Hoảng hốt khi tỉnh dậy thấy bố người yêu nằm ở bên cạnh
Đó là một sự cố để đời trong lần đầu tôi về nhà người yêu ra mắt. Đến giờ, khi nghĩ đến việc này mà tôi vẫn cảm thấy bất ngờ và hoảng hốt.
Tôi yêu anh khi đang học năm hai đại học. Còn anh lúc đó đã ra trường và đi làm được một năm. Để tiện chăm sóc nhau và tiết kiệm chi phí sinh hoạt, chúng tôi đã sống thử. Ban đầu, tôi cảm thấy hạnh phúc khi được gần người yêu. Nhưng hạnh phúc không được bao lâu thì những mâu thuẫn dần nảy sinh giữa tôi và anh. Khi sống chung những tật xấu của người yêu được bộc lộ hết. Anh mải chơi điện tử, tụ tập bạn bè… và không còn quan tâm tôi như trước. Ngoài ra, thỉnh thoảng chúng tôi còn xảy ra cãi vã về tiền bạc.
Nhưng mọi hờn giận của tôi tan biến khi nghe được những lời nói “mật ngọt” của người yêu. Chấp nhận sống thử đồng nghĩa với việc không thể né tránh được “chuyện ấy”. Tôi cũng đã trao cho người yêu “cái ngàn vàng” khi chưa cưới xin. Có lần vì bất cẩn mà tôi mang bầu. Trong lần đó, tôi thực sự hoảng loạn vì không biết phải làm sao . Nhưng vì tôi đang đi học và công việc của người yêu cũng chưa ổn định nên tôi chấp nhận phá thai.
Video đang HOT
Sau khi bỏ đi đứa con đang lớn dần trong bụng, tôi bị stress nặng. Tôi trở nên câm lặng và không còn muốn nói chuyện với ai. Nhưng cuối cùng, anh đã luôn ở bên động viên tôi vượt qua quãng thời gian khó khăn đó. Nhưng nhiều đêm, tôi vẫn bị ám ảnh bởi hành động tội lỗi của mình.
Dù yêu nhau cũng được mấy năm nhưng anh vẫn không chịu dẫn tôi về ra mắt bố mẹ. Khi hỏi thì anh cáu gắt nói: “Chưa phải lúc. Về gì mà về”. Nhưng sau một thời gian nài nỉ, người yêu cũng cho tôi về nhà anh chơi. Dịp đó, chúng tôi còn về ăn cưới chị họ của anh. Khi về, tôi bị choáng ngợp trước cơ ngơi to đẹp của nhà người yêu. Bố mẹ anh cũng rất thân thiện và dễ gần. Tôi nghĩ mình quả là may mắn khi quen được anh và nếu được làm dâu trong một gia đình bề thế này thì còn gì bằng.
Hôm sau, chúng tôi đi ăn cưới. Tôi xuống đám cưới sớm để làm giúp và tranh thủ “ghi điểm” với gia đình người yêu. Vì hai nhà khá gần nhau nên khi ăn cưới xong, tôi về nhà anh nghỉ ngơi. Từ khi về nhà anh, tôi ngủ cùng mẹ người yêu. Nên khi về nhà, tôi vào phòng của bố mẹ anh ngủ. Vì khá mệt nên tôi chìm vào giấc ngủ ngon lành mà không biết trời đất là gì. Khi tỉnh dậy, tôi thấy một bàn tay vòng qua eo. Lúc mở mắt ra thì người nằm bên cạnh tôi lại là bố người yêu. Tôi hoảng hốt bật dậy vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Lúc này, bố người yêu tôi cũng tỉnh giấc và tỏ ra rất bất ngờ.
Bố anh rối rít xin lỗi tôi, vì uống say quá nên theo thói quen vào phòng ngủ của hai vợ chồng. Do không còn tỉnh táo nên mới xảy ra sự cố để đời này. Cũng may mọi người không ai ở nhà khi ấy. Giờ đây, khi nghĩ lại mà tôi vẫn còn hoảng hốt. Nếu như bị ai nhìn thấy cảnh đó, chắc tôi sẽ chẳng “có cửa” làm dâu nhà này nữa. Từ ngày xảy ra chuyện, tôi không hề kể lại với người yêu. Tôi nghĩ rằng, đây sẽ là bí mật của riêng tôi và “ bố chồng tương lai”.
Theo Gia đình Việt Nam
Đàn ông có thể thật sự tha thứ khi người yêu đã từng 3 năm sống thử với "tình cũ"?
Tôi năm nay 27 tuổi, hiện là cán bộ của một cơ quan nhà nước. Tôi và gia đình đang hân hoan, phấn khởi chuẩn bị cho hôn lễ của mình vào tháng tới thì một câu nói của chồng sắp cưới khiến tôi hoang mang, đắn đo và muốn suy nghĩ lại mọi chuyện trước khi quá muộn.
