Hối hận vì yêu 2 tháng đã cưới chồng
Tôi như ôsin làm việc nhà, hầu hạ anh, buổi tối anh vắt chân xem tivi và chát chít, tôi đoán là người yêu cũ.
Tôi 25 tuổ.i, chồng 36 tuổ.i, chúng tôi cùng quê và có người quen của hai gia đình mai mối. Thông qua người quen, họ khen anh khá nhiều, anh có nhà Sài Gòn, xe hơi, công việc ổn định, đẹp trai nhưng muộn vợ nên gia đình thúc giục lấy vợ nhanh. Tôi là gái quê, công việc tạm bợ, hình thức bình thường nên khi quen được anh gia đình tôi vô cùng mừng và thúc ép tiến tới nhanh, thậm chí những người trong làng còn hết lời khen tôi tốt số, may mắn.
Ảnh minh họa
Thời gian anh bắt đầu tán tỉnh tôi cho đến lúc cưới vỏn vẹn 2 tháng, lúc đó tôi thực sự rất thích và yêu anh, muốn nhanh chóng được sống cùng anh. Tuy nhiên sau khi cưới được 3 tháng tôi lại thấy hối hận. Anh gia trưởng, kỹ tính, keo kiệt, lạnh lùng, vô tâm khiến tôi rất tủi thân, những điều này lúc yêu tôi không hề nhận ra. Tôi như một ôsin làm việc nhà, hầu hạ anh, buổi tối anh vắt chân xem tivi và chát với một cô gái, tôi đoán là người yêu cũ. Thoảng tôi liếc nhìn thì thấy anh dùng những lời lẽ rất nhẹ nhàng, tình cảm dành cho cô gái đó. Điện thoại anh khóa vân tay nên tôi không có cách nào mở được. Cuộc sống hôn nhân như địa ngục, tôi nên làm gì bây giờ?
Theo Phương/VnExPress
Nhẫn tâm với vợ bầu để rồi hối hận sau 10 năm
Đang ngủ thì chuông điện thoại réo inh ỏi, tôi cầm lên giọng bực dọc:
- 1h sáng còn gọi cái gì thế? Sao không ngủ đi mà cứ làm phiền anh?
- Em có chuyện khẩn cấp cần nói với anh.
- Chuyện gì?
Video đang HOT
- Em có em bé rồi.
Tiếng cô bạn gái ở đầu dây bên kia khiến tôi tỉnh cả ngủ. Tôi hỏi lại:
- Chắc không?
- Dạ có, em thử lần này là lần thứ 3 rồi.
- Thôi ngủ đi, mai đến nói chuyện, giờ 1h sáng rồi có 10 cái thì cũng chịu thôi.
Nói rồi tôi cúp máy. Nói thế thôi chứ tôi làm sao mà ngủ lại được. Vốn tôi chỉ định yêu đương qua đường với Vân thôi chứ chả có ý định cưới hỏi gì vì Vân chỉ được cái xinh chứ không giàu. Tôi thì cần vợ vừa giàu vừa xinh và với thực lực của tôi thì tôi đủ sức cưa được vợ giàu.
Sáng hôm sau, tôi chưa ngủ dậy thì Vân đã tìm đến tận căn hộ của tôi, giọng em rối rít:
- Anh ơi, giờ anh phải nói với bố mẹ mình làm đám cưới nhanh nhanh chứ lâu hơn tí nữa là bụng to, người ta nói này nói nọ mệt lắm.
- Ai bảo với em là chúng ta sẽ làm đám cưới?
- Ý anh là sao?
- Đây, 200 ngàn này em cầm đi mà b.ỏ co.n. Anh không cưới em được.
- Anh... anh nói thế là sao? Mình đã yêu nhau 3 năm rồi mà.
- Yêu lâu không có nghĩa là anh sẽ cưới em. Thôi không nói nhiều. Em không phá thì đẻ ra tự nuôi, anh không có liên quan gì đâu đấy.
Vân sững sờ. Tôi thấy em cầm tờ 200 ngàn đi thẳng, không nói thêm lời nào nữa thì thở phào nhẹ nhõm. Vân trông thế mà cũng được phết, tôi nghĩ em phải quỳ xuống cầu xin tôi các thứ kia. Thôi, thế này là giải quyết xong mọi chuyện rồi, nghĩ thế nên tôi đóng cửa vào ngủ tiếp.
