Hứa cho tôi 100 triệu lúc sinh con nhưng khi đi đẻ thì bố mẹ đều vắng mặt làm ngơ
Chỉ vì một cuộc cãi vã nhỏ nhặt mà bố mẹ không đến bệnh viện khi tôi sinh con. Trong khi gia đình chồng yêu thương tôi như con ruột thì nhà đẻ lại vô tình đến đắng lòng…
Ở đây không biết có bao nhiêu mẹ đi sinh được gia đình hộ tống đủ đầy nhỉ? Tôi thì lần đầu đi sinh một mình, đến lần thứ 2 thì chỉ có mỗi chồng ở bên.
Bố mẹ chồng tôi ở rất xa, cách Hà Nội tận 300km. Bố mẹ đẻ thì cách đúng 1 cây cầu, đi qua sông là tới. Thế nhưng mối quan hệ của tôi với nhà chồng rất tốt, còn quan hệ với bố mẹ ruột thì ngược lại.
Chẳng biết nhà người khác ra sao chứ gia đình tôi từ xưa đến nay đều không thân thiết với nhau lắm. Em gái tôi đi lấy chồng tỉnh khác xong rất ít về thăm bố mẹ, liên lạc với tôi một năm cũng chỉ đôi ba lần.
Chính vì thế nên tôi sống độc lập từ rất lâu rồi. Lấy chồng cũng chỉ có mỗi tờ đăng ký kết hôn, không có ảnh cưới, không váy cô dâu và cũng chẳng có lễ tiệc gì. Tôi dọn ra sống riêng với chồng thì bố mẹ ruột cũng không ý kiến gì cả. Họ thờ ơ đến kỳ lạ, chỉ bảo tôi thi thoảng về ăn cơm cho vui.
Khi có bầu con gái đầu lòng tôi đã báo tin cho mẹ ruột với chồng đầu tiên. Nhưng kết quả chỉ có mỗi chồng tôi vui đến phát khóc, còn mẹ tôi thì không đáp lại gì. Ngày tôi chuyển dạ không có ai ở bên vì con tôi đòi ra bất ngờ sớm hơn dự kiến. Chồng phải đi công tác xa không hủy được, còn bố mẹ chồng bắt xe đến thăm hơi trễ. Ai cũng thắc mắc khi thấy tôi ở viện một mình. Tôi chỉ biết im lặng cho con bú và trong lòng cũng có đôi chút tủi thân.
Con tôi lớn lên cũng ít được ông bà ngoại quan tâm chăm sóc. Không phải họ ghét con ghét cháu, mà đơn giản vì lối sống của họ ít tình cảm hơn những gia đình khác thôi. Bản thân tôi quen với việc đó rồi. Trong một lần vô tình đi ngang phòng bố mẹ, tôi đã hiểu lý do tại sao bố mẹ lạnh nhạt với chị em tôi. Đó là bởi họ muốn có con trai nhưng cố gắng mãi cũng chỉ được 2 đứa con gái. Sức khỏe mẹ tôi không tốt nên không dám đẻ tiếp. Họ thất vọng với giới tính của các con nên không thể yêu thương chị em tôi nhiều như mong đợi.
Video đang HOT
Tôi chấp nhận hiện thực ấy và tự nhủ sẽ luôn yêu thương chính mình để bù đắp sự thiếu thốn tình cảm từ bố mẹ. Cũng may là chồng tôi xuất hiện, đến bên cạnh tôi và mang đến cho tôi tổ ấm nhỏ hạnh phúc đủ đầy. 5 năm sống chung gần như vợ chồng tôi không cãi vã nhau trận nào căng thẳng. Nếu có mâu thuẫn quan điểm thì ông xã tôi luôn nhường nhịn vợ. Anh còn biết cách dỗ dành khéo léo khiến tôi không bao giờ giận anh lâu được.
Khi con gái lớn ra đời thì tôi dành cho nó rất nhiều tình cảm. Tôi không muốn nó thiệt thòi như mẹ, và tôi hi vọng nó là một đứa trẻ hạnh phúc. Sau 4 năm thấy con cứng cáp tôi mới dám bầu thêm đứa nữa. Ngày thử que 2 vạch tôi khoe lên mạng chẳng thấy bố mẹ hỏi han. Đến hôm siêu âm tôi đăng ảnh kèm câu “Đã đủ nếp đủ tẻ”, bỗng dưng tối đó mẹ tôi lại bất ngờ qua thăm.
