Hoang mang vì mất ham muốn khi gần chồng
Năm nay tôi chỉ mới 23 tuổi, kết hôn đã được một năm. Nhưng mấy tuần gần đây, đột nhiên tôi không còn thấy hứng thú khi gần gũi với chồng mình…
Nhiều nguyên nhân khiến phụ nữ giảm ham muốn. Ảnh minh họa
Thậm chí, khi anh ấy ôm tôi vào lòng, nói những lời yêu thương, vuốt ve và làm đủ cách, tôi vẫn không ham muốn chuyện ấy. Xin bác sĩ cho biết, nguyên nhân vì sao?
Vũ Uyên Linh (Tĩnh Gia, Thanh Hóa)
Video đang HOT
Bác sĩ Nguyễn Thị Yến – Phó khoa Sản Bệnh viện Hòe Nhai, Hà Nội: Đột nhiên mất ham muốn tình dục cũng có nhiều nguyên nhân, nhưng ở vào độ tuổi còn quá trẻ như bạn, lại mới kết hôn chưa bao lâu thì sự việc này hơi lạ.
Trong câu hỏi, bạn không nói rõ hơn về tình trạng sức khỏe của mình gần đây, có lo lắng hay mệt mỏi vì công việc và gia đình hay tình cảm vợ chồng có gì trục trặc… nên khó mà tìm ra nguyên nhân chính xác.
Nhưng theo lý giải y học, với phụ nữ, tự nhiên không còn hứng thú đến tình dục, không thích gần gũi bạn đời, vô cảm trước những cái ôm của chồng… phần lớn do rối loạn nội tiết gây ra bởi hàm lượng androgen trong cơ thể mất cân bằng. Nguyên nhân có thể là gần đây bạn ăn ngủ kém và thất thường, stress, hay đang dùng bất kỳ một loại thuốc chữa bệnh nào đó… kéo dài quá lâu đã gây mạn tính, lãnh cảm.
Đôi khi rắc rối này lại liên quan đến sức khỏe đường sinh dục như khó chịu ở vùng bụng dưới, đau đớn trong khi giao hợp làm bạn ngại quan hệ hoặc có thể là viêm nhiễm đường sinh dục…
Ngoài ra, suy giảm tình dục ở nữ giới còn có thể do các nguyên nhân khác như: Tình cảm vợ chồng dần nguội lạnh hay đang có xung đột, quan hệ vợ chồng thời gian qua quá nhàm chán, bối rối về cơ thể của mình, vùng kín “khô hạn”, môi trường sống… Do bạn vẫn chưa nói rõ về tình trạng của mình nên tốt nhất bạn hãy tự tìm hiểu xem bản thân và cả vợ chồng bạn đang có khúc mắc gì để sớm tìm ra nguyên nhân. Với hiện tượng giảm dục nếu phát hiện để thay đổi hay điều trị sớm sẽ có kết quả tốt hơn.
Theo Danviet
Con sẽ thôi trách hờn
Con đã biết vì sao mẹ lại dừng ngay ở ngã tư đó. Mẹ bảo con mua giùm người bán tăm dạo mấy bịch tăm tre. Con đang giận mẹ nên lầm lũi bước tới, đến khi ngẩng lên thì con giật thót cả người:
Bạn ấy chắc trạc tuổi con, cái khác là bạn khiếm thị. Bạn nhìn con bằng hai hốc mắt đen ngòm và lấy hàng cho con bằng cánh tay phải bị cụt tới khuỷu tay.
Con trả tiền, lầm lũi bước lên xe. Chỉ trong tích tắc, con đã nhận ra mình là kẻ quá ích kỷ; chỉ biết đòi cái này, muốn cái kia. Con chưa hề nghĩ mình đã làm gì để xứng đáng với tình yêu thương, sự chăm lo của ba mẹ. Mỗi sáng con thức dậy, quần áo đã có mẹ ủi sẵn, bữa điểm tâm đã được dọn lên, ăn xong là có ba đưa con đến trường. Con cần bất cứ thứ gì để phục vụ chuyện học hành, ba mẹ đều đáp ứng cho con.
Thế mà, con lại cho rằng mình là một đứa trẻ bất hạnh; thua sút bạn bè về mọi thứ: Con không được ở biệt thự như bạn Lan, nhà không có xe hơi như bạn Minh, ba không làm chủ tịch quận như bạn Thùy... Con đã quên mất một điều là các bạn ấy nhiều lúc đã rơi nước mắt khi nhìn con được ba mẹ đưa đón, họp phụ huynh, dắt đến nhà sách, vào siêu thị...
Và giờ đây, con lại biết thêm một điều nữa là có bạn bằng tuổi mình đã không được đến trường, không có cơm ngon, không được mặc đẹp mà phải vất vả mưu sinh chỉ với một bàn tay và đôi mắt mù lòa.
Mẹ ơi, con sẽ không đòi mua điện thoại đắt tiền, đồng hồ cao cấp, quần áo hàng hiệu. Con sẽ không bao giờ trách móc, hờn giận, nói những lời khiến ba phải buồn, mẹ phải khóc. Bởi con vừa nhận ra mình là một đứa trẻ hạnh phúc khi con đứng cạnh một mảnh đời bất hạnh... Cảm ơn mẹ đã cho con thấy mình thật nhỏ bé giữa cuộc đời này chứ không phải là "cái rốn của vũ trụ" như con hằng nghĩ...
Theo VNE
Còn ai nữa đâu mà về... Mỗi khi nhắm mắt, tôi lại thấy gương mặt hiền từ của mẹ, giọng nói ấm áp, bàn tay chai sần thô ráp của mẹ... Tất cả những thứ đó, khi mẹ còn, tôi thấy thật bình thường; chỉ khi mẹ mất đi rồi, nó mới trở thành hoài niệm làm buốt nhói trái tim. Bà xã hay nói tôi thật là lẩm...