Kế hoạch trả đũa của một cô giáo và vợ chồng đều sập bẫy
Sự xuất hiện của em trong gia đình chị ngày càng nhiều mà chị không hề biết. Và không chỉ chị mà cả anh đều không ngờ mình rơi vào một cái bẫy do em giăng ra trong kế hoạch trả đũa.
Gửi em, cô giáo của con gái chị!
Chị còn nhớ cách đây gần một năm, vào cái ngày bé Thảo Nhi trở lại tựu trường. Đưa bé Nhi tới trường trở về, anh tỏ ra bức xúc: “Năm nay con có cô giáo chủ nhiệm mới. Chả hiểu cái cô Ngọc này người ở đâu, như thế nào. Ai gì mặc váy ngắn cũn, mắt xanh mỏ đỏ, móng tay thì dài ngoằng đỏ choét, trông chẳng khác gì cave. Môi trường sư phạm mà nhà trường cũng chấp nhận cho giáo viên như thế thì dạy dỗ học sinh nỗi gì. Anh thấy dị ứng kinh khủng cái dạng giáo viên lố lăng như thế”.
Chị cười trêu anh: “Giáo viên giờ khác rồi, còn đâu thời đeo mục kỉnh mặc áo dài trùm đất nữa. Cô giáo có ăn mặc mát mẻ thế thì các nam phụ huynh mới chịu khó đi họp cho con chứ!”.
Anh chẹp miệng lắc đầu: “Cô Oanh chủ nhiệm năm ngoái của con đâu có thế, người ta vẫn chỉn chu đàng hoàng”. “Ôi dào, em thì không quan tâm ăn mặc ra sao. Chỉ cần cô dạy tốt và quan tâm đến học sinh là được”, chị gạt đi. “Vâng, để em có thể đẩy hết trách nhiệm dạy con cho cô, còn em rảnh chân đi công chuyện của em chứ gì” – Anh dài giọng nói.
Chị cười đấu dịu trước lời trách cứ bóng gió của anh. Quả thật công việc của chị ở công ty nước ngoài rất bận rộn. Ngày nào cũng bù đầu từ sáng đến tối muộn mới về đến nhà. Quỹ thời gian dành cho gia đình của chị không nhiều nên đôi lúc cũng mong con có cô giáo tốt để chị không phải lo lắng tới chuyện học hành của con.
Chị đi làm về thấy anh có vẻ bực tức. “Hôm nay anh đi họp cho con thế nào, có gì mới không?”. “Thôi đừng hỏi nữa thêm bực mình. Trong buổi họp anh đã đứng lên phê phán cách ăn mặc của cô chủ nhiệm và đề nghị cô ta phải thay đổi. Anh cũng nói thẳng nếu không sẽ yêu cầu nhà trường đổi giáo viên chủ nhiệm lớp con. Anh góp ý như vậy nhưng cô ta không chịu rút kinh nghiệm mà còn nói anh phải tôn trọng cách ăn mặc của người khác. Mấy đứa phụ huynh cũng hùa theo bảo vệ cô ta. Đúng là một lũ xu nịnh không thể tải nổi”- Anh hậm hực.
“Chết dở, sao anh làm thế. Anh không sợ cô giáo sẽ trù con mình sao. Từ giờ về sau đi họp cho con anh đừng phát biểu linh tinh nữa” – Chị nhắc.
Chỉ vì một lời nói cũng khiến con người tổn thương và thù hận
Lo lắng cô giáo sẽ gây khó dễ cho bé Nhi, chị lẳng lặng mua một túi quà đến tặng để xoa dịu em. Gặp em nhưng ấn tượng của chị đối với em không giống anh. Có lẽ môi trường của chị làm việc mọi người cũng ăn mặc thoải mái và tư tưởng của chị đối với cuộc sống khá thoáng.
