Hóa ra từ chức là hèn
Ai bảo tôi từ chức là tôi trả lời ngay: Tôi không thể từ chức!
- Ối trời đất thánh thần ơi! Ngồi bán mấy cốc chè chén vỉa hè mà cao giọng. Ông có chức gì mà từ, hử?
- Nhầm! Tôi cũng là ông chủ quán cóc vỉa hè chứ! Nói thật nhé, nếu khách hàng của tôi ngộ nhỡ bị đau bụng vì tôi thường chế nước máy vào thì tôi cũng không dại gì để từ chức chủ quán nhá!
- Thế thì khác chi cố đấm ăn xôi!
- Thì phải cố đấm thôi! Này nhé, tôi thuê chỗ đất này, đầu tư dựng lều bạt, tạo dựng khách hàng quen, mua sự yên ổn, có phương án làm ăn lâu dài…Từ chức có mà sạt nghiệp à?
- Quyết liệt nhỉ! Nhưng đó là cái chức do cậu tự phong, nó ảnh hưởng chăng chỉ vợ con cậu chịu.
Còn những chức do bầu, do cử khi họ không làm hết trách nhiệm, ảnh hưởng đến nhiều người theo cậu có nên từ chức không?
Ảnh minh họa
- Lại càng không thể từ chức!
- Vì sao?
Video đang HOT
- Đơn giản! Khi người ta nhậm chức có hẳn cả đề án, kế hoạch, cấp bách, ngắn hạn, dài hạn.
Rồi bao sự vụ ngổn ngang…Mới một chút gây ảnh hưởng xấu thế mà đã từ chức làm sao tránh được miệng thế gian…
- Thế gian họ sẽ nói gì?
- Họ nói, mới khó khăn tí thôi mà đã hèn nhát bỏ của chạy lấy người. Phải dũng cảm đối mặt với thực tại, kiên trì bền bỉ cho hết nhiệm kì.
Lúc đó, đề án, chương trình ra ngô ra khoai, nếu muốn thì từ chức đâu có muộn…
- À, ừ! Hóa ra, quan chức xứ người động tí là từ chức, xem ra họ đều hèn cả, nhẩy!
Theo Datviet
Phụ nữ thật khó chiều
Tôi chỉ nói có một câu mà bị vợ giận, cấm vận cả tuần.
Vợ bảo tôi đi mua cái chiếu trúc. Tôi vào siêu thị, nhặt một cái đóng hộp vuông vức rồi ra tính tiền. Về nhà mở ra, có vài mẩu trúc bị gãy. Vợ làu bàu:
- Chán anh thật đấy, đi mua hàng chẳng chọn kỹ gì cả. Lần trước mua cái ấm siêu tốc, dùng một tháng cũng hỏng.
- Ừ, anh thừa nhận mình chọn gì cũng đại khái. Đến chọn vợ cũng đại khái nữa mà.
Tôi gật đầu lia lịa biết lỗi, thế mà vợ vẫn giận.
Bóng đèn trong phòng ngủ không sáng. Tôi loay hoay tháo bóng ở phòng khách, lắp thử vào xem hỏng do bóng hay do đường dây điện.
Cuối cùng, tôi vẫn phải đi mua thêm một bóng đèn nữa và sửa điện ở cả phòng ngủ lẫn phòng khách.
Vợ bị sai giữ cầu thang cho tôi sửa điện nên tỏ ra bực bội:
- Sao anh còn tháo bóng ở phòng khách làm gì? Hóa ra anh ngốc thật.
- Thế giờ em mới biết là anh ngốc à? Anh biết mình ngốc từ cái hôm lồng tay vào nhẫn cưới ấy.
Tôi đã cười rất tươi, thế mà vợ vẫn giận.
Vợ đọc một bài báo nói về ảnh hưởng của bố mẹ tới con cái, tóm tắt lại cho tôi:
- Khoa học chứng minh con thừa hưởng trí thông minh của mẹ và nét đẹp của bố...
- Thảo nào thằng Bo nhà mình đi học toàn bị cô chê dốt.
Tôi đã đồng tình với vợ, thế mà vợ lại giận.
Cuối tuần, vợ chồng tôi trốn con đi ăn chân gà nướng. Vợ gặm mãi cái chân gà không xong, e thẹn bảo:
- Con gà này già quá, em ăn không nổi.
- Còn anh thì gà già cũng không vấn đề gì. Cả đời anh đã quen ăn thịt già rồi.
Tôi buột miệng nói, không hề có ý ám chỉ vợ lớn tuổi hơn mình, thế mà vợ vẫn giận.
Vợ hỏi:
- Đố anh biết, đàn ông hay phụ nữ, ai thông minh hơn?
- Chắc là phụ nữ thông minh hơn.
Vợ có vẻ hài lòng. Tôi được đà nói tiếp:
- Phụ nữ thông minh nên em mới lấy được người như anh, còn đàn ông ngốc nghếch nên...
Tôi chưa kịp nói hết câu thì vợ đã hầm hầm đứng dậy và bỏ đi.
Theo VNE
Những bài văn 'bá đạo': Tả bạn thân Châu lầm lì ít nói, nhưng đã nói thì nói bằng được. Đề bài: Tả người bạn thân Ảnh minh họa Em có người bạn rất thân tên là Châu. Năm nay Châu lên 10 tuổi, học cùng lớp, ở cạnh nhà em. Châu thân hình cân đối, tóc húi gọn, đầu ngẩng cao như con gà chọi sắp vào trận đấu. Mắt...