Hồ Quỳnh Hương: ‘Nói tôi giải nghệ cũng đúng’
4 năm chỉ xuất hiện vỏn vẹn trong khoảng 10 chương trình, đó là cách Hồ Quỳnh Hương làm nghệ thuật ở thời điểm này.
Cô nói đây không phải một chiêu trò, càng chẳng phải là kế hoạch, tất cả chỉ theo cảm xúc, bất kể người ngoài đồn đoán Hồ Quỳnh Hương giải nghệ hay chưa.
Từng được mệnh danh là “cô gái của các giải thưởng”, giọng ca trên ba quãng tám Hồ Quỳnh Hương một thời là thương hiệu đảm bảo ra bài hát nào sẽ lập tức trở thành hit. Tuy nhiên, khác với nhiều nghệ sĩ nổi tiếng, khi đang ở trên đỉnh cao sự nghiệp, cô lại “bốc hơi” không tăm tích trên hầu hết các sân khấu giải trí. Người hâm mộ thì nhớ thương, báo giới thì đặt ra đủ kiểu giả thuyết về cung cách mà Hồ Quỳnh Hương đối đãi với âm nhạc kể từ đó, rất nhẩn nha, rất từ từ. Thế nhưng mọi giả thuyết đều chẳng có sức thuyết phục, bởi lẽ làm gì có ai ấp ủ chiêu trò tới tận 4 năm, chỉ có khán giả là vẫn da diết mong gặp lại giọng ca một thời đã từng mang đến những Hoang mang, Anh, Tôi tìm thấy tôi, Bức thư tình thứ hai…
Hồ Quỳnh Hương từng được mệnh danh là cô sĩ của những giải thưởng.
Định nghĩa nào cho chuyện giải nghệ?
- 4 năm trôi qua kể từ liveshow “Sắc màu”, Hồ Quỳnh Hương gần như biến mất, chị đã làm gì, ở đâu trong khoảng thời gian đó?
- Sau liveshow Sắc màu, tôi chủ yếu dành thời gian cho gia đình, người thân, và chú tâm vào việc học, thi tốt nghiệp đại học chuyên ngành thanh nhạc. Ngoài ra, tôi còn đi du lịch và tham gia một số chương trình giao lưu với các nghệ sĩ nước ngoài.
- Nhiều người đang đồn đoán chị sắp giải nghệ, thực hư thế nào?
- Thực ra, sau liveshow Sắc màu, đúng vào lúc tôi đang nhận được rất nhiều sự yêu mến nhất, tôi lại bất ngờ biến mất. Điều này khiến nhiều người cho rằng tôi đã giải nghệ. Nói vậy cũng đúng, mà nói là không phải cũng không sai. Ly do là bởi, nếu so sánh với chính Hồ Quỳnh Hương của cách đây 4 năm, thời điểm trước liveshow Sắc màu thì tôi đã khác nhiều. Nếu trước đây ngày nào Hương cũng diễn, thậm chí mỗi ngày nhận đến 3, 4 show, xuất hiện liên tục trên mặt báo, thì 4 năm trở lại đây tôi ngừng lại.
Trong 4 năm ấy tôi chỉ diễn 10 chương trình, trong khi đáng lẽ 4 năm bình thường phải diễn đến 400 chương trình. Vì thế, có người nói Hồ Quỳnh Hương giải nghệ rồi cũng đúng, vì tôi không chảy chung dòng chảy của cuộc sống showbiz thông thường nữa. Tuy nhiên, nếu ai đó nói rằng Hồ Quỳnh Hương chưa giải nghệ vì họ vẫn thấy tôi thỉnh thoảng xuất hiện trên một vài sân khấu, điều đó cũng chẳng sai. Nhưng dù mọi người nghĩ ra sao, tôi cũng không thấy quan trọng lắm, bởi lẽ với tôi ở thời điểm hiện tại, âm nhạc không còn là một sự khiên cưỡng, bắt buộc phải làm, hay đặt ra các mục tiêu cần giành cho được. Tất cả tôi đều làm theo cảm xúc, và mọi thứ diễn ra một cách nhẹ nhàng, y nghĩa, vậy là đủ.
