Hối hận muộn màng
Tôi không phải là một người phụ nữ may mắn, nên đã lấy phải một người chồng vô tâm, vô tình. Anh không bao giờ nghĩ rằng mình phải có trách nhiệm lo cho vợ, cho con. Tất cả mọi thu chi trong gia đình đều một tay tôi lo liệu.
Chồng tôi cũng suốt ngày rượu chè, cờ bạc không quan tâm gì đến vợ, con. Nhắc nhở chồng mãi không được, tôi bỏ bê chồng, con, lao vào cuộc tình với một người đàn ông đã có gia đình. Anh ấy là một người đàn ông thành đạt, ga lăng và rất biết chiều lòng phụ nữ. Anh ta cũng nói cho tôi nghe về người vợ già xấu xí của mình ở nhà với thái độ coi thường. Nên trong hình dung của tôi luôn nghĩ rằng, chắc vợ anh ta phải là một người đàn bà xấu xa lắm, tôi lại càng tự hào khi ở bên anh ta, bởi tôi có sắc đẹp mà không nhiều người phụ nữ có được.
Chồng tôi cũng lờ mờ đoán ra vợ ngoại tình và khuyên can, nhưng tôi đã không chấp nhận. Không khuyên được vợ, anh đồng ý ký vào đơn ly dị với điều kiện anh có quyền nuôi con. Không phải nuôi con sẽ có nhiều cơ hội và thời gian ở bên người tình, nên tôi đồng ý.
Video đang HOT
Thời gian đầu sau khi tôi ly dị chồng, tôi và người tình được gặp gỡ nhau thường xuyên hơn và không còn phải lén lút, giữ ý như trước nữa. Cứ nghĩ như vậy tình cảm của chúng tôi sẽ ngày càng gắn bó, và người tình sẽ có thêm quyết tâm để ly dị vợ và đến với tôi. Nhưng không hiểu sao, sau khi ly dị chồng một thời gian thì tình cảm của tôi và người tình lại không còn mặn mà như trước nữa. Anh ta không còn quan tâm đến tôi, thậm chí còn tỏ thái độ lạnh nhạt.
Nghi ngờ thái độ của người tình, một hôm tôi mở trộm điện thoại của anh ra xem thì thấy rất nhiều hình anh chụp cùng một cô gái trẻ hơn tôi rất nhiều và cũng xinh đẹp. Tôi hỏi đây là ai, thì anh ta trả lời là một đồng nghiệp cùng phòng. Không tin đó là đồng nghiệp bình thường, nên tôi đã lén theo dõi thì bắt gặp hai người vào nhà nghỉ với nhau, tôi chạy đến túm tay cô gái kia, định tát cho cô ta mấy cái thì bị người tình giữ lấy tay. Anh ta tát cho tôi một cái và nói, tôi không có quyền gì can thiệp vào cuộc sống của anh ta, càng không có quyền gì để đánh cô gái đó. Anh ta còn sỉ nhục tôi cũng chỉ là loại đàn bà lăng loàn, bỏ chồng bỏ con chạy theo anh ta mà thôi chứ tốt đẹp gì.
Quá bực bội về cách xử sự thô lỗ của người tình, tôi quyết tâm điện thoại cho vợ anh ta, hẹn chị tại một quán cà phê để nói cho chị nghe tất cả về chồng mình. Tôi cứ ngỡ, chị là một người phụ nữ xấu xí và thô kệch, nhưng khi gặp chị thì không phải thế. Chị có dáng người thanh thoát và làn da trắng hồng chứ không xấu như lời của người tình nói cho tôi nghe. Tệ hơn, khi biết chuyện về chồng mình, tôi cứ nghĩ chị sẽ rất đau khổ, chị sẽ tát tôi tội quyền rũ chồng chị, nhưng chị lại không tỏ thái độ như vậy. Chị bảo, chị và chồng đã ly thân 10 năm nay rồi, cũng chỉ vì anh ta cặp kè với hết cô này với cô khác, nên chị không chịu nổi. Chị nói, đến tôi có lẽ là người thứ hơn 20 anh ta cặp kè từ khi cưới chị, cô nào anh ta cũng hứa hẹn làm đám cưới, nhưng kết quả là chẳng cưới ai cả.
Nghe chị kể, tôi mới bàng hoàng nhận ra rằng mình đã bị lừa, vì người đàn ông ấy mà tôi quyết tâm bỏ chồng, bỏ con để bây giờ hối hận đã quá muộn.
