‘Họ đã từng yêu nhau như thế’…
Trên trang cá nhân của bạn tôi, hình ảnh đại diện đã được thay mới. Không còn là tấm ảnh cưới hân hoan mọi khi, mà là một tấm hình màu đen tang tóc. Nhiều người không hiểu tưởng nhà bạn có ai ra đi, nhưng tôi vừa thoạt nhìn đã biết bạn đang để tang cho một tình yêu đã chết.
ảnh minh họa
Hồi thiếu nữ bạn dễ thương lắm. Bạn không đẹp nghiêng nước nghiêng thành, không làm người ta say đắm ngay lần gặp đầu tiên nhưng lại có cái duyên ngầm khiến ai có dịp trò chuyện với bạn đều sẽ dần dần mà cảm mến.
Bạn có nhiều chàng trai theo đuổi, giàu có, nghèo có, đẹp trai có mà xấu xí cũng nhiều. Cảm giác như bất kể người đàn ông nào cũng có cảm tình với bạn, ấy là nỗi ghen tỵ của lũ con gái chúng tôi thuở chớm đôi mươi.
Chồng bạn sau này là chàng trai hội tụ đủ điều kiện để con gái chọn làm chồng, có nghề nghiệp, gia đình nề nếp, chu đáo, ga lăng. Anh không giàu có, nhưng anh là người theo đuổi bạn kiên trì nhất với những hành động tưởng nhỏ bé nhưng vô cùng lãng mạn để có thể nhận lấy của bạn một cái gật đầu.
Bạn và anh nên đôi, trở thành niềm ngưỡng mộ của nhiều người. Thời gian bạn bầu bì, chồng bạn sớm đưa chiều đón, không cho bạn động tay việc nhà, cung phụng chăm sóc như một bà hoàng bà chúa. Anh nói với bạn “chỉ cần em lo ăn lo uống, sinh nở mẹ tròn con vuông, mọi thứ còn lại cứ để phần anh lo hết”. Bạn nói với tôi chắc bạn tu bảy đời bảy kiếp mới lấy được anh.
Gia đình bạn từng là nơi để các bà mẹ nhìn vào mà nhắc nhở con gái: “Đấy, lấy chồng thì phải đáng tấm chồng như thế”, là niềm mong ước của tụi con gái chúng tôi, bởi làm thân con gái chỉ cầu may mắn nương nhờ bến trong, cũng chẳng mong điều gì to tát lắm.
Bạn sinh con trai đầu lòng, hạnh phúc như nhân lên gấp mười lần. Chồng bạn sự nghiệp hanh thông, lộc lá vào nhà như nước. Ngày mới cưới nhau, điều kiện không có, tiêu cái gì cũng phải nghĩ, mua sắm gì cũng phải so đo. Đến khi mọi thứ đủ đầy rồi thì oái oăm thay thứ thiếu thốn lại là tình cảm.
“Anh ấy có bồ, mày ạ!” – Câu nói ngắn gọn nhưng như chứa chất cả trời đau đớn ấy tôi được nghe vào một buổi tối chớm mùa đông. Tôi không biết phải cảm nhận giọng nói của bạn hôm đó như thế nào, nó cho tôi thấy sự lạnh lẽo không đến từ những cơn gió mùa đông mà đó là tâm trạng của một người vừa mất đi thứ đã từng là tất cả. Từ hôm đó đến hôm nay mới gần ba tháng thôi mà nhìn bạn giống như một con người khác. Hơn một năm yêu nhau, bốn năm là chồng vợ, một đứa con trai và một cuộc hôn nhân nứt toác, muốn không suy sụp có lẽ là điều quá khó khăn.
Chồng bạn từ chỗ biết sai, sau này vì vợ phiền trách nhiều đâm ra “thẹn quá hóa giận”. Anh bảo “Ừ ngoại tình là sai, nhưng em thử nhìn xem, có thằng đàn ông nào mà chung thủy một vợ một chồng trọn đời trọn kiếp? Làm thằng đàn ông, điều quan trọng nhất là không để vợ con đói rách khổ sở. Em xem xem em có còn thiếu thứ gì? Anh có phụ bạc ruồng rẫy bỏ bê gì em không? Người vợ thông minh là phải biết rằng mình hơn người đàn bà khác ở chỗ nào. Anh vẫn là chồng em, là bố thằng Bin, có mất mát gì?”.