- 4 năm trời chỉ xuất hiện trong 10 chương trình, có phải vì chị quá kén chọn? Bây giờ một chương trình thế nào thì sẽ mời được chị lên sân khấu?
- Thật ra không phải do kén chọn mà là vì tôi không còn đặt áp lực cho mình về chuyện đi hát. Giờ tôi muốn tham gia những chương trình mang tính chất nghệ thuật nhiều hơn, nơi khán giả đến với chương trình thật sự để thưởng thức giọng hát của người nghệ sĩ. Và tôi sẽ sẵn sàng tham gia biểu diễn khi có một chương trình đảm bảo hệ thống âm thanh, ánh sáng, sân khấu chuyên nghiệp và khán giả là những người quan tâm đến nghệ thuật và quan trọng nhất là thích nghe Hồ Quỳnh Hương hát.
Nữ ca sĩ chỉ xuất hiện ở những chương trình mang tính chất nghệ thuật.
- Vậy trong âm nhạc, Hồ Quỳnh Hương của hiện tại có khác gì với Hồ Quỳnh Hương của cách đây 4 năm?
- Tôi nghĩ là khác nhiều. Nếu cách đây 4 năm, âm nhạc của tôi đa dạng, nhiều màu sắc và biến hóa trong từng thể loại thì bây giờ tôi lại hát cùng những trải nghiệm. Hương của hiện tại biết yêu cuộc sống, yêu con người và sống vì người khác nhiều hơn, cũng bởi thế, âm nhạc của tôi không ồn ào mà trở nên sâu lắng, hướng vào nội tâm nhiều hơn.
- Khán giả vẫn mong được gặp chị trên sân khấu như những ngày xưa cũ, vậy chị có định tái xuất với một live show hay album?
- Chắc chắn trong năm 2015 này, tôi sẽ thực hiện một liveshow để dành tặng khán giả và đặc biệt là các fan của mình, sau đó sẽ là MV hoăc album.
Video đang HOT
- Trong các dự án ấy, chị có định làm khán giả bất ngờ bằng một điều gì đó không, một hit mới chẳng hạn?
- Chắc chắn sẽ có những bất ngờ thú vị nhưng hiện tại tôi đang muốn giữ bí mật, chờ tới live show, tôi sẽ cùng khán giả thưởng thức bữa tiệc âm nhạc và cùng thăng hoa trong đêm diễn.
Cảm xúc không thể định giá
- Chị làm âm nhạc nhẩn nha thì chị thấy vui, nhưng khán giả nhớ thương thì biết làm sao?
- Trước hết, tôi cho rằng trong những khoảng nghỉ, khi tôi không xuất hiện, khán giả sẽ có thêm thời gian để lựa chọn nhiều món ăn tinh thần từ các nghệ sĩ khác, để họ được đổi món, được thăng hoa hơn. Còn về phần tôi, tuy ít xuất hiện nhưng đảm bảo rằng mỗi lần gặp lại, tôi sẽ đắp đầy nỗi nhớ thương mọi người dành cho mình, sẽ không bao giờ khán giả phải thất vọng về Hồ Quỳnh Hương. Cũng giống như những người yêu nhau nhưng phải ở xa nhau, dù mỗi năm gặp được 1 lần nhưng 1 lần đó sẽ chứa đầy đủ những thương yêu, ngọt ngào, hạnh phúc mà họ bù đắp cho nhau.
- Làm âm nhạc là vì cảm xúc, nhưng cũng là để trang trải cuộc sống nữa, với chị cái nào sẽ quan trọng hơn?
