Kẻ s.át h.ại chủ quán phở phố Kim Ngưu nhận án t.ử h.ình
Vốn từng làm việc cho quán phở của ông Tuấn khoảng 6 tháng, Nhượng biết ông chủ có t.iền nên có ý đồ cướp. Kẻ thủ ác đã phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Sáng nay, TAND TP Hà Nội đưa Vi Văn Nhượng (21 t.uổi, ở Quan Hóa, Thanh Hóa) ra trước vành móng ngựa về hành vi g.iết n.gười, cướp tài sản.
Nhượng không hề biểu hiện thái độ khi nhận án t.ử h.ình.
Nhượng chính là h.ung t.hủ g.iết hại ông Nguyễn Quốc Tuấn, 53 t.uổi, chủ quán phở ở 173 Kim Ngưu hôm 31/7.
Nhượng là người dân tộc Thái. Gia đình có hai anh em, học hết lớp 9 Nhượng bỏ về Hà Nội tìm kiếm việc làm. Qua quen biết, anh ta được nhận vào quán phở của ông Tuấn.
Làm việc cho quán phở từ cuối tháng 3 đến tháng 6, Nhượng nghỉ rồi sang làm ở khu sinh thái tại quận Long Biên. Nhưng số t.iền làm thuê không đủ cho Nhương tiêu xài, nghĩ lại ông chủ quán phở hằng ngày kiếm nhiều t.iền nên Nhượng đã có ý quay lại đó để cướp.
Với ý đồ chiếm đoạt tài sản của chủ cũ, ngày 30/7, Nhượng gọi điện xin quay lại quán phở làm việc và được ông Tuấn đồng ý. Ngay sau đó, thanh niên này tới cửa hàng bán phở. Khoảng 22h cùng ngày, dọn dẹp xong bàn ghế trong quán, anh ta sang nhà bên cạnh xem tivi. Sau đó, Nhượng quay về để thực hiện hành vi phạm tội của mình.
Video đang HOT
Tìm thấy chai rượu, Nhượng cầm lên uống rồi mò lên trên tầng 2 nơi ông Tuấn đang nghỉ. Mục đích của gã là dùng chai rượu đ.ánh ngất ông chủ để lấy tài sản. Khi thấy ông Tuấn nằm ngủ trên giường, hắn xông đến đ.ập mạnh vào mặt làm chai rượu vỡ. Nhượng cũng bị thương ở ngón tay. Ông Tuấn kêu cứu, tên này liền lấy tấm kính trên mặt bàn đ.ập liên tiếp vào người, đầu nạn nhân. Tấm kính vỡ toang, nạn nhân m.áu c.hảy lênh láng trên sàn nhà. Vẫn thấy ông chủ của mình kêu cứu, Nhượng bê luôn chiếc tivi đ.ập nhiều nhát đến khi ông Tuấn nằm gục, không động đậy.
Gây án xong, kẻ s.át n.hân đã vơ ví của nạn nhân, gần 200.000 đồng để trong ngăn kéo bán hàng cùng giấy tờ, chìa khóa chiếc xe máy Dream Trung Quốc. Đến sáng hôm sau, xác ông Tuấn được người quen phát hiện trên tầng 2.
Bỏ trốn với vết thương trên tay, Nhượng không đi được bao xa vì vết thương c.hảy m.áu nhiều. Hắn lục trong cốp xe có khoảng hơn 2 triệu đồng, bỏ máy và giấy tờ của nạn nhân lại rồi bắt taxi tới một bệnh viện để khâu vết thương. Sau khi khâu vết thương, Nhượng bắt xe lên Bắc Ninh thuê nhà nghỉ. Ngày 1/8, Nhượng bị bắt tại bến xe Bắc Giang sau một ngày bỏ trốn.
Sau hơn 1 tháng, Vi Văn Nhượng bị ra trước vành móng ngựa. Cơ quan điều tra xác định đây là vụ án điểm nên sớm hoàn thành kết luận điều tra để truy tố Nhượng với hành vi g.iết n.gười, cướp tài sản.
Phiên tòa diễn ra khá nhanh. Phiên tòa chỉ có người thân bị hại cùng tấm di ảnh. Bị cáo không có một bóng người thân tới dự tòa.
Nhượng khai nhận hành vi phạm tội nhanh và rõ ràng. Vì cần t.iền mà thanh niên này đã mất hết nhân tính, s.át h.ại người cưu mang, tạo công ăn việc làm cho mình khi chân ướt chân ráo ra Hà Nội.
Về phần bị hại, người đàn ông ngoài 50 coi Nhượng như con cháu đã bị s.át h.ại một cách d.ã m.an với gần 30 vết thương trên người. Họ không yêu cầu bị cáo bồi thường thiệt hại mà đề nghị Tòa xử nghiêm minh hành vi g.iết n.gười dã man của Nhượng.
Xét hành vi g.iết n.gười có tính côn đồ, g.iết n.gười tới cùng để cướp tài sản, HĐXX nhận định cần phải loại bỏ vĩnh viễn Vi Văn Nhượng ra khỏi đời sống xã hội. Đồng quan điểm với VKS, tòa tuyên phạt Nhượng t.ử h.ình.
nhật mai
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nỗi đau không thể khóc của hai người bố tại tòa
Hai người bố tội nghiệp như nuốt nước mắt vào trong để kìm nén nỗi đau. Cả hai cùng mất con, có điều khác là con của người này lại tước đi mạng sống của con người khác.
Ông Ba (ngoài cùng, bên trái) tại tòa.