Tất cả đã kết thúc hoàn toàn từ hôm anh thốt ra những lời nói đó. Khi bạn đặt tờ đơn ly hôn trên bàn, anh nhìn trân trối như không tin. Rồi anh bắt đầu lớn giọng. Rằng nhà cửa, xe cộ, tài sản trong nhà đều do anh tạo nên. Nếu ra tòa mọi thứ phải chia đôi thì anh phải được nhận nuôi thằng bé. Còn nếu bạn chấp nhận ra đi tay trắng thì anh sẽ nhường bạn phần nuôi con. Ý của anh là muốn bạn sợ mình khổ, con khổ mà suy nghĩ lại chuyện ly hôn. Anh không hề nghĩ rằng với vợ mình, đứa con là thứ duy nhất cô ấy có được sau một cuộc hôn nhân xen lẫn rất nhiều hạnh phúc và sầu khổ.
Hình như là anh còn nói rất nhiều điều cay đắng sau đó nữa nhưng bạn đã không còn để tâm. Một khi tình yêu đã không còn thì mọi ăn năn hay nhiếc móc cũng trở nên thừa thãi. Những dòng trạng thái hạnh phúc khi xưa, những bức ảnh hai vợ chồng tình tứ, những hôm cả nhà dắt nhau đi chơi vui đùa được điện thoại ghi lại, bạn đã xóa hết. Trên trang cá nhân của bạn chỉ còn duy nhất một tấm hình đại diện màu đen, kết thúc cho một cuộc tình, một cuộc hôn nhân ngắn ngủi.
Họ đã từng yêu nhau, thậm chí từng rất yêu nhau. Họ đã từng hạnh phúc, nếu không nói là vô cùng hạnh phúc. Hóa ra khởi đầu và kết thúc chẳng liên quan gì đến nhau, cũng như một ngày có thể bắt đầu với ánh nắng ngập tràn và kết thúc với một cơn mưa giông xối xả.
Hôm qua, tôi vô tình gặp anh, định làm ngơ đi qua nhưng anh níu lại. Anh bảo mấy lần tìm gặp bạn và con nhưng bạn cố tình tránh mặt. Anh nói ai cũng có lúc phạm sai lầm, giá như bạn cho anh một lần để sửa sai, cho anh thời gian để anh tỉnh ngộ sau cơn say nắng bất thường, giá như bạn đừng quá cố chấp như vậy. Cuối cùng cả ba người có ai vui vẻ đâu. Nếu bạn có thể bình tĩnh hơn chắc mọi chuyện đã khác.
Là anh vẫn chưa nhận ra anh đã làm thương tổn vợ anh như thế nào. Vợ anh hoàn toàn có thể tha thứ cho anh, nhưng vấn đề là ở chỗ cô ấy đã không còn tin tưởng và tôn trọng anh nữa. Vợ anh hoàn toàn có thể duy trì hôn nhân để cho con có một gia đình trọn vẹn, nhưng con bạn có thể sẽ phải lớn lên trong sự đầy đủ mẹ cha nhưng không có hơi ấm tình yêu. Khi chưa vỡ người ta có thể tìm mọi cách để giữ gìn chứ một khi đã nứt vỡ rồi thì hàn gắn cũng chỉ là vá víu tạm bợ. Tình yêu không thể duy trì bằng sự tạm bợ.
Tôi nhìn anh đi, cảm nhận sự cô đơn hiện hữu. Người đàn ông ấy đã từng có tất cả, vợ đẹp, con ngoan, sự nghiệp, tiền tài, cuối cùng lại khiến mình trở thành một người đàn ông thất bại trong hôn nhân. Là bởi anh không kìm chế được nỗi ham muốn tầm thường của bản thân, hay bởi anh đơn giản nghĩ rằng dù mình có sai lầm thì vợ vẫn sẽ vì yêu, vì con mà bao dung tha thứ?
Nhìn dáng anh cô đơn bước đi trong cái rét mùa đông tê tái, nhớ lại hôm bạn dắt con về nhà trong tiếng khóc của mẹ, trong tiếng thở dài của cha, chợt nhói lòng khi nhớ lại quãng thời gian họ từng hạnh phúc. Họ đã từng yêu nhau như thế, và có rất nhiều người trước khi nói những lời đắng cay đôi ngã đôi đường cũng đã từng yêu nhau như thế. Tình cảm tưởng là thứ mạnh mẽ lâu bền khó bề chia cắt, thực chất chỉ như một cái cây non, nếu không được bao bọc bảo vệ che chắn kĩ càng thì sẽ tả tơi xác xơ vào những ngày mưa gió.