- Trước hết, phải nói tôi là một người may mắn. Tôi được trời phú cho món tài sản quy giá nhất đó là giọng hát. Nhờ vậy, tôi được nuôi sống, được trưởng thành, và Hương vô cùng trân quy điều đó. Tuy nhiên, điều tôi trân quy hơn là những rung cảm, sự xúc động mà giọng hát mang lại cho mình. Đến lúc này, tôi thấy mình đủ lớn để trân trọng món quà tinh thần quy giá này, mà bất cứ thứ gì thuộc về tinh thần, việc định lượng bằng giá trị vật chất đều là khập khiễng.
Nữ ca sĩ có thể sẽ thực hiện liveshow hoặc album trong năm mới.
- Từng được mệnh danh là “cô gái của các giải thưởng”, năm vừa rồi chị còn tiếp tục nhận giải MAMA của Hàn Quốc, chị có bao giờ thấy áp lực với các danh hiệu?
- Chưa bao giờ tôi thấy áp lực, bởi lẽ trên thực tế mọi giải thưởng đều đến sau sự nỗ lực cố gắng hết mình của tôi. Và sau mỗi giải thưởng đạt được, tôi đều hiểu rằng đó là một bậc thang đưa mình lên cao hơn, và để đứng vững ở bậc thang đó, mình cần phải cố gắng tập luyện nhiều hơn nữa. Vì thế nên nói mỗi giải thưởng là một bậc thang giúp sự nghiệp phát triển và đưa tôi trưởng thành, hơn là áp lực.
- Nhân tiện nói về giải thưởng, lại nhắc đến chương trình X Factor mà chị bất ngờ nhận lời làm giám khảo, sao chị lại tái xuất vào lúc đó?
- Ban đầu tôi cũng không nghĩ mình sẽ tham gia, tuy nhiên, khi chương trình thuyết phục tôi rằng, đây là cơ hội để tôi có thể truyền lại kinh nghiệm, kiến thức mà bao năm mình tích lũy cho thế hệ trẻ, giúp họ định hình con đường trước mắt, lúc đó tôi mới quyết định tham gia.
- Giữa nổi tiếng bài bản (học qua trường lớp rồi mới ra mắt khán giả) và nổi tiếng bất ngờ (qua một cuộc thi hoặc chương trình nào đó), chị thấy cách nào hay hơn?
- Trước hết phải khẳng định nền nghệ thuật nói chung, âm nhạc nói riêng cả của thế giới và Việt Nam cần là một vườn hoa đa sắc màu. Không có một tiêu chí nào là hoàn hảo cho sự nổi tiếng. Tuy nhiên, tôi chỉ muốn có một lời nhắn nhủ với các bạn trẻ đó là cơ hội không bao giờ trở lại, bởi thế nếu có may mắn được khán giả biết tới, các bạn nên trân trọng điều đó. Tất nhiên, đó sẽ chỉ là sự nổi tiếng tạm thời, sau đó chúng ta cần phải tự trau dồi kiến thức thật nhiều, nhưng đừng cực đoan nghĩ rằng học là chỉ tập trung học thôi, các bạn cũng cần biết dung hòa để gìn giữ được sự yêu mến khán giả dành cho mình. Nổi tiếng là một con đường gian nan, tuy nhiên chỉ cần linh hoạt và nỗ lực, bạn sẽ thành công.
Hồ Quỳnh Hương không còn sợ tuổi già.
- Người ta nói ca sĩ là người làm dâu trăm họ nhưng giám khảo thì lại là mẹ chồng khó tính, chị có sợ bị mất hình ảnh không?
- Tất nhiên, làm ca sĩ trên sân khấu thì chỉ cần trao đi yêu thương và nở những nụ cười. Nhưng ngồi ghế giám khảo thì khó hơn nhiều, lúc đó cần phải biết tìm ra điểm tốt, điểm chưa tốt của các thí sinh để giúp họ tiến bộ hơn. Sự khó tính với các học trò để họ trưởng thành là điều cần thiết. Còn việc sợ mất hình ảnh, tôi nghĩ mình không sợ. Bởi đã tham gia một chương trình truyền hình thực tế, điều quan trọng là mỗi người cần thể hiện được cá tính của mình, nếu cả giàn giám khảo mà cứ hiền hiền tất thì sẽ chán lắm.
