ thể hiện với gia đình họ ra sao. Những lời yêu thương, ngọt ngào, anh đã từng nói được lời nào chưa, hay là anh dành cho người đàn bà khác?
Em đã chán ngấy cảnh vợ chồng thế này rồi, vì ở bên ngoài kia, anh làm gì, với ai, em nào có biết. Em khác gì người vợ bù nhìn của anh đâu!
Theo Khampha
Chồng à, hãy quay về khi còn yêu nhau Em biết, khi chồng bước chân ra đi, dứt tình với em, bỏ lại con thơ để theo người đàn bà ấy, lòng chồng còn áy náy lắm. Bởi em hiểu, chồng chưa hết yêu em, chưa hết tình hết nghĩa với người vợ 6 năm gắn bó này. Chỉ là vì hoàn cảnh, vì sức ép của hai bên gia đình, anh...