Joaquin và ‘câu chuyện tình’ với Betis
Joaquin không phải dạng “one club man” như Paolo Maldini (Milan) hay Carles Puyol (Barca). Cầu thủ chạy cánh này cũng không phải là cầu thủ thi đấu nhiều nhất, hay ghi nhiều bàn nhất trong lịch sử Betis. Tuy nhiên, anh vẫn là một tượng đài bất diệt của đội bóng xứ Andalucia…
“Khi gặp Joaquin, bạn sẽ nhận thấy ba điều. Đó là tình yêu vĩnh cửu với Betis, tính cách hướng ngoại và một điều mà tất cả mọi người ở CLB đều đã cảnh báo: anh ấy sẽ đến muộn”, cây bút Matt Davis của trang BBC đã viết như vậy về cuộc hẹn với chàng thủ quân của đội bóng xứ Andalucia. Nhưng nguyên nhân không phải vì thói quen “giờ cao su”, mà vì anh luôn là người cuối cùng rời buổi tập và đi vào phòng tắm.
“Thế mới là Joaquin!”, các đồng đội đã nói vậy khi chứng kiến Davis chờ lão tướng 37 tuổi kết thúc buổi tập để thực hiện cuộc phỏng vấn. Trong suốt buổi tập kéo dài 1 tiếng rưỡi, Joaquin luôn là trung tâm của sự chú ý. Khi thì anh đùa giỡn với các đồng đội, lúc thì tổ chức các trận đấu tập cùng HLV, để rồi sau đó “bùng” chung độ do khi thua một trận 6 đấu 6 với lý do… chưa khởi động kỹ. Tất cả đều diễn ra một cách tự nhiên, như thể Betis là nhà của anh vậy.
Nhưng, như lời của chính Joaquin, nó còn hơn thế nữa. Cầu thủ sẽ tròn 38 tuổi vào ngày 21/07 tới mô tả đội bóng xứ Andalucia giống như một “câu chuyện tình” của mình. Mối tình đó bắt đầu từ khi anh còn là một cậu nhóc 13 tuổi, hằng ngày phải di chuyển mất 1 tiếng đồng hồ từ thành phố nhỏ El Puerto de Santa Maria ở Cadiz đến tập cùng đội trẻ của Betis. Trả lời trang BBC, cựu tuyển thủ Tây Ban Nha cho biết: “Tôi gần như yêu màu áo ấy ngay lập tức. Được tập luyện và thi đấu cho Betis là giấc mơ từ thuở nhỏ của tôi. Và khi may mắn làm được điều đó, bạn sẽ yêu nó mãi mãi”.
Tình yêu đó lớn đến mức Joaquin ra mắt đội 1 Betis năm 2000 khi mới 19 tuổi và 19 năm sau, anh vẫn đều đặn ra sân ở La Liga trong màu áo sọc trắng-xanh. Và giờ, Joaquin không chỉ là đội trưởng, là tượng đài của đội bóng, mà còn là một cổ đông của CLB. Hai năm trước, cầu thủ chạy cánh này đã chi hơn 1 triệu euro để mua 2% quyền sở hữu Betis, và trở thành cổ đông lớn thứ 4 của CLB xứ Andalucia.
Hình ảnh 20.000 CĐV Betis đón chào Joaquin trở lại 4 năm trước khiến nhiều người xúc động
Joaquin cho biết: “Đó là một cách để tôi đền đáp CLB, sau những gì họ đã cho tôi. Tôi muốn đóng góp một phần cho CLB và dù vẫn hay nói đùa mình đã trở thành ông chủ, tôi muốn các đồng đội hiểu được cảm giác là một phần của đội bóng này”. Tình yêu với Betis là lý do dù từng là một trong những tài năng trẻ sáng giá nhất châu Âu, phải đến năm 2005, cầu thủ chạy cánh này mới chuyển đến Valencia với cái giá kỷ lục của CLB khi ấy là 25 triệu euro. Sau đó, là những chuyến phiêu lưu tới Malaga rồi Fiorentina. Nhưng ở đâu, anh cũng luôn được biết đến như là “Joaquin el de Betis” (Joaquin của Betis).