Video đang HOT
Theo Giadinh.net
Thế giới bé như thế, gặp được anh chẳng dễ dàng gì
"Co nhưng khi thơi gian đep đe nhât không đu sưc lay đông long ngươi. Ngươi hoan hao nhât không đu quyên ru cuôn hut đôi phương. Set ai tinh cung không nhât đinh đên tư lân găp đâu tiên."
ảnh minh họa
"Co nhưng khi thơi gian đep đe nhât không đu sưc lay đông long ngươi. Ngươi hoan hao nhât không đu quyên ru cuôn hut đôi phương. Set ai tinh cung không nhât đinh đên tư lân găp đâu tiên."
Ha Nôi thang Chin bâu trơi trong xanh nhưng mưa nhiêu, tôi găp anh cung trong môt đêm mưa râm rô trong long phô. Mưa xuông quan Bia ngoai trơi nơi lân đâu chung tôi găp gơ. Luc đây vôn không biêt anh la &'sêp' cua anh trai nên cư thê vô tư bông đua. Mơi đâu anh như binh phong, măc đô đen, đeo kinh ngôi lăng le môt goc y như ông gia. Chi khi co cơn mưa ây anh mơi trơ nên hao hưc vơi chuyên phiêm ban tiêc, sau nay tôi mơi nhân ra điêu ky la la vi cơn mưa đo hay vi men say đa thuc giuc anh mơ long vơi chung tôi. Anh hăng say vơi chu đê yêu đông giơi, hăng say đên nôi to ra thich môt anh đông nghiêp trươc măt moi ngươi. Moi ngươi cươi rôm ra, tôi cung cươi vi không nghi đươc anh cung co ca măt nay nưa. Chi co điêu lân găp gơ đâu tiên cung cơn mưa đo đa không cho tôi nhiêu ân tương vê anh. Cung phai. Co nhưng khi thơi gian đep đe nhât không đu sưc lay đông long ngươi. Ngươi hoan hao nhât không đu quyên ru cuôn hut đôi phương. Set ai tinh cung không nhât đinh đên tư lân găp đâu tiên.
Buôi găp cua chung tôi hôm đo la chuyên công tac cua anh tai Ha Nôi. Anh la quan ly thi trương khu vưc miên Băc va miên Trung nên thương xuyên phai di chuyên, anh thương noi " nghê cua anh giông như con gai vây, không thê đoan trươc, thương xuyên thay đôi". Va cung chinh đăc thu công viêc đo cua anh nên chung tôi đa co thêm môt lân găp gơ. Anh trơ lai Ha Nôi môt thang sau đo vao đô thang Mươi.
"Tôi nhân ra: Chung ta co thê chuyên tâm vi điêu gi đo, môt long vi ai đo nhưng co nhưng chuyên khăc côt ghi tâm không phai luc nao cung băt đâu tư viêc thanh thât."
Tôi đa nhân đươc tin nhăn cua anh vao đêm trươc khi anh trơ lai Ha Nôi. Anh băt chuyên vơi tôi.
" Nhâu không cô gai"
Vưa hay hôm đây tôi loay hoay không đê y mai cho đên nưa đêm tôi mơi biêt anh nhăn tin cho tôi. Cung mao muôi trêu đua vơi anh.
"Thê đê em vao miên Trung nha"
"Anh đang ơ Ha Nôi ne"
"Thây em lâu không rep tương chê anh bê đê không them rep"
Chung tôi. Cach nhau băng môt cai man hinh. Cung bât cươi sau đo quyêt đinh găp nhau thêm môt lân. Mai đên hôm sau tôi mơi biêt đêm qua anh lưa tôi, luc hen găp tôi đêm qua anh vân ơ Sai Gon mai sang hôm sau mơi bay ra Ha Nôi. Tôi nhân ra: Chung ta co thê chuyên tâm vi điêu gi đo, môt long vi ai đo nhưng co nhưng chuyên khăc côt ghi tâm không phai luc nao cung băt đâu tư viêc thanh thât.