Chị thấy vẻ ngoài của em không đến nỗi quá lố. Thậm chí chị còn có thiện cảm với em qua cách ăn nói nhẹ nhàng và dễ chịu. “Chị yên tâm, em không để bụng chuyện anh nói đâu. Em sẽ quan tâm đến cháu Nhi” – Em nói.
Em đã trấn an chị như vậy nhưng chị vẫn thấp thỏm không yên. Mấy ngày liền, chị đều dò hỏi bé Nhi xem cô giáo đối xử với con ra sao. Chỉ khi liên tục nhận được câu trả lời của con: “Cô giáo rất tốt với con, không bao giờ đánh mắng” và thấy điểm số của con vẫn cao, chị mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng một điều chị không bao giờ ngờ tới là từ thời điểm này, sự hiện diện của em trong cuộc sống gia đình chị ngày càng nhiều.
Video đang HOT
Chị đi công tác nước ngoài một tuần trở về, anh kể: “Anh không dám gọi cho em sợ em lo lắng. Hôm thứ Ba đang học ở trường, con bị đau bụng tiêu chảy phải vào viện cấp cứu. May có cô Ngọc đưa con vào sớm, lại còn ở bệnh viện qua đêm giúp chăm sóc con không thì một mình anh cũng không biết xoay thế nào. Cô ấy trông thế mà tốt thật”.
Khi biết con đã khỏe lại, chị bảo: “Đấy, anh cứ trông mặt mà bắt hình dong cơ. Người ta tử tế như thế mà còn đòi đổi giáo viên khác”.
Cho đến một ngày, bé Nhi nói: “Hôm nào mẹ về sớm đi ăn KFC với xem phim nhé. Con với ba và cô Ngọc đi vui lắm”.
Chị chột dạ, vội dò hỏi con. Chị ngỡ ngàng khi biết hầu như tuần nào em và hai cha con bé Nhi cũng gặp nhau đi ăn uống và xem phim. Anh còn đưa bé Nhi đến nhà em ăn cơm trong những lần chị đi công tác nước ngoài. Chị lờ mờ nhận ra có một điều gì bất thường trong mối quan hệ giữa anh và em.
Chị thuê vệ sĩ theo dõi anh. Những thông tin và hình ảnh nhận được khiến chị chết đứng. Ngoài những bức ảnh anh đưa bé Nhi đi chơi với em, còn có những bức ảnh hai người đi chơi riêng và một mình anh đến căn hộ của em. Những cử chỉ âu yếm ôm hôn của anh và em như xé nát trái tim chị. Chị gọi cho anh rồi điên cuồng lao về nhà.
Anh thản nhiên thừa nhận hết mối quan hệ vụng trộm với em. “Anh yêu Ngọc. Anh muốn ly hôn. Anh sẽ để em nuôi con”- Anh nói và đưa tờ đơn đã chuẩn bị từ bao giờ. Đầu óc quay cuồng không còn nghĩ được gì, chị cầm bút ký ngay vào lá đơn. Chị đã để mất chồng vào tay em rồi!
Gửi chị, phụ huynh học sinh của em!
Em viết lá thư này chỉ không lâu sau khi em nhận được điện thoại của anh báo tin đã có chữ ký của chị trong đơn ly hôn. Chị, cũng như anh, không biết rằng hai người là nạn nhân của cái kế hoạch mà em nghĩ ra kể từ ngày họp phụ huynh định mệnh ấy.
Em, vốn là một cô gái sống hiện đại nhưng lại rất yêu thích ngành sư phạm. Em đem tình yêu và nhiệt huyết của mình vào giảng dạy cho học sinh. Tuy vậy, em vẫn giữ phong cách ăn mặc trẻ trung và thoải mái như giới trẻ bây giờ.
Trước nay em rất tự tin khi đứng trên bục giảng và gặp gỡ các phụ huynh. Vậy mà trong buổi họp phụ huynh, anh đã làm em bị bẽ mặt trước mọi người.
