Học cách nhắm mắt trong 3 giây đảm bảo kiếp ‘gái ế’ sẽ tự động buông bỏ bạn mà đi
Hoặc lý tưởng hơn là khi yêu mắt nhắm mắt mở. Một mắt nhắm để bao dung cho nhau, một mắt mở để biết mình đang đi về đâu!
Ảnh minh hoạ
Ở phần 1, Trang Hạ đã đề cập đến việc bạn trở thành “gái ế” mà không biết lý do. Còn lần này đó là một giải pháp thực thụ.
Tuy nhiên, vẫn phải khẳng định bạn có thể trở thành gái ế nếu đó là điều bạn muốn và cảm thấy hạnh phúc. Nhưng nếu bạn bị “ế” một cách bất đắc dĩ và loay hoay mãi vẫn không thể nào hết ế thì bài viết dưới đây sẽ giúp bạn thực sự… biết cách “thoát ế”.
(Phần 2: CHÚNG TA CHỈ LÀ THIÊN THẦN MỘT CÁNH)
“Không hề có ai đặt ra quy định, tuổi ế là tuổi nào. Mỗi người tự định ra tuổi ế cho bản thân. Bạn đã 40 nhưng vẫn yêu đời, tự tại, hạnh phúc và rất thoải mái trong cuộc sống độc thân, vẫn còn mê hò hẹn và hăm hở tán tỉnh giai đẹp, thì bạn chưa hề ế! Nhưng gái quê mới 18 đã cuống lên nhìn trước ngó sau sợ ế, thì đúng là họ đã ở tuổi ế rồi!
Nếu bạn thấy bất ổn với sự tự do và cô đơn, tức là thực ra, bạn bắt đầu cần một người ở bên. Chúng ta đều là những thiên thần một cánh, mà phải có ai đó yêu ta và sóng đôi, chúng ta mới có thể bay lượn!
Tất nhiên cũng có những siêu nhân, họ có hai cánh và bay vù vù, họ sống một mình rất ổn, thậm chí vừa tự mình bay lượn vừa cắp theo một vài đứa con. Còn đại đa số chúng ta là không thể!
Người yêu có khi gắn bó chỉ vì một điều gì đó rất nhỏ nhặt và cảm động. Trên mạng có một cô gái thổ lộ, cô ấy yêu anh người yêu chỉ bởi, anh ấy thường ôm chặt cô từ phía sau, thật chặt. Rất đáng tiếc là sau khi chia tay người yêu (vì một số lý do thuộc về điều kiện cá nhân, kiểu như tôi đã xếp loại ở bài trước, loại điều kiện đổi chác) thì cô ấy không hề tìm được sự xúc động ấy ở những người con trai sau nữa. Dù cô đã cố tình dẫn người yêu mới tới chỗ mà người yêu cũ từng đứng, rồi cố tình muốn anh người yêu mới đứng ôm cô theo cách của người yêu cũ! Từ phía sau, thật chặt.
Và trong lúc người yêu mới cảm thấy lạ lẫm thú vị, thì cô thầm lặng chảy nước mắt vì nhớ đến những gì mình đã từng có trong tình yêu! Hóa ra tình yêu mà ta cần có, có lúc chẳng liên quan gì đến môn đăng hộ đối, chiều cao cân nặng, số tiền lương hàng tháng, sổ bảo hiểm xã hội đảm bảo sẽ có lương hưu để lĩnh vào ba chục năm tới!
Cái làm tôi nhớ ông xã nhất là ông ấy có đôi bàn tay rất ấm nóng. Và tay tôi luôn rất lạnh, tay tôi thường được ông ấy ủ ấm. Còn ông chồng tôi thì bảo, cái làm ông ấy nhớ nhất ở tôi là cái cách tôi đặt lòng bàn tay tôi vào lòng bàn tay ông ấy vuốt ve. Cái hơi ấm ấy đã giúp chúng tôi vượt qua được những trắc trở đổ vỡ suốt nhiều năm qua.
Tôi có một người bạn gái, hiền lành và nghèo, vào lúc bạn gần bốn mươi, đã một đời chồng, một mình nuôi con nhỏ, bạn bị tai nạn kinh hoàng người còn một dúm trên xe lăn. Thì cái lúc bạn thập tử nhất sinh nằm mê mệt trong phòng cấp cứu, lên xuống bàn mổ không biết bao bận ấy, một anh đẹp trai – hiền lành – ít nói – chưa vợ – nhà cửa đất đai rộng rãi, nghề nghiệp đàng hoàng, đang trông người thân ở giường bên đã… tỏ tình với bạn tôi. Sau này anh đón bạn tôi từ bệnh viện về nhà anh sống, mấy năm nay anh chăm sóc nâng niu hai mẹ con tới mức bạn tôi nói, tớ không thể tin cuộc đời tớ được gặp một phép nhiệm màu như thế. Nếu không phải tình yêu, thì còn thứ gì tạo nên được điều kỳ diệu ấy trong đời chúng ta?