"Sau nay co thơi gian trân tinh lai tôi mơi nhân ra khoanh khăc tôi phai long anh lai chăng phai vi tuôi cua anh, tưng ây thơi gian anh trương thanh ma chinh la vi luc anh noi nhưng lơi thanh thât vưa hay trong long tôi chưa co ai, vưa hay mua lanh đang tơi vưa hay tiêng nhac cât lên, nhưng lơi thi thâm luc đo co chăng chi cân la môt ai đo trươc măt du không phai anh cung khiên tôi đông long."
Va cư thê tôi va anh găp lai nhau vao môt chiêu cuôi Thu ơ Ha Nôi, cung nhau đi ăn tôi, đi lươn phô, cuôi cung ngôi han thuyên trong môt quan ca phê giưa long Ha Nôi. Tai đây chung tôi hiêu ro vê nhau nhiêu hơn. Năm nay anh hai mươi bay hơn tôi sau tuôi. Môt chang trai quê ơ Đa Lat, trương thanh ơ Sai Gon nhưng lai lam viêc ơ miên Băc va miên Trung xa xôi. Môi khi đôi diên vơi anh nghe nhưng câu chuyên cua anh tôi lai ân tương vê anh thêm môt chut, đăc biêt la cai tên cua anh khiên tôi rât ngac nhiên - Sa Mac Linh. Sau nay tôi goi anh la "chu Linh" con anh goi tôi la "cô gai".
Tôi rât thich nhưng ngươi đan ông trương thanh, ve ngoai tưng trai, sư trai nghiêm, tinh cach đôi khi thăng thăn sân sui cua ho đa phai long tôi môt cach ngoan muc. Va buôi hôm đo môt cô gai hai mươi môt tuôi mơ mông như tôi không thê tranh khoi viêc rung đông trươc anh. Sau nay co thơi gian trân tinh lai tôi mơi nhân ra khoanh khăc tôi phai long anh lai chăng phai vi tuôi cua anh, tưng ây thơi gian anh trương thanh ma chinh la vi luc anh noi nhưng lơi thanh thât vưa hay trong long tôi chưa co ai, vưa hay mua lanh đang tơi vưa hay tiêng nhac cât lên, nhưng lơi thi thâm luc đo co chăng chi cân la môt ai đo trươc măt du không phai anh cung khiên tôi đông long.
"Đêm hôm đây tôi thưc khoc thêm môt trân nưa, cuôi cung cung vi ban thân minh ma nhân ra co nhưng ngươi thưc sư vưa đông long đa sai rôi."
Sau buôi hôm đo chung tôi du ơ cach biêt vung miên, du không găp nhau nhiêu, không thương xuyên noi chuyên nhưng môi khi co sư xuât hiên nao đo cua anh long tôi ngay tưc khăc liên mưng rơ. Tôi băt đâu thich chang trai đo. Đung hơn la tôi băt đâu yêu đơn phương chang trai hai mươi bay.
Rôi khi mua Đông thưc sư đên, Ha Nôi xu xi nhưng đơt gio lanh, tôi quen anh cung đươc bôn thang. Nhưng luc lang thang trên phô găp nhưng đôi tinh nhân ngot ngao, mui mân đôt nhiên lai nghi đên anh. Nhưng luc ngôi trên giang đương, khoanh khăc nghe tiêng chuông chua vang lên quanh đo lai âm thâm mong anh binh an trên moi neo đương. Cô gai miên Trung la tôi băt đâu nhơ nhung, băt đâu trôm thương chang trai miên Nam xa xôi.
Co nhưng đêm mua Đông đoc đươc môt đoan anh viêt " Cô gai, sao em chăng bao giơ mơ long. Hôm nay anh buôn qua, lai buôn ca em nưa rôi". Rôi đôt nhiên trong long cam thây bât an, cô gai kia co thê la tôi hay không hay anh đa co ai đo trong long. Tư nhiên danh ca đơt đâu Đông buôn vi nghi vân đo, buôn tinh cam đo, buôn anh. Co lân vê miên Trung quê tôi, trong bô dang lêch tha lêch thêch nhât i ach xach đô đi vao ngo đôt nhiên thây anh đang đưng đâu ngo cươi cươi, không hiêu vi sao ngay hôm đây tôi đôt nhiên vê phong khoc môt trân. Cung trong đêm hôm đo tôi đa găp lai anh dươi chung môt khoang trơi. Miên Trung lanh, con tôi bât giac vi ngươi đan ông đo ma khoc ma cươi. Ngươi trươc măt la ngươi trong long. Ca đêm hôm đây ngôi nghe anh kê chuyên, tôi vân nhơ câu cuôi cung anh noi " Cô gai, em phai yêu đi thôi". Đêm hôm đây tôi thưc khoc thêm môt trân nưa, cuôi cung cung vi ban thân minh ma nhân ra co nhưng ngươi thưc sư vưa đông long đa sai rôi.
