Hóa ra đây là lý do chồng không chịu đăng ký kết hôn dù đã sống với nhau suốt 3 năm
Đến lúc này tôi mới nhận ra ông chồng hàng ngày tôi vẫn bảo là khù khờ mà lại có suy nghĩ sâu sắc như thế.
Tôi và chồng từng yêu nhau 3 năm, sống thử thêm 3 năm nữa mới quyết định kết hôn. Thời buổi bây giờ quả thật không nên cố suý việc sống thử, nhưng với những gì bản thân đã từng trải qua tôi thừa nhận sống thử cũng nhiều mặt tốt.
Thật ra hai vợ chồng cũng vừa mới cưới được 6 tháng, chúng tôi xem cái đám cưới là hình thức hợp lệ để hai bên họ hàng công nhận chúng tôi về một nhà. Cho hai bên nội ngoại chính thức có dâu có rể. Chứ sống với nhau 3 năm rồi thì có còn điều gì mong ngóng và hồi hộp nữa.
Cưới xong là tôi mang bầu, phải nói ai cũng vui mừng vì nghĩ chúng tôi sống với nhau lâu như vậy rồi sợ các biện pháp tránh thai không an toàn ảnh hưởng tới sức khoẻ sinh sản. Chúng tôi có nhà riêng, thỉnh thoảng mới về thăm hai bên nội ngoại. Cuộc sống sau hôn nhân chẳng khác gì trước hôn nhân là mấy, thoải mái và hài lòng với những gì mình đang có.
Vì một vài lý do nên dù đám cưới đã lâu nhưng chúng tôi vẫn chưa thể làm giấy đăng ký kết hôn. (Ảnh minh họa)
Vì một vài lý do nên dù đám cưới đã lâu nhưng chúng tôi vẫn chưa thể làm giấy đăng ký kết hôn. Thủ tục thì không phức tạp lắm, nhưng vẫn chưa thể hợp pháp hoá cuộc hôn nhân của chúng tôi. Tôi vẫn đùa chồng mình rằng tôi là vợ anh nhưng sổ hộ khẩu thì chẳng có tên. Nói vậy thôi chứ tôi cũng sắp sinh con rồi, dù muốn dù không cũng phải đi đăng ký kết hôn để còn làm giấy khai sinh cho con. Vậy mà ông chồng của tôi lại cứ hẹn mãi nhưng chẳng bao giờ chịu đi.
Video đang HOT
Hôm qua tôi nhắc một lần nữa mà chồng tôi lại ậm ừ cho qua. Bực quá tôi nói lớn: “Anh sợ làm giấy đăng ký rồi anh lấy thêm vợ nữa sẽ rắc rối phải không? Hay là sợ pháp luật người ta công nhận rồi sẽ chia tài sản?”. Chồng tôi ngây người ra một lúc rồi bỏ đi, không nói một câu gì.
Tối qua còn chẳng về ăn cơm nữa, mãi tận khuya anh mới về. Giận quá tôi không mở cửa, đợi anh kêu cửa rồi gọi điện khá lâu tôi mới ra. Lúc ấy anh say rồi, hiếm khi tôi thấy chồng uống nhiều như thế. Chả lẽ lời nói của tôi lúc chiều khiến anh buồn đến mức này sao? Tôi thấy thương và có lỗi quá.
Vào nhà là anh ôm chầm lấy tôi và giải thích tất cả. (Ảnh minh họa)
Vào nhà là anh ôm chầm lấy tôi và nói: “Anh sợ đăng ký kết hôn rồi vợ sống với chồng chỉ vì trách nhiệm nên anh không muốn đăng ký. Cái giấy đấy có ý nghĩa gì đâu khi mà vợ chồng mình cứ sống hạnh phúc thế này. Anh không cần ai chứng nhận hết, chỉ cần vợ chồng mình chứng nhận cho nhau là đủ rồi. Anh muốn vợ được tự do, giận chồng thì vợ bỏ đi đâu ít bữa rồi lại về, chứ chồng không muốn vợ phải nén nước mắt sống vì hai từ hôn nhân”.
Đến lúc này tôi mới nhận ra ông chồng hàng ngày tôi vẫn bảo là khù khờ mà lại có suy nghĩ sâu sắc như thế. Trước giờ tôi cũng chưa suy nghĩ tới mấy chuyện như thế. Ngồi viết những dòng này mà tôi thương chồng tôi lắm, nhưng ngày mai đợi anh tỉnh hẳn tôi sẽ kêu anh đi đăng ký.
Nếu không vì tờ giấy khai sinh của con, tôi cũng không cần tới tờ giấy chứng nhận kết hôn kia làm gì. Vợ chồng sống với nhau hạnh phúc là được, tôn trọng và yêu thương nhau, mỗi người một tính nhưng cơm sôi bớt lửa thì gia đình êm ấm mà thôi. Hạnh phúc của mình thì do mình giử lửa, chứ cần gì ai công nhận. Nhưng luật pháp thì phải chấp hành đúng và đủ nên đăng ký kết hôn thì vẫn cần dù chỉ là hình thức, phải không mọi người?
Theo Trí thức trẻ
Hóa ra đây là lý do chồng không chịu đăng ký kết hôn dù đã sống với nhau 3 năm
Đến lúc này tôi mới nhận ra ông chồng hàng ngày tôi vẫn bảo là khù khờ mà lại có suy nghĩ sâu sắc như thế.
