Hóa ra anh chẳng hề xứng đáng
Cảm ơn anh vì đã từ chối rất khéo léo rằng “anh không xứng với em”.
Chỉ còn vài ngày nữa thôi là đã kết thúc một năm với thật nhiều xáo trộn. Từ chuyện học hành, công việc đến chuyện bạn bè hay tình cảm cá nhân, tất cả đối với em đều có quá nhiều biến động. Khép lại một năm đầy xáo trộn bằng tâm trạng rất nhẹ nhàng, hy vọng năm sau mọi thứ đều sẽ có chuyển biến hơn.
Hồi đó em còn quá ngây thơ nên chưa ngộ ra được ẩn ý trong những lời anh nói. Em cứ ngỡ rằng vì anh cảm thấy tự ty về “một thời nông nổi” của mình thật nên mới thẳng thắn từ chối em. Em tìm đủ mọi cách để níu kéo và giải thích cho anh hiểu rằng tình yêu của mình không hề bị ảnh hưởng bởi những thứ điều mang tên quá khứ. Em những tưởng chỉ cần sống tốt ở hiện tại và cùng nhau đắp xây tương lai thì đó là hạnh phúc, có ai ngờ anh lại trả lời rằng: “ Đôi khi con người ta vẫn buộc phải chịu trách nhiệm với những lỗi lầm mà quá khứ đã gây ra“.Tuy đã hơn hai mươi tuổi đời rồi nhưng có lẽ năm nay là cái năm mà chuyện tình cảm không được như ý muốn nhất. Lần đầu tiên em không tự chủ được tình cảm của mình và cũng là lần đầu tiên em bị người khác từ chối. Dù sao thì cũng cảm ơn anh nhé – người đã từ chối em một cách rất ư là lịch sự rằng: “ Anh xin lỗi, nhưng có lẽ anh không xứng đáng với em“.
Em đã từng rất đau khổ khi anh đi lấy người con gái khác (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh quay lại với quá khứ của anh, bỏ mặc em bơ vơ đứng đó. Lần đầu tiên trong đời mình em làm “cái cọc” để đi tìm một “con trâu”, ấy vậy mà chẳng ngờ con trâu đó đã bị ràng buộc bởi một chiếc cọc khác. Tình yêu trao đi mà không có người nhận, vì thế em đành ngậm ngùi giữ lại nó cho riêng mình. Cảm giác buồn thì cả đôi ta cùng biết nhưng cảm giác đau thì có lẽ chỉ riêng mình em phải nếm mà thôi.
Những ngày tháng ấy đối với em quả thực rất khó khăn. Lần đầu tiên em đi tỏ tình với một người đàn ông khác và kết quả nhận được chỉ là sự hối hận vì đã phá vỡ nguyên tắc sống của mình. Giá mà em biết kiềm chế tình cảm của mình hơn một chút thì hay biết mấy. Nếu như vậy có lẽ em sẽ không phải khó xử, có lẽ em sẽ chẳng phải hối hận giống như em đã từng.
Suy cho cùng thì có lẽ tất cả những lời anh nói chỉ là một sự che đậy. Anh khéo léo lắm khi đã khiến một đứa con gái tạm gọi là học cao hiểu rộng như em cũng bị hiểu nhầm. Ai cũng nghĩ rằng anh tử tế, ngay cả em cũng tưởng anh là người đàn ông tốt khi cự tuyệt em để quay về chịu trách nhiệm với quá khứ của mình. Nhưng sau khi hiểu ra bản chất của vấn đề thì em lại thấy coi thường anh nhiều lắm. Anh cũng giống như vô số người đàn ông khác: thực dụng, giả dối và tầm thường.
