Hình như nhiều ông chồng đang nhầm lẫn giữa vợ và ô sin
Nhiều lúc phụ nữ chúng tôi mệt thở không ra hơi, ấy vậy mà các anh gác chân lên sai vặt như cái máy. Nhiều ông chồng hình như đang nhầm lẫn giữa vợ với ô sin.
Từ khi lấy chồng về chúng tôi không còn có thời gian cho bản thân (Ảnh minh họa)
Chào cả nhà!
Em chẳng mấy khi tâm sự chuyện của mình mà chỉ đọc và học hỏi những chia sẻ từ các mẹ thậm chí là của các ông chồng để cố gắng làm gia đình mình hạnh phúc hơn. Nhưng hôm nay em thấy bất bình quá nên viết vài dòng để gửi tới các ông chồng.
Gửi đấng mày râu những người đang làm chồng và sẽ làm chồng. Tôi là phụ nữ đã kết hôn và đã bước qua 10 năm trong hôn nhân gia đình, tôi có một gia đình yên ấm, hai đứa con ngoan và một người chồng có trách nhiệm.
Tôi cũng chẳng có gì chê trách về chồng hay cuộc hôn nhân này vì cuộc sống gia đình luôn không tránh khỏi những mâu thuẫn, những va chạm và cãi vã đó dường như là chuyện cơm bữa của các gia đình. Chính vì vậy mà gia đình tôi cũng không tránh khỏi nhưng nhìn tổng thể là hạnh phúc.
Hôm nay tôi chia sẻ những điều này không phải là kể về chuyện gia đình mình mà tôi chỉ có đôi lời muốn nói thay các chị em phụ nữ, những người đang làm vợ và sẽ làm vợ.
Video đang HOT
Phụ nữ cũng có hàng tá công việc ở cơ quan và nó rất áp lực (Ảnh minh họa)
Mỗi ngày lên cơ quan tôi đều được nghe các chị em than ngắn thở dài về chồng, về gia đình chồng, về tới nhà cũng nghe chị gái, em dâu than, lên diễn đàn phụ nữ cũng ảm đạm không kém đó là: “Các bà vợ hình như đang bị bóc lột sức lao động”.
Xin thưa các anh, chị em phụ nữ chúng tôi cũng 1 ngày làm việc 8 tiếng (thậm chí hơn). Chúng tôi có thu nhập để chăm lo cho gia đình con cái, thậm chí một số người thu nhập còn cao hơn cả lương của chồng, ấy vậy mà cứ về nhà là phải lăn vào bếp, xong rồi con đứa ôm chân bên này, đứa bíu tay bên kia.
Chiến đấu với bếp núc thì quay qua tắm cho con, nhìn thấy chậu quần áo lù lù cũng đâ.m nản. Nhà toàn đồ chơi trẻ con, bừa bộn…ôi thực sự chúng tôi kiệt sức. Còn các anh về tới nhà là gác chân xem ti vi, hỏi vợ ơi cơm đã được chưa, ăn không ngon thì lại chê ỏng, chê eo. Tôi thử hỏi các anh, ngon làm sao được khi mà hai nách hai đứa, ngon làm sao được khi vừa nấu ăn, vừa lau nhà.
Nhiều anh chồng đi về xắn tay vào làm cũng vợ, nhìn họ thấy hạnh phúc làm sao. Họ chia sẻ công việc với vợ một cách tự nguyện và xem là niềm vui của mình. Chị em chúng tôi nhìn mà thèm thuồng và ao ước. Phụ nữ chỉ cần có vậy thôi là đã thấy mình có phúc lắm rồi, nhưng hình như mẫu đàn ông đó sắp bị liệt kê vào danh sách đỏ :” Tuyệt chủng”.