Theo Dantri
Nếu như yêu
Tự nhiên em muôn làm môt phép so sánh ""Nêu"" dù em biêt trong tình yêu mọi sự so sánh điêu trở nên khâp khiễng ngay từ đâu...
Dạo này đi đên đâu cũng đều thây nhiêu bài viêt vê chủ đê tình yêu. Thê là em cũng viêt về tình yêu dù em biêt tình yêu giông như con ma, ai cũng kê chuyên ma nhưng sự thât không phải ai cũng đã gặp ma. Trong cuôc đời em nghĩ ai cũng đã từng nghe và hẳn đã từng nói nhiêu hơn môt lân câu: Anh yêu em hay em yêu anh. Em cũng thây cũng đọc hàng tá câu chuyên tỏ tình hay câu hôn lãng mạn trên thê giới này, tình yêu mà không phân biêt hay rào cản gì và đôi khi vì muôn đôi phương đông ý người ta sẵn sàng làm những chuyên mà nhiêu người ngoài cuôc bảo là điên rô. Tự nhiên em muôn làm môt phép so sánh ""Nêu"" dù em biêt trong tình yêu mọi sự so sánh điêu trở nên khâp khiễng ngay từ đâu.
Em thường nghe người ta nói rằng khi yêu con gái nên treo giá cho người ta theo đuôi, phải lạnh lùng môt tí. Có quyên được đên trễ khi hẹn hò, những ngày lễ người yêu phải nhớ tặng quà. Không vừa ý thì giân dỗi đê đôi phương năn nỉ và làm lành trước bởi mình con gái mà, và nhiêu nhiêu chuyên khác nữa... nhưng em lại không cho là như thê anh ạ.
Nêu như yêu... Em cho rằng ở cái tuôi này em không còn trẻ nữa và anh dĩ nhiên cũng thê. Đã qua rôi cái thời đong đưa đuôi bắt nhau và em càng không có thời gian cho những môi quan hê mà em thây nó hời hợt không vững chắc. Em chọn anh tức là em muôn gắn kêt lâu dài. Trái tim chúng ta ở thời điêm này hẳn là ít nhiêu bị tôn thương với cuôc sông, tình cảm nêu như yêu thì nên xoa dịu nó không phải đem nó ra đùa đê nó bị tôn thương tiêp càng không khơi lại những vêt thương.
Em không phải tình đâu của anh và anh cũng không phải tình đâu của em. Có những sự viêc dù không muôn nó cũng đã xảy ra rôi và khi đó anh hay em chưa xuât hiên trong đời sông của nhau vây thì tại sao mình phải ái ngại vì cái lỗi mình vôn không phạm phải. Đâu ai muôn điêu đô vỡ chia ly xảy ra với mình. Người ta sông cho tương lai không ai sông cho quá khứ, nhớ vê quá khứ đê sông tôt hơn rút kinh nghiêm những cái mình sai, không phải đê chêt chìm trong đó như thế có đáng không? Ai cũng có góc riêng kỷ niêm miên nó không ảnh hưởng gì đên hiên tại. Em tin rằng người ta có thê phân biêt được đâu thât và đâu là chuyên đã qua.
Nêu như yêu... Khi anh không thê đên nơi hẹn thì chỉ cân nhắn tin cho em, em có thê tự lái xe ra vê, em có đủ khả năng tự lo cho mình nên em sẽ không giân dỗi. Ai cũng có bôn bê công viêc không ai không muôn có những phút giây yên tĩnh bên cạnh người yêu nhưng muôn không có nghĩa là được thì hàng đông công viêc vẫn đang chờ. Đời vôn thực tê người ta không thê yêu nhau mà sông không thê ngắm hoa hông qua ngày người ta còn cân ăn. Em cũng không tới nơi hẹn trễ đê anh phải chờ vì cái lý do vớ vân nào đó, bởi em tôn trọng anh và tôn trọng cả chính em, không thê đê người mình yêu nhâp nhôm vì không biêt có chuyên gì xảy ra không?
""Người ta cân giông nhau đê hiêu nhau nhưng cân khác đê yêu nhau""... (Ảnh minh họa)
Anh không cân phải chiêu chuông đê làm em vui lòng, em không phải là trẻ con dựa vào người khác, em nghĩ em biêt tự chăm sóc và hoạch định cuôc sông. Em cũng không cân phải dùng những lời có cánh bởi em cân sự thât hơn và trong tình yêu đôi khi ngôn ngữ quá ra thừa chỉ có người trong cuôc mới biêt người ta yêu mình ra sao.
