Hơn 20 năm, người chồng mẫu mực là tôi vẫn che giấu một sự thật
Tôi đang bắt đầu nhìn nhận lại quá khứ hoang dại và sai lầm của mình. Tôi rất ân hận. Tôi vừa muốn làm gì đó cho những đứa con rơi nhưng vừa muốn chôn chặt bí mật đó mãi mãi.
Tôi rất ân hận. Tôi vừa muốn làm gì đó cho những đứa con rơi nhưng vừa muốn chôn chặt bí mật đó mãi mãi.
Tôi tin tưởng mục Tâm sự này là nơi đáng tin cậy để tôi có thể chia sẻ những bí mật thầm kín của mình. Từ nhiều năm nay, tôi luôn tự vấn lương tâm và trách móc bản thân. Nhưng dù sao đi nữa vẫn không thể che giấu sự thật đáng ghê tởm là tôi có đến 3 đứa con rơi.
Tôi là một trí thức thực sự. Nhưng sau những chuyện đã qua, tôi tự nhận mình là một kẻ sở khanh đội lốt đàn ông mẫu mực. Tôi cũng xin phép được giấu tên và nghề nghiệp thực sự để giữ gìn hạnh phúc gia đình hiện tại.
Tôi đã có gia đình và con gái ở thành phố. Nhưng do đặc thù nghề nghiệp, tôi đi công tác quanh năm. Nơi đến của tôi hầu hết là thị trấn nhỏ và nông thôn. Trong suốt hơn 20 năm gắn bó với nghề, tôi đã đi khắp nơi, đến đâu cũng có tình vắt vai. Và hậu quả của điều này là những năm trở lại đây, tôi lần lượt nhận được thông báo về 3 đứa con rơi.
Tất nhiên, tôi không hề biết đến sự tồn tại của chúng. Cả những người mà tôi đã từng ăn nằm, tôi cũng không thể nhớ mặt. Tôi là thằng đàn ông tồi tệ?
Đứa con r.ơi đ.ầu tiên của tôi chào đời là khi tôi đang trong một đợt công tác dài ngày ở miền núi. Những buổi tối buồn chán tại đây thường có một chị góa chồng đến gặp tôi xin giống. Thú thật, tôi tuy khốn nạn nhưng lại được trời phú cho gương mặt và thần thái của một người đàn ông đĩnh đạc. Vì thế, tôi được rất nhiều chị em yêu mến.
Đặc trưng công việc thường xuyên được mời đi chiêu đãi. Tôi lại thuộc loại người đi đâu cũng phải có phụ nữ chiều chuộng nên xin bạn đọc bỏ quá cho, gái gú đối với tôi chỉ là chuyện giải trí qua đường.
Lời đề nghị của người đàn bà thật thà đó đối với tôi chẳng khác nào mỡ dâng miệng mèo. Tôi đã không nghĩ đến lòng tự trọng của thằng đàn ông. Tôi cũng chẳng màng đoái hoài đến tình cảnh của chị ta. Tất cả những gì tôi biết là “có thể l.àm t.ình mà không tốn t.iền và không cần trách nhiệm”.
Video đang HOT
Và rồi, tôi ngủ với người phụ nữ chất phác đó không chỉ một lần và cả nhiều ngày sau đó. Hễ cứ chè chén no say là tôi lại gọi chị ta đến. Bẵng đi vài năm, tuy có lệnh điều động nhưng tôi từ chối không quay lại nơi đó công tác vì sợ bị buộc phải nhận con.
Rồi tôi cũng quên luôn chuyện này. Mãi sau mới nghe anh đồng nghiệp thân bảo chị ta bỏ đi biệt xứ từ khi mang bầu. Lúc đó tôi rất mừng. Nhưng thay vì mừng cho nguyện vọng của chị thành sự thật, tôi mừng vì cuối cùng bỗng dưng được thoát nợ.
Tuy lăng nhăng và l.àm t.ình bừa bãi nhưng tôi luôn lý trí. Tôi luôn chủ động mang b.ao c.ao s.u. Và để chắc chắn hơn, tôi luôn ép các cô tình nhân uống luôn thuốc tránh thai khẩn cấp vì tôi rất sợ bị bắt vạ, sợ bị người ta tống t.iền, sợ bị ảnh hưởng đến thanh danh và gia đình. Tôi sợ đủ thứ nhưng vẫn ngựa quen đường cũ.
Khi đứa con rơi vô danh thứ hai ra đời, tôi cũng không hề hay biết. Tôi chỉ có ấn tượng với mẹ nó. Vì chúng tôi đã l.àm t.ình, đã cãi vã và tôi cũng đã từng đ.ánh đ.ập cô ta.
Tôi quen cô ta cũng trong một dịp công tác. Chúng tôi gặp gỡ và lên giường như tôi từng làm với nhiều cô gái khác. Nhưng “đi đêm cũng có ngày gặp ma”, tôi đã làm cô ta không may bị dính bầu.
