Hú hí tình cũ, vợ dối chồng bỏ thai
Một cuộc điện thoại cùng một tin nhắn đến khiến tôi lặng đi. Sự thật tâm địa của vợ tôi phơi bày trước mắt khiến tôi không khỏi tởm lợm.
Tôi còn nhớ như in ngày tôi đưa vợ về nhà ra mắt. Mẹ tôi bỏ cơm và kiên quyết phản đối. Bà bảo: “Đàn bà chỉ đẹp vừa phải thôi. Chứ đẹp quá không phải là vợ mình đâu. Mày đã suốt ngày đi công tác, để vợ đẹp ở nhà hơ hớ như thế thì mất lúc nào chẳng biết!”.
Mẹ tôi vốn là người rất sắc sảo. Chuyện nhà, chuyện cửa, đằng nội đằng ngoại, toàn phải đến tay bà mới yên thấm. Bố tôi nể phục mẹ, nên mẹ tôi là người toàn quyền quyết định trong nhà. Từ bé đến lớn, tôi chưa dám cãi lời mẹ, cho đến tận ngày yêu vợ tôi bây giờ.
Tôi sống chết với tình yêu đó nên ra sức thuyết phục mẹ. Thậm chí tôi bỏ nhà đi suốt 1 năm không về, không nghe điện thoại của mẹ để gây sức ép. Cuối cùng thì mẹ tôi cũng nhân nhượng. Cưới nhau xong 2 vợ chồng tôi lại lên Hà Nội, nên mẹ tôi cũng không va chạm nhiều với con dâu.
Vợ tôi lừa dối chồng trắng trợn
Tôi đã nghĩ là sẽ bằng tình yêu của 2 vợ chồng, tôi sẽ chứng minh cho mẹ biết mẹ đã đánh giá sai con dâu như thế nào. Vợ tôi vốn rất xinh và cực kỳ hiền thảo. Tôi tin tưởng vào mắt nhìn người của mình và tin vào tình yêu của cô ấy.
Cưới nhau xong, tôi lại lên đường đi công tác. Lịch của nhân viên kiểm toán như tôi bận rộn suốt ngày. Vì vậy, tôi lúc phải theo công trình này, lúc phải đi công trình khác. Tôi thương vợ ở nhà một mình lại đang trong thời gian bầu nghén ngẩm. Vợ tôi đã có bầu được gần 2 tháng. Nhưng công việc buộc tôi phải đi.
2 tháng tôi lại vào miền Tây công tác. Tôi cũng hứa với cô ấy là sớm hoàn thành công việc để trở về cùng cô ấy. Nhưng rồi chuyện đau lòng xảy ra khi một tuần sau vợ gọi điện báo tin cô ấy bị sảy thai. Tôi đau đớn trong lòng vội vàng quay ra Hà Nội để chăm sóc vợ. Nhìn vợ khóc lóc thảm thiết, không buồn đến chuyện ăn uống làm tôi xót xa. Bố mẹ tôi rất đau lòng vì thương con dâu, thương con trai. Chăm sóc vợ được 1 tuần, tôi buộc lại phải quay trở về miền Tây.
Video đang HOT
Thương vợ ở nhà một mình, tôi bảo vợ về với cô em gái đang học đại học ở gần chỗ vợ tôi làm. Em gái vợ tôi thuê một căn chung cư mini nên mọi tiện nghi cũng khá đầy đủ. Quan trọng hơn là vợ tôi có người tâm sự, nên tránh phải suy nghĩ nhiều. Tôi thường xuyên gọi điện liên lạc với vợ, nhưng thỉnh thoảng vợ tôi mới bắt máy. Cô ấy bảo là do cô ấy mệt nên thường ngủ quên. Nghe vợ nói mà tôi nghe như xát muối vào lòng.
Tôi cố gắng hoàn thành xong việc sớm để quay về Hà Nội với vợ. Vợ tôi sau 1 tháng ở với em gái đã quay trở lại nhà. Tôi muốn bù đắp cho cô ấy những mất mát, đau khổ mà cô ấy phải chịu đựng.
