Hơn 20 năm bị vợ lừa nuôi con của người khác
Giờ họ tìm tới tận nhà để đòi con, tôi đau khổ vô cùng, tôi phải làm thế nào đây?
Chị Thanh bình thân mến!
Tôi đang cảm thấy rất khó xử, tôi không biết phải làm thế nào cả. Mong chị hãy cho tôi một lời khuyên để tôi có thể có được cái nhìn đúng đắn hơn về chuyện của mình!
Tôi năm nay ngoài 40 tuổi. Vợ chồng tôi sống với nhau khá hạnh phúc. replica chopard watches Tôi cũng chưa bao giờ nghi ngờ vợ mình là người lăng nhăng hay gì cả. Cưới nhau gần 20 năm, tôi vẫn luôn tin yêu vợ. Vậy mà ngày hôm nay, khi sự việc bị vỡ lở, tôi mới biết là gần 20 năm qua tôi bị lừa dối mà không hề hay biết.
Anh ta tìm tới tận nhà tôi để đòi con. Tôi sốc vô cùng. Vợ tôi khai nhận con trai đầu của tôi là của anh ta – người tình cũ của vợ tôi. Tôi không tin vào tai mình nữa nhưng vợ tôi đã thú nhận đúng là như vậy. Vợ tôi nói rằng trước khi cưới tôi, vợ tôi đã có thai với người tình cũ nhưng bố mẹ anh ta không chịu chấp nhận nên cô ấy đã cay cú và quyết định lấy tôi.
Giờ đây, anh ta tìm tới tận nhà tôi để nhận con vì vợ anh ta không sinh được con trai mà anh ta lại là con trưởng trong nhà. Anh ta cầu xin tôi tha thứ. Tôi đau khổ vô cùng. Nỗi đau bị lừa dối chưa nguôi thì nỗi đau mất con lại đến. Nhà anh ta quá giàu có, so với anh ta tôi chẳng thấm vào đâu. Vợ tôi thì khóc như mưa, như gió. Anh ta nói rằng dù sao thì anh ta cũng là cha đẻ của thằng bé. Nhưng làm sao tôi có thể để con mình cho người khác được. Bao năm qua tôi cũng đã yêu thương và chăm lo cho con từng li từng tí. Tôi không thể mất con được.
Vợ tôi đã có bầu với tình cũ khi cưới tôi và giấu tôi sự thật đó bao năm qua (Ảnh minh họa)
Tôi không biết phải làm gì bây giờ nữa. Cứ về đến nhà, nhìn thấy vợ là tôi lại căm hận vô cùng. Tôi vừa thấy thương, vừa thấy yêu nhưng lại cảm thấy tức tôi khi nhìn thấy con trai lớn của mình dù biết thằng bé không có tội. Tôi không biết mình có nên Ly hôn hay không và tôi phải đối xử với đứa con riêng của vợ sao đây? Tại sao gia đình tôi đang yên lành mà lại xảy ra cơ sự này. Mong chị hãy cho tôi một lời khuyên, tôi rối trí lắm rồi. Tôi cảm ơn chị nhiều lắm! (Bạn đọc)
Video đang HOT
Trả lời:
Anh thân mến! Cảm ơn anh đã gửi những thắc mắc của mình về cho chuyên mục. Qua thư, Thanh Bình hiểu rằng gia đình anh đang đứng trước một biến cố lớn trong. Anh phát hiện ra vợ mình đã lừa dối anh nhiều năm qua,replica patek-philippe watches đứa con mà anh yêu thương lại không phải là con anh và người cha thật của cháu đang tìm đến để xin cháu. Anh không biết phải làm gì lúc này cho đúng.
Thanh Bình xin chia sẻ cùng anh nỗi đau khổ này vì Thanh Bình có thể hiểu được nó là sự bất ngờ quá lớn với anh. Nhưng Thanh Bình nghĩ, trong cuộc đời ai cũng có thể phạm sai lầm. Có lẽ chị ấy không dám nói với anh là vì chị ấy sợ rằng anh sẽ bị tổn thương, chị ấy sợ phải mất anh nên mới cố che đậy sự thật suốt bao năm qua. Anh nên tha thứ cho chị ấy và cởi mở lòng mình. Một cuộc hôn nhân kéo dài gần 20 năm không phải là điều đơn giản. Phải có tình, có nghĩa, phải yêu thương và hi sinh cho nhau nhiều lắm mới giữ được hạnh phúc đó nên đừng vì những chuyện đã qua mà làm mất hạnh phúc hiện tại của mình.