Từ lúc biết có cháu trai thì thái độ bố mẹ tôi thay đổi không ngờ. Họ quan tâm tôi nhiều hơn, hay hỏi tôi ăn gì thích gì, thậm chí còn rủ tôi đi mua sắm nữa. Bố tôi tặng cháu trai một con ngựa gỗ màu xanh, còn mẹ tôi thì tặng một thùng quần áo sơ sinh hàng xịn. Thằng bé chưa chào đời đã được chiều như thế, tôi biết rõ do ông bà ngoại trọng nam khinh nữ nên cảm xúc cũng hơi phức tạp.
Nhờ mang bầu quý tử mà lần đầu tiên trong đời tôi được bố mẹ ruột chăm lo tận tình đến thế. Thôi thì mưa đến đâu mát mặt đến đấy. Mối quan hệ của bố mẹ tôi với con rể cũng tốt hơn nhiều, ông bà đến nhà chơi thường xuyên và còn mua quà cho con gái lớn của tôi nữa.
Hôm sinh nhật tôi, cũng là tháng thứ 8 thai kỳ, sau khi ăn tiệc nhà hàng xong bố mẹ tôi hứng chí bảo khi nào đẻ sẽ tặng cho cháu trai 100 triệu. Chồng tôi bình thản nói đủ khả năng lo hết cho vợ con, nghe xong bố mẹ có vẻ hơi dỗi.
2 tuần trước ngày tôi sinh, bố mẹ hỏi mượn xe ô tô để đi đám cưới ngoại tỉnh. Chồng tôi đổ đầy xăng và lái đến tận nhà đưa cho bố mẹ. Thế nhưng hôm sau khi ông bà trả xe thì chồng tôi phát hiện góc đuôi ô tô bên trái bị vỡ đèn, xước sơn và móp một khúc khá lớn. Anh gọi điện cho bố tôi để hỏi xe bị sao. Ông thản nhiên đáp rằng lùi xe đâm vào cái cột điện.
Tôi rất ngạc nhiên khi xe hỏng như thế mà bố mẹ lại không nói lời nào. Ông bà cứ im ỉm đi về, con rể gọi hỏi thì ông bà cũng không hề đả động đến chuyện sữa chữa gì hết. Vợ chồng tôi không có ý định bắt đền bố mẹ nhưng thực sự cách cư xử của họ khiến chúng tôi bức xúc vô cùng. Thế là tôi giận không nói chuyện với họ nữa.
Rồi mấy hôm trước chồng chở tôi đi sinh, anh có báo tin cho bố mẹ 2 bên biết rằng cháu trai đã chào đời khỏe mạnh. Trong khi nhà chồng tôi mừng vui thì nhà ngoại lại im ắng không có lời nào hồi đáp. Bố mẹ tôi cũng không hề có mặt ở bệnh viện một giây phút nào.
Vợ chồng tôi tự hiểu lý do, nhưng nếu vì cái xe hỏng mà ông bà quay lưng với con cháu thì cũng hơi quá đáng. Tôi không cần 100 triệu mà ông bà đã hứa. Tôi chỉ hi vọng bố mẹ thay đổi, yêu thương mình và các cháu hơn một chút mà thôi…
Con trai 25 tuổi dẫn người yêu về xin cưới, vừa gặp cô ấy tôi lăn ra ngất luôn
Nghe tin, tôi cũng khá sốc. Cả đêm hôm ấy, tôi không thể nào chợp mắt nổi. Bởi đúng là tôi chưa chuẩn bị cho việc con trai kết hôn và sinh con.
Tôi có một đứa con trai, năm nay đang học năm 3 đại học. Năm con lên cấp 3 thì chồng tôi đột ngột qua đời. Từ đó, một mình tôi nuôi dạy con. Chỉ mong thằng bé nhìn thấy sự vất vả của mẹ mà chuyên tâm học hành.
Có điều, thằng bé cứ 5 lần 7 lượt khiến tôi lo lắng, đặc biệt là chuyện tình cảm. Hồi năm nhất đại học, tôi nghe mọi người đồn con trai mình có người yêu. Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu hai đứa quen nhau rồi dọn về chung sống.