Sáng hôm đó, sau chuyến công tác dài, tôi ở nhà nghỉ một buổi trước khi đi làm lại. Khi tôi đang nằm ngủ bỗng có tiếng chuông điện thoại, nhưng đó là máy vợ tôi cô ấy không cầm điện thoại đi. Nhưng rồi một cuộc điện thoại cùng một tin nhắn đến khiến tôi lặng đi. Đó là tin nhắn của bạn thân của cô ấy, hiện là bác sỹ của bệnh viện khoa phụ sản. Hôm vợ tôi bị sẩy thai, may nhờ cô ấy chăm sóc tận tình.
“Mày đã về chưa? Sao hẹn rồi mà không đi khám lại. Bỏ thai là phải kiêng kem đấy! Mày như ngựa vía thế!”
Tôi đã hét lên tuyệt vọng. Tôi không ngờ ẩn sau một khuôn mặt xinh đẹp, một thân hình mảnh mai, những giọt nước mắt tức tưởi đó lại là một tâm hồn độc ác. Tại sao cô ấy lại có thể giết đi đứa con của chúng tôi. Sao một người mẹ lại có thể làm việc kinh khủng như thế này.
Tôi quay cuồng đi tìm lý do mới phát hiện ra, suốt 1 tháng đó vợ tôi đi công tác với sếp. Hóa ra, đấy là tình cũ của cô ta. Vợ tôi đã cắm sừng tôi thảm hại mà tôi không hề biết, lại còn đang tâm làm việc thất đức đó.
Tôi cay đắng nhận ra mẹ tôi hoàn toàn đúng. Xinh đẹp để làm gì khi có một tâm hồn ác quỷ. Tôi sẽ ly hôn với cô ấy, tôi sẽ làm lại tất cả. Tôi thực sự không thể tha thứ, và không thể cố gắng thêm nữa.
Theo Afamily
Kết cục của người đàn ông ham tình một đêm với đồng nghiệp
Tôi bàng hoàng thời gian trùng khớp với ngày chúng tôi đã quan hệ. Là thằng đàn ông tôi phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình.
Năm nay tôi đã 30 tuổi, tôi đã từng có một tình yêu đẹp và mặn nồng. Tôi và em đã dự định tổ chức lễ cưới vào cuối năm. Em vui và hạnh phúc lắm khi tôi ngỏ lời cầu hôn với em, thậm chí tôi và em còn chuyển về chung sống hẳn với nhau để tiện bề chăm sóc. Với lại, chúng tôi cũng được sự đồng ý của hai bên gia đình nên cũng không còn rào cản gì nữa.
Trong khoảng thời gian đó, tôi có quen một cô gái khác là đồng nghiệp mới chuyển đến công ty, cô ấy đã chủ động tấn công tôi mặc dù biết tôi đã có người yêu. Tôi cố gắng không để hình ảnh cô ta len vào tâm trí mình nhưng thời gian tiếp xúc làm việc nhiều cùng nhau đã khiến tôi giao động.
Cuối cùng tôi bị xiêu lòng trước vẻ đẹp và sự quyến rũ của cô đồng nghiệp. Trong một lần say rượu liên hoan ở công ty, tôi đã không làm chủ được mình và đưa cô ấy vào khách sạn. Lúc đó tôi quên hẳn hình ảnh người vợ sắp cưới đang đợi tôi trở về. Cô ấy đã thức suốt đêm chờ tôi về nhà vậy mà tôi tắt điện thoại không hề liên lạc.
Sau đêm đó, tôi nghĩ chỉ là tình một đêm thoáng qua thôi, tôi và cô đồng nghiệp sẽ không qua lại và dính líu đến nhau nữa. Tôi cũng giấu không cho vợ sắp cưới biết được chuyện này.
Trong cơn say tôi đã không làm chủ được bản thân và lên giường với cô đồng nghiệp.
Nhưng một tháng sau, cô đồng nghiệp thông báo đã mang thai và đưa ra tờ xét nghiệm kết quả khám thai cho tôi xem. Tôi bàng hoàng thời gian trùng khớp với ngày chúng tôi đã quan hệ. Là thằng đàn ông tôi phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình.
Tôi đau khổ và dằn vặt mình, tôi buộc phải nói lời chia tay với người yêu. Lại một sự thật làm tôi bất ngờ, người yêu tôi cũng đã mang thai được 2 tháng.
