Hổ chết trong vườn thú sẽ được xử lý thế nào?
Hổ là loài động vật xuất hiện trong văn hóa lâu đời của các nước châu Á, đặc biệt là ở Việt Nam, hổ luôn là đối tượng của sự sợ hãi và hình ảnh của chúng thường tượng trưng cho sức mạnh và lòng dũng cảm.
Trong những năm gần đây, với việc không ngừng nâng cao ý thức bảo vệ môi trường, con người ngày càng quan tâm nhiều hơn đến việc bảo vệ động vật.
Từ lâu, xương và thịt hổ được dùng làm dược liệu quý của Trung Quốc, nhưng giờ đây, hổ được coi là một trong những loài động vật hoang dã quý hiếm nhất ở Trung Quốc và nhiều quốc gia châu Á khác, do đó loài vật này đã được nhiều người quan tâm và bảo vệ. Vậy những sở thú sẽ làm thế nào để xử lý với xác chết của con hổ?
Lý thuyết chính thống quốc tế tin rằng hổ được sinh ra trên Trái Đất khoảng 2 triệu năm trước, và đến 110.000 năm trước, chúng phân bố nhanh chóng trên lục địa châu Á, trải qua sự cô lập về môi trường sống, biến đổi khí hậu, trôi dạt di truyền và chọn lọc tự nhiên… và dần dần bị phân hóa thành nhiều phân loài.
Hổ trong sở thú
Hổ thuộc họ mèo lớn, hổ trong vườn thú được nuông chiều và sống cuộc đời “vươn tay đòi áo, há miệng đòi ăn”, tuy nhiên, do nhiều yếu tố như tuổi tác, bệnh tật, thiên tai, chúng vẫn sẽ chết đúng theo quy luật của tự nhiên.
Sau khi một con hổ chết trong vườn thú, khám nghiệm tử thi và xét nghiệm mầm bệnh thường được tiến hành để tìm hiểu nguyên nhân cái chết và tình trạng bệnh lý.
Kể cả những loài đã tuyệt chủng, hổ hiện đại có thể được chia thành 9 phân loài, đó là: hổ Siberia, hổ Nam Trung Quốc, hổ Bengal, hổ Đông Dương, hổ Mã Lai, hổ Sumatra, hổ Java, hổ Bali, hổ Caspi. Trong số 9 loại hổ này, những phân loài hổ sống ở nội địa sẽ có thân hình to lớn hơn hổ sinh sống trên đảo.
Xử lý xác hổ
Khám nghiệm tử thi: Trong sở thú, sau khi một con hổ chết, việc khám nghiệm tử thi sẽ là điều đầu tiên được thực hiện. Necropsy (khám nghiệm tử thi) là quá trình các nhà khoa học mổ xẻ và kiểm tra cơ thể của một con vật đã chết để có thể hiểu được nguyên nhân cái chết và tình trạng bệnh lý của hổ, điều này có ý nghĩa rất lớn đối với việc nghiên cứu bệnh tật và bảo vệ động vật.
Trong quá trình khám nghiệm tử thi, một cuộc kiểm tra chuyên sâu các cơ quan nội tạng của hổ được thực hiện để tìm hiểu về các tổn thương bên trong nhằm hiểu rõ hơn về nguyên nhân cái chết.
Video đang HOT
Tổ tiên của loài hổ hiện đại là loài mèo Trung Quốc cổ đại. Vào năm 2015, một nghiên cứu dựa trên DNA đã chứng minh rằng hổ Nam Trung Quốc là nhánh lâu đời nhất của loài hổ hiện đại, điều này khẳng định giả thuyết rằng hổ hiện đại có nguồn gốc từ Đông Á.
Xét nghiệm căn nguyên: Sau khi khám nghiệm tử thi, vườn thú cũng sẽ tiến hành xét nghiệm mầm bệnh. Phát hiện căn nguyên đề cập đến quá trình phát hiện mầm bệnh, bao gồm vi khuẩn, vi rút, ký sinh trùng…
Sau khi hổ chết, việc phát hiện mầm bệnh có thể nhanh chóng biết được nó mang mầm bệnh nào, tránh lây lan mầm bệnh và lây nhiễm sang các động vật khác.