Em đau nhất khi anh thẳng thừng nói: “Cô ăn mặc không khác mấy người đứng đường. Tôi không muốn một người không có tư cách làm cô giáo của con tôi”. Mặc dù các phụ huynh khác đã phản bác lại anh và lên tiếng bênh vực em nhưng lòng tự trọng của em đã bị tổn thương ghê gớm.
Ở vị trí của một người làm cái nghề cao quý mà em cảm giác như bị coi thường không biết giấu mặt đi đâu. Cả đêm đó em không ngủ mà nung nấu kế hoạch trả đũa nhưng chẳng nghĩ ra cách nào.
Sáng hôm sau, chị đến gặp em, giúi vào người em túi quà. Chị bảo: “Quan trọng nhất với chị là con được điểm cao, đạt học sinh giỏi. Em phải lo cho chị vụ này”. Chị thay anh đến làm hòa với em mà thái độ không hề có sự chân thành. Cách nói của chị như ra lệnh em phải tìm cách để con chị được điểm cao.
Dường như trong suy nghĩ của chị, chỉ cần có quà là người khác phải làm theo những gì chị muốn. Không hiểu có phải vì chị quen làm sếp và luôn sòng phẳng với mọi thứ không. Em đã bị chồng chị làm tổn thương, giờ lại bị chị làm cho tự ái. Nhưng chính sự xuất hiện của chị đã giúp em nảy ra ý tưởng trả đũa mà trước đó em chưa nghĩ ra. “Được cả vợ lẫn chồng, chẳng coi ai ra gì. Thế thì mình chả cần khách sáo nữa”, em nghĩ.
Em bắt đầu theo sát bé Nhi. Cơ hội đến với em khi bé Nhi phải vào bệnh viện cấp cứu. Em tình nguyện ở lại bệnh viện qua đêm, túc trực bên giường bệnh chăm sóc bé Nhi, giúp anh lo các thủ tục. Và đúng như mong đợi của em, thái độ của anh với em đã thay đổi hoàn toàn. Bé Nhi bình phục, anh đã mời em đi ăn để cảm ơn.
Kể từ đó, em luôn tìm dịp để tiếp cận anh. Lần anh đến đón bé Nhi muộn, em đã đưa bé về rồi gọi điện để anh đến nhà em đón bé. Khi biết chị đi công tác, em đã mời hai bố con ở lại nhà ăn cơm.
Thỉnh thoảng, em gợi ý bé Nhi rủ anh đi ăn KFC mỗi khi tan học và em xuất hiện “tình cờ” ở quán. Sự “tình cờ” của em dần biến thành sở thích chung của anh, em và bé Nhi. Cả ba người đi ăn uống và xem phim nhiều hơn.
Em biết chị bận rộn với công việc sẽ khó lòng phát hiện ra ngay mọi chuyện. Và rồi anh sa vào cái bẫy em giăng sẵn với những cuộc hẹn hò vụng trộm của riêng hai người. Em biết anh muốn có con trai nhưng chị quá bận rộn với công việc nên không muốn sinh thêm con.
“Chị ấy bận bịu suốt thế thì làm gì còn thời gian cho gia đình, chắc anh cô đơn buồn chán lắm. Giáo viên bọn em thì khác, có điều kiện nuôi dạy con, vun vén cho gia đình. Em mà là vợ anh thì em sẽ cố gắng sinh con trai cho anh chứ chẳng như chị”, em nói. Quyết tâm sẽ ly hôn với chị cứ dần lớn lên từng ngày trong anh. Em thậm chí còn giúp anh chuẩn bị một lá đơn ly hôn để sẵn sàng khi chị phát hiện mọi chuyện.
Khi chị đọc lá thư này thì em đã chuyển công tác vào Sài Gòn. Không biết chị có thể tha thứ cho anh để nối lại quan hệ vợ chồng không, và không biết lá đơn ly hôn của hai người còn rút lại được không. Nhưng thôi, đó là chuyện của hai người, em chẳng cần bận tâm đến nữa.