Cuối cùng em nhận ra rằng anh chẳng hề xứng đáng (Ảnh minh họa)
“ Anh không xứng với em” hay chính anh tự so sánh rồi đánh giá rằng em mới là người không xứng. Cô gái ấy xinh đẹp và gia đình cũng sung túc lắm, vì thế anh sẽ có một cuộc sống tốt đẹp, một công việc an nhàn nếu như chấp nhận cưới cô ấy về. Em cũng hơi tò mò rằng sau này anh sẽ xử trí ra sao khi đứa trẻ anh đang “chịu trách nhiệm” kia ra đời mà tính cách và hình hài không giống với bố nó. Liệu người ta có cho là anh cao thượng khi chịu đứng ra làm “bia đỡ đạn” hay họ sẽ phỉ nhổ vào mặt một kẻ đớn hèn, cơ hội giống anh?!
Cuộc đời đôi khi giống như một vở kịch, có những chuyện tưởng chừng như không thể, ấy vậy mà lại vẫn diễn ra. Em đã bị sốc khi biết được những tin động trời ấy, nhưng rồi cuối cùng lại cảm thấy mình may mắn vì đã chẳng dính dáng tới anh. Cảm ơn anh vì đã từ chối rất khéo léo: “ anh không xứng với em“, để cuối cùng em biết rằng điều ấy hóa ra lại là sự thật.
Một năm vừa qua đối với em có quá nhiều biến động. Chỉ vẻn vẹn có một năm mà trong em nảy sinh tất cả mọi cảm giác, từ cảm mến đến thích, yêu và sau đó là khinh bỉ, coi thường. Nhưng may mắn thay vì cuối cùng em cũng chẳng hề cảm thấy tiếc nuối, thứ cảm giác còn sót lại lúc này là rất đỗi nhẹ nhàng. Em không còn bận tâm nhiều về một người đàn ông chẳng xứng đáng. Biết đâu chừng sau khi năm này kết thúc lại mở ra một năm mới sáng lạn hơn chăng?!
Theo Eva
Anh sai rồi!
Nếu em không thể tha lỗi cho anh thì lỗi lầm này anh sẽ mang theo cả cuộc đời.
Em à! Giờ đây em biết điều anh sợ nhất là gì không? Đó là màn đêm, màn đêm lạnh lẽo đến đóng băng cõi lòng anh. Chỉ mới mấy ngày trước anh còn yêu màn đêm lắm. Em nhận lời yêu anh cũng vào một đêm, rồi mình cùng đi ăn chè đi lòng vòng chơi. Em có nhớ lúc em bị anh nhát ma rồi sợ phải ôm anh không... Mới hôm qua còn là hạnh phúc, hôm nay đã là niềm đau. Giờ anh thèm nghe tiếng chuông tin nhắn quen thuộc, tiếng chuông điện thoại anh cài riêng cho một số. Em biết không mỗi lần có tiếng tin nhắn là anh mừng lắm, anh cứ nghĩ đó là tin nhắn của em. Anh thừa biết tin nhắn đó chẳng phải là của em vậy mà anh vẫn hy vọng, hy vọng trong tuyệt vọng. Anh biết sau nụ cười ngỡ đó là tin nhắn của em sẽ là ánh mắt đầy thất vọng.
Biết là đau, biết là thất vọng tột cùng nhưng anh vẫn hy vọng, vẫn chờ một điều gì đó rất mơ hồ. Anh ngốc lắm phải không em. Tại sao anh vẫn nhớ, vẫn chờ, vẫn yêu để rồi vẫn buồn đau. Anh biết mình đáng nhận những điều đó em à. Giữa lúc em buồn em khó khăn, lúc em cần anh nhất thì anh lại làm em thất vọng nhiều hơn nữa. Mỗi lần nghĩ đến điều này là lòng anh lại đau lắm. Anh chỉ biết tự trách bản thân mình, không biết lòng em đã thôi tổn thương chưa và em có còn đau nữa không. Giờ này em đang làm gì, em ăn cơm chưa, ăn ngon miệng không... Thèm được nghe tiếng em nói, thèm được em nhõng nhẽo với anh. Thèm được nhìn em cười. Nhớ lắm một bàn tay, mùi hương, nụ cười, ánh mắt bờ môi. Nhớ lúc hung dữ của ai, nhớ nét thẹn thùng, nhớ lắm cái "con nít" của ai kia... Tất cả đều in sâu vào tâm trí anh. Em biêt không, tất cả những thứ liên quan đến em anh đều cất giữ kĩ. Anh để riêng tất cả những gì liên quan đến em lại chung với nhau, đó là những thứ quý nhất đối với anh lúc này. Nhìn người ta hạnh phúc có đôi có cặp mà anh tự trách mình. Mới đây thôi, mình cũng như ai, có đôi có cặp, còn hạnh phúc hơn người ta nhiều lần nữa chứ. Niềm hạnh phúc từ những điều bình dị nhất em à. Hạnh phúc từ cái ôm chặt của ai kia dành cho anh, hạnh phúc đơn giản chỉ là một câu nói "chè sen ngon không z", đối với anh hạnh phúc là bấy nhiêu thôi đó em à.
