Hoàn cảnh trớ trêu của cuộc sống
Sau ba năm đi xuất khẩu lao động trở về, Khánh đã có một số vốn dắt lưng kha khá. Con trai lớn vừa về nước, cô con dâu hiếu thảo của ông Cường lại báo tin có thai. Vậy mà ông Cường lại không thấy vui…
Gia đình ông Cường vốn đã nghèo nay lại càng khó khăn hơn khi công ty giải thể, ông phải nghỉ việc. Rồi một ngày người ta mở đường chạy qua nhà ông, từ chỗ đang sống trong ngõ, nay nhà ông Cường nghiễm nhiên thành nhà mặt đường. Chẳng biết làm gì để tăng thêm thu nhập, ông quyết định mở quán ăn. Từ đó, cuộc sống bắt đầu tạm ổn.
Khi Khánh, con trai lớn của ông Cường chuẩn bị đi xuất khẩu lao động, ông Cường lo lắm. Ở nhà, Khánh là lao động chính ở cửa hàng, nay Khánh đi rồi, nhà chỉ còn ông bà với thằng Huy (em trai Khánh) nửa dại nửa tỉnh ấy thì biết xoay xở thế nào?
Nghĩ mãi ông Cường chợt nhớ đến con bé Thắm ở cuối xóm. Thắm 18 tuổi, xinh đẹp nết na nhưng không có bố. Sau khi sinh ra Thắm, mẹ cô bèn gửi con cho ông bà ngoại rồi bỏ đi với một người đàn ông ở làng bên. Ông bà ngoại Thắm rất nghèo nên cô bé không được học hành đến nơi đến chốn. Vì hoàn cảnh gia đình đặc biệt như thế nên dù Thắm rất xinh xắn nhưng chẳng ai thèm để ý.
Ông Cường tính toán nếu nhà ông đánh tiếng hỏi Thắm cho thằng Huy có thể được vì chỉ gia đình ông mới biết nó hơi khác thường, chứ với người ngoài, thằng Huy còn đẹp trai là đằng khác. Ai ngờ khi vợ chồng ông Cường vừa đặt vấn đề, Thắm đã thấy xuôi xuôi. Ông bà ngoại của cô nghĩ mình sắp gần đất xa trời, mong sớm thấy cháu yên ổn nên cũng gật. Ông Cường mừng lắm.
Chuyện cưới xin của Thắm và Huy tưởng thế là xong ai dè gặp trục trặc. Vì thằng Huy hơi có vấn đề về sức khỏe nên anh cán bộ tư pháp xã cứ khăng khăng là nó không đủ điều kiện kết hôn. Tìm cách chạy không xong, cực chẳng đã, ông Cường bèn lấy tên thằng anh thế vào. Khánh thì chỉ lo sao xuất cảnh đầu xuôi đuôi lọt và gia đình xong việc nên bố bảo gì anh ta cũng gật.
Video đang HOT
Chỉ thương người đàn bà bất hạnh là Thắm, hoàn cảnh như thế làm sao chịu nổi một đời… (Ảnh minh họa)
Tiễn thằng Khánh đi và cưới vợ cho thằng Huy xong, ông Cường thở phào nhẹ nhõm. Người ta bảo ông khôn, bỗng dưng kiếm được ôsin khỏe mạnh mà chẳng mất đồng tiền công nào. Cái Thắm cũng biết phận, ngày đêm nai lưng ra làm việc, phụng dưỡng bố mẹ chồng. Chỉ có một nỗi buồn là lấy chồng không đáng tấm chồng, không chỉ Huy ngơ ngơ bề ngoài mà ngay cả chuyện kia cũng không đâu vào đâu. Đi khám, bác sĩ bảo anh ta có vấn đề và khuyến cáo rằng không có con. Ông Cường cũng buồn nhưng mặt khác lại vui, vì giải quyết được sớm chuyện vợ con cho thằng con khờ dại.
Thời gian trôi vùn vụt. Qua ba năm lao động ở nước ngoài trở về, Khánh tích cóp được một khoản kha khá. Khánh về chừng bốn năm tháng thì cô con dâu thảo hiền nhà ông Cường bỗng sinh chứng nôn oẹ và thèm chua. Ông Cường tái mặt, thằng Huy nhà ông thì không thể! Chuyện này một số người đã manh nha biết… Để dẹp yên những nguy cơ, ông Cường quyết tâm tra khảo. Thắm thì thoạt đầu cứ khóc lóc chẳng nói gì. Mãi sau, cô ta như người điên, hét lên: “Đứa con này là của chồng tôi! Chồng đúng pháp luật!”.
Thoạt đầu ông Cường không hiểu, nhưng bỗng đầu ông lóe lên một tia sét khủng khiếp: Chồng đúng pháp luật của con Thắm lại chính là thằng Khánh! Lúc này, nhìn thái độ của thằng con cả, ông đã hiểu… Cả nhà ông Cường không ai muốn tin dù đó là sự thật. Em mất vợ. Anh thì vợ giả thành vợ thật. Cũng phải thương người đàn bà bất hạnh là Thắm, hoàn cảnh như thế làm sao chịu nổi một đời.
