Hộp quà của người chị em thân thiết khiến trái tim tôi vỡ nát
Sáng Chủ Nhật vừa rồi, người chị em thân thiết hôm nào đột nhiên gửi một hộp quà. Mở hộp quà, một tấm thiệp hồng hiện ra khiến tôi quặn tim…
Ba năm kể từ ngày tôi lên xe hoa làm vợ người ta, cuộc sống với tôi vẫn luôn là những điều tuyệt vời nhất. Ba năm trước là ngày tôi hạnh phúc trong bộ đồ váy cô dâu. Ba năm sau là ngày tôi đẫm nước mắt mất hết niềm tin vào cuộc đời.
Ngồi viết những dòng tâm sự này ra mà không dám tin cuộc đời của mình lại cay đắng đến như vậy. Mọi thứ ùa về rồi tan biến nhanh chóng vào hư không.
Tôi và chồng cũ từng có những ngày tháng hạnh phúc, yêu nhau 5 năm nhưng tình cảm lúc nào cũng mặn nồng cho đến khi lấy nhau. Khi có con, chúng tôi vẫn giữ được ngọn lửa tình yêu ấy.
Bạn bè nói tôi may mắn vì lấy được anh, tôi cũng từng tự hào khi có cuộc sống hạnh phúc mà nhiều người mong ước. Hằng ngày, niềm vui của tôi là chăm sóc chồng con. Tôi không có sở thích đi shopping hay trang điểm làm đẹp, hoặc chăm sóc da. Từ khi yêu anh đến khi cưới nhau về, tôi vẫn vậy.
Bạn bè bảo tôi dại. Thế nhưng tôi chẳng quan tâm lắm vì anh ấy vẫn luôn yêu tôi dù tôi trang điểm hay không. Đến đây ai cũng nghĩ tôi có gì phải ca thán khi có người đàn ông tốt bên mình. Thế nhưng mọi thứ tốt đẹp đã đổ sụp ngay trước mắt tôi, hạnh phúc đã tan biến từ bao giờ…
Khi tôi ân hận vì không nhận ra sớm, ân hận khi đã quá tin tưởng người đàn ông của mình thì mọi thứ đã quá muộn màng. Anh đã thay đổi từ bao giờ tôi không biết. Những ngày mới lấy nhau về, cuối tuần nào hai vợ chồng cũng ra ngoài đi dạo, cuối tuần nào cũng đi ăn với nhau để thay đổi không khí.
Rồi từ bao giờ, những giây phút bên nhau ít hơn. Cuối tuần nào anh cũng bảo phải thức đêm làm việc, thậm chí có hôm tối không về vì ở văn phòng làm thêm. Thế mà những ngày đó, tôi cứ thương anh vất vả làm việc để nuôi vợ con mà không mảy may có ý nghĩ đòi anh đưa đi đâu đó chơi.
Video đang HOT
Ngày nào tôi cũng tối mặt với những công việc không tên chăm con. Những việc đó đã đủ làm tôi mệt mỏi đến độ chẳng còn thì giờ chú ý đến anh nữa. Có lẽ chính sự vô tư của tôi đã khiến tôi mất hết sự tỉnh táo.
Một chiều thứ 6, chồng tôi về nhà cùng vài người bạn và một cô thư ký trẻ đẹp. Cô ấy hiền lành, ăn nói nhẹ nhàng, đến tôi là phụ nữ nghe còn mát ruột nói gì cánh đàn ông. Không bao lâu sau, cô ấy tiếp cận và làm thân với tôi.
Ngày lễ nào cô ấy cũng mua quà cho mẹ con tôi, ngày thường thì tranh thủ mọi lúc gọi điện nói chuyện, thậm chí lúc nào vợ chồng tôi cãi nhau, tôi cũng tin tưởng trút bầu tâm sự. Từ lúc nào, tôi và cô ấy thân nhau như chị em. Tôi đã từng nghĩ đó là người chị em tốt nhất của mình…
Rồi một ngày, chồng tôi và cô ta ngang nhiên đi lại với nhau mà tôi không hay. Cũng bởi cô ấy xuất hiện ở nhà tôi thường xuyên, có lần tôi còn chủ động bảo chồng chở cô thư ký về nhà mình ăn cơm. Tôi đâu ngờ, một lúc mình bị hai con người phản bội, đó là chồng và cô bạn thân của mình.
Ngày 14 tháng 3, tôi còn nhớ rõ ngày đó, chồng tôi đi làm về rồi đột ngột gọi vợ vào phòng. Nhìn anh chìa lá đơn ly hôn ra, nước mắt tôi không ngừng được. Cảm giác lúc đó, tim tôi như quặn lại.
Đấy, bao nhiêu năm yêu thương chỉ kết lại bằng lá đơn ly hôn. Tôi đã bị chồng phản bội. Tôi bị người chị em thân thiết cướp chồng ngay trước mắt mà không nhận ra. Khóc lóc, chán chường bao ngày rồi nhìn vào gương, tôi giật mình thảng thốt không nhận ra bản thân mình nữa.
Đã bao lâu rồi tôi không còn chăm sóc bản thân, không có đến một thỏi son, một bộ váy mới. Da tôi đã sạm đi sau lần sinh nở, bụng ngấn đầy mỡ, chưa bao giờ tôi thấy mình thất bại đến như vậy.