Vì một vài lý do nên dù đám cưới đã lâu nhưng chúng tôi vẫn chưa thể làm giấy đăng ký kết hôn. (Ảnh minh họa).
Tôi và chồng từng yêu nhau 3 năm, sống thử thêm 3 năm nữa mới quyết định kết hôn. Thời buổi bây giờ quả thật không nên cố suý việc sống thử, nhưng với những gì bản thân đã từng trải qua tôi thừa nhận sống thử cũng nhiều mặt tốt.
Thật ra hai vợ chồng cũng vừa mới cưới được 6 tháng, chúng tôi xem cái đám cưới là hình thức hợp lệ để hai bên họ hàng công nhận chúng tôi về một nhà. Cho hai bên nội ngoại chính thức có dâu có rể. Chứ sống với nhau 3 năm rồi thì có còn điều gì mong ngóng và hồi hộp nữa.
Cưới xong là tôi mang bầu, phải nói ai cũng vui mừng vì nghĩ chúng tôi sống với nhau lâu như vậy rồi sợ các biện pháp tránh thai không an toàn ảnh hưởng tới sức khoẻ sinh sản. Chúng tôi có nhà riêng, thỉnh thoảng mới về thăm hai bên nội ngoại. Cuộc sống sau hôn nhân chẳng khác gì trước hôn nhân là mấy, thoải mái và hài lòng với những gì mình đang có.
Vì một vài lý do nên dù đám cưới đã lâu nhưng chúng tôi vẫn chưa thể làm giấy đăng ký kết hôn. Thủ tục thì không phức tạp lắm, nhưng vẫn chưa thể hợp pháp hoá cuộc hôn nhân của chúng tôi. Tôi vẫn đùa chồng mình rằng tôi là vợ anh nhưng sổ hộ khẩu thì chẳng có tên. Nói vậy thôi chứ tôi cũng sắp sinh con rồi, dù muốn dù không cũng phải đi đăng ký kết hôn để còn làm giấy khai sinh cho con. Vậy mà ông chồng của tôi lại cứ hẹn mãi nhưng chẳng bao giờ chịu đi.
Hôm qua tôi nhắc một lần nữa mà chồng tôi lại ậm ừ cho qua. Bực quá tôi nói lớn: "Anh sợ làm giấy đăng ký rồi anh lấy thêm vợ nữa sẽ rắc rối phải không? Hay là sợ pháp luật người ta công nhận rồi sẽ chia tài sản?". Chồng tôi ngây người ra một lúc rồi bỏ đi, không nói một câu gì.
Tối qua còn chẳng về ăn cơm nữa, mãi tận khuya anh mới về. Giận quá tôi không mở cửa, đợi anh kêu cửa rồi gọi điện khá lâu tôi mới ra. Lúc ấy anh say rồi, hiếm khi tôi thấy chồng uống nhiều như thế. Chả lẽ lời nói của tôi lúc chiều khiến anh buồn đến mức này sao? Tôi thấy thương và có lỗi quá.
Vào nhà là anh ôm chầm lấy tôi và giải thích tất cả. (Ảnh minh họa).
Vào nhà là anh ôm chầm lấy tôi và nói: "Anh sợ đăng ký kết hôn rồi vợ sống với chồng chỉ vì trách nhiệm nên anh không muốn đăng ký. Cái giấy đấy có ý nghĩa gì đâu khi mà vợ chồng mình cứ sống hạnh phúc thế này. Anh không cần ai chứng nhận hết, chỉ cần vợ chồng mình chứng nhận cho nhau là đủ rồi. Anh muốn vợ được tự do, giận chồng thì vợ bỏ đi đâu ít bữa rồi lại về, chứ chồng không muốn vợ phải nén nước mắt sống vì hai từ hôn nhân".
Đến lúc này tôi mới nhận ra ông chồng hàng ngày tôi vẫn bảo là khù khờ mà lại có suy nghĩ sâu sắc như thế. Trước giờ tôi cũng chưa suy nghĩ tới mấy chuyện như thế. Ngồi viết những dòng này mà tôi thương chồng tôi lắm, nhưng ngày mai đợi anh tỉnh hẳn tôi sẽ kêu anh đi đăng ký.
Nếu không vì tờ giấy khai sinh của con, tôi cũng không cần tới tờ giấy chứng nhận kết hôn kia làm gì. Vợ chồng sống với nhau hạnh phúc là được, tôn trọng và yêu thương nhau, mỗi người một tính nhưng cơm sôi bớt lửa thì gia đình êm ấm mà thôi. Hạnh phúc của mình thì do mình giử lửa, chứ cần gì ai công nhận. Nhưng luật pháp thì phải chấp hành đúng và đủ nên đăng ký kết hôn thì vẫn cần dù chỉ là hình thức, phải không mọi người?
Theo Phununews
1 lần mượn son em dâu tôi mới hiểu vì sao mồi lần gặp cô ấy là chồng tôi lại... Đâu oc tôi lao đao tôi không tin nôi chuyên nay lai co thê xay ra. Giơ tôi mơi bun run hiêu ra tai sao dao nay chông minh lai hay phat bênh đên mưc nhâp viên như vây. Ảnh minh họa Tôi kêt hôn đên nay đa đươc 4 năm, cuôc sông gia đinh kha hanh phuc. Hai vơ chông đa co...