Sau sự xuất hiện của loài hổ hiện đại, hầu như không có loài săn mồi siêu lớn nào trên Trái Đất có thể cạnh tranh với chúng, điều này giúp loài hổ phân bố nhanh chóng, tạo nền tảng cho sự phân hóa các loài phụ trong tương lai.
Giáo dục giải phẫu: Mặc dù con hổ là một loài động vật hoang dã quý giá hiếm, nhưng cái chết của nó vẫn là điều không thể tránh khỏi trong vườn thú. Ở một số cơ sở giáo dục đại học như trường đại học, trường trung học… xác hổ cũng được sử dụng cho mục đích giáo dục giải phẫu học.
Giáo dục giải phẫu đề cập đến quá trình giáo dục về giải phẫu của động vật hoặc con người. Qua việc mổ xẻ xác hổ, học sinh hiểu rõ hơn về cấu tạo giải phẫu, đặc điểm sinh lý của hổ, đồng thời cung cấp những kiến thức hữu ích để nâng cao công tác bảo vệ động vật và phòng chống dịch bệnh.
Làm tiêu bản: Một số cơ quan nghiên cứu khoa học, bảo tàng còn nhận xác hổ về làm tiêu bản để nghiên cứu, trưng bày.
Quá trình làm tiêu bản đòi hỏi nhiều công đoạn phức tạp như sấy khô, xử lý xác hổ bằng axit để đảm bảo thời gian bảo quản và hiệu quả trưng bày. Xác hổ làm tiêu bản có thể cung cấp thông tin quý cho các nhà khoa học nghiên cứu sinh thái và bảo vệ động vật.
Hỏa táng: Mặc dù xương và thịt hổ từng là dược liệu quý hiếm của Trung Quốc cùng nhiều quốc gia châu Á khác, nhưng ngày nay chúng không còn được sử dụng làm dược liệu nữa bởi ý thức thức bảo vệ động vật của cộng đồng đã được nâng cao.
Sau cái chết của một con hổ, một số vườn thú sẽ hỏa táng xác của nó để ngăn nó trở thành nguồn gây ô nhiễm môi trường. Hỏa táng có thể loại bỏ hoàn toàn xác hổ và giảm tác động của nó đối với môi trường.
Chôn cất: Ở một số khu vực, sau khi hổ chết, vườn thú sẽ chôn xác nó. Chôn cất là quá trình chôn xác động vật trong đất. Việc chôn cất có thể đảm bảo rằng xác hổ sẽ phân hủy và biến mất, tránh gây ô nhiễm và gây hại cho môi trường.
Hổ là một loài động vật hoang dã quý hiếm. Đối với việc xử lý xác hổ, các nhà khoa học sẽ tiến hành khám nghiệm tử thi, phát hiện mầm bệnh và qua đó cung cấp những kiến thức hữu ích cho công tác nghiên cứu và bảo vệ động vật.
Đồng thời, xác hổ cũng có thể được làm tiêu bản để các nhà khoa học nghiên cứu. Trong quá trình xử lý xác hổ, việc bảo vệ động vật và môi trường cũng rất quan trọng nên các sở thú thường tiến hành hỏa táng hoặc chôn cất.
Những truyền thuyết đô thị gây ám ảnh bậc nhất châu Á
Truyền thuyết đô thị không chỉ có ở riêng Nhật Bản và Hàn Quốc.
Dù truyền thuyết đô thị của Nhật Bản và Hàn Quốc khét tiếng khắp thế giới theo đà phát triển của các sản phẩm giải trí. Tuy nhiên, không phải chỉ ở hai đất nước này, người ta mới tìm được những truyền thuyết đô thị thú vị. Nhiều quốc gia châu Á khác như Thái Lan, Indonesia... cũng có không ít câu chuyện bí ẩn có thể khiến người nghe nổi da gà.