Ngày giỗ, ngày lễ bên nhà chồng, phụ nữ chúng tôi tay xách tay ôm vì chúng tôi mang trên mình trọng trách là con dâu. Các bà cô bên chồng,mẹ chồng ra sức chỉ dạy, mà đúng là chỉ và dạy thôi còn làm thì con dâu làm gần hết. Vắt kiệt sức, sáng mới được cái bánh mì, giờ bao nhiêu mâm cơm đang chờ chắc chị em cũng bị tụt huyết áp mà ngất sớm. Ăn xong các anh ngồi tám chuyện, trà chén nói chuyện chính trị còn chị em phụ nữ còn một đống bát đũa đang chờ.
Nhiều lúc phụ nữ chúng tôi mệt thở không ra hơi, ấy vậy mà các anh gác chân lên sai vặt như cái máy. Nhiều ông chồng hình như đang nhầm lẫn giữa vợ với ô sin.
Con hỏi cái gì các anh cũng bảo chờ mẹ về, tủ lạnh không còn gì ăn cũng chờ vợ về, giấy vệ sinh hết cũng “nhịn” chờ vợ mua, quần áo giặt chưa kịp cũng đổi tại vợ. Các anh là vua quan hay sao mà chị em tôi phải phục vụ từ tóc tới răng, từ đầu tới chân từ A tới Z vậy. Các anh cũng cùng loài với chị em chúng tôi mà, hai tay hai chân đấy thôi, sao cứ để cái tay như người tàn phế vậy.
Mỗi gia đình một hoàn cảnh nhưng nhìn chung những đấng mày râu quen với việc được vợ cung phụng, phục vụ, xem vợ là cái máy đa năng di động.
Sinh con ra cho các anh xong, chúng tôi đau khổ khi nhìn cái bụng đầy mỡ, ngực chảy xệ, mông đầy vết rạn, các anh không thương không thấu hiểu sự hi sinh cho các bà vợ đã đành đằng này có người còn ch.ê v.ợ và đi ngoạ.i tìn.h, bồ bịch vì bồ có thân hình “ngon” hơn vợ, đơn giản vì cô ta chưa sinh con bao giờ. Tôi thấy lương tâm các anh có vấn đề mất rồi.
Có lẽ, tôi kể không xuể nỗi bất công của phụ nữ, của các bà vợ, đôi khi tôi tự hỏi lúc nào mới có cuộc cách mạng thay thế vị trí của các bà vợ cho các ông chồng đây? Tôi tin nếu ngày đấy xảy đến, chúng tôi sẽ không để cho các anh uất ức, bị xem là ô sin như chị em chúng tôi bây giờ đâu.
Tôi mong các đấng mày râu hãy chấn chỉnh lại, hãy yêu thương lấy vợ mà của mình vì vợ chỉ có một mà thôi. Đời người ngắn lắm, những thứ phù du bên ngoài cũng chỉ là tạm bợ mà thôi, còn vợ mới là người có thể hi sinh cả đời cho các anh, sinh con cho các anh, chăm lo gia đình cho các anh vậy nên các anh hãy liệu mà cư xử.
Thân ái!
Theo VNE
Tôi quẳng tiề.n ra để giữ chân anh
Tôi xấu nên muốn dùng tiề.n để giữ chân anh, liệu anh có vì thế mà lấy tôi, ở bên tôi trọn đời?
Tôi đã từng rất hạnh phúc khi anh chính thức ngỏ lời yêu với tôi. Nhưng rồi hạnh phúc ấy vội tan đi khi những lời gièm pha bắt đầu tới tai tôi. Tôi đau khổ vô cùng khi nghe họ nói. Và rồi tôi bắt đầu hoài nghi về hạnh phúc mình đang có dẫu rằng ngay từ đầu tôi đã xác định.
Tôi không quá xấu nhưng lại có vẻ ngoài thô kệch. Dáng của tôi cao, to như đàn ông. Tôi chưa bao giờ dám mặc một chiếc váy vì điều ấy sẽ khiến tôi trông thật lố bịch. Có lẽ cũng vì thế mà trông tôi không được hấp dẫn cho lắm. Học xong đại học, đi làm tôi vẫn chưa có người yêu. Bố mẹ tôi sốt ruột giục tôi yêu đương, tìm hiểu để còn lập gia đình. Nhưng khổ nỗi tình duyên chưa tới chứ tôi đâu có muốn.