Vì quá sốc cô ấy đã ngất ngay trước mặt tôi. Nhìn làn da xanh như tàu lá của người yêu nằm trong bệnh viện mà tôi thấy đau lòng, cô ấy hiền lành, lại mỏng manh và yếu đuối quá.
Tôi nhờ cô y tá trông nom cô ấy để tôi đi mua cháo, khi quay lại thì chẳng còn nhìn thấy vợ tôi đâu nữa. Cô y tá đưa cho tôi bức thư ngắn ngủi để lại. Cô ấy bảo rằng đừng tìm cô ấy nữa, cô ấy sẽ bỏ đứa con đó và làm lại từ đầu. Cô ấy cũng nói là sẽ không chấp nhận người yêu bạc tình bạc nghĩa như tôi.
Tôi chìm trong đau khổ. Tôi đi lang thang khắp những nơi em có thể đến để tìm kiếm bóng dáng em, nhưng không có. Tôi tìm đến bạn bè và gia đình của thì cũng không có được thông tin gì, họ chỉ nhìn tôi với con mắt dè bỉu và khinh bỉ.
Tôi ngậm ngùi nuốt cay đắng vào trong chấp nhận cưới cô đồng nghiệp làm vợ. Ngày cưới chỉ có những đồng nghiệp cùng công ty, còn bạn bè của tôi thì chỉ lác đác vài người. Họ cũng quay lưng với người bội bạc như tôi.
Tôi cố sống trong một không khí ảm đạm, vợ chồng chẳng ai nói với nhau mấy câu, vì tôi không yêu vợ hiện tại của mình nên tôi không thể có những hành động yêu thương với cô ấy được. Tôi chỉ chăm sóc cho vợ vì trách nhiệm.
Đêm nào tôi cũng dằn vặt lương tâm. Tôi biết với tính cách nhân hậu của người yêu cũ chắc chắn cô ấy sẽ không rũ bỏ con mình như vậy? Tôi bắt đầu đi tìm người yêu cũ, tôi không thể để cô ấy sinh con một mình, không thể để con tôi sinh ra mang tiếng là không có bố được.
Cô ấy xua đuổi và không còn cần tôi nữa.
Tôi cố gắng tìm hiểu qua những người bạn thân của cô ấy, lần dò mãi tôi cũng biết được cô ấy đang ở trong nam sống với một bác gái ở đó. Tôi lần tìm đến đúng địa chỉ nơi em sinh sống. Ra mở cửa, vừa nhìn thấy tôi cô ấy đã bỏ chạy, nhưng tôi kéo tay em lại và ôm lấy em. Không ngờ em đẩy tôi ra rồi tát cho tôi một cái: "Anh cút đi, mẹ con tôi không cần một người cha như anh". Tôi quỳ sụp xuống cầu xin em, em cũng không chút mảy may động lòng.
Cô ấy bảo tôi hãy về lo lắng cho gia đình, cho người vợ cũng sắp đẻ của anh. Cô ấy xua đuổi, hắt hủi và không còn cần tôi nữa. Tôi thất thểu ra về, tôi không ngờ vì một chút lạc thú mà tôi đánh mất người tôi yêu thương mãi mãi. Tôi cũng chẳng thể sống nổi bên cạnh người mà tôi không yêu thương.
Hôn nhân mà không có sự gắn kết của tình yêu làm sao có thể bền vững được. Nếu chỉ vì trách nhiệm với đứa con mà phải ép mình sống như thế thì có công bằng không? Tôi đã gây ra tổn thương cho cả hai người đàn bà, họ không có lỗi, chỉ có tôi là người có lỗi mà cả đời này tôi không sửa sai được. Tôi làm sao để hai người vợ tha thứ cho tôi đây.
Theo Afamily
Cay đắng phận nhân tình, một thân một mình ôm bụng đi đẻ Đó là một câu chuyện đau lòng nhưng có thật, bi kịch và những tổn thương của Vân chưa bao giờ nguôi ngoai với phận nhân tình. Nhìn bề ngoài của Vân thì bạn bè luôn nghĩ cô thậm chí chưa từng yêu ai chưa từng biết hôn ai, ai ngờ đâu Vân đã cam phận làm nhân tình, sống như vợ chồng...