Kashima Reiko - Nhật Bản
Nhật Bản đương nhiên là đất nước có nhiều truyền thuyết đô thị bậc nhất hiện nay. Hầu như ở bất cứ đâu và trong bất kỳ hoàn cảnh nào, người Nhật cũng có chuyện để kể. Thậm chí, ngay cả khi đi tham gia các phương tiện giao thông như tàu hỏa, truyền thuyết đô thị cũng vẫn hiện diện thông qua nhân vật Kashima Reiko.
Truyền thuyết kể rằng một người phụ nữ Nhật đã bị đứt làm đôi khi cô ta ngã xuống đường ray tàu hỏa và sau tai nạn này, nửa thân trên của cô ta bỏ chạy rất nhanh. Người ta gọi cô là Kashima Reiko. Cô di chuyển bằng hai tay thay cho đôi chân. Những người từng nhìn chạm trán với cô ta được cho là đều chết vì bị chia làm đôi.
Dinh thự ma ám - Thổ Nhĩ Kỳ
Dinh thự có tên Perili Kosk được xem là dinh thự khét tiếng ở Thổ Nhĩ Kỳ. Theo lời đồn, các công nhân tham gia xây dựng dinh thự quả quyết rằng họ đã nhìn thấy hồn ma của một người phụ nữ. Người này là vợ quá cố của vị quan thuộc đế chế Ottoman, pasha Yusuf Ziya. Không ít người qua đường cũng khẳng định đã nghe thấy tiếng piano rất nhỏ trong tòa dinh thự.
Cô nàng ngọt ngào trên cầu Ancol - Indonesia
Người dân ở Jakarta, Indonesia tin rằng lý do dẫn đến nhiều vụ tai nạn xảy ra trên cầu Ancol là ma nữ Maryam. Linh hồn này đã ám trên cây cầu. Truyền thuyết kể rằng Maryam từng là một nữ hầu xinh đẹp, Một lần, khi cô cố gắng trốn khỏi người chủ của mình, cô đã đi lạc và bị những kẻ côn đồ làm hại. Sau đó, chúng giết cô. Oan hồn của Maryam loanh quanh trên cầu Ancol và được cho là gây ra tai nạn giao thông.
Maria Labo - Philippines
Người Phillip kể câu chuyện về Maria Labo khá rùng rợn. Maria Labo là vợ của một cảnh sát, cô có hai con và thường chăm sóc cho một ông lão. Mọi chuyện trở nên tồi tệ đi khi ông lão này qua đời, nhưng ông ta lại nguyền rủa cô. Labo chịu lời nguyền, cô bắt đầu thèm ăn thịt người.
Nguồn ảnh: indiantimes.com
Orang Minyak - Malaysia
Orang Minyak được cho là bóng ma của một người đàn ông với thân mình phủ kín chất nhờn màu đen. Có vẻ như nó đứng sau những vụ quấy rối các cô gái trẻ và lấy trộm đồ gia dụng đắt tiền. Vào năm 2012, người ta tin rằng Orang Minyak đã khủng bố một ngôi làng trong nhiều tuần liên tiếp.
Mae Nak Phra Khanong - Thái Lan
Truyền thuyết này được cho là xảy ra dưới triều đại của vua Mongkut (1851-1868). Một người đàn ông tên Tid Mak phục vụ trong quân đội, thế nên anh buộc phải từ biệt người vợ đang mang thai của mình. Khi Tid Mak đi xa nhà, người vợ Nak khó sinh và qua đời. Tuy nhiên, cô rất yêu chồng mình, nên linh hồn của cô và đứa trẻ không bao giờ rời khỏi ngôi nhà của họ.
Thị trấn đặc biệt nơi luật cấm người dân không được qua đời, cũng không được sinh con nhưng lý do vô cùng hợp lý Thị trấn Longyearbyen có lịch sử hấp dẫn, phong cảnh xứ tuyết như cổ tích và thậm chí còn quan trọng với tương lai nhân loại. Longyearbyen là một thị trấn nhỏ bé tọa lạc ở trung tâm vùng Svalbard, Na Uy. Đây là nơi sinh sống của khoảng 2.000 cư dân. Longyearbyen thoạt nhìn thì là một thị trấn yên bình nằm...