Hoang mang không biết có nên hủy hôn với chồng sắp cưới?
Tôi đang hoang mang không biết phải quyết định thế nào, có nên tiếp tục đến với anh để phó mặc cho số phận hay hủy hôn với chồng sắp cưới?
Tôi năm nay 25 tuổi, hiện là nhân viên kế toán. Bạn trai tôi hơn tôi 3 tuổi, chúng tôi chính thức hẹn hò nhau được 9 tháng và tình cảm đang ở giai đoạn phát triển tốt đẹp.
Cách đây khoảng 1 tháng, anh ngỏ lời cầu hôn và tôi đã đồng ý. Tôi là người yêu thích trẻ con, vì thế tôi cũng muốn sớm lập gia đình và sinh em bé. Vì thế, ngay ngày hôm sau, chúng tôi đã đi mua nhẫn cưới và tổ chức một bữa tối lãng mạn bên nhau. Và đêm đó tôi đã ở lại phòng anh, chúng tôi chính thức thuộc về nhau từ đêm đó. Sau hôm đó, anh nói sẽ đưa tôi về ra mắt mẹ anh vì anh cũng đã nói trước với mẹ rồi (bố anh đã mất cách đây 10 năm).
Mấy hôm sau thì anh đưa tôi về nhà ra mắt. Nhà anh cách Hà nội hơn 60km. Nhà anh ở trong một khu tập thể của cán bộ. Ngôi nhà 3 tầng rất khang trang. Mẹ anh là người hiền lành, điềm đạm. Bà có vẻ quan tâm đến tôi.
Anh trai của bạn trai tôi khi đó cũng có mặt ở nhà, vì trước đó tôi cũng có vài lần gặp anh rồi nên cũng không cảm thấy xa lạ lắm. Sau bữa cơm cùng gia đình, anh dẫn tôi đi thăm nơi anh ở. Lúc hai đưa đi chơi tôi có tò mò hỏi vì sao bố anh mất sớm thì được biết là bố anh mât vì bệnh ung thư máu. Tôi giật mình sững sờ. Vì ngày mới quen nhau, anh chỉ nói bố anh mất vì một cơn bệnh nặng chứ tôi không ngờ bố anh lại mất vì một căn bệnh có tính di truyền cao.
Hai chúng tôi mới hẹn hò với nhau được 9 tháng, tình cảm đang ở giai đoạn mặn nồng.
Sau chuyến đi, tôi trở về Hà nội mà lòng không khỏi hoang mang. Trong thâm tâm tôi vô cùng sợ, tôi lo rằng chồng tương lai của tôi sẽ có tế bao ung thư tiềm ẩn trong người. Tôi sợ sau này các con tôi sinh ra sẽ mang theo mầm mống bệnh tật. Tôi sợ rằng lúc đó tôi không thể đối mặt với đau đớn đó.
Video đang HOT
Bạn trai tôi thì vẫn không hề biết những gì đang diễn ra trong tâm tư của tôi. Anh vẫn quan tâm và chiều chuộng tôi hết mực. Anh tốt với tôi như vậy nên tôi cảm thấy thương anh, và không nỡ bỏ anh. Tôi sợ nếu bỏ anh sẽ không tìm được người đàn ông nào tốt với tôi như vậy.
Vì chuyện này nên tôi muốn dành thời gian để suy nghĩ và hỏi ý kiến mọi người xung quanh trước khi quyết định. Vì thế tôi đã nói dối anh là bận công việc nên từ giờ đến cuối năm hai đứa tạm không gặp nhau. Có lẽ anh cũng lờ mờ đoán được ý định của tôi nên đã viết mail cho tôi nói rằng: “Khi nào em suy nghĩ thật kỹ càng rồi thì hãy liên lạc với anh. Anh hứa sẽ không là phiền em trong thời gian này. Tình cảm anh dành cho em hoàn toàn thật lòng, và hiện tại thì tình trạng sức khỏe của anh cũng hoàn toàn tốt, không có dấu hiệu bị bệnh. Anh cũng là người rất có trách nhiệm với gia đình và người thân, nên nếu anh bị bệnh thì sẽ không bao giờ cầu hôn em. Mặc dù anh không biết trước được tương lai sẽ như thế nào, nhưng anh thực sự rất yêu em và muốn ở bên em”.
Vậy là từ hôm đó, chúng tôi tạm chia tay. Việc này làm tôi thực sự suy sụp và buốn chán. Tôi đã gọi điện cho mẹ đẻ mình và nói rõ mọi chuyện. Sau khi nghe chuyện, mẹ tôi bắt tôi phải cắt đứt tình cảm với anh. Dù tôi có thuyết phục mẹ thế nào đi nữa nhưng mẹ vẫn kiên quyết không đồng ý.
