Hối hận khi nhìn thấy tờ 500 nghìn dưới gầm tủ
Theo lý mà nói, tự nhiên nhặt được tiền thì phải vui sướng. Đằng này tôi lại thấy bản thân có tội.
Ảnh minh họa
Cách đây 3 tuần, gia đình tôi xảy ra chuyện không vui vẻ gì. Trước khi đi làm, tôi luôn để 500 nghìn trên bàn cho người giúp việc đi chợ mua đồ ăn. Thế nhưng hôm đó, khi tôi đến công ty thì chị Nhẫn gọi điện bảo tôi quên gửi tiền đi chợ.
Tôi khẳng định bản thân đã để trên bàn, không có chuyện quên và tắt máy ngay. Buổi tối lúc ăn cơm chị Nhẫn nói sáng tôi quên để tiền trên bàn nên chị phải dùng tiền riêng để mua đồ ăn cho chủ nhà.
Tôi nhớ chắc chắn là đã để tiền trên bàn và hỏi chị ấy đã tìm các ngóc ngách chưa, có khi tiền bay xuống gầm ghế. Chị Nhẫn bảo tìm khắp nơi nhưng không thấy. Tôi nói: “Hay chị cầm rồi và để lẫn lộn tiền trong ví của chị nên quên mất”.
Video đang HOT
Chị Nhẫn bảo: “Em nghi cho chị lấy trộm tiền á, vì mấy trăm nghìn mà chị bán rẻ danh dự sao?”.
Tôi không nói lấy trộm tiền, chỉ nói cầm nhầm mà không nhớ nhưng lòng tự ái của chị Nhẫn rất cao. Chị nói hết lòng vì gia đình tôi, vậy mà giờ còn nghi chị là kẻ trộm. Sống cùng nhà mà cứ đề phòng nhau thì khó chịu lắm, thế nên chị xin nghỉ việc.
Sáng hôm sau, chị ấy dọn đồ và xin nghỉ, tôi cũng không giữ lại. Vì cả gia đình tôi nằm trong tay người giúp việc, chị ấy không đáng tin cậy, tôi không dám dùng.
Chồng tôi làm xa nhà, từ khi người làm nghỉ, mọi việc trong nhà đổ lên vai tôi. Đi làm cả ngày đã mệt, về nhà phải chăm sóc 2 con và dọn dẹp việc nhà, nhọc vô cùng.
Lâu ngày không dọn nhà cửa, hôm chủ nhật vừa rồi tôi quét và lau chùi khắp các phòng. Lúc quét gầm bàn, tôi choáng váng khi thấy tờ 500 nghìn bay ra. Đáng lẽ nhặt được tiền thì phải vui, đằng này tôi thấy buồn. Thì ra chị Nhẫn không lấy tiền, thế mà tôi lại nghi ngờ và có lời nói không hay với chị ấy.
Tôi định gọi điện để xin lỗi chị nhưng không thể liên lạc được. Tôi rất hối hận về việc đã gây ra mà không biết phải tìm chị ấy ở đâu nữa?
Bố muốn cho tôi toàn bộ tài sản nhưng tôi không dám nhận
Được bố cho toàn bộ tài sản của gia đình mà tôi không thấy vui sướng chút nào. Ngược lại, tôi thấy khó xử với các anh chị hơn.
Ảnh minh họa
Sau khi bác Hân, vợ đầu tiên của bố tôi, mất do bệnh tật, bố cưới mẹ làm vợ và sinh ra tôi. Các anh chị con bác Hân không ưa mẹ tôi nên họ ghét luôn đứa em cùng cha khác mẹ là tôi. Mỗi lần tôi chủ động nói chuyện thì họ luôn tìm cách né tránh hắt hủi, chưa bao giờ chúng tôi ngồi chơi với nhau quá 5 phút. Tôi rất thèm khát được sống trong tình anh em nhưng chưa bao giờ làm được.
Ngay sau khi tôi lập gia đình, bố muốn sang tên sổ đỏ cho vợ chồng tôi. Bố bảo mấy anh chị kia bất hiếu với bố mẹ nên không cho một tấc đất nào. Mảnh đất đang ở đứng tên bố nên cho ai là quyền của ông.
Mẹ tôi rất hài lòng về quyết định của bố và hối thúc tôi cảm ơn. Được nhận 900m2 đất, đáng lẽ tôi phải vui mừng hạnh phúc, vậy mà tôi lại đau lòng. Thấy tôi chưa nhận đất, vợ tôi sốt ruột thúc ép tôi sớm làm sổ đỏ kẻo bố đổi ý chia cho các anh chị.
Mối quan hệ giữa tôi và các anh chị vốn không được tốt đẹp, tôi không muốn vì chuyện đất đai mà mâu thuẫn gay gắt hơn. Tôi muốn mảnh đất của bố được chia đều cho 4 người con. Vừa nghe xong ý định của tôi, vợ phản đối ngay, thậm chí còn gọi mẹ vào phòng để can ngăn ý tưởng lạ lùng của tôi.
Mẹ bảo bố cho đất cứ lấy, sao lại chối bỏ. Mấy anh chị kia có ai quý mến hai mẹ con đâu mà tôi phải đối xử tốt với họ. Bởi các anh chị luôn nghĩ mẹ không yêu bố mà chỉ muốn lấy đất của họ. Nếu tôi nhận mảnh đất của bố cho, khi ấy suy nghĩ của các anh chị sẽ thành sự thật thì họ càng ghét mẹ con tôi hơn.
Mẹ và vợ đều trách tôi nghĩ quá nhiều, hãy tập trung lo cho gia đình mình, đừng lúc nào cũng chỉ biết lo cho người khác.
Đất tuy giá trị thật đấy nhưng tôi không muốn vì đất mà anh em trong gia đình ghét bỏ thù hằn nhau. Tôi muốn qua chuyện chia đất này sẽ làm cho gia đình đoàn kết, anh chị em quý mến nhau.
Nhưng mẹ tôi không đồng ý, bà bảo nếu công khai chia đất cho các anh chị nữa chưa chắc tôi đã có phần. Mẹ nói không cẩn thận họ cậy là con vợ cũ và tạo sức ép cho bố giành lấy hết đất, lúc đó mẹ con tôi không có nhà ở. Mẹ tôi nói cũng có lý, theo mọi người tôi phải làm sao đây?
Tôi bị đồng nghiệp bêu xấu và lạnh nhạt từ ngày chồng nghỉ việc Lúc chồng tôi xin nghỉ việc, tôi phải hứng chịu rất nhiều rắc rối từ đồng nghiệp. Bây giờ tôi mới hiểu rõ hơn câu vợ chồng không nên làm cùng công ty. Ảnh minh họa Từ 1 cô nhân viên tập sự, tôi chiếm được lòng của anh chàng trưởng phòng và trở thành vợ của anh sau 3 năm yêu nhau....