Tại sao tôi lại không tỉnh táo chăm sóc bản thân mình sớm hơn. Sau cuộc hôn nhân đổ vỡ, trông tôi tàn tạ đến mức người bạn thân của tôi sau 1 năm công tác ở nước ngoài về không còn nhận ra tôi. Người bạn tôi xót xa ôm tôi mà khóc. Cô ấy liền dẫn tôi đi spa, mua sắm, làm đẹp để tôi tìm lại niềm yêu đời.
Sau ly hôn, tôi được tòa xử chia lại ngôi nhà và một khoản tiền đủ nuôi con trưởng thành. Tôi bắt đầu vác bằng đi tìm việc và chăm chỉ kiếm 5 triệu đồng mỗi tháng. Chồng tôi vẫn phải gửi tiền nuôi con hàng tháng đến lúc nó trưởng thành.
Thời gian rỗi, tôi đi spa chăm sóc da, tập tành, đi bơi, yoga,đi shopping, nói chuyện cùng bạn bè. Cuộc sống cân bằng trở lại, mọi thứ giờ đây của tôi rất ổn. Bây giờ tôi đã nhận ra giá trị của việc yêu thương bản thân mình.
Sáng Chủ Nhật vừa rồi, người chị em cướp chồng của tôi đột nhiên gửi một hộp quà, bên trong là tấm thiệp hồng. Họ chính thức làm đám cưới, dọn về sống với nhau. Cô ta không quên gửi một tấm ảnh cưới chụp cùng chồng tôi.
Thảng thốt, chút cay đắng qua đi, tôi chỉ ném lại nụ cười mỉa mai dành cho hai con người đó. Với tôi niềm hạnh phúc lớn nhất bây giờ là con trưởng thành và tôi sống yên ổn đến ngày dựng vợ, bế cháu cho con. Tôi hi vọng họ sống yêu thương nhau, tử tế bên nhau cho dù có ngày cô ta cũng làm mẹ, cũng tất bật chăm con nhỏ như tôi đã từng…
…an@gmail.com
Theo nguoi dua tin
Mình có còn cần nhau nữa không?
Người này buồn, người kia cũng đâu có vui. Người kia cô đơn, người này cũng chịu trăm ngàn cô độc. Vậy mà hai con tim lại chẳng chịu mở lại, hai con người chẳng chịu nói với nhau điều đó, cứ như thế mà gồng gánh những tổn thương, vỡ nát!
Hai người ở hai đầu nỗi nhớ, hai người ở hai đầu yêu thương, hai con người chung nhau cùng một nỗi nhớ! Hai con người cứ thế tự dày vò lẫn nhau...!
Có đáng không người?!
Cả hai đều hiểu, cả hai đều biết mình cần có nhau. Vậy thì hà cớ chi cứ phải trốn chạy nhau hoài như thế? Ta cần nhau không chỉ trên cảm giác xác thịt, mà ta cần nhau, cần cả sự đồng điệu về tâm hồn, về tình yêu, cần cả trái tim cùng hướng về cùng một phía, cùng đốt một ngọn lửa tin yêu!
Đừng đánh lừa cảm giác của bản thân mình nữa, đừng tự bóp nghẹt trái tim mình thêm phút giây nào nữa. Đau lắm, biết không!?
Yêu, rồi giận, rồi hờn..., người nói cho em biết đi, mình có còn cần nhau nữa không mà sao yêu rồi lại xa nhau như thế?
(Ảnh minh họa)
Em biết trái tim hai ta vẫn cứ thét gào gọi tên nhau tới khản giọng. Vậy mà tại sao vẫn cứ vờ như không biết?
Xa nhau rồi mình có còn cần nhau nữa không?
Hãy nói với em là mình vẫn cần có nhau, cần nhau nhiều lắm. Chỉ là ta tạm xa nhau để hiểu thêm về nhau, để cho nhau một khoảng thời gian suy n ghĩ. Xa nhau để ta biết rằng ta cần có nhau tới nhường nào, ta muốn được gần nhau biết bao nhiêu! Vậy mà... mình vẫn chọn im lặng để giữ lấy nhau!
Người này buồn, người kia cũng đâu có vui. Người kia cô đơn, người này cũng chịu trăm ngàn cô độc. Vậy mà hai con tim lại chẳng chịu mở lại, hai con người chẳng chịu nói với nhau điều đó, cứ như thế mà gồng gánh những tổn thương, vỡ nát!
Anh! Mình còn phải để im lặng dày vò nhau tới khi nào? Hãy nói ta cần có nhau, thực sự rất cần. Người này là lí do để người kia tiếp tục cố gắng, tiếp tục sống, tiếp tục hi vọng, tiếp tục yêu. Thế rồi sao, im lặng, ta vẫn hoàn im lặng. Để rồi một ngày nào đó ta mất nhau, điều đó sẽ làm trái tim của hai ta ngộp thở. Liệu mình có chịu đựng được không?!
Xa nhau, xa hoài rồi xa mãi. Mình đừng kéo căng sợi dây này nữa, hãy nói rằng mình cần có nhau, anh nhé!
Theo Guu.vn
Nước mắt tuôn rơi khi nhận hộp quà bí ẩn từ 'người lạ' trước ngày cưới Anh nghĩ có nên nói cho con biết sự thật rằng nó không phải con để chúng ta không? Em nghĩ là con nên biết, bởi nó cần tìm về cội nguồn của mình anh ạ. 30 tuổi Huệ chưa có lấy một mảnh tình vắt vai, cũng bởi cô mải theo đuổi sự nghiệp học hành. Kể từ ngày Huệ kết thúc...