Chồng sắp cưới của tôi hơn tôi 3 tuổi, anh là kỹ sư xây dựng và thường xuyên xa nhà. Trước anh, tôi đã từng yêu thương say đắm với một người bạn cùng học từ thời phổ thông với anh. Có lẽ, do tuổi trẻ suy nghĩ chưa thấu đáo và có tư tưởng hết mình vì tình yêu nên trong mối tình trước tôi đã đi quá giới hạn. Đã từng sống chung với người ấy từ năm cuối đại học. Nhưng khi tốt nghiệp được 2 năm thì chúng tôi chia tay vì có nhiều bất đồng trong cuộc sống, suy nghĩ. Chán nản, mất niềm tin tôi trở về quê làm việc và gặp chồng sắp cưới. Vì cùng quê với nhau lại học cùng người cũ của tôi nên chẳng khó khăn gì để anh biết được mọi chuyện trong quá khứ của tôi. Qua thời gian dài suy nghĩ, anh vẫn đồng ý chấp nhận yêu, luôn an ủi tôi vì đó chỉ là quá khứ. Tôi đã từng thấy may mắn, hạnh phúc và trân trọng anh biết bao về chuyện đó. Và quả thực, suốt hai năm yêu nhau, chưa khi nào anh trách cứ, nhắc lại chuyện quá khứ của tôi. Anh luôn ân cần, yêu thương và quan tâm tôi hết mực, khiến tôi luôn cảm thấy thời gian ở cạnh anh là hạnh phúc nhất, chẳng còn mong đợi gì hơn. Hai gia đình biết chuyện cũng ủng hộ, tác hợp và đã xem ngày lành để chúng tôi tổ chức hôn lễ vào tháng sau. Nhưng có một chuyện khiến tôi còn do dự, đắn đo và suy nghĩ mãi, liệu anh có bỏ qua quá khứ của tôi thật không hay chỉ tạm cho qua để tôi yên lòng kết hôn với anh.
Anh ôm chầm lấy tôi mà nói "suốt thời gian qua, em có ngủ với ai ngoài anh không?"
Chuyện là đợt vừa rồi, anh đi họp lớp và uống rượu say khướt. Vừa nhìn thấy tôi, anh ôm chầm lấy, ban đầu tôi nghĩ là anh nhớ tôi, cần tôi nhưng khi nghe câu nói vô định, lạnh lùng khi say khướt của anh khiến tôi chỉ muốn khóc. Anh nói "em đây rồi, anh sợ em đi mất. Hôm nay em ngủ lại với anh nhé. Suốt thời gian qua, em có ngủ với người khác ngoài anh không?" Tôi nghe xong mà chẳng hiểu nổi anh đang nghĩ gì trong đầu nữa. Người ta nói lời nói khi say là lời thực lòng, là những điều khi tỉnh luôn nghĩ trong đầu. Vậy lời nói khi ấy của anh là sao vậy? Có lẽ nào đó là những điều thường trực trong suy nghĩ của anh? Tôi đỡ anh về giường ngủ còn mình thì mông lung với hàng ngàn câu hỏi. Chắc rằng lúc nào anh cũng nghĩ về chuyện đó nên khi say mới nói ra những điều như vậy. Hóa ra, anh vốn chẳng tin tưởng về tôi, luôn lo sợ ngoài anh ra tôi vẫn còn người khác. Giá như anh cứ nói thẳng với tôi rằng chưa thể tha thứ cho quá khứ ấy, chưa thể chấp nhận việc tôi đã từng có người đàn ông khác trước anh thì tôi còn dễ chịu hơn.
Tôi đã nghe những điều anh nói trong vô thức, và biết rằng lòng anh vẫn chưa tin tưởng và tha thứ cho mình. Tự dưng tôi thấy chẳng còn tin anh nữa, chẳng còn tin vào những điều anh nói, những yêu thương anh dành cho mình suốt thời gian qua. Có lẽ nào, tất cả những gì anh làm đều không xuất phát từ trái tim và suy nghĩ. Sẽ ra sao khi lời nói, hành động và suy nghĩ của anh không đồng nhất? Miệng anh nói yêu tôi, tha thứ và chia sẻ mọi chuyện cùng tôi nhưng lòng anh nơm nớp lo sợ, nghi ngờ, cảnh giác với tôi mọi lúc.
Tôi hiểu rằng, thời gian qua, có thể anh miễn cưỡng chấp nhận cũng có thể anh cho qua mọi chuyện thực sự nhưng trong buổi họp lớp, anh gặp lại người ấy nên ký ức lại sống dậy khiến anh đau khổ và nói ra những điều đó. Dù lí do gì đi nữa thì tôi vẫn không thể không nghĩ về chuyện này. Anh là người thành đạt, lại nhiều bạn bè mà hơn nữa, năm nào lớp anh cũng gặp mặt đầu xuân. Vậy nếu tư tưởng anh không kiên định hoặc không thể quên chuyện cũ, cứ gặp lại người đó những ký ức ấy lại ùa về. Và rồi anh lại hành động như vừa qua thì tôi và anh liệu có sống hạnh phúc được không? Tôi đắn đo nhiều lắm, cứ định nói chuyện với anh nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu nữa. Tôi không đủ dũng khí để nói những suy nghĩ, những nỗi niềm trong lòng mình với anh, vì tôi sợ làm anh buồn. Dù sao, anh là đàn ông lại gạt bỏ tự trọng của mình chấp nhận người không hoàn hảo như tôi thì việc tôi yêu cầu này nọ, bắt anh không được nhắc lại chuyện đó là quá đáng. Tôi biết phải làm gì đây? Cứ tiếp tục xem như chưa có chuyện gì để chuẩn bị đám cưới hay cùng anh nói chuyện, suy nghĩ kỹ trước khi quá muộn? Tôi sợ mất anh và càng sợ hơn khi phải gắn cuộc đời mình với anh mà anh luôn hoài nghi chẳng tin tưởng mình. Xin mọi người hãy chia sẻ để tôi tin hơn đưa ra quyết định lớn cho cuộc đời mình.
Theo Công Luận
Vợ sắp cưới của tôi... đang sống thử với người khác được 3 năm Đến căn phòng thuê chật chội để tạo bất ngờ, tôi ngã ngửa trước hiện thực bày ra trước mắt, người yêu sắp cưới cắm sừng tôi "trọn gói". Tôi năm nay 30 tuổi, đang theo đuổi một cô gái mới tròn 23, xinh đẹp, ngoan ngoãn, dịu dàng... nhưng tôi chưa sẵn sàng để đến với em, yêu thương em hết mình...