Tại sao anh đã có viên ngọc quý nhất trong đời rồi mà anh không biết vô tâm đánh mất đi chứ (Ảnh minh họa)
Dù em có đối xử với anh lạnh lùng đến đâu đi nữa thì anh vẫn đợi em, chờ em, dù một tháng một năm mười năm hay bao lâu anh cũng chờ em. Anh phải chuộc lại lỗi lầm mình gây ra cho em. Anh sẽ coi thời gian này là sự trừng phạt của em dành cho một kẻ vô tâm như anh. Anh mong rồi thời gian sẽ xoa dịu dần nỗi đau của em. Em sẽ dần tha thứ cho lỗi lầm anh gây ra cho em hôm nay. Ở gần em, ngày nào đi học anh cũng gặp em mà sao lại xa cách đến thế.
Em biết không khi anh đọc được hai từ chia tay thì tất cả như sụp đổ dưới chân. Cuộc sống anh như bằng không. Mọi thứ như biến mất hết em à, em có biết em là cuộc sống của anh không hả em. Nếu em không thể tha lỗi cho anh thì lỗi lầm này anh sẽ mang theo cả cuộc đời. Anh đã đánh mất đi người con gái yêu anh nhất, và cũng là người anh yêu nhất. Tại sao anh đã có viên ngọc quý nhất trong đời rồi mà anh không biết vô tâm đánh mất đi chứ. Nỗi đau đớn ân hận này anh phải mang theo đến bao giờ đây chứ. Anh yêu em nhiều lắm em à. Lỗi lầm này do chính anh gây ra nên giờ đây anh phải gánh lấy hậu quả. Anh chấp nhận mọi sự trừng phạt của em, anh chỉ mong đến một ngày em sẽ suy nghĩ lại mà tha thứ cho anh. Anh chỉ mong sự hối lỗi chân thành của anh có thể làm em thay đổi. Anh chỉ mong bấy nhiêu thôi em à. Anh biết điều đó rất khó nhưng anh vẫn sẽ đợi em à. Anh chấp nhận làm thằng ngốc chung tình. Anh sẽ là kẻ si tình nhất thế gian này. Và còn mặt dày nữa chứ, em có nói gì, đối xử như thế nào thì anh vẫn yêu em. Anh sẽ giữ em bằng mọi cách. Anh cứ ngồi đây viết nhũng dòng này, anh không biết tới lá thư thứ mấy thì sẽ nhận được lời tha thứ từ em nữa đây. Có thể là lá thư thứ 10, 100, 1000 hay lá thư thứ vô cùng. Kệ, lá thư thứ mấy cũng được, anh vẫn sẽ viết và vẫn yêu em như ngày nào vì anh biết em là người con gái anh cần nhất, yêu nhất.
Theo 24h
Anh yêu tôi, kẻ bán thân vì tiền? Vì tiền tôi chấp nhận làm bồ nhí của người đàn ông già. Liệu anh có yêu tôi nữa không? Tôi là một cô gái kiên định và ngang tàng. Bởi thế chưa bao giờ tôi hối hận về những quyết định trong đời mình dù cho người khác có nhìn tôi bằng ánh mắt hoặc là thương hại hoặc là khinh bỉ....