Tôi tâm sự với cô bạn thân, thì cô ấy cũng nói nếu tôi thực sự quá bận tâm về chuyện đó thì hãy từ bỏ. Bạn tôi khuyên tôi nên nhìn nhận lại tình cảm của mình.
Nghe lời mẹ và bạn tôi nói cũng không phải là không có lý. Nhưng dù thời gian chúng tôi ở bên nhau chưa thực sự là dài nhưng tình cảm mà chúng tôi dành cho nhau cũng sâu đậm, không dễ dàng gì có thể quên ngay được. Những ngày vừa qua, tôi thực sự rất nhớ anh. Có lẽ anh cũng vậy. Nên dù nói là sẽ không làm phiền tôi nhưng anh vẫn gửi đến mail của tôi tờ xét nghiệm tế bào ung thư anh vừa làm có đủ chữ ký và dấu của bác sĩ.
Tôi đọc đi đọc lại nội dung tờ xét nghiệm, dù không hiểu lắm nhưng kết luận của bác sĩ là bình thường nên tôi cũng yên tâm phần nào. Vì thế, tôi quyết định gọi điện cho anh hẹn gặp. Qua điện thoại, tôi biết anh cố kìm nén sự vui mừng. Anh nói hết giờ làm anh sẽ đến đón tôi đi ăn. Chiều hôm đó, tôi ngồi chờ anh đến 5h30 phút chiều thì thấy anh nhắn tin báo xin lỗi tôi vì thất hẹn vì anh có việc gấp phải đi ngay bây giờ. Sau đó anh nói tối anh sẽ qua nhà tôi. Tối hôm đó, tôi chờ mãi đến 10 giờ mới thấy anh gọi đến. Nhưng thật bất ngờ, anh nói rằng anh muốn chia tay với tôi, và từ nay hai đứa sẽ coi nhau là bạn. Tôi bất ngờ trước quyết định này của anh, vì tôi biết anh còn yêu tôi nhiều lắm. Tôi nghĩ rằng có lẽ vì giận tôi nên anh mới nói vậy. Tôi đòi gặp mặt nhưng anh không đồng ý.
Cho mãi đến trưa hôm qua, một đồng nghiệp của tôi đi khám viêm tai về và nói có nhìn thấy bạn trai của tôi sáng sớm đã vào viện với tâm trạng buồn bã. Tôi vội vã hỏi tên Bệnh viện rồi tìm tới thì gặp ngay mẹ anh đang đi mua cơm ở dưới cổng bệnh viện. Tôi chào bà thì bà hỏi tôi đến thăm Trọng (anh trai của người yêu tôi) phải không? Tôi ngỡ ngàng trong giây lát thì trả lời “vâng”, rồi theo bà lên phòng.
Lúc này tôi mới biết, anh Trọng đi khám định kỳ thì phát hiện trong người có tế bào ung thư nên phải nhập viện sớm để điều trị. Tôi sợ thêm vài năm nữa, người nằm ở giường bệnh là người yêu, là chồng mình. Nhưng tôi cũng không chống lại được tình cảm mãnh liệt có với anh. Tôi nên làm sao bây giờ?
Theo VNE
Hoang mang khi thấy vợ liên tục vào nhà nghỉ với bạn gái
Trong mắt anh, vợ anh là người vẹn toàn, không có gì để chê trách. Từ thời con gái cô đã được nhiều đàn ông theo đổi vì cô vừa có ngoại hình cân đối, gương mặt ưa nhìn, tính cách dễ chịu, khéo léo. Tuy nhiên cô chưa yêu ai. Anh và cô lấy nhau qua mai mối vì anh cũng lớn tuổi, cô cũng ngoài ba mươi.
Cưới nhau về, cuộc sống hôn nhân cũng dễ chịu, vui vẻ. Cô là người biết vun vén gia đình, thương chồng con. Ngoài giờ làm việc ở công ty, cô trở thường trở về nhà đúng giờ lo cơm nước, tắm rửa cho con.
Cô cũng là cô con dâu chu đáo với bố mẹ chồng. Ba năm về nhà chồng nhưng chưa bao giờ thấy bố mẹ anh chê trách gì nặng nề, có chăng chỉ là những lời nhắc nhở nhẹ nhàng để hài hòa hơn.