Video đang HOT
Tôi nhớ tới một bài báo, viết về một cô tiếp viên hàng không xinh đẹp bị chồng bỏ sau đám cưới mươi ngày. Chỉ vì một tai nạn giao thông, cô trở nên xấu xí và ốm yếu, người chồng đã bỏ cô đi ngay sau đó. Thật ngậm ngùi. Chắc chắn đám cưới đã diễn ra với sự ngầm định rằng, nhan sắc của cô tiếp viên, sức khỏe và khả năng kiếm tiền của cô là hai điều kiện quan trọng để yêu và cưới. Nên khi mất đi hai thứ đó, người phụ nữ đã không còn đáp ứng được sự lựa chọn của người đàn ông nữa.
HỌC CÁCH NHẮM MẮT TRONG 3 GIÂY!
Tôi chỉ muốn nói với bạn điều này: Nếu khi yêu bạn mở mắt quá to, xem xét quá kỹ lưỡng mọi điều kiện và ưu khuyết của người kia, thậm chí, cân nhắc xem anh ấy có tiền đồ không (hoặc có tiền và có đồ không!). Xem tổ tông nhà anh ấy có ai đánh vợ không, có ai ngoại tình không, xem quá khứ anh ấy có xả rác ra nơi công cộng lần nào không, đã đọc hết tứ đại danh tác văn học cổ điển Trung Hoa hay chưa, có năng lực bênh bạn trước mẹ chồng hay không v.v… Thì có thể vài trăm phần trăm khả năng là bạn sẽ mãi mãi ngồi chờ hoàng tử trong mộng đến rước.
Thậm chí hoàng tử đó có đến thật, bạn sẽ còn tiếp tục mở to mắt ra xăm xoi xem mặt chàng có mọc mụn không. Bạn không thể yêu chàng hoàng tử mặt đầy mụn. Dù thực tế, mặt có đầy mụn thì hoàng tử vẫn là hoàng tử! Và ối con cóc da mặt trơn láng đầu tóc bóng mượt. Để bạn phải than rằng đã hôn biết bao nhiêu cóc mà chưa gặp chàng hoàng tử đích thực!
Vì mắt bạn mở quá to, bạn không công nhận ai là hoàng tử cả. Ai cũng có nhược điểm khiến bạn bất an. Yêu còn không thể, nói chi đến cưới. Thế nên bạn cứ cô đơn từ năm này qua năm khác.
Nên điều thứ hai tôi muốn nói là: Nếu bạn muốn nhanh chóng có người yêu, hãy nhắm mắt lại!
Chàng quên không cài khóa quần, bạn có thể nhắm mắt lại vài giây cho chàng kịp chỉnh tề trang phục. Nếu bạn ghét mớ tóc nham nhở và cái mặt mụn, hãy nhắm mắt lâu hơn cho dung nhan của họ có cơ hội cải thiện. Nhắm mắt không nhìn xoáy vào khuyết điểm của người kia thực ra là một cách bao dung chính bản thân mình, bởi vì, bạn có chắc bạn cũng là một cô gái hoàn hảo một trăm phần trăm, không có lúc lơ đãng vô tâm, không có những thứ khiến chính bố mẹ bạn còn phát điên nữa là một người mới quen hai tháng và hò hẹn vài buổi?
Ảnh minh họa
Nếu bạn chê bai người khác, chẳng có nghĩa là bạn tốt đẹp hơn họ, mà chỉ có nghĩa là, bạn tự đặt bản thân ở vị trí cao hơn họ mà thôi! Và điều ấy, chỉ nuôi lớn lòng kiêu hãnh của bản thân bạn, nhưng lại hạ thấp chỉ số hài lòng và cơ hội yêu thương của bạn xuống. Bởi nói cho cùng, không có bất kỳ một tình yêu nào không cần tới sự bao dung tha thứ cả!
Rất nhiều người nghĩ nhầm rằng, vì yêu nên bao dung và tha thứ. Nên nếu người yêu tát bạn, bạn có thể bỏ qua sau vài lần năn nỉ xin lỗi. Nên nếu chồng ngoại tình, bạn có thể tha thứ nếu anh ấy tỏ ý đã ăn năn và anh ấy chửi cô gái kia (Không hiểu sao rất nhiều bà vợ yêu cầu chồng phải chửi và nói xấu tình địch cho mình nghe, thì mới yên tâm là ông ấy đã… quay về với vợ!). Đấy chỉ là lụy tình, tức là khổ lụy vì tình, chứ chẳng phải bao dung tha thứ đúng nghĩa. Bởi cái nó mang lại cho bạn chỉ là khổ lụy, không mang lại tình! Và, vì yêu nên phải bao dung và tha thứ, còn bình thường thì đó là việc bạn không thể chấp nhận được dù là ai đối xử với bạn như thế, thì chẳng hóa ra, bạn là nô lệ bị sợi xích tình yêu tròng vào cổ. Và cứ ai tròng vào cổ bạn được sợi xích tình yêu, người đó muốn tàn nhẫn với bạn thế nào cũng được??? Thế thì tha thứ bao dung ấy là miễn cưỡng, đâu phải thứ bao dung bạn muốn mang cho người khác?
