Hotboy si tình gái nạ dòng
‘Chiến tích’ của tôi trên tình trường là danh sách bất bại với toàn những em xinh đẹp, không ngờ tôi lại vật vã như bây giờ.
Tôi năm nay 24 tuổi, cao ráo, đẹp trai, học thạc sĩ ở nước ngoài về và đang làm việc cho một công ty liên doanh về dầu khí với mức lương tính bằng ngoại tệ. Từ thời mới bắt đầu bước chân vào đại học, tôi đã là tâm điểm chú ý của nhiều cô gái bởi ngoại hình bắt mắt và xuất thân là con nối dõi của một tập đoàn kinh doanh bất động sản lớn.
Có thể nói ‘chiến tích’ của tôi trên tình trường là một danh sách bất bại với nhiều mối tình toàn những em xinh đẹp và không ít cả diễn viên, người mẫu.
Chưa khi nào tôi nghĩ mình sẽ vướng phải ‘lưới tình’ và lại còn đau đớn, vật vã khổ sở vì nó như hiện tại.
Cùng công ty với tôi có một đồng nghiệp nữ, chị hơn tôi 3 tuổi, đã có một đời chồng, cô con gái hơn 4 tuổi. Do khác bộ phận nên chúng tôi ít có cơ hội để trao đổi công việc với nhau hay hàn huyên, bông đùa. Những lần gặp chị chỉ là chớp nhoáng, khi thì ở trong thang máy, khi là một cuộc họp giao ban toàn công ty, một đôi lần là cuộc bàn bạc khi hai bộ phận chúng tôi có chung công việc cần phải giải quyết.
Ảnh minh họa
Ấn tượng ban đầu của tôi về chị là một người đàn bà không có nét quyến rũ theo kiểu nghiêng nước nghiêng thành nhưng cách nói chuyện thì rất cuốn hút bởi sự thông minh, quyết đoán nhưng lại rất mềm mại, nữ tính.
Chỉ ấn tượng vậy thôi chứ tôi cũng chẳng để mắt nhiều đến chị bởi ‘vầng hào quang’ bao bọc tôi quá lớn và trong công ty thì có vô khối bóng hồng sẵn sàng ‘xin chết’ cùng tôi.
Video đang HOT
Thế nhưng đến khi chúng tôi có thời gian gần gũi nhau gần 10 ngày để làm nội dung cho đợt giao lưu, nghỉ mát của công ty cùng với địa phương kết nghĩa mà tôi và chị được giao nhiệm vụ tổ chức và làm người dẫn chương trình, thì tôi đã bị chị ‘đánh gục’.
Cách làm việc khoa học, nhanh nhạy, cách đặt vấn đề thuyết phục và tự tin khiến người đối diện và làm việc cùng chị thấy như mình đang được chị ‘truyền lửa’.
Từ thích thú rồi chuyển sang tò mò, muốn tìm hiểu về cuộc sống của chị, tôi đã biết chị hiện chỉ sống với con gái và đã ly hôn chồng từ khi con bé mới được 6 tháng tuổi.
Vậy là từ sau đợt nghỉ mát đó, tôi tình nguyện trở thành ‘cái đuôi’ của chị, mặc cho những lời xì xầm bàn ra tán vào, đồn thổi khắp công ty rằng tôi bị ‘gái nạ dòng’ bỏ bùa nên lú lẫn, u mê.
Trước những tình cảm thật sự chân thành ấy của tôi, chị chỉ cười nhẹ và thẳng thừng từ chối. Chị bảo tôi sống trong nhung lụa quen rồi, chưa từng trải, va vấp nên tình cảm đối với chị chỉ là sự hiếu thắng trẻ con của một cậu công tử bột.
Tôi không biết phải làm thế nào để chứng minh cho chị hiểu rằng, tôi yêu chị thực sự và muốn được trở thành người đàn ông trong phần đời còn lại của chị.
Theo Tinngan
Chúng ta yêu nhau, đủ nhiều chưa anh?