Cũng vì tình yêu với đội bóng xứ Andalucia, Joaquin từng bỏ lỡ cơ hội khoác áo Man United và Real Madrid năm 2003. Đến tận bây giờ, cha của anh thỉnh thoảng vẫn còn phàn nàn về điều đó. Nhưng Joaquin chưa bao giờ hối tiếc về những quyết định của mình. Và tình yêu ấy cũng nhận được sự đáp lại xứng đáng. Ngày Joaquin trở lại Betis từ Fiorentina 4 năm trước, đã có 20.000 CĐV chào đón anh ở sân Benito Villamarin. Và dù đã 37 tuổi, chiếc áo số 17 của anh vẫn chiếm 1/5 tổng doanh thu bán áo của CLB.
Giải thích cho điều này, Antonio Brea, thành viên hội CĐV Betica Barrio de la Feria cho biết: “Joaquin là biểu tượng của CLB. Mỗi khi ra sân, anh ấy luôn mang đến cảm giác tin cậy, mạnh mẽ và cả tình yêu với đội bóng. Tôi hy vọng anh ấy có thể thi đấu đến năm 40 tuổi, như Ryan Giggs ở M.U”. Thứ tình cảm chân thành này không phải là điều mà cầu thủ nào cũng có được, nhưng Joaquin đã làm được. Mà với một đội bóng mới 1 lần vô địch La Liga trong lịch sử, và đã 4 lần xuống hạng kể từ năm 2000 đến nay, niềm vui đôi khi cũng chỉ ít ỏi như thế. Bên cạnh việc đứng trên gã hàng xóm đáng ghét Sevilla trên BXH La Liga.
Ngòi nổ số 4
Video đang HOT
Ở tuổi 37, Joaquin vẫn là một trong những ngòi nổ quan trọng nhất của Betis. Anh đã in dấu giày vào 10 bàn thắng mùa này (7 bàn, 3 kiến tạo), chỉ kém Lo Celso (16 bàn, 6 kiến tạo), Canales (9, 3) và Moron (8, 4). Hầu hết đều là những tình huống quan trọng, như bàn duy nhất trong trận thắng Sevilla, 1 bàn ở trận thắng 4-3 trên sân Barca, cú đúp trong trận thắng Huesca 2-1 hay pha kiến tạo để Lo Celso gỡ hòa 1-1 trước Espanyol ở tứ kết lượt về Cúp Nhà Vua.
Hồ sơ Joaquin
Tên đầy đủ: Joaquin Sanchez Rodriguez
Ngày sinh: 21/07/1981 (37 tuổi)
Các CLB từng khoác áo: 1994-1999: Đội trẻ Betis
2000-2006: Betis
2006-2011: Valencia
2011/2013: Malaga
2013-2015: Fiorentina
2015-nay: Betis
Danh hiệu: Cúp Nhà Vua 2004/05, 2007/08
ĐTQG: 51 trận đấu, 4 bàn thắng
Theo Bongdaplus
MU thất bại, nhưng phía trước là bầu trời tươi sáng
Thất bại 0-1 của MU trước Barca không làm ai bất ngờ. Tuy nhiên, đó không phải một màn trình diễn khó coi. Đội quân của Solskjaer vẫn có những dấu hiệu tươi sáng để người hâm mộ tin tưởng vào tương lai.
MU bước vào cuộc đụng độ Barca với thái độ không sợ hãi, chiến đấu đầy quả cảm và khát khao chiến thắng. Họ đã có cơ hội chọc thủng lưới Barca trước khi họ nhận bàn thua phút 12, sau tình huống phản lưới của Luke Shaw. Đó là phút thứ 4 và Marcus Rashford thực hiện cú đá phạt chếch bên cánh phải. Nhưng nó không gây ra mối đe dọa nào cho Marc ter Stegen.
Cho đến khi kết thúc trận đấu, các cầu thủ MU có thêm 9 tình huống dứt điểm khác để nhiều hơn tổng 6 cú sút bên phía Barca. Con số đó không khiến họ tự hào, bởi tất cả, hoặc chệch khung thành hoặc bị chặn lại.
Kể từ khi trở lại Old Trafford với tư cách HLV, Ole Gunnar Solskjaer đã luôn cố gắng để phục dựng truyền thống tấn công. Nhưng thật trớ trêu, 2 trận sân nhà tại Champions League đã qua, đội bóng của ông chỉ có duy nhất 1 cú sút trúng đích, của Rashford vào phút thứ 9 trong thất bại 0-2 trước PSG.
Marcus Rashford khởi đầu cho MU bằng cú sút phạt phút thứ 4.