Tôi quá đớn đau khi bị vợ lừa gần 20 năm qua (Ảnh minh họa)
Nếu anh ly hôn với vợ, chỉ các cháu là điều khổ nhất. Nếu anh chịu tha thứ và giữ gìn hạnh phúc gia đình này thì anh sẽ không mất gì cả.
Còn về chuyện con trai lớn của anh. Anh không hề mất con. Công sinh không bằng công dưỡng, Thanh Bình tin rằng, cháu đã đủ lớn để hiểu được đâu mới là người cha thực sự của mình. Anh và chị hãy nói cho cháu biết sự thật để cháu tự quyết định. Nếu anh không nói thì e rằng người đàn ông kia cũng không để cho mọi chuyện trôi qua như thế. Vì thế, hãy dũng cảm nói cho cháu biết sự thật. Nếu như cháu cũng muốn nhận người cha kia thì hãy tôn trọng quyết định của cháu vì dù sao cháu cũng có quyền được biết cha của mình. Nhưng anh sẽ không hề mất con vì Thanh Bình tin cháu dù có nhận người cha kia thì anh cũng vẫn mãi là cha của cháu. Anh và gia đình của anh cũng vẫn sẽ hạnh phúc bên nhau.
Anh hãy mạnh mẽ lên, bỏ qua những nỗi đau của bản thân để hướng tới một điều thiêng liêng, giá trị vĩnh cửu mà anh cần trân trọng.
Chúc anh và gia đình luôn mạnh khỏe, hạnh phúc!
Theo Khampha
Hạnh phúc lúc yêu gái "mất zin"
Có thể với nhiều người đó là ngu ngốc nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc khi yêu.
Chắc mới chỉ nghe điều này nhiều người nghĩ tôi bị... hâm. Ở đời, làm gì có người đàn ông nào lại "chê" những cô trinh nữ. Ấy vậy mà tôi lại sợ. Bây giờ, nếu cho tôi lựa chọn yêu một trong hai người, cả hai đều tốt, đều tử tế nhưng cô "còn", cô "mất", có lẽ tôi sẽ lui về chọn cô đã là "đàn bà". Tôi sợ cái trách nhiệm tày trời khi yêu một cô gái còn trinh nguyên.
Hiện tại, tôi đang tìm hiểu và yêu một cô gái. Cô ấy đã từng yêu và đánh mất cái ngàn vàng với người tình cũ. Có thể với nhiều người khi biết điều đó họ sẽ cảm thấy sốc, cảm thấy không chấp nhận được vì bạn gái không còn trong trắng khi đến với mình. Nhưng với tôi, tôi đã thở phào nhẹ nhõm khi biết điều đó. Vì tôi hiểu rằng, quan trọng là con người của cô ấy hiện tại, còn quá khứ đã qua rồi. Và tôi cũng không còn phải trăn trở về những áp lực, về cái trách nhiệm của một người đàn ông tử tế khi yêu một cô gái... còn trinh.
Tôi trân trọng bạn gái mình, tôi thấy cô ấy tốt và tôi hài lòng về mọi điều. Mấy người bạn của tôi thường nói tôi ngốc khi từ chối những cô gái mới lớn, chưa mảnh tình vắt vai để gắn bó với một cô đã từng "yêu sâu đậm". Nhưng chỉ có tôi mới hiểu vì sao tôi làm thế. Tôi thực sự cảm thấy sợ và mệt mỏi nếu như tôi yêu một người con gái còn trinh. Vì nếu cuộc tình đó không thành, tôi sẽ bị ám ảnh cả đời về việc đã "cướp đi cái ngàn vàng" của cô ấy.
Cách đây 7 năm, tôi đã từng yêu một cô gái. Đó là mối tình đầu của cả hai chúng tôi. Hai đứa lớn lên cùng nhau, học cùng lớp. Có thể nói đó là một tình yêu đẹp, đầy đam mê và rực lửa. Tất nhiên, cũng giống như nhiều đôi trai gái khác, khi cảm xúc dâng trào, chúng tôi đã không kiềm chế được bản thân mình. Hai đứa đã đi quá giới hạn. Lúc đó, tôi cũng xác định sẽ cưới cô ấy vì tôi hiểu hành động của mình có nghĩa là như thế nào.
Nhưng rồi chúng tôi bắt đầu cãi nhau, giận dỗi và mâu thuẫn. Những trận cãi vã nhiều tới mức chúng tôi sợ phải gặp nhau. Mỗi lần cãi nhau, cô ấy đều trách cứ tôi nếu tôi không chịu làm lành. Cô ấy gọi tôi là gã Sở Khanh chỉ vì tôi đã cướp mất đời con gái của cô ấy để rồi bây giờ không coi cô ấy ra gì. Thực sự trong lòng tôi hoàn toàn không nghĩ vậy. Chính sự khác biệt trong tính cách làm chúng tôi bất đồng chứ không chuyện giờ cô ấy đã không còn gì.