"Thơi gian vưa đu lâu cho ngươi ta cân môt cai trơ minh, du la thư tinh cam nao nông nhiêt hay không, nhat nhoa hay không, đau long nhiêu bao nhiêu đung thơi điêm rôi cung se thay đôi. Co thê tôt lên co thê không tôt nhưng nhât đinh se thay đôi. Tôi thưc sư muôn noi nhiêu điêu vơi anh nhưng giưa chung tôi đa khac đi rât nhiêu rôi. Co nhưng câu chuyên theo thơi gian ma chung tôi đa chăng con noi đươc vơi nhau nưa."
Môt năm sau đo tôi tôt nghiêp Đai hoc. Lơp Đai hoc cua tôi chon Sapa la nơi đi du lich tôt nghiêp trươc khi ra trương. Thơi điêm đo vao gân cuôi thang Mươi hai, chung tôi đa đên Sapa hai ngay trươc đêm Giang sinh. Cung nhau vui ve giưa đât trơi Tây Băc, cung nhau noi chuyên ươc mơ, co nhưng chuyên trong long bât kê ngươi bên canh la ai đêu dôc long tâm sư.
Năm nay tôi hai mươi hai tuôi. Giưa đât trơi Tây Băc tôi găp lai chang trai trong long năm hai mươi môt. Anh đi cung môt cô gai nao đo, ngay giây phut cham măt tôi vân luôn trân tinh. Cai lanh quân quanh chung tôi, ca nhưng tiêng ôn ao trong chơ tinh Tây Băc, giưa chung tôi chi nghe đươc lơi chao hoi rât khe. Anh cư thê lanh lung bươc qua tôi. Sau nay tôi mơi nhân ra không phai vi xung quanh đông đuc cung không phai vi sương mu Tây Băc dây đăc ma vi chung tôi vôn đa không co chuyên đê noi cung nhau nưa.
Buôi chiêu lơp tôi thuê xe đi đeo Ô Quy Hô. Tôi đa khoc môt trân luc moi ngươi trâm trô vê nhưng răng thông trên đinh nui, vê nhưng ngôi nha be nho ân hiên giưa lơp sương mu mơ ao. Gio lua lanh buôt ca con tim, tinh cam đo tôi cung đa kêt thuc rôi.
Đêm cuôi cung ơ lai chung tôi mêt ra rơi, không khi giang sinh đa cân kê ngoai cưa, nhưng trong long môi ngươi đêu co nhưng chuyên riêng mông lung không thê noi. Tôi nhân đươc tin nhăn cua anh, cung đa găp anh trong đêm hôm đo. Anh nhin tôi săc lanh hơn ca cai lanh vai đô xê ơ đây.
"Chu Linh đô nay lanh lung thây sơ"
Anh im lăng chăng noi lơi nao.
"Cô gai cua chu đâu rôi?"
"Chia tay hôi chiêu"
Tôi ngôi canh anh chăng noi thêm lơi nao, mơ môt đoan nhac ngôi nghe cung anh.
"Nang không nghe điên thoai,
đêm đêm thưc trăng nghe nhưng bai ca
ngươi trương thanh, chia tay thôi ma, co gi đâu"
Chung tôi ngôi im lăng cho đên khi ban nhac kêt thuc. Tôi nhân ra dung khi tich cop tưng ây thơi gian cua ban thân không đu vưng vang đê đôi diên vơi anh, khi đưng trươc anh tôi bao giơ cung trơ nên hen ha, nho be. Co môi bân tâm nhưng lai sơ không co vi tri. Co lơi muôn noi cung không dam noi. Co câu muôn hoi lai chăng thê mơ lơi. Luôn như thê, ôm chăt tinh cam cua chinh minh. Môt minh đau long. Trôn tranh anh vưa đu môt năm.
