Họp lớp cuối năm, chồng tôi phát hiện mình có… con rơi
Buổi hợp lớp cuối năm diễn ra bình thường, mọi người cười đùa vui vẻ cho đến khi cô gái ấy bước vào. Đứa bé đi cùng cô giống chồng tôi như tạc.
Như mọi năm, chồng tôi lại tham gia buổi họp lớp cuối năm tổ chức ở nhà một người bạn. Năm nay, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi đòi đi theo chứ như các năm, chồng có rủ tôi cũng tìm cách thoái thác.
7 giờ tối, mọi người đến khá đông đủ. Ai cũng xúng xính áo quần cười đùa hớn hở dù có người giàu, có kẻ nghèo sau 10 năm ra trường. Chồng bảo hồi xưa, lớp anh nổi tiếng “ quậy đoàn kết”, “ dốt bền vững”. Thế mà giờ đây, những người nổi tiếng dốt của lớp anh ai cũng thành công. Có người làm chủ doanh nghiệp này, công ty nọ. Họ còn rủ những bạn bè khó khăn về làm chung nên buổi tiệc cuối năm cũng là dịp để họ ôn lại truyền thống “quậy đoàn kết”. Mọi người cũng khá nồng nhiệt, vui vẻ với những “cô dâu”, “chú rể” của nhóm như tôi. Họ hỏi thăm công việc, gia đình, con cái, nói chung, rất thân thiện. Tôi đã tự nhủ thầm, thật tiếc, mình đã bỏ lỡ những lần họp lớp trước đây.
Những món ăn thật ngon do vợ chồng gia chủ đích thân nấu nướng cũng lần lượt bày lên, ai cũng xuýt xoa khen ngợi và ăn uống rất tích cực. Đang lúc đó, cánh cửa bật mở, 2 cô gái bước vào, một cô gái có phần hơi dừ dắt theo một đứa bé khoảng 10 tuổi. Tất cả mọi người đều dừng đũa và không ai nói lời nào trong khoảng vài phút. Sau đó, chủ nhà vội đứng lên đón khách còn những bạn bè khác lại hướng mắt về vợ chồng tôi với vẻ mặt kỳ lạ. Tôi hơi ngạc nhiên và khi người phụ nữ cùng đứa bé ấy bước đến chào mọi người, tôi sững cả người. Đứa bé ấy, sao…. giống chồng tôi một cách kỳ lạ.
Khi đến chúng tôi, cô gái ấy lộ vẻ bối rối khá rõ, cô chào nhanh rồi đi qua người khác. Những ánh mắt kì lạ của mọi người lại chiếu vào vợ chồng tôi, chồng tôi bối rối khá rõ. Rồi sau đó, mọi người chuyển dần hỏi thăm người mới sang hướng khác. Cô kể trong 10 năm qua, gia đình cô gặp sự cố, cha mẹ mất hết, cô tha phương, làm lụng bằng nghề may vá để nuôi con, rất nhớ quê nhưng không có điều kiện để về. Cô cũng chẳng có thời gian để chơi facebook này nọ cho đến gần đây, vì yêu cầu công việc, cô phải tham gia vào mạng xã hội này. Người bạn đi cùng đã động viên cô trở về thăm quê và tài trợ vé máy bay cho 2 mẹ con cô…
Đại khái là vậy bởi tôi chẳng còn tâm trí nào để nghe mọi người nói gì tiếp theo sau đó. Trong đầu tôi cứ lờn vờn câu hỏi: Tại sao đứa bé đó lại… trông giống chồng tôi đến thế, nhất là cái lỗ mũi và nhân trung. Tại sao chồng tôi lại bối rối khi gặp lại bạn xưa? Tại sao mọi người lại nhìn chúng tôi như vậy? Tôi cảm thấy ngạt thở, có điều gì đó bất thường. Tôi giục chồng về sớm.