Không chịu cảnh dèm pha của bà con lối xóm, ông Cường phải bán nhà chuyển đi nơi khác sống. Ở nơi ở mới, có thể không ai biết nội tình nhà ông Cường nhưng bản thân các thành viên trong gia đình ông, liệu có thanh thản với lương tâm?
Theo VNE
Mất đời trai tân vì con gái hư
Tôi thật ngỡ ngàng khi không hiểu tại sao phụ nữ lại dễ dàng đến vậy, đối với tôi đó là lần đầu tiên của một thằng con trai. Nhưng với em thì khác...
Mặt dù đã 25 tuổi nhưng tôi vẫn là trai tân như bao người vẫn nói. Tốt nghiệp đại học, có một công việc năng động đúng với sở thích của mình. Tôi được rất nhiều bạn gái theo đuổi, nhưng với tôi chẳng có ai vừa ý cả. Nhiều người còn thề thốt muốn yêu tôi bằng cả tấm chân tình, nhưng hình như khi không yêu thì trái tim mình cũng bị băng giá.
Rồi đến một ngày tôi gặp lại người con gái mà tôi đã gặp cách đây 7 năm, khi đó chúng tôi cùng ở quê và đi làm thêm kiếm tiền ăn học tại một khu trồng rừng. Hiện tại em đang học đại học bách khoa Đà Nẵng. Gặp lại em rồi chúng tôi ôn chuyện cũ, anh em nói chuyện thật vui vẻ với nhau.
Chúng tôi gặp nhau hai đêm liền sau đó, tôi có cảm tình và cũng nghĩ mình đã có việc làm thì cũng nên có một người yêu. Thế là tôi quyết định dẫn em về phòng mình, chỉ có ý định cho em biết phòng thôi. Nhưng cũng chính cái đêm đó, cái đêm mà chỉ mới có ba ngày sau khi gặp lại, em đã tự nguyện trao thân cho tôi tất cả.
Tôi thật ngỡ ngàng khi không hiểu tại sao phụ nữ lại dễ dàng đến vậy, đối với tôi đó là lần đầu tiên của một thằng con trai. Nhưng với em thì khác...
Tôi buồn vì mình đã chọn lầm người rồi, em đã không còn cái mà người ta vẫn nói là sự trong trắng trước khi đến với tôi. Tôi thật sự thất vọng, thất vọng đến vô cùng. Tôi nói anh đã lỡ với em, tôi chán mọi thứ vì khi quyết định của mình thật sai lầm. Nhưng những ngày sau đó, em quan tâm tôi hơn, lo cho tôi nhiều thứ, em hỏi "anh muốn chia tay đúng không vì em không còn cái đó nữa?". Em đã khóc thật nhiều bên tôi làm cho tôi không thể nào xa được em.
Tôi thật ngỡ ngàng khi không hiểu tại sao phụ nữ lại dễ dàng đến vậy... (Ảnh minh họa)
Em kể chuyện vì sao em mất đời con gái. Em nói vì một lần lỡ dại với mối tình trước kia, có ai tin được không rằng em nói chỉ có một lần lỡ dại? Nếu một lần thì liệu đến với tôi em có dễ dàng như vậy không? Con gái sau khi làm điều đó một lần, vậy lần thứ hai có dễ dàng vậy không? Em thề với tôi, nhưng trong tôi cứ nghĩ điều đó xảy ra nhiều lần khác nữa với tên sở khanh kia.
Không thể nhìn em đau đớn và khóc mãi được, hơn nữa hai chữ trách nhiệm luôn đè lên đầu tôi rằng đã làm chuyện đó với họ thì phải lấy làm vợ. Tôi chấp nhận để em về ở với mình, hai bên gia đình cũng tán thành chúng tôi yêu nhau. Nhưng trong thâm tâm tôi không lúc nào không nghĩ đến điều đó, thậm chí có lúc tôi còn nghĩ hay là mình cũng tìm một người con gái khác ở bên ngoài...
Tôi thật sự buồn mặc dù giờ đây em lo cho tôi tất cả như một người vợ đảm đang. Tôi phải làm gì bây giờ, nên tiếp tục hay chia tay? Làm gì để lương tâm mình thanh thản?
Giá như những năm tháng trước đây tôi không nghĩ cho các bạn gái mà làm càn thì có lẽ hôm nay sẽ nhẹ nhàng hơn. Đằng này tôi là người chưa biết gì hết về thân xác phụ nữa kia mà. Tôi không muốn vợ mình đã có người khác sở hữu.
Mong các bạn cho tôi một lời khuyên chân thật vào lúc này, tôi đang khủng hoảng thật sự.
Theo VNE
Vợ người bạn thân nhờ giải quyết nhu cầu chăn gối Cô ấy bảo rằng tôi có thể 1-2 tuần q-uan hệ một lần, giúp giải tỏa chứ cứ kìm hãm như thế này cô trầm cảm và bệnh mất. Thực sự cô ấy mất kiểm soát, đã đi gặp bác sĩ tâm lý, uống thuốc giảm nhu cầu nhưng không có tác dụng. Tôi năm nay 35 tuổi, là độc giả thường xuyên...