Tuy chỉ có điều cô không phải người vợ hấp dẫn trên giường. Anh nghĩ cô cũng giống nhiều phụ nữ quan niệm chưa thoáng về tình dục nên không "linh hoạt". Tuy nhiên đời sống chăn gối của anh và cô cũng không phải gọi là tệ. Cô vẫn chiều chồng đủ nhu cầu sinh lý. Có điều anh chưa bao giờ thấy cô chủ động trong chuyện vợ chồng.
Cuộc sống của hai người chắc sẽ chẳng có gì phải lấn cấn nếu như không có cái ngày tình cờ ấy. Đó là buổi trưa anh hẹn đối tác vừa ăn vừa bàn công việc nhưng con họ phải đi cấp cứu nên hủy hẹn phút 89. Anh vừa tới nhà hàng thì nhận được điện thoại báo hoãn. Tiện điểm hẹn ngay gần cơ quan vợ nên anh quyết định gọi vợ ăn trưa cùng. Oái oăm là anh vừa hết sạch tài khoản trong điện thoại.
Ảnh minh họa
Đang ngó nghiêng táp vào cửa hàng cạnh cơ quan vợ mua thẻ điện thoại thì anh thấy vợ phóng xe ra, đằng sau là cô đồng nghiệp thân cùng phòng. Anh định gọi với nhưng lại nghĩ chắc hai chị em rủ nhau đi shopping nên thôi. Tiện đường anh chạy xe đi sau vợ để về công ty. Thế nhưng vừa đi được một đoạn vài trăm mét, anh thấy vợ và cô đồng nghiệp táp thẳng vào nhà nghỉ.
Anh ớ người không hiểu hai cái cô này làm gì mà vào nhà nghỉ? Anh tự nhủ chắc vợ vào thuê phòng nghỉ hộ đối tác hay khách của công ty nên anh nên phóng xe đi tiếp. Tự nhiên đi tầm vài trăm mét, anh bỗng thấy nóng bừng người. Linh tính có chuyện gì không hay, anh quyết định quay lại chỗ nhà nghỉ và chọn một quán cà phê kiêm cơm văn phòng bên kia đường đợi.
Đĩa cơm nguội ngắt, cốc cà phê cũng nguội ngắt, anh không có hứng ăn uống mà chỉ có cảm giác sốt ruột. Một tiếng sau, đúng là vợ anh và cô bạn đang vui vẻ bước ra khỏi nhà nghỉ. Họ lại ôm eo nhau phóng ngược về cơ quan, lướt qua cả bộ mặt đang ngây ra của anh.
Bữa tối hôm ấy vẫn bình thường như mọi ngày, chỉ có anh cảm thấy không ổn. Anh hỏi chuyện vợ về cô bạn đồng nghiệp thân kia nhiều hơn. Cô cũng trả lời một cách bình thường.
Nhưng linh tính của một người đàn ông mách bảo anh có chuyện gì đó không bình thường. Cả tuần sau anh bỏ nguyên 6 buổi trưa theo dõi vợ. Anh càng bối rối hơn khi có tới 2 buổi, hai người phụ nữ kia có lịch trình giống nhau: Cùng vào nhà nghỉ tuần trước cả tiếng đồng hồ và đi ra.
Anh không muốn nghĩ những tình huống xấu nhất. Anh vẫn bỏ 1 tuần nữa để theo dõi và thấy vợ cũng người phụ nữ kia thậm chí còn cùng nhau vào nhà nghỉ kia tới 3 lần.
Cốc cà phê trên tay anh lạnh tanh, khói thuốc lá mù mịt, nồng nặc. Bà chủ quán bên kia đường đã dần quen với hình ảnh người đàn ông trầm lặng nhưng đầy vẻ bối rối ngồi một mình vào những buổi trưa như đợi chờ mà như không chờ đợi điều gì đó.
Chẳng nhẽ anh bước thẳng vào nhà nghỉ đó để xem vợ anh làm gì? Nếu sự thật vợ anh là người đồng tính thì anh phải làm sao? Li dị vợ, phá tổ ấm đang yên ổn hay im lặng và coi như không có chuyện gì?
Theo VNE
Vào nhà nghỉ với 3 đồng nghiệp "Chuyện ấy" là một phần không thể thiếu trong quan hệ hôn nhân nhưng khi nhu cầu "chuyện ấy" quá nhiều mà không kiểm soát được dễ dẫn đến những hành vi lệch lạc, hủy hoại chính bản thân và cả cuộc hôn nhân của bạn. Tôi cũng là một nạn nhân của người chồng có ham muốn vô độ để giờ đây...