Có thể với nhiều người đó là ngu ngốc nhưng tôi cảm thấy thanh thản và nhẹ lòng khi yêu (Ảnh minh họa)
Tôi đã bị khủng hoảng vì cô ấy luôn đặt lên tôi những áp lực mà tôi không dám thoát ra. Tôi biết chúng tôi không hợp nhau trong tính cách và khó lòng mà hạnh phúc nếu cưới nhau. Nhưng tôi không dám chia tay vì tôi sợ cô ấy sẽ đau khổ, tôi sợ cái từ khắc nghiệt mà người ta sẽ gán cho tôi: "Thằng Sở Khanh" khi tôi đã là người hưởng cái quý giá nhất của cô ấy mà không biến cô ấy thành cô dâu của cuộc đời tôi.
Chưa bao giờ tôi hối hận vì mình đã cướp đi đời con gái của cô ấy như vậy. Tôi chỉ ước giá chúng tôi yêu nhau bình thường thì giờ đây trước những điểm không hợp này, chúng tôi có thể thoái mái đường ai nấy đi. Nhưng vì tôi đã lấy đi tất cả nên giờ tôi phải có trách nhiệm với việc đó. Cô ấy sẽ ra sao khi lấy chồng mà không còn trong trắng? Tôi không còn yêu nhưng tôi cần phải có trách nhiệm... Những thứ trách nhiệm đó kinh khủng vô cùng.
Thế rồi cuối cùng chính cô ấy là người quyết định chia tay. Tôi đã cho cô ấy quyền tự quyết và cô ấy vẫn lựa chọn như thế. Chia tay cô ấy rồi, được giải thoát khỏi những áp lực và trách nhiệm nhưng tôi vẫn thấy rất khổ tâm, cảm thấy mình có lỗi. Đặc biệt khi cô ấy lấy chồng, cô ấy bị chồng đánh đập chỉ vì không còn trong trắng là lúc tôi bị khủng hoảng cực độ. Tôi có cảm giác mình như một gã tội đồ, một kẻ gây ra tội với đời một cô gái.
Phải rất lâu sau, khi cô ấy ly hôn chồng và tái hôn với một người đàn ông chết vợ khác, gia đình được coi là tạm ổn tôi mới có thể bình tâm lại. Nhưng suốt những năm tháng qua, cuộc tình đó chưa lúc nào thôi nhắc nhở tôi về cái trách nhiệm yêu một cô gái còn trinh. Vì thế mà tôi sợ.
Yêu nhau, khó mà tránh được cảm xúc thăng hoa, không kiểm soát được mình. Khi ấy, hai người hòa vào làm một. Nhưng chẳng có gì chắc chắn là sự gắn bó đó sẽ đi tới cùng. Cuộc sống với nhiều biến động và nếu như có gì bất trắc xảy ra, hoặc hai người không hợp nhau thì việc chia tay một cô gái mà mình từng lấy đi thứ quý giá nhất của cô ấy khó khăn hơn rất nhiều. Tôi sợ phải đối diện với điều đó. Vì vậy mà ngày hôm nay, tôi lựa chọn cho mình một người đã là đàn bà. Có thể với nhiều người đó là ngu ngốc nhưng tôi cảm thấy thanh thản và nhẹ lòng khi yêu.
Nếu một ngày nào đó vì lí do nào đó chúng tôi không hợp mà chia tay, tôi cũng không bị dằn vặt khi đã có những phút giây "thân mật" với cô ấy. Nói như vậy không có nghĩa là tôi chỉ cần yêu cô gái đã "mất" vì không xác định cưới họ. Đó là tôi chỉ dự phòng khi có tình huống xấu xảy ra mà thôi.
Quả thực, sau một lần yêu cô gái còn trong trắng, lấy đi của cô ấy cái "ngàn vàng", giờ đây, tôi hạnh phúc khi yêu một cô gái đã "mất zin.
Theo Phununews
Anh yêu em nhưng vẫn qua lại với người tình cũ Anh ấy và em trước học cùng khối ở cấp 3. Cũng quen biết qua loa. cách đây hơn 1 năm, anh ý với em có nói chuyện qua điện thoại, vì anh đang ở quê, còn em vẫn học trên Hà Nội. Ban đầu chỉ nói chuyện vui vui giết thời gian, sau thân hơn 1 chút thì chúng em có kể...