Thơi gian vưa đu lâu cho ngươi ta cân môt cai trơ minh, du la thư tinh cam nao nông nhiêt hay không, nhat nhoa hay không, đau long nhiêu bao nhiêu đung thơi điêm rôi cung se thay đôi. Co thê tôt lên co thê không tôt nhưng nhât đinh se thay đôi. Tôi thưc sư muôn noi nhiêu điêu vơi anh nhưng giưa chung tôi đa khac đi rât nhiêu rôi. Co nhưng câu chuyên theo thơi gian ma chung tôi đa chăng con noi đươc vơi nhau nưa.
"thê giơi be như thê, găp đươc anh chăng dê dang gi".
Trơi lanh hơn, anh đôt nhiên khoac ao cho tôi. Lân đâu tiên đươc nhin ro khuôn măt anh như thê. Tôi co chut bân long. Anh quay sang noi vơi tôi.
"Anh chưa co ban gai"
"Cô gai đo anh cung không quen đâu"
"Anh lên đây vi em"
"Chuyên nay đưng noi nưa"
"Ngay mai vê cung anh đươc không?"
Tôi ngôi bât đông không thê nghi thêm điêu gi. Cai giong miên Nam thanh thât cua anh cuôn hut tôi. Tôi thich nhưng luc anh noi nhưng lơi thât long như thê. Tôi gât đâu, đi vê phong, anh cung đi vê sau đo. Giưa đêm Đông ơ trơi Tây Băc tôi lân nưa lai rung đông chang trai đo.
Sang sơm anh thuê xe chơ tôi đi lên đeo Ô Quy Hô lân nưa, anh không goi tôi la "cô gai" nưa, tôi cung không goi "chu Linh". Nhưng răng thông trên đinh nui vao buôi sang sơm thưc sư rât băt măt, giưa mây mu giăng lôi đât Tây Băc, anh thi thâm vơi tôi "Chuc mưng sinh nhât em tuôi hai hai". Tôi thưc sư không ngơ đên, đên ca chuyên cam đông thê nay cung không co sư chuân bi. Tôi như con chim bi mât phương hương, trong long chi hương đên ngươi trươc măt minh.
Chung tôi băt môt chuyên tau vê Ha Nôi. Tau rung lăc đi vê, anh quay sang hoi tôi
"Trươc đây thich anh sao giâu?"
Tôi chi cươi.
"Anh vân con hơi giân đây"
"Anh phai long em rôi"
"Em co đông y lam ngươi yêu cua anh không?"
Anh phai noi lai ba lân vi tau băt đâu rung lăc re vao thanh phô. Vưa hay ngoai trơi co cơn mưa. Trên ô kinh cưa, tôi viêt " đông y". Tau đi vao thanh phô chung tôi đa co nu hôn đâu tiên.Tôi tôt nghiêp, đon sinh nhât tuôi hai mươi hai, đon thêm môt năm Giang sinh, đon nhân môt môi tinh.
Tôt nghiêp xong tôi xin vao môt doanh nghiêp ơ Sai Gon lam phiên dich, anh cung vê Sai Gon không con phiêu bat nưa. Vê sau tôi nghe anh noi vơi ngươi ta"Nga y xưa anh nghi vi anh đi nhiêu nêu kêt hôn ngươi đo se rât cưc khô cung chăng ai muôn lây anh nưa, bây giơ anh mơi biêt chi cân khi ta găp đươc ngươi đo, ta vân đu sưc đê trơ vê thôi". Năm đo anh hai mươi tam tôi noi vơi anh "bao giơ thưc hiên đươc ươc mơ thi em cươi anh ".
Hai năm sau chung tôi mơ môt quan Coffee- Tea- Books ơ trong long Sai Gon. Anh ba mươi con tôi hai mươi tư. Sau nay khi anh thanh ngươi cua tôi tôi khe thi thâm vơi anh "thê giơi be như thê, găp đươc anh chăng dê dang gi".
Theo tinmoi24.vn
Không thể dứt bỏ người tình vì chồng yếu sinh lý Ngày biết tin Liên ngoại tình với gã cộng sự người nước ngoài, Tâm ngậm đắng nuốt cay vào lòng vì biết rõ vì sao cô lại làm như vậy. ảnh minh họa Liên là một cô gái có vẻ ngoài rất gợi cảm. Bởi thế, Tâm đã bị cô chinh phục ngay từ lần gặp đầu tiên. Càng quen, càng yêu, Tâm...