Hy sinh tất cả vẫn còn bị anh chối từ
Tôi yêu anh, sẵn sàng chấp nhận tất cả quá khứ của anh nhưng đáp trả lại tôi chỉ là sự im lặng.
Anh hơn tôi một tuổi nhưng trưởng thành và chín chắn hơn tôi rất nhiều. Ngày mới quen nhau, anh đã giấu không cho tôi biết anh đã có con với người khác nhưng không cưới. Cuối cùng tôi cũng biết nhưng vì yêu anh nên tôi đã lờ đi chuyện quá khứ của anh. Cả tôi và anh đều trải qua nhiều vất vả để có cuộc sống hôm nay nên tôi càng yêu quý anh hơn. Tôi cũng thông cảm cho những khó khăn hiện tại của anh vì anh còn lo cho gia đình, cho con nên tôi chưa bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ở anh. Mặc dù vậy anh luôn lạnh lùng với tôi, hay giận hờn chuyện nhỏ nhặt. Tôi không chịu nổi và đã nói chia tay. Anh cũng đồng ý.
Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như tất cả dừng lại ở đây. Tôi nghĩ mình sẽ được giải thoát nhưng không phải. Mỗi khi nhậu say, anh lại gọi điện thoại cằn nhằn, la mắng tôi. Tôi đã yêu anh quá nhiều và chờ đợi anh quay về nhưng anh chỉ im lặng. Tôi hẹn gặp anh nhưng anh từ chối. Suốt 5 tháng, tôi chỉ có thể nhắn tin và gọi điện thoại cho anh dù anh ở cách tôi chưa đến 10 phút xe máy. Có hôm tôi đứng trước nhà đợi anh đến đêm mà anh cũng không chịu gặp mặt.
Video đang HOT
Tôi gặng hỏi lý do thì anh trả lời rằng anh còn con nữa, anh lo gia đình tôi không đồng ý anh, lo tôi sẽ khổ. Tôi đã chấp nhận thương con anh như anh, chấp nhận tất cả những gì thuộc về anh vì tôi yêu anh. Trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ, chỉ cần lấy người mình yêu, vất vả thế nào tôi cũng chịu được. Có lẽ cảm động trước sự kiên nhẫn của tôi nên anh nói muốn cưới tôi, có điều chưa đủ tiền. Tôi hứa với anh sẽ lo chuyện tiền bạc để anh toàn tâm lo cho gia đình.
Tôi chưa cảm nhận được hạnh phúc thì anh lại im lặng, nhắn tin không trả lời, gọi điện thoại không bắt máy. Lần cuối cùng anh nghe máy của tôi là một buổi tối chủ nhật khi anh về thăm con và ngủ lại đó. Tôi và anh nói với nhau chưa được ba câu. Tôi ngồi khóc, cảm thấy cuộc đời sao quá bất công với mình. Từ đó về sau anh từ chối gặp tôi.
Tin nhắn cuối anh gửi cho tôi với nội dung: “Em hãy quên anh đi, anh không có gì tốt đẹp đâu. Em không thua kém ai hết, chỉ là anh không xứng đáng với em thôi”. Có lẽ tôi nên quên anh đi nhưng tôi nghĩ yêu một người đã khó, người đó yêu mình lại càng khó hơn, vả lại anh đã biết nghĩ cho tôi. Nếu lấy anh chắc sẽ hạnh phúc nhưng tôi biết phải làm sao đây?
Theo VNE
Tôi hận người sắp lấy làm chồng
Cách ngày cưới hai tháng, tôi mới phát hiện ra anh từng kết hôn. Sự thật này quá phũ phàng và tôi không biết phải nói thế nào với gia đình.
Tôi năm nay 24 tuổi. Còn anh lớn hơn tôi 12 tuổi. Tôi là một người con gái bình thường, không xinh đẹp, gia cảnh cũng không mấy khá giả. Hơn nữa, tôi lại là một cô gái quê lên Sài Gòn lập nghiệp. Tôi gặp anh vào một ngày tình cờ. Cái tình cờ ấy cũng chính là duyên số đưa đẩy chúng tôi gần nhau hơn. Và rồi chúng tôi yêu nhau. Tôi đắm chìm trong hạnh phúc. Ở bên anh, cảm giác thật bình an và không gì có thể thay thế được. Tôi luôn luôn cám ơn ông trời đã cho tôi niềm vui và niềm hạnh phúc ấy. Chúng tôi dự định 2 tháng nữa sẽ kết hôn.
Trên đời không gì trọn vẹn. Tôi cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất thế gian nhưng không. Tôi đã sai. Cái tình yêu mà tôi cứ ngỡ là đẹp nhất ấy, người đàn ông mà tôi yêu thương, tin tưởng nhất ấy lại lừa dối tôi. Anh đã có vợ và hai đứa con trai. Một đứa 9 tuổi và một đứa 7 tuổi. Hiện giờ anh và vợ đã chia tay. Hai đứa con đang ở với mẹ.
Biết được điều này, lòng tôi tan nát. Tôi như người trên trời rơi xuống. Càng đau khổ, tôi càng hận anh. Tôi như kẻ không hồn lạc lõng và trơ trọi, không cười, không khóc. Anh năn nỉ, van xin tôi hãy bỏ qua chuyện quá khứ, thậm chí, anh đã khóc vì sợ mất tôi.
Trong tâm trí của tôi bây giờ không nghĩ ra được điều gì và tại sao tôi lại hận anh như thế? Phải chăng tôi hận vì anh đã không cho tôi biết chuyện đó sớm hơn? Hay tôi hận vì anh đã làm tổn thương tình yêu và lòng tin tưởng của tôi?
Tôi phải làm sao? Có nên nói ra sự thật này cho gia đình biết hay không? Còn hai tháng nữa là cưới, tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa hay không?
Theo VNE
Ra đi là kết cục của người thứ ba Em không thể biết chắc lúc vợ anh về họ sẽ đoàn viên hay chia tay nhưng nếu phải chọn, em sẽ là người ra đi để anh không phải khổ. Hoan canh cua chi giông hoan canh cua em nên em cung rât thông cam với chi. Tinh yêu thật diệu ky. No đem đên cho minh nhưng cam xuc vui buôn...