- Phụ nữ thường sợ tuổi già, chị có chung nỗi sợ đó?
- Khi còn trẻ tôi cũng có nỗi sợ đó, nhưng bây giờ thì không. Đơn giản vì đó là điều không thay đổi được, vậy tại sao phải sợ một điều hiển nhiên sẽ đến? Chính nỗi sợ mới khiến mình già đi, bởi thế đừng lo nghĩ nhiều, cứ bình thản sống là tốt nhất.
- Ngưỡng tuổi 30 làm phụ nữ đẹp hơn, chị có thấy điều đó đúng?
- Đẹp hơn hay không thì tôi không biết, nhưng chững chạc và trưởng thành hơn thì có.
- Có phải vì sự trưởng thành của ngưỡng tuổi đó mà chị rời xa showbiz, lui về “ở ẩn”?
- Không có cái ngưỡng nào cho việc đó cả, mọi thứ đều đến một cách tự nhiên. Rất nhiều bạn bè không tin tôi đột ngột ngừng lại như vậy, mà chỉ cho rằng đây là một chiêu trò. Cho đến thời điểm hiện tại, khi 4 năm đã trôi qua, mọi người mới dần cho rằng đó là sự thật. Bởi lẽ, ai từng đứng trên sân khấu cũng biết, đó là một cảm giác gây nghiện. Trước đây đã từng có lúc tôi không thể chịu nổi nếu một ngày không đi diễn. Vì thế, nếu không phải là do tự nhiên mà là mình ép mình rời xa sân khấu, đó là một trong những điều bất khả thi.
- Yêu ở tuổi này chắc cũng sẽ đẹp?
- Tôi nghĩ yêu ở tuổi này sẽ đằm thắm và rất ngọt ngào. Tuy nhiên, vì tôi là người không thích lên quá nhiều kế hoạch cho tương lai, thế nên tôi chưa bao giờ thúc ép bản thân phải yêu hay phải cưới ở tuổi nào cả. Hạnh phúc hiện tại của Hương là được bình an tận hưởng cuộc sống bên những người thân thương.
- Típ người đàn ông làm chị để ý?
- Chững chạc, đàn ông, bản lĩnh, là một người tốt, sống đơn giản, không quá ăn chơi và bám víu vào cuộc sống phù hoa.
Theo Bình Phạm/Elle
Sự thật đau đớn phía sau cuộc đời của các nữ Ninja
Sau khi các Ninja nữ giải nghệ, họ gặp nhiều khó khăn trong việc tìm đường trở về con người bình thường. Nhiều người buộc phải trở thành gái mại dâm để mưu sinh.
Mọi người thường thấy các Ninja nữ trong các bộ phim cổ trang hay truyện tranh của Nhật Bản với trí thông minh và khả năng chiến đấu không thua kém những Ninja nam, theo tờ Ninja Encyclopedia. Tuy nhiên, không ít người đã đặt nhiều câu hỏi về sự tồn tại của họ và làm thế nào họ lại mạnh mẽ như những người đàn ông?
Ninja nữ trong lịch sử
Một số nhà nghiên cứu không tin vào sự tồn tại của các nữ Ninja. Ảnh: Ninja Encyclopedia
Nhiều nhà nghiên cứu đã cùng vào cuộc để kiểm chứng sự tồn tại của các nữ anh hùng. Theo báo cáo kết luận ban đầu, một số nhà phân tích khẳng định Ninja nữ là có thật trong lịch sử Nhật Bản. Bằng chứng là trong các văn bản bí truyền về Ninja, còn gọi là Bansen-shukai, vào thời kỳ Edo (1603-1868), có nhắc đến những người phụ nữ này. Tuy nhiên, những người ghi chép chỉ nhấn mạnh Ninja nữ hoạt động và làm việc giống các Ninja nam mà không đề cập đến bất kỳ cá nhân nào.