Theo afamily
Tan cửa nát nhà vì chồng cuồng ghen
Ghen là gia vị của tình yêu nhưng cuồng ghen như những người đàn ông này thì có lẽ không bà vợ nào chịu đựng được.
hông phải "ớt" mà cũng "cay lè lưỡi"
Người ta thường nói: "Ớt nào mà ớt chẳng cay, gái nào mà gái chẳng hay ghen chồng" để chỉ thói ghen tuông của phụ nữ mà quên rằng máu ghen của bậc trượng phu cũng khủng khiếp chẳng kém.
Anh Hoạt (Tân Ấp, Hà Nội) là điển hình của sự ghen tuông quá đà, cho dù chị Ngoan - vợ anh chỉ là một cô gái kém sắc. Sở hữu chiều cao 1m50, da đen, răng hô nên chị hoàn toàn yên tâm mình sẽ không rơi vào những hoàn cảnh dở khóc dở cười để anh "phát bệnh". Chị cứ ngỡ mình như vậy thì làm sao chồng ghen được.
Thế nhưng sự yên tâm của chị hóa ra thừa. Chuyện gì anh cũng có thể liên tưởng tới chuyện chị phải lòng một người đàn ông khác.
Khi đi ngoài đường, vô tình thấy anh chàng nào đó mặc áo đẹp, chị hỏi anh có thích không với mong muốn sẽ mua cho chồng chiếc áo vừa mắt. Đáp lại tấm lòng của chị, anh dừng xe, đuổi chị xuống đường, mắng chửi: "Đồ lăng loàn, đi với chồng mà cô nỡ lòng nào đầu mày cuối mắt với thằng khác. Khi không có tôi, cô làm gì? Chắc phản bội tôi rồi cũng nên".
Ghen là gia vị của tình yêu nhưng ghen tới mức phát cuồng như anh Hoạt thì có lẽ không bà vợ nào chịu đựng được (Ảnh minh họa).
Chị chết điếng người khi nghe chồng nói. Nhưng vốn là người cam chịu nên chị nuốt cục tức vào lòng và bắt xe bus đi về. Chị tự nhủ phải rút kinh nghiệm, lần sau không được đả động gì tới bất cứ người đàn ông nào trước mặt chồng nữa.
Nhưng dù chị cẩn thận đến thế nào, sự cố vẫn xảy ra vì chồng chị được xếp vào nhóm cuồng ghen. Hôm đó, chị đi du lịch cùng công ty anh. Khi ngồi trên xe, anh vô tình ngồi giữa chị và chú Hùng - sếp của anh. Chú Hùng đã lớn tuổi nhưng mới lấy vợ và có con nhỏ. Vợ chú còn nhỏ tuổi nên rất vụng về trong việc chăm sóc con khiến chú vô cùng lo lắng.
Thấy chị vừa sinh con, chú chủ động hỏi chị làm thế nào để một người đàn ông tắm cho bé không lóng ngóng. Trước mặt chồng, chị giảng giải rất khoa học nhưng anh vẫn nổi giận đùng đùng. Trong sự ngỡ ngàng của cả cơ quan, anh thẳng tay tát chị vì tội "mồi chài sếp".
Chị Nguyên (Dĩ An, Bình Dương) cũng là nạn nhân của bệnh cuồng ghen. Vốn là hoa khôi của công ty nên xung quanh chị có rất nhiều vệ tinh vây quanh. Biết tính chồng, chị luôn cố tìm cách tránh các tình huống nhạy cảm nhưng vẫn không thoát khỏi cái nhìn khắt khe từ người đàn ông gối ấp tay kề này.
Anh Đạt - chồng chị không hài lòng với chị về mọi mặt. Chị cười xã giao với đồng nghiệp nam thì anh bảo chị "mời gọi, dụ dỗ". Thấy vợ 9h đêm gọi cho sếp trao đổi về công việc đột xuất thì anh khẳng định "Hai người dùng mật mã nói chuyện yêu đương" để qua mặt anh.