Sau đó, tôi chẳng liên lạc với Vân nữa, thay vào đó, tôi lao vào tìm mục tiêu mới để cưới vợ. Thế mà cuối cùng tôi cũng tán được con gái giám đốc. Đám cưới của chúng tôi diễn ra nhanh chóng sau đó.
Tôi sung sướng lắm. Thế là mục tiêu lấy vợ vừa giàu vừa xinh của tôi đã hoàn thành. Tôi cứ nghĩ rằng cuộc đời của mình thế là đã hạnh phúc trọn vẹn, ai ngờ khi lấy vợ về tôi mới biết được một bí mật động trời.
Vợ tôi không có khả năng có con. Thế nên ông giám đốc mới chấp nhận tôi và nâng đỡ tôi nhanh như thế. Tôi cay đắng nhận hung tin. Kể từ sau khi cưới, bố mẹ vợ tôi, kể cả vợ tôi liên tục quản chế tôi, họ cho người theo dõi tôi, không cho tôi cơ hội đi kiếm con ở bên ngoài.
Nhưng chuyện chưa dừng ở đó, vợ tôi ngày nào cũng lén bỏ thuố.c vào thức ăn cho tôi ăn để tôi bị như cô ấy. Khi tôi phát hiện ra thì mọi thứ đã muộn, cầm tờ giấy khám bệnh trên tay mà tôi khóc không thành tiếng. Giờ đây nhà cửa, xe cộ đều có rồi, thứ tôi thèm duy nhất chỉ là tiếng cười con trẻ thôi. Vậy mà...
Lúc đó, bố mẹ tôi cứ héo hắt, bảo nhà tôi thế là tuyệt tự rồi. Tôi cũng buồn lắm, bỗng dưng lúc đó tôi nghĩ ngay đến Vân và đứa con mà tôi bắt em đi phá 10 năm trước. Tôi giờ như kẻ bị chế.t đuố.i, tìm mọi cách để thoát khỏi dòng nước. Thế là tôi đành phải đăng tin tìm Vân trên truyền hình.
Suốt 1 tháng trời ròng rã đăng tin, dù bị vợ suốt ngày tru tréo nhưng tôi vẫn không từ bỏ. Tôi giờ không còn tham lam của cải nữa, tôi có thể l.y hô.n để tự giải thoát cho mình. Thấy tôi dọa thế nên vợ tôi cũng sợ. Giờ tôi chỉ mong rằng ngày đó Vân chưa đi b.ỏ co.n và đứa con của tôi vẫn còn sống.
Rồi chuyện bất ngờ cũng đến với tôi khi có người báo tin đã tìm thấy chỗ Vân đang sống. Tôi lập tức tìm đến và trái tim tôi như vỡ ra khi thấy đứng bên cạnh Vân là đứ.a tr.ẻ giống tôi như tạc. Tôi quỳ xuống rối rít:
- Vân ơi, sao em không liên lạc với anh? Anh tìm em khắp nơi mấy năm nay.
- Anh là ai? Tôi không quen anh.
- Em không nhận ra anh sao? Anh là Tài, người yêu cũ của em đây, bố của con em đây.
- Chắc anh nhầm, bố của con tôi đang ở trong nhà. Anh đi cho, không tôi cho chó ra cắn đấy.
- Vân ơi, sao em lại nói thế? Anh vẫn còn giữ hình mình chụp chung đây mà.
- Anh còn nói nữa tôi đán.h cho anh què chân bây giờ. Cút ngay. Tôi không quen anh.
Nói rồi Vân chạy vào nhà gọi chồng ra. Nhìn người đàn ông cao to đứng trước mặt mà tôi cảm thấy sợ hãi. Anh ta bước tới bảo:
- Anh muốn tôi dẫn anh lên phường không? Thằng bé này là con tôi. Cút.
Thế là tôi cun cút đi về. Tôi có đến lại nhà Vân nhiều lần sau đó nhưng rồi chẳng được tích sự gì. Giờ đây, tôi mới hối hận vì đã bỏ rơi Vân và đứa con của mình nhưng mọi thứ đã quá muộn màng.
Theo Phunutoday
10 điều người chồng nên làm gì để giữ gìn hạnh phúc gia đình Khi nói tới hạnh phúc gia đình, ai cũng nói rằng vai trò người vợ thế này, thế kia, mà quên đi vai trò của những người chồng.Vậy người chồng phải làm gì để giữ gìn hạnh phúc gia đình? 1. Việc duy trì hạnh phúc gia đình không phải của riêng người vợ Để giữ lửa trong gia đình hiện đại, bí...