Tính tôi từ trước đến giờ vẫn luôn quan trọng những giá trị truyền thống. Vậy nên khi nghe tin này, tôi ngay lập tức phản đối. Con trai tôi có thể cưới một cô gái xuất thân kém hơn về làm vợ. Nhưng tuyệt đối không được quen với người phụ nữ dễ dãi. Trong mắt tôi, việc chưa cưới đã ở chung là điều tối kỵ. Nhưng con tôi cố chấp lắm. Lúc đầu, thằng bé có chịu nghe lời mẹ đâu. Mãi sau đó, tôi nghe bạn của con bảo hai đứa vẫn sống chung. Thế là đợt ấy, tôi đến tận nhà trọ của con để làm rõ chuyện này. May mắn là cuối cùng, con trai tôi cũng chịu chấm dứt với mối tình ấy.
Thế rồi sau đó, con có quen ai cũng không dám kể với tôi. Mỗi khi tôi hỏi, thằng bé lại tặc lưỡi:
"Con lớn rồi, có còn nhỏ dại gì nữa đâu mà mẹ cứ hỏi mấy chuyện tình cảm. Con tự biết cân nhắc, bao giờ có người nào phù hợp, con sẽ đưa về ra mắt mẹ".
Đợt ấy, tôi đến tận nhà trọ của con để làm rõ chuyện tình cảm. (Ảnh minh họa)
Nhưng là người làm mẹ, tôi không yên tâm chút nào. Nhất là dạo gần đây, con tôi không thường xuyên về như dạo trước. Mặc dù thằng bé nói do công việc bận rộn nhưng tôi biết, có lẽ con đang bắt đầu một mối quan hệ mới nên không có thời gian dành cho mẹ. Bởi bình thường dù có bận thế nào thì cuối tuần, con cũng vẫn về nhà thăm mẹ.
Cho đến hôm vừa rồi, con tôi về và nói đã có bạn gái. Ngập ngừng một lúc, thằng bé nói tiếp:
"Nhưng có chuyện này, con không muốn giấu mẹ. Bọn con có con với nhau rồi, cái thai bây giờ cũng tròn 3 tháng. Con sợ mẹ không đồng ý nên cứ nghĩ mãi. Nhưng bây giờ con nghĩ mẹ cũng cần phải biết rồi".
Nghe tin, tôi cũng khá sốc. Cả đêm hôm ấy, tôi không thể nào chợp mắt nổi. Bởi đúng là tôi chưa chuẩn bị cho việc con trai kết hôn và sinh con. Nhưng nghĩ đến nhiều nhà cưới xong không có con, tôi lại thấy việc này có thể chấp nhận được. Chưa kể là con trai tôi đã có công việc ổn định. Bây giờ mà tính đến chuyện cưới xin thì cũng hợp lý. Chỉ là chuyện này hơi gấp gáp mà thôi.
Nghe tin bạn gái của con đã có thai, tôi rất sốc. (Ảnh minh họa)
Hôm qua là ngày con dẫn người yêu về ra mắt. Trước khi về, con có nói tôi tuyệt đối không được làm người yêu nó buồn lòng. Tôi còn nghĩ có lẽ do mình khó tính nên con mới sợ. Không ngờ nó lại dẫn về một người ngang tuổi tôi, hỏi ra thì cô ấy bảo đã 45 tuổi rồi. Lúc đầu tôi cứ nghĩ đó là mẹ người yêu của con trai. Vậy mà khi con giới thiệu đó là người yêu, tôi ngất lịm ngay tại chỗ. Đến khi tỉnh dậy thì người phụ nữ ấy đã về. Thì ra đó là chủ trọ của con trai tôi. Cô ta đã qua 2 đời chồng, con đầu còn kết hôn rồi. Vậy mà chẳng hiểu sao con tôi lại qua lại được.
Nói thật là qua đến giờ tôi vẫn chưa nói chuyện với con trai. Biết rằng chuyện tình yêu không phân biệt tuổi tác. Nhưng cách biệt đến 20 tuổi thì nhiều quá, làm sao tôi có thể chấp nhận đây? Con tôi bảo nếu mẹ không đồng ý sẽ bỏ đi. Thành ra, tôi khó nghĩ vô cùng. Mọi người cho tôi xin lời khuyên với.
Sợ mất vợ, chồng bắt tôi phải nghỉ việc Chuyện giữa tôi với đồng nghiệp chẳng có gì là to tát. Thế mà chồng lại làm ầm ĩ. Ảnh minh họa Ngày chồng ngỏ lời cầu hôn, tôi tìm mọi cách từ chối nhưng bị gia đình ép quá nên đành phải cưới. Bởi anh hơn tôi 14 tuổi, khoảng cách tuổi tác quá lớn khiến quan điểm sống không hợp nhau....