Ảnh minh họa
Tôi thì nghĩ nên làm ngược lại, chính sự bao dung và thể tất nhược điểm mới mang lại tình yêu tốt cho chúng ta! Cái nhắm mắt rất cần để bắt đầu một tình yêu. Bởi sau khi nhắm mắt, mở ra bạn nhìn thấy một chàng trai tốt và thành thật bên trong anh bạn xấu trai, điểm ngoại hình chỉ bằng phân nửa của bạn! Bạn nhìn thấy sự trân trọng và tình cảm thực sự bên trong một mối quan hệ bạn bè đồng nghiệp mà bề ngoài có vẻ như đôi đũa lệch, điều ấy không phải là đáng để bạn tin ư? Bởi vì bạn có thể bỏ qua được những nhược điểm nhỏ bé của người khác, bạn mới có cơ hội dễ dàng yêu được họ, và được yêu!
Tất nhiên, bởi nếu là những lỗi lầm to đùng, thì bạn đã loại họ ra khỏi vòng giao tiếp từ lâu rồi. Tôi không bảo bạn nhắm mắt mù quáng để lao vào bất cứ người đàn ông nào ở gần mình nhất. Nhắm mắt ba giây là đủ!
Hoặc lý tưởng hơn là khi yêu mắt nhắm mắt mở. Một mắt nhắm để bao dung cho nhau, một mắt mở để biết mình đang đi về đâu!
Chàng trai năm mới đang đợi bạn, có thể tóc tai áo quần chẳng bóng bẩy, lương không cao như bạn mong, có nhiều thói quen của chàng chỉ hợp với người độc thân chứ không thể tiếp tục thế nếu như hai người yêu nhau…
Nhưng bạn có dám nhắm mắt lại ba giây và cho bản thân bạn một cơ hội?”
Theo Afamily
Gái ế 'vơ' tạm anh bán đồng nát, ai ngờ đời tôi lên tiên
31 tuổi, bạn bè ai cũng có gia đình, con cái ổn định, có nhà có cửa ổn cả, còn tôi, vẫn bơ vơ một mình.
Nhiều lúc buồn tủi nhớ lại thời thanh xuân, lại thấy tủi phận. Không phải cô gái xấu xí không có nhan sắc, không phải người không có đàn ông theo đuổi. Chỉ là, cái thời còn mộng mơ, tôi chưa từng nghĩ sẽ lấy ai, yêu ai, chẳng muốn ràng buộc. Tính tình thích bay nhảy, tự do, đã khiến tôi từ chối rất nhiều người đàn ông bên cạnh mình.
Có lúc tự giận mình tại sao lại bỏ qua nhiều cơ hội tốt, nhưng cuộc sống vốn là vậy. Mình chưa thích lấy chồng thì không ai ép được mình.
Cứ chơi, cứ vui, cứ đi du lịch với bạn bè, rồi đi ăn cưới bao nhiêu người. Đến lúc nhận ra thì mình cũng đã già, 31 tuổi, bạn bè có gia đình hết, những người theo đuổi mình cũng không còn đủ kiên nhẫn chờ đợi.
Qua lại nhiều, gặp anh, anh hay trêu lại nói chuyện rất khôi hài làm tôi cảm thấy rất vui. Mỗi tuần, như thông lệ, có gì tôi cũng mang qua nhà anh trước rồi mới đi làm. (Ảnh minh họa)
Bố mẹ lo lắng, họ hàng mối lái. Người ta cũng giới thiệu cho tôi hết người này tới người nọ, nhưng, tôi sợ cái cảm giác vồ vập trong tình yêu. Sợ ai đến cũng hỏi tôi em làm lương bao nhiêu. Sợ những cái nhìn dò xét, soi mới và những câu hỏi vào vấn đề luôn như kiểu &'nếu em thấy ưng anh thì chúng mình cưới nhau luôn, đỡ mất thời gian tán tỉnh'.
Tôi nhiều tuổi thật nhưng cũng không phải gặp cái là muốn lấy ngay chứ. Hôn nhân là chuyện cả đời, người ta có thích tôi cũng nên dành chút thời gian để tìm hiểu, để tán tỉnh, để chăm sóc và lãng mạn với tôi. Đằng này, vừa gặp đã nói chuyện lấy nhau, làm như tôi là gái ế bỏ đi không bằng. Cảm giác bị tổn thương, xúc phạm nghiêm trọng. Vài lần như thế, tôi đâm chán, chẳng còn muốn nghĩ tới chuyện mai mối chồng con nữa. Cũng mặc kệ, đến đâu thì đến ai, nói sao thì nói, bao giờ có người hợp thì lấy cũng xong.