Tuy tôi không hề để lại số điện thoại thật nhưng rốt cuộc cô ta vẫn tìm đến tận cơ quan tôi khi đã mang thai được mấy tháng.
Tôi sợ run cầm cập vì đó là lần đầu tiên bị bắt vạ sau vô số lần “ăn chả”. Tôi đe dọa, đút lót cô ta để mong được yên chuyện. Chúng tôi tranh cãi, giằng co đổ trách nhiệm cho nhau. Cuối cùng, tôi đã phải giải quyết bằng nắm nhiều nắm đ.ấm và t.iền. Tàn nhẫn hơn, tôi còn để mặc cô ta đi giải quyết cái thai trong bụng.
Nhưng hình như đàn ông là thế, l.àm t.ình rồi chối bỏ. Còn phụ nữ, cho dù đó chỉ là một phút hoan lạc lầm lỡ vẫn không nỡ bỏ rơi con mình. Cô ta đã không đi phá thai như đã cam kết với tôi.
Mấy năm sau đó, khi đ.ứa b.é vào lớp mẫu giáo 3 t.uổi, cô ta mới âm thầm báo cho tôi. Lúc đó tôi đê hèn chỉ biết tức giận và đe dọa cô ta giữ bí mật chứ không hề có một chút tò mò về đứa con ruột của mình. Mãi sau này, khi bắt đầu biết ăn năn, tôi mới thỉnh thoảng giấu vợ gửi cho hai mẹ con họ ít t.iền sinh hoạt.
Nếu hai đứa con đầu đều ra đời trong sự thiếu trách nhiệm, vô thừa nhận của tôi thì đứa con rơi thứ ba có lẽ may mắn hơn. Đó là mốc đ.ánh dấu kỉ niệm giữa tôi và người tình cũ. Chúng tôi gặp lại nhau khi cô ấy vừa l.y h.ôn. Vì thế mà cô ấy tự nguyện để mang thai.
Nó cũng là đứa con rơi duy nhất được tôi thừa nhận một cách bí mật. Cho đến nay tôi vẫn thỉnh thoảng về thăm mẹ con họ và xem đó như gia đình nhỏ thứ hai của mình. Không biết có phải đứa con rơi đó được sinh ra lúc tôi đã chín chắn hơn không mà tôi rất muốn có trách nhiệm với họ.
Đứa con gái và người vợ chính thức của tôi luôn xem tôi là một người chồng, người cha mẫu mực. Họ yêu và tôn trọng tôi tuyệt đối. Thậm chí, cô con gái 19 t.uổi của tôi lúc nào cũng ôm vai bá cổ bố và quả quyết “Mai này, con sẽ chỉ yêu người giống như ba” khiến tôi vô cùng hổ thẹn.
Bây giờ tôi đã gần bước qua hết t.uổi trung niên nên tôi đã điềm tĩnh và chín chắn hơn rất nhiều. Tôi đang bắt đầu nhìn nhận lại quá khứ hoang dại và sai lầm của mình. Tôi rất ân hận. Tôi vừa muốn làm gì đó cho những đứa con rơi nhưng vừa muốn chôn chặt bí mật đó mãi mãi.
Giờ mỗi ngày trôi qua, nhiều lúc nghĩ đến quá khứ, tôi bị dằn vặt rất nhiều. Thế nên, tôi chỉ muốn chia sẻ những điều này và thầm cầu nguyện cho những đứa con chưa từng được thừa nhận luôn hạnh phúc. Tôi mong những đứa con rơi và cả những phụ nữ “vui chơi lúc qua đường” hãy tha thứ cho một người cha khốn nạn như tôi.
Theo afamily
“Anh đã từng làm như thế với ai chưa?”
Năm nay tôi 29 t.uổi, bà xã nhỏ hơn 5 t.uổi. Chúng tôi cưới nhau được 4 tháng, bà xã và tôi trước khi cưới chưa bao giờ vượt quá giới hạn.
Đây chính là điều làm cho sau ngày cưới chúng tôi rất háo hức khám phá nhau.
Tuy vậy, có vẻ như bà xã tôi thuộc tuýp người cổ điển: cô ấy không dám chủ động đòi hỏi dù nhiều khi tôi thử thách bằng cách 3-4 ngày, thậm chí một tuần lễ "không làm gì"; cô ấy cũng không dám trả lời những câu hỏi của tôi về chuyệnvợ chồng hoặc khi tôi đề nghị những kiểu cách mới thì cô ấy rất sượng sùng.
Tôi biết chuyện gối chăn thành công hay không là phải từ hai phía, thế nhưng bà xã tôi lại thụ động, hiền lành quá khiến tôi gặp không ít rắc rối. Có lần tôi thử áp dụng tư thế hơi khác một chút, vậy là cô ấy cứ tra hỏi tôi "đã từng làm như thế với ai chưa?". Hoặc có lần, tôi muốn bà xã đổi chỗ cho tôi, thế là cô ấy lại nghi ngờ "chắc hồi trước anh có làm kiểu này rồi hả?".