Người nhận được nhiều sự cảm thông nhất là ông Ba, bố của nạn nhân Linh. Mới từ sáng sớm, xuất hiện trước cổng tòa, ông đã nhận được nhiều lời hỏi thăm của các phóng viên quen mặt, từng gặp ông. Đáp lại, ông nhẹ nhàng gật đầu chào mọi người rồi đi thật nhanh qua đám đông. Đằng sau là nhiều ánh nhìn, tiếng xì xào to nhỏ và cái chỉ tay "bố cô gái đấy."
Ông Ba bước vào phòng xử án khi Nghĩa chưa được đưa vào. Vóc người nhỏ nhắn nhưng nhìn ông Ba như có gì đè nặng trên vai qua dáng ngồi. Khi Nghĩa được đưa vào phòng đợi, ông Ba được luật sư Thơm dẫn ông Hùng ra gặp. Đáp lại cái bắt tay và những lời chia sẻ của bố kẻ g.iết h.ại con mình, ông Ba như cố nén cái gì đó trong lồng ngực, gật gật đầu.
Rất nhiều phóng viên nội chính làm vụ án xác cô gái không đầu đã biết đến ông Ba, kính phục ông bởi sức mạnh vượt qua nỗi đau của một người cha. Sức mạnh ấy gấp hàng trăm lần vẻ bề ngoài nhỏ nhắn, khuôn mặt nhẫn nại và ánh nhìn cương trực của một người từng làm trong ngành công an.
Lời trình bày của ông trước tòa nghe sắc và mạnh, khiến nhiều phụ huynh nữ bên dưới sụt sịt. "Nhà chỉ có một cô con gái, cha con tôi hay nói chuyện và nhắn tin cho nhau. Khi thấy con nhắn tin là không về, tôi đã thấy nghi ngờ." - Ông Ba bắt đầu trình bày quan điểm của mình về việc con gái mất tích.
Theo ông Ba, hai cha con ông rất gần gũi, hay tâm tình với nhau. Con ông không bao giờ đi chơi về khuya mà không nói trước với bố mẹ. Tin nhắn vào điện thoại cậu em trai "Chip beo" của Linh khiến ông nghi ngờ. Ngay ngày hôm sau, linh cảm của người cha, người đã từng cả đời gắn bó với nghề làm án đã khiến ông có cơ sở để bắt đầu đi tìm con.
Ông Ba tìm khắp những người mà gần ngày đi chơi con ông liên lạc. Khi nói về Nghĩa, ông khẳng định người này đã có âm mưu g.iết c.on ông để cướp tài sản.
Nén bức xúc, ông kể về cuộc điện thoại Nghĩa gọi cho con ông nhắc nhớ mang máy tính đi. "Chiếc túi đựng máy tính giặt còn ướt, cháu nhà tôi còn lấy khăn tắm, bọc máy tính và cho vào cốp xe. Khi đi, tôi thấy cháu nên còn nhớ rất rõ bộ quần áo cháu mặc hôm đó... Khi nghe tin có t.hi t.hể cô gái ở nhà G4, tôi đã tìm đến viện 198 và nhận ra ngay đó là con mình. Tôi đã ngất đi..." - Ông Ba nghẹn lời nhìn về phía cậu con trai ngồi ngay bên dưới. Vài trăm người trong phòng xử lặng đi trước nỗi đau của người cha bất hạnh.
Vợ chồng ông Hùng.
Ngồi bên dưới, ông Hùng bố của Nghĩa có tâm trạng lúng túng, đau khổ. Ông ngồi cạnh vợ, đau đáu nhìn vào con trai rồi lại nhìn sang vợ. "Chỉ có hai vợ chồng tôi vào vì những người thân khác chưa được qua cổng bảo vệ. Vợ tôi nhất nhất đòi đi để được nhìn thấy con. Từ sáng, nhìn Nghĩa đi ra từ xe thùng vợ tôi đã khóc. Gia đình định không cho bà ấy đi vì sức khỏe yếu. Suốt hai tháng nay, nhà tôi không ngủ được." - Ông Hùng chia sẻ. Ngồi bên cạnh, vợ ông chốc chốc lại cầm khăn lau nước mắt, nhìn con. Không ai hỏi bà được sang câu thứ 2 vì chỉ nói động đến con thì người mẹ tội nghiệp này lại khóc.
Ông Hùng cũng có nỗi đau mất con nhưng khó có được sự cảm thông từ dư luận. Ông cũng hiểu rõ điều đó. Ông hiểu được hai người đàn ông cùng làm cha như mình, có hai cô con gái vì con trai ông mà người thì m.ất m.ạng, người cũng phải mắc phải vòng lao lý. Ông chỉ biết hớt hải nhìn con rồi lại quay sang vỗ vai vợ an ủi. Khi nghe con khóc lên định quay xuống nhìn bố mẹ, ông như muốn khóc lớn. Vai ông run lên, cố quờ lấy tay người vợ ngồi cạnh như bấu víu. Vợ ông thì cắn chặt chiếc khăn mùi xoa trên tay. Khi nghe lời nói của con xin lỗi vì đã phản bội bố mẹ, ông Hùng như hụt hơi.
Giờ nghị án, hàng chục phóng viên vây quanh ông. Cũng chừng ấy người vây quanh ông Ba hỏi han. Chẳng cần nói thì cũng có thể hiểu tâm trạng hai người bố tội nghiệp này. Riêng ông Hùng vẫn hy vọng pháp luật dung thứ cho con mình. Nhưng ông lại như hết hoàn toàn hy vọng vì con trai ông vừa nói sẽ không bao giờ kháng án.
Theo Bưu Điện Việt Nam