Video đang HOT
Cuối cùng, sự thật cũng được chồng tôi thú nhận. Cô gái ấy là mối tình đầu với anh. Khi cô báo có thai, gia đình anh từ chối để 2 người làm đám cưới, bảo cô bỏ thai vì anh còn quá trẻ, còn phải học hành và cơ bản, gia đình cô ấy có vấn đề, bố mẹ không hòa thuận, gia cảnh nghèo nàn nên bố mẹ anh không hài lòng để 2 người tiếp tục. Cô nghỉ học, không nói lời nào rồi bỏ đi biền biệt. Anh tuổi mới lớn có chút đau khổ với tình đầu rồi thời gian trôi qua, anh cũng dần quên đi. Cũng nghĩ rằng chắc cô ấy cũng sẽ bỏ thai, sẽ có người yêu mới…
Anh xin tôi tha thứ, bảo đó là phút bồng bột của tuổi trẻ. Điều anh cảm thấy đau đớn là anh cảm thấy có lỗi với đứa bé ấy. Gia đình anh đã có lỗi với đứa bé ấy. Anh không ngờ mình đã vô tâm bỏ bê con suốt 10 năm.
Anh cầu xin tôi, hãy cho anh nhận con. Anh hứa sẽ không làm gì khiến tôi bị tổn thương cả…
Nguyễn Phạm
Theo Trí Thức Trẻ
Vị khách không mời: người yêu cũ vô duyên!
Vợ chồng Ngọc và Kiệt đang dạo phố thì gặp lại bạn cũ. Kiệt vui vẻ rủ bạn vào một nhà hàng, sau đó anh gọi thêm vài người bạn thân đến ôn lại kỷ niệm. Chả hiểu sao, người không được mời đến lại xuất hiện, đó là Quỳnh - người yêu cũ của Kiệt.
Kiệt nhìn về phía Ngọc. Anh có vẻ không vui khi nhận ra vợ đang đeo đôi bông tai mà anh nhiều lần bảo vợ vứt bỏ nhưng vợ cứ luyến tiếc giữ lại. Trong khi đó, Quỳnh mặc một chiếc váy xẻ lưng gợi cảm. Cô cố tình ngồi sát bên cạnh Kiệt, thỉnh thoảng lại liếc trộm đôi bông tai mà Ngọc đang đeo rồi cười tủm tỉm.
Quỳnh cười duyên, ghé sát vào tai Kiệt thầm thì: "Vợ anh đeo đôi bông tai ấy rất đẹp, em cứ ngỡ anh vứt nó lâu rồi". Kiệt mím môi, anh nhích ghế ra xa giữ khoảng cách với Quỳnh, đáp ngắn gọn: "Ngọc thích đôi bông tai ấy nên tôi tặng cô ấy".
Quỳnh cười ngọt ngào, cất giọng cao vút cố tình để những người xung quanh nghe thấy: "Khi xưa, anh Kiệt từng tặng em đôi bông trước khi em lên đường du học, em đã từ chối món quà nên bây giờ nó thuộc về vợ của anh ấy, thật là đáng tiếc".
Ảnh minh họa
Những người xung quanh cười ồ lên, họ cười Kiệt đem món đồ bồ cũ đã vứt bỏ để tặng lại vợ. Ngọc tái mặt, cười sượng sùng, tay không tự chủ xoa xoa đôi bông tai.
Kiệt biết vợ đang giận, Kiệt quay sang nhìn Quỳnh với vẻ mặt khó chịu, nhỏ giọng trách: "Chuyện đã qua rồi, em nhắc lại làm gì? Hơn nữa em là người đã từ chối đôi bông tai anh tặng, bây giờ em nói thế sẽ khiến vợ anh khó xử".
Quỳnh bật cười, cô trêu tức: "Ai bảo cô ấy đeo bông tai anh tặng em. Khi xưa em nghĩ anh sẽ ngỏ lời cầu hôn em trước khi em lên đường du học, không ngờ anh chẳng hứa hẹn hay có sự ràng buộc về mối quan hệ của chúng ta. Em giận anh vô tâm nên mới không nhận quà".
Kiệt sững người, đến bây giờ anh mới biết nguyên nhân Quỳnh từ chối đôi bông tai anh mua tặng cô. Thời điểm đó, anh chỉ nghĩ đơn giản là gia đình Quỳnh khá giả, cô chê món quà của anh không có giá trị nên mới từ chối.