Cách gì cũng bị thắc mắc, nghi ngờ nên tôi mất hết hứng thú, sáng tạo. Có cách gì "mở mang" cho bà xã tôi không? Nếu cứ như vầy, chỉ việc trả lời những câu hỏi ngây ngô của bà xã cũng đủ khiến tôi cụt hứng, ngã ngựa...
kientruong...@gmail.com
Bạn thân mến,
Đàn ông các anh thật lạ. Gặp chị vợ "sành điệu" quá cũng thắc mắc, nghi ngờ; trúng phải người hiền lành, ngây thơ quá thì cũng kêu ca, than vãn. Âu đó cũng là chuyện thường tình, "mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh", trời cho ai nấy hưởng. Cái quan trọng là nếu đã xác định là "đối tác chiến lược", là "bạn đời tin cậy" của nhau thì từ từ mọi thứ sẽ đi vào quỹ đạo.
Cái quan trọng là nếu đã xác định là "đối tác chiến lược", là "bạn đời tin cậy" của nhau thì từ từ mọi thứ sẽ đi vào quỹ đạo. (ảnh minh họa)
Bà xã bạn giống như một đ.ứa t.rẻ mới tập tễnh bước vào ghế nhà trường. Vậy nên giáo trình của bạn phải bắt đầu bằng ABC chứ không thể lập tức cho cô ấy làm tích phân, đạo hàm. Ngoài ra, "phương pháp giảng dạy" cũng là điều rất quan trọng. Nếu nội dung tốt mà phương pháp dở thì học trò cũng không thể nào tiếp thu. Dục tốc bất đạt, bạn nên từ từ tập cho bà xã làm quen; chỉ khi nào quen rồi thì mới nói đến chủ động, sáng tạo. Chỉ mới 4 tháng thì có là bao so với cả cuộc đời?
Trước mắt, bạn nên chú ý thái độ, cử chỉ, lời nói lúc vợ chồng gần gũi. Có vẻ như bà xã bạn là người nhút nhát, không thích những gì quá khác thường so với suy nghĩ của mình. Vậy nên nếu có hỏi về chuyện ấy bạn cũng phải hết sức tế nhị, chọn lọc từ ngữ cho đẹp đẽ, đừng thô thiển, tục tằn.
Thông thường, điều người đàn ông cần biết trong các cuộc yêu là bạn tình của mình có hạnh phúc không, có vừa lòng không, có mong muốn "sớm gặp lại" không? Muốn biết điều đó ngoài "nhìn cử chỉ, đoán tâm trạng", bạn nên hỏi bà xã những câu hỏi nhẹ nhàng nhưng biểu lộ sự quan tâm chân thành như "em thích như thế này hay như thế kia?", "anh có cần phải nhanh hơn, mạnh mẽ hơn không?", thậm chí có thể hỏi "em có nhớ anh không?" dù hai người chưa rời xa nhau nửa bước! Tin rằng với những câu hỏi như vậy, dần dần bạn sẽ làm cho bà xã thấy thoải mái, tự tin, mạnh dạn hơn.
Song song đó, việc áp dụng những phương cách mới cũng không nên quá đột ngột, khác thường. Chẳng hạn, nếu bà xã chỉ quen với phong cách cổ điển "anh trên, em dưới" thì trong quá trình "tác chiến" bạn có thể từ từ dịch chuyển sang tư thế nằm nghiêng đối mặt nhau hoặc cả hai cùng nằm ngửa, nằm sấp... chứ không nên đột ngột yêu cầu cô ấy thực hiện những tư thế lắc léo, phức tạp quá.
Còn nếu muốn bà xã đổi chỗ, bạn có thể không cần chờ đến lúc nhập cuộc mới yêu cầu mà làm điều này ngay từ khi chỉ mới chớm có ý định gần gũi. Nhiều người phụ nữ nói rằng họ rất thích cảm giác được nằm úp mặt vào bộ ngực ấm áp, rắn chắc của chồng; bà xã bạn hẳn cũng không ngoại lệ. Hãy tập cho cô ấy quen với việc nằm trên một chiếc nệm vừa ấm áp, gần gũi, thân thương trước khi muốn tiến xa hơn.
Chuyện vợ chồng là của riêng hai người nên giải quyết mọi rắc rối chủ yếu là từ người trong cuộc. Hi vọng với "phương pháp giáo dục" nhẹ nhàng ấy, bà xã bạn sẽ từ từ thích nghi, giỏi giang và chủ động hơn. Không có gì phải lo lắng cả anh bạn ạ. Thời gian phía trước còn rất dài, các bạn hãy tận hưởng hạnh phúc theo cách của mình.
Theo VNE
Căm hận vì bạn trai lén cưới vợ Một ngày, anh nói với tôi qua điện thoại chứ không hề gặp mặt trực tiếp rằng, tháng sau anh tổ chức lễ cưới. Tôi c.hết lặng, không nói được lời nào. Người đàn ông tôi yêu thương và dành trọn trái tim mình suốt 2 năm qua cuối cùng lại đi lấy vợ sau hơn 1 tuần giận dỗi nhau sao. Tôi...