Trong Bansen-shukai, các nữ Ninja được gọi là "Kunoichi", nghĩa là "9 1" trong tiếng Nhật Bản. Một số nhà lịch sử học Nhật Bản giải thích, về mặt sinh học, một người phụ nữ có 10 = 9 1 lỗ hổng trong cơ thể, trong khi một người đàn ông chỉ có 9, gồm mắt, tai, miệng...
Tuy nhiên, ý nghĩa của từ "Kunoichi" ngày nay còn là sự phân tách của một chữ Kanji, để nhắc đến "một người phụ nữ" vì trong chữ Hán, chữ cái cho biết đối tượng được nói đến là một người đàn ông hay một người phụ nữ. Tuy nhiên, cách giải thích này chỉ là dựa trên một tác phẩm của Yamada Furarou, một nhà văn tiểu thuyết lịch sử nổi tiếng. Ông thường sử dụng từ này để nói về các Ninja nữ, còn các Ninja nam là Tajikara.
Theo các ghi chép lịch sử, các Kunoichi không tham gia vào các nhiệm vụ gián điệp hay chiến đấu. Vai trò chính của họ là tiếp cận kẻ thù dưới mặt nạ của những người giúp việc hợp pháp. Sau đó, họ khai thác thông tin bí mật từ các cuộc trò chuyện bình thường với một người giúp việc khác hay những người làm công cho kẻ thù. Các nhà sử học cho hay mọi người thường không đề phòng phụ nữ nên các Kunoichi đã tận dụng lợi thế này.
Trong quá trình áp dụng chiến thuật, Kunoichi đòi hỏi chủ nhân cho phép họ gặp bố mẹ sau một thời gian dài làm việc và nhận được sự tín nhiệm của những người xung quanh. Họ sử dụng một cái lồng lớn và có hai đáy. Một Ninja nam sẽ có nhiệm vụ trốn trong phần đáy của lồng. Bằng cách này, họ có thể lẻn vào lâu đài của địch thủ. Ngoài ra, người giúp việc sẽ có quyền trở về thăm nhà vài lần trong một năm. Trong khoảng thời gian này, Kunoichi sẽ báo cáo tất cả thông tin mà họ đã khai thác trong nhà ở kẻ thù cho ông chủ.
Về nguyên tắc, công việc của Kunoichi là hỗ trợ cho các Ninja nam, đôi khi họ hoạt động độc lập và sử dụng vũ khí. Thậm chí, Kunoichi phải ngủ với kẻ thù và cố gắng khai thác những bí mật. Sau đó, họ có thể kiểm soát đối phương bằng tình dục. Vì thế, các ông chủ thường lựa chọn những cô gái xinh đẹp trong lứa tuổi trăng tròn để đào tạo thành Kunoichi. Nhiều chuyên gia khẳng định chiến thuật "bẫy mật ngọt" này không phải là mới vì nó tồn tại trong bất kỳ thời đại nào.
Tuy nhiên, khi Kunoichi quan tâm đến kẻ thù một cách nghiêm túc thì thực hiện nhiệm vụ trở thành một vấn đề lớn. Trong tình huống này, các ông chủ sẽ sai các cao thủ gián điệp theo dõi mọi động tĩnh của Ninja nữ vì họ không thể kiểm soát tình cảm và suy nghĩ của một phụ nữ đang yêu.
Huyền thoại Mochizuki Chiyome
Tranh vẽ Chiyome đang luyện tập cực khổ với các Ninja nữ khác. Ảnh: Wikipedia.
Cuộc đời của các nữ Ninja trong lịch sử còn rất nhiều bí ẩn bởi vì các tài liệu về Kunoichi không đủ hoặc quá ít. Nhưng Mochizuki Chiyome là Ninja nữ duy nhất và trở thành huyền thoại trong lịch sử Nhật Bản.