Trong một lần chị đi công tác với đồng nghiệp tên Quân, anh đinh ninh cho rằng chị bồ bịch dù đã gọi điện tới cơ quan để kiểm tra. Anh lồng lộn, quyết định gọi điện cho vợ anh Quân, rủ đi bắt "đôi gian phu dâm phụ". Thế là hai người vượt cả trăm km tới Đà Nẵng.
"Cay" quá hóa tan cửa nát nhà
Vì bệnh cuồng ghen của chồng mà gia đình chị Ngoan - anh Hoạt đứng bên bờ vực tan vỡ. Khi bị chồng tát, chị Ngoan vừa đau, vừa nhục nhã. Chị biết làm gì đây?
Xông lên tát lại hay chửi mắng anh ta. Bình thường, chẳng bao giờ chị tưởng tượng mình có thể "côn đồ" đến như vậy. Nhưng hôm đó, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, chị thẳng tay tát lại anh một cái đau điếng. Sau khi "xuống tay", chị mới giật mình sợ hãi. Có lẽ sự ấm ức âm ỉ lâu ngày trong lòng khiến chị không còn kiểm soát được bản thân mình nữa.
Lần đó, có lẽ anh sẽ đánh chị tới chết nếu không có sự can thiệp của mọi người trong cơ quan. Kết quả là thay vì được tận hưởng một kỳ nghỉ thú vị, anh chị dừng xe giữa đường để giải quyết nốt "ân oán". Và với tính vũ phu của anh, khi về đến nhà, gương mặt của chị sưng húp.
Tới lúc này, chị không thể chịu được nữa. Chị bế con về bên ngoại. Mẹ chị dù luôn miệng khuyên con gái phải nhẫn nhịn nhưng lần này thấy con gái quá thê thảm, bà cương quyết đón con về nhà và tìm người cố vấn ly hôn.
Về phần anh Hoạt, chẳng hiểu sao sau sự cố đánh ghen, không có vợ con ở bên, anh thấy cô đơn, hoang mang nên tìm đến chị xin lỗi. Vì tình nghĩa vợ chồng chưa cạn, chị cũng có ý định tha thứ nhưng trong lòng vẫn nhói đau với câu hỏi "Nếu về với nhau, liệu bệnh cuồng ghen của anh có còn hành hạ mình nữa không?".
Trong khi đó, anh Đạt tự "mua" rắc rối cho mình vì cuồng ghen với vợ. Vừa thấy vợ và đồng nghiệpngồi trong quán cà phê của khách sạn, anh đã kéo cô vợ của "tình địch" vào đập phá quán. Lúc đó anh mới biết họ đang ngồi bàn bạc công việc với đối tác và đối tác vừa đi vào WC.
Đánh ghen không được như ý, anh Đạt còn phải bồi thường thiệt hại 10 triệu đồng cho khách sạn. Dù anh biết giá trị đồ đạc anh phá thấp hơn con số đó rất nhiều nhưng anh đành tặc lưỡi nộp cho xong chuyện, còn hơn bị khách sạn mời ra công an giải quyết.
Nhưng tồi tệ hơn, vì quá thất vọng về chồng sau vụ việc ầm ĩ đó, chị Nguyên quyết định ly thân. Dù sống trong cùng một căn nhà nhưng anh chị mỗi người nấu một nồi cơm và chẳng nói chuyện với nhau dù chỉ một câu.
Theo Afamily
Bẫy tình dành cho chồng cũ Tôi khiến chồng cũ yêu lại mình chỉ là để phá vỡ hạnh phúc mới mà anh ta có mà thôi. Anh Nguyễn Hữu Biên thân mến! Đọc những lời tâm sự của anh trong bài viết Tôi đang ngoại tình với vợ cũ, thú thực, tôi không khỏi phì cười cho sự ngô nghê, thậm chí là ngu ngốc của anh. Anh...