Nêu như yêu... Anh cũng không nhât thiêt phải tặng quà hay hoa đây đủ vào những dịp lễ cho em bởi anh chính là món quà đáng giá nhât, vì thê những ngày đó nêu có thê hãy luôn ở cạnh em. Em cũng thích hoa như bao cô gái khác nhưng em không muốn anh phải lóng ngóng ở hàng hoa không biêt chọn gì cho em, đàn ông mà, anh nhớ hãy nở nụ cười khi gặp em nhé. Có năm em quên cả ngày sinh nhât của em trai mình nên em sẽ nhắc anh khi em gân sinh nhât thay vì im lặng đánh đô anh, xem anh có nhớ không hoặc anh sẽ tô chức như thê nào.
Em sẽ nói cho anh biêt những gì liên quan đên sở thích cá nhân của em, thích ăn gì, uông gì và ngay cả những cái em không thích thay vì anh phải tự tìm hiêu bởi có những cái ngay chính cả mẹ ruôt em còn không biêt thì nói gì chúng ta ở hai gia đình khác nhau, môi trường cuôc sông cũng không cùng. Em từng đọc môt câu danh ngôn ""Người ta cân giông nhau đê hiêu nhau nhưng cân khác đê yêu nhau"" nên giả sử mình có khác nhau cũng không có gì nghiêm trọng quá phải không anh?
Nêu như yêu... Chắc chắn có những tranh cãi, em không cân những câu xin lỗi chỉ đê cho có và câu hoà, em càng không muôn khi nóng giân đó người ta cứ trút vào đôi phương những điêu tôn thương nhât. Em cân sự yên lặng môt mình vào lúc đó đê có thê bình tĩnh và khi khác mình sẽ ngôi lại nói với nhau, không cân ai đúng ai sai bởi chẳng ai đúng hoàn toàn nên thay vì nói xin lỗi thì tôt nhât đừng đê nó xảy ra lân hai. Giả sử như chúng ta không châp nhân nôi nhau, không đông quan điêm thì chúng ta hãy buông tay nhau nhẹ nhàng như khi chúng ta đên bên nhau còn hơn là dằn vặt đê tôn thương đên tân cùng.
Ngoài tình cảm ai cũng có những môi quan hê xã hôi, dù yêu nhau đên mây người ta cũng không thê cứ ở mãi bên nhau như bóng với hình. Có nhiêu lúc em sẽ cùng với đám bạn ôn ào của em ăn uông, mua sắm, bàn đủ chuyên trên trời dưới đât đê bù lại môt tuân mêt nhọc. Anh cũng có lắm khi cafe hoặc bù khú nhâu nhẹt với những người bạn của anh.
Nêu như yêu... Người ta sẽ không khó chịu và bực mình vì những chuyên đó chỉ cân biêt đâu là điêm dừng. Nêu không thê đem đên cho nhau niêm vui thì cũng đừng đem đên cho nhau buôn phiên bởi gánh nặng cuôc sông vôn không nhẹ và không ai có thê chỉ sông duy nhât với tình yêu mà không cân những thứ khác.
Đúng là chúng ta không còn trẻ nữa nhưng không bao giờ muôn đê bắt đâu cho môt tình cảm phải không? Đúng là anh cảm thây mât niêm tin và chán nản với tình yêu nhưng có những loại hoa còn nở được trên tuyêt lạnh nói chi chúng ta là con người bằng xương bằng thịt lẽ nào không bằng loài thảo môc yêu ớt đó. Không ai muôn sông cô đôc, ai dám nói mình không cân tình yêu suôt cả cuôc đời này khi cuôc đời còn lắm thứ bât ngờ.
Khi yêu... Anh có làm được hêt những gì em vừa nói ở trên không? Đang nói thât đây không ""Nêu"" nữa đâu, chỉ đơn giản như thê thôi anh à...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khinh con rể ra mặt Vì cái tính khinh người của bố mẹ vợ nên Huân quyết định, dù có khó khăn đến mấy cũng không chịu ở rể và không cho vợ động vào đồng tiền nào của ông bà. Tâm đưa chồng về nhà ra mắt bố mẹ. Cô yêu Huân từ rất lâu rồi nhưng mãi cho đến khi hai người quyết định cưới nhau...