Ban đầu, gia đình Mochizuki là những người lãnh đạo Ninja Kouga. Sau đó, gia đình này sống ở Shinano-koku, lãnh thổ của gia đình Takeda. Chiyome được sinh ra trong gia tộc Kouga nhưng bà đã kết hôn với Mochizuki Nobumasa, một thành viên thuộc gia đình Takeda kiêm lãnh chúa Samurai nổi tiếng.
Năm 1561, Nobumasa bị giết trong một trận chiến. Sau đó, Chiyome bắt đầu phục vụ lãnh chúa Takeda Shingen, chú chồng của bà. Trong thời Chiến quốc, bắt đầu từ giữa thế kỷ 15 đến giữa thế kỳ 16, Chiyome bắt đầu thu nạp nhiều phụ nữ đến từ nhiều thành phần xã hội, gồm mồ côi, gái mại dâm, nạn nhân chiến tranh... Sau đó, bà đào tạo họ những kỹ năng gián điệp, cải trang, nhẫn thuật, geisha, thậm chí cả kỹ năng của gái mại dâm... để khai thác thông tin trên toàn lãnh thổ Nhật Bản.
Theo nhiều tài liệu sử học, Chiyome đã tuyển mộ khoảng 200 - 300 phụ nữ. Giới chuyên môn nhận định những người này là thế hệ Ninja nữ đầu tiên của xứ sở hoa anh đào. Dưới sự huấn luyện của Chiyome, các Kunoichi có khả năng đột nhập, hóa trang, gián điệp và thủ tiêu kẻ thù bằng kẹp tóc hay dao cạo. Một số nhà nghiên cứu cho rằng Shingen là người đầu tiên áp dụng chương trình đào tạo các nữ gián điệp.
Cuộc đời của Chiyome, nữ thủ lĩnh Ninja, còn rất nhiều bí ẩn. Những tư liệu chính thống về bà còn lại không nhiều và sơ sài. Cho tới ngày nay, người ta vẫn biết chính xác câu chuyện cuối cuộc đời của bà.
Các Kunoichi đời sau
Các Kunoichi sở hữu nhiều kỹ năng tuyệt và trí thông minh không thua kém những Ninja nam. Ảnh: Web-Japan
Trong giai đoạn hòa bình thời Edo, trừ một số người may mắn, hầu hết các Ninja đều gặp khó khăn trong cuộc sống. Với quá khứ và những kỹ năng vốn có, các Ninja nam khó có thể kiếm công việc tử tế, trừ ăn xin hoặc trộm cướp. Còn các Ninja nữ gần như trở thành gái mại dâm hoặc Geisha. Theo một số báo cáo, nhiều Kunochi từng làm việc tại khu đèn đỏ Yoshiwara tại Tokyo. Giới chuyên gia nhận định khu đèn đỏ là nơi phù hợp để họ sử dụng các kỹ năng năng đặc biệt về tình dục và vẻ đẹp của ngoại hình.
Một số Kunochi đã lựa chọn trở thành vợ của những người nông dân để có cuộc sống yên bình.
Nhiều người đã rút ra chân lý sau khi nghe kể về cuộc đời của các nữ gián điệp: đóa hoa đang nở dù xinh đẹp đến đâu cũng sẽ có ngày tàn.
Theo Zing
"Bố già" Marcello Lippi giải nghệ Khuya 2-11, HLV lừng danh người Ý Marcello Lippi đã tuyên bố giải nghệ ở tuổi 66. Lý do ông Lippi không tiếp tục công việc là vì cảm thấy "quá già". Tối 2-11, giờ Trung Quốc, ngay sau khi giúp Quảng Châu Evergrande lần thứ ba liên tiếp vô địch Trung Quốc, HLV Marcello Lippi đã tuyên bố giải nghệ. Trong buổi...