Tuy nhiên, Solskjaer không có gì phải xấu hổ. Lần cuối cùng MU không một lần sút trúng đích trong một trận Champions League là tháng 3/2005, khi thất bại 0-1 tại San Siro.
Nhớ lại thời điểm ấy, dẫn dắt Quỷ đỏ là Sir Alex Ferguson huyền thoại nhưng đó là đội bóng đang được xây dựng lại. Solskjaer vắng mặt cả mùa còn Ruud van Nistelrooy không sở hữu phong độ tốt nhất vì chấn thương dài hạn. Họ có Wayne Rooney, Cristiano Ronaldo, nhưng cả hai vẫn đang trong quá trình hoàn thiện bản thân, lại phải đối mặt với Cafu, Alessandro Nesta, Japp Stam và Paolo Maldini.
Bây giờ, MU cũng tương tự. Trước tháng 12 họ vẫn là một tập thể rệu rã và mất phương hướng. Mặc dù Solskjaer đã nỗ lực để truyền cảm hứng và khôi phục bản sắc cũng như tinh thần Quỷ đỏ, nhưng để đội bóng này trở thành một thế lực thách thức mọi đối thủ vẫn là cái gì đó bất khả.
Scott McTominay cùng đồng đội đã chiến đấu sòng phẳng với Barca, dù thất bại.
Ashley Young đã 33 tuổi và lãng phí quá nhiều cơ hội đưa bóng vào khu cấm địa Barca. Romelu Lukaku không phù hợp với phong cách của MU bởi thiếu năng động và chậm chạp trong suy nghĩ. Luke Shaw là một hậu vệ trái tuyệt vời, không phải trung vệ. Còn Paul Pogba, vẫn thất thường để luôn gặp khó khăn để tỏa sáng trong trận đấu lớn.
Nét tích cực của MU đêm thứ tư là Fred, Rashford và Scott McTominay. Tiền vệ người Brazil đã thành công trong việc thu hẹp không gian hoạt động của Lionel Messi, Rashford là tác giả của đường chuyền cho Diogo Dalot, tạo nên cơ hội tốt nhất của MU. Còn McTominay, cầu thủ 22 tuổi đã có một đêm rực rỡ với năng lượng và khả năng chiến đấu đáng kinh ngạc.
Ở trận lượt về vào tuần tới, MU phải vượt qua ngọn núi khổng lồ. Nhưng họ có thể làm tốt hơn hôm nay để sau đó lặp lại kỳ tích như tại Turin, hay Paris và gợi nhớ mùa giải thần kỳ 1998/99 với giây phút đăng quang cuối cùng ở Nou Camp. Trong trường hợp không thể, người hâm mộ Quỷ đỏ cũng không phải quá đau buồn.
Solskjaer tất nhiên không thể biến MU thành một thế lực chỉ sau vài tháng.
Mùa giải đã đề cập 2004/05, MU đã thất bại trước Milan trong cả hai lượt trận. Nhưng phía trước họ là một tương lai tươi sáng. Roy Keane, Van Nistelrooy và cả Solskjaer sẽ ra đi. Để với Rooney và Ronaldo, họ vô địch Premier League vào mùa 2006/07 và đăng quang thêm 4 lần nữa cho đến khi Sir Alex nghỉ hưu, đồng thời 3 lần vào chung kết Champions League với 1 lần vô địch.
Vào mùa hè, một cuộc cách mạng sẽ được tiến hành và Solskjaer sẽ có đội ngũ của riêng mình, với nòng cốt là những người đã chiến đấu đêm thứ tư như Fred, Rashford, McTominay, Jesse Lingard, Anthony Martial hay Victor Lindelof.
Sẽ có rất nhiều thứ để đợi chờ đội bóng đó, một MU thực sự.
Lịch thi đấu tứ kết lượt về Champions League.
Theo trí thức trẻ
ĐHTB Châu Âu: Real 48-47 Barca, Ronaldo 13-10 Messi Real Madrid và Barcelona luôn chiếm số đông các thành viên lọt vào đội hình tiêu biểu UEFA trong nhiều năm. Nhưng nhà ĐKVĐ Champions League vẫn nhỉnh hơn so với đại kình địch xứ Catalan. Mới đây, Liên đoàn bóng đá Châu Âu đã đưa ra đội hình của năm 2018 và ở đó chúng ta có thể thấy những gương mặt...