Trách chi, chúng ta đã quá vội vàng, quá nuông chiều bản thân, quá dễ dàng khi tình yêu đến để nhận ra thực sự chẳng ai là của nhau, để người đến sau, dù yêu chúng ta nhiều như thế cũng chẳng thể hồi đáp được trọn vẹn tất cả cho người ấy, anh thấy có đáng buồn không?
Khi yêu nhau, cứ mỗi lần nhắc đến chuyện chia tay anh lại nhăn mũi: "Rồi chẳng có ai yêu nổi một con bé hay giận dỗi, nhạy cảm, nóng nảy như em, ngoài anh đâu".
Em cũng không chịu kém cạnh: "Vậy thì anh cũng đừng nghĩ rằng có một cô gái nào đó có thể chịu đựng được một chàng trai vô tâm, lạnh lùng và suốt ngày làm người khác phải lo, như anh đâu".
Vậy mà, sau khi chia tay. Có những người yêu chúng ta hơn chúng ta từng tưởng tượng.
Người ấy có thể chịu được cái tính cố chấp, trẻ con của em.
Người ấy có thể kiên nhẫn hàng giờ ở cạnh em, chỉ chờ em khóc xong để lau nước mắt.
Người ấy, dành thời gian ít ỏi của mình để trò chuyện hàng đêm với em, bất kể bận rộn.
Người ấy chịu đựng, im lặng mỗi khi em cố chấp, bốc đồng hay nóng nảy, rất nhiều lần!
Người ấy yêu em, rất yêu em!
Còn cô gái của anh,
Cô gái ấy, vẫn bên anh sau rất nhiều biến cố, vẫn chấp nhận đúng sai, thua thiệt mình là người đến sau không một lời trách móc. Cô ấy vẫn yêu anh bằng một trái tim đẹp đẽ chẳng tì vết.
Hóa ra, anh ạ!
Không phải không có ai yêu như chúng ta từng nghĩ, mà là có những người xứng đáng với em hơn anh, xứng đáng với anh hơn em.
Người ấy sẽ không vội vàng bỏ đi như anh sau những lần giận dỗi của em.
Cô ấy, có lẽ, sẽ chọn cách im lặng chờ đợi mỗi lần anh khiến cô ấy phải buồn, không giống em, sẽ gào khóc đến khi nào anh có thể quan tâm đến em nhiều hơn nữa...
Người ấy, chờ em thay đổi, kiên nhẫn giống như cô gái của anh.
Vậy mà, anh ạ, hình như chúng ta đã lần lượt lờ đi những người tốt ấy, để đến với nhau, rồi chia tay Họ đã yêu chúng ta nhiều hơn hay chính chúng ta yêu nhau chưa đủ.
Em thay đổi, anh thay đổi. Chúng ta thay đổi vì những con người ấy. Nếu em không nóng giận, nếu anh chẳng bỏ đi, nếu như em dịu dàng hơn, nếu như anh bớt vô tâm đi một chút... Nếu như chúng ta đều kiên nhẫn chờ đối phương thay đổi, thì kết quả, đã chẳng thành chia ly đổ vỡ. Để rồi nhận ra, những gì đã từng chẳng xứng đáng cho một tình yêu đã kéo dài lâu như thế.
Trách chi, chúng ta đã quá vội vàng, quá nuông chiều bản thân, quá dễ dàng khi tình yêu đến để nhận ra thực sự chẳng ai là của nhau, trách chi chúng ta yêu nhau chưa đủ, để người đến sau, dù yêu chúng ta nhiều như thế cũng chẳng thể hồi đáp được trọn vẹn tất cả cho người ấy, anh thấy có đáng buồn không anh?
Theo Gocyeuthuong
Cám ơn vì đã đến bên Em... Rằng nói là yêu anh thì đơn giản quá, thương anh nhiều thì tầm thường quá, nghe mãi cũng mòn tai, nhưng cảm ơn anh vì đã đến bên em thì thật đặc biệt. Viết cho anh, người đàn ông đang thuộc về em... Mình quen nhau vào một ngày hè tháng năm đầy nắng và gió, nắng nóng đến vã cả mồ...