Ngồi trong góc, Ngọc không biết sự tình câu chuyện. Cô chỉ cảm thấy tức điên khi đeo đôi bông tai tình cũ của chồng từng vứt bỏ, càng giận hơn khi thấy chồng và Quỳnh xầm xì to nhỏ ngay trước mặt mình.
Sau khi mọi người ăn uống no say, lúc ra về, Ngọc nổi quạu, không chịu lên xe của chồng. Cô nói giọng hờn dỗi: "Anh về trước đi, em sẽ bắt taxi về sau". Kiệt biết vợ đang nổi cơn ghen, anh khổ sở giải thích: "Quỳnh chỉ ôn lại chuyện xưa, chẳng có gì to tát mà em lại nổi cáu".
Quỳnh thấy vợ chồng Kiệt đang vùng vằng giận dỗi thì đến gần, cất giọng ngọt ngào khuyên nhủ: "Anh về trước đi, em có chuyện muốn nói riêng với vợ của anh". Kiệt nhíu mày, anh tin chắc Quỳnh lại cố tình chia rẽ tình cảm của vợ chồng anh.
Kiệt nhìn vợ rồi khẽ lắc đầu nhưng cô có vẻ cũng muốn đi theo Quỳnh. Ngọc ương bướng vẫy một chiếc taxi. Cô lên xe rồi Quỳnh bám theo sau. Trong xe, Quỳnh cố tình khiêu khích: "Em nghĩ chị nên vứt đôi bông tai này đi. Nó nhắc chị nghĩ tới tình cũ của chồng, chắc chắn rất khó chịu".
Ngọc cười tươi, sẵng giọng đáp: "Chị sẽ không vất đôi bông tai, dù sao cũng là tâm ý của anh Kiệt, nếu em từ chối món quà thì nó không còn thuộc về em".
Sau khi xe taxi đỗ xịch ngay trước nhà, Ngọc bước xuống xe chẳng thèm liếc nhìn tình cũ của chồng. Cô biết chắc Quỳnh đang buồn bực vì tưởng gây chia rẽ tình cảm vợ chồng Kiệt, không ngờ bị Ngọc quật ngược lại. Sau khi xe taxi lăn bánh rời đi, Kiệt cũng về đến trước nhà.
Hai vợ chồng vừa gặp nhau, Ngọc liền gỡ ngay đôi bông tai rồi trả lại Kiệt: "Em không muốn nhận bất cứ món quà nào kiểu này nữa, anh vứt hay giữ lại thì tùy". Nói rồi Ngọc giận dữ bước vào nhà.
Về phần Kiệt, anh cũng kiên quyết ném đôi bông tai vào thùng rác. Anh biết chắc vợ rất thích đôi bông tai này bởi đó là món quà đầu tiên anh tặng cô. Tuy nhiên Kiệt không hề cố tình gây ra cơ sự này. Sau khi tình cảm với Quỳnh tan vỡ, Kiệt bỏ đôi bông tai trong ngăn kéo. Một lần vào phòng anh, Ngọc tình cờ thấy đôi bông tai và nằng nặc đòi anh tặng cô.
Sau khi Kiệt vào nhà, Quỳnh mới ló mặt ra khỏi góc tường. Cô chưa chịu quay về mà muốn nán lại, chứng kiến diễn biến mâu thuẫn của vợ chồng Kiệt. Cô hiểu Ngọc sẽ không giữ lại đôi bông tai nhưng không ngờ Kiệt lại phũ phàng ném nó vào thùng rác.
Quỳnh buồn bã rời đi. Cô chỉ biết thở dài tiếc nuối về chuyện tình năm xưa với Kiệt, càng trách mình vì giận hờn tuổi trẻ mà để mất người đàn ông tốt như Kiệt vào tay người phụ nữ khác.
Theo Trí Thức Trẻ
Tôi lỡ qua đêm, có bầu với bạn cùng lớp trước ngày cưới Chỉ còn chưa đầy một tháng nữa sẽ kết hôn, nhưng trong một lần họp lớp, do say rượu, tôi lỡ qua đêm với bạn cùng lớp và tác hại hơn, đã có bầu. Năm nay tôi 25 tuổi, là nhân viên văn phòng. Tôi và bạn trai yêu nhau được 3 năm. Anh là người tốt bụng, hiền lành, luôn quan tâm,...