Tôi thật không ngờ cuộc đời mình lại đưa đẩy tôi gặp một người đàn ông bán đồng nát như ngày hôm nay. Những ngày đi qua chỗ anh làm việc, tôi mang ít sách vở, đồ không dùng tới bán cho anh. Được vài đồng để đưa cho bố mẹ, cũng là dọn dẹp nhà cửa chứ tiền nong cũng chẳng thực sự quan trọng.
Qua lại nhiều, gặp anh, anh hay trêu lại nói chuyện rất khôi hài làm tôi cảm thấy rất vui. Mỗi tuần, như thông lệ, có gì tôi cũng mang qua nhà anh trước rồi mới đi làm. Lâu dần thành quen, có hôm không có gì mang tới, anh lại gọi hỏi tôi. Biết tôi ốm, anh tới tận nhà thăm nom, chăm sóc ân cần, chu đáo. Chẳng hiểu từ bao giờ, tôi lại cảm mến anh. Sự ân cần của anh làm tôi xúc động. Có lẽ, người con gái chưa từng được người yêu chăm sóc như tôi dễ bị xúc động bởi những giây phút ấy.
Thấy bố mẹ anh như vậy, tôi cũng yên tâm trong lòng. Càng trân trọng tôi, anh càng yêu chiều tôi. Anh cũng bỏ nghề, về kinh doanh cùng bố. (Ảnh minh họa)
Tôi đã thích anh và đem lòng mến mộ anh, chẳng quan tâm anh chỉ là một người bán đồng nát. Và thật bất ngờ khi chính tôi là người thổ lộ tình cảm với anh, làm anh vui sướng tột độ. Ngay hôm tôi nói thích anh, anh đã nhảy lên vì hạnh phúc và lao vội tới nhà tôi, hồ hởi đón tôi đi chơi. Từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Ban đầu bố mẹ tôi buồn lắm, thương con cái học hành đàng hoàng lại lấy anh bán đồng nát nhưng tôi kiên quyết, vả lại con gái cũng không còn trẻ trung gì nên bố mẹ cũng phải gật đầu đồng ý cho chúng tôi.
Thật bất ngờ, ngày anh đưa tôi về gặp bố mẹ anh, nhà anh khá là giàu. Nhà anh so với nhà tôi điều kiện gấp trăm lần. Chỉ là anh thuê chỗ trọ nhỏ bán đồ đồng nát mà thôi, chứ bố mẹ anh cũng buôn bán, giàu có lắm. Họ hồ hởi, tiếp đón tôi nhiệt tình và liên tục cảm ơn tôi đã đồng ý con trai họ, vì anh chẳng chịu lấy vợ sinh con cho ông bà.
Thấy bố mẹ anh như vậy, tôi cũng yên tâm trong lòng. Càng trân trọng tôi, anh càng yêu chiều tôi. Anh cũng bỏ nghề, về kinh doanh cùng bố. Gia đình anh có nhà hàng, có khách sạn lớn, nhưng anh không thích theo nghiệp của gia đình, đi làm nghề thu gom sách báo, đồ vứt đi, vì anh bảo, đó là thứ quý giá. Anh muốn biến những thứ con người ta không cần tới thành thứ giá trị. Giờ có người yêu rồi, anh muốn làm theo lời bố, để sau này có kinh tế vững vàng hơn.
Anh chiều chuộng, quan tâm tôi, mua đồ đẹp cho tôi, đưa tôi đi du lịch, nhà hàng, tới cả những nơi sang trọng và nơi vỉa hè. Được bên anh, tôi thấy đời mình tươi mới, hạnh phúc. Chỉ còn vài tháng nữa là chúng tôi cưới nhau. Mẹ anh đã mua cho chúng tôi một căn hộ rộng 100m, chỉ để cho hai vợ chồng tôi ở đó.
Đúng là thật không ngờ, 31 tuổi có người yêu và yêu anh đồng nát, đời tôi lại &'lên tiên' thế này!
Theo Khampha
Bạn là phụ nữ độc thân hay phụ nữ 'ế'? Ngày xưa, định kiến xã hội khắt khe hơn, ngoài mười tám, đôi mươi mà chưa lấy chồng sẽ bị cho là "gái già, gái ế". Thế nhưng, phụ nữ bây giờ với lối sống hiện đại, họ có quyền sống tự do, tự tại cho đến khi nào họ muốn, thậm chí có độc thân cả đời hoặc chọn cách làm mẹ...