Thế rồi tôi gặp anh. Anh là khách hàng của công ty và do tôi phụ trách giao dịch. Qua một vài lần gặp gỡ, chuyện trò, anh chủ động hẹn tôi đi chơi ngoài công việc. Tôi thực sự thấy thú vị vô cùng vì với tôi đây là những cảm giác rất mới mẻ. Đi chơi với anh tôi thấy rất vui. Anh nói tôi tuy không có sự dịu dàng, nữ tính ở bên ngoài nhưng tính lại rất thùy mị, nết na và tâm hồn đáng yêu. Hơn nữa gương mặt tôi cũng khá dễ thương... Những lời anh nói dù không biết có phải là thật hay không nhưng tôi vẫn thấy vui vì từ trước đến nay hầu như tôi không bao giờ được nghe một lời bình luận về nhan sắc của mình. Có lẽ là do mọi người né tránh không nói sự thật.
Tôi hạnh phúc vì được anh yêu nhưng mọi người nói anh chỉ lợi dụng chứ không yêu gì tôi (Ảnh minh họa)
Tôi biết, có thể đó chỉ là sự lịch sự, tài ăn nói của anh nhưng tôi vẫn thích. Và rồi tôi yêu anh lúc nào không hay. Tôi gần như phát điên lên, muốn được gặp anh mọi lúc, mọi nơi. Một tuần anh chỉ hẹn tôi đi chơi có 2 buổi và với tôi như thế là quá ít. Ngày nào tôi cũng nhớ anh. Suốt thời gian quen anh hầu như tôi không tập trung được vào công việc mà chỉ mộng mơ, nhung nhớ. Và rồi cuối cùng anh ngỏ lời yêu tôi.
Ai cũng đặt câu hỏi cho tình yêu của tôi bởi vì thực sự ngoại hình chúng tôi khác biệt nhau nhiều quá. Anh đẹp trai, trông như diễn viên còn tôi lại khá thô kệch. Mặc dù kém anh tới 3 tuổ.i nhưng tôi trông vẫn già hơn anh. Họ bắt đầu sinh nghi anh lợi dụng tôi chứ không yêu đương gì.
Đúng là trong khi yêu anh hay mượn tiề.n tôi. Có lần anh trả, có lần không. Những lần anh trả tôi cũng không lấy vì nghĩ chẳng đáng bao nhiêu để phải sòng phẳng với nhau như vậy. Tôi cứ có cảm giác làm thế sẽ khách sáo và xa lạ. Mà tôi thì lúc nào cũng muốn gần anh.
Gia đình tôi ở thành phố, tôi là em út trong một nhà có tới 3 ông anh trai. Vì thế mà tôi được cưng chiều, yêu thương. Bố mẹ tôi khá giả, làm ăn có của ăn của để nên phận làm con như chúng tôi cũng được nhờ. Hơn nữa, công việc của tôi cũng cho tôi một thu nhập tương đối tốt. Nhìn chung, nếu tôi kém anh về ngoại hình thì lại hơn hẳn anh về điều kiện. Anh chỉ là một chàng trai tỉnh lẻ lên thành phố học và làm việc. Bố mẹ anh ở quê cũng rất nghèo khó nên anh thường hay gửi tiề.n về cho gia đình. Tôi nghĩ hành động đó của anh là có hiếu vô cùng vì thế mà khi anh vay tiề.n để gửi cho mẹ xây nhà tôi hoàn toàn không do dự.
Giờ tôi phải làm gì, anh vẫn tốt, vẫn yêu thương tôi, chẳng lẽ như thế mà tôi lại bỏ anh? Mà chia tay anh, chắc gì tôi đã gặp được ai chịu yêu mình? (Ảnh minh họa)
Thấm thoát tôi và anh cũng đã yêu nhau được gần 1 năm. Tôi giục và anh cũng đưa tôi về nhà ra mắt nhưng bố mẹ anh chê tôi xấu. Còn khi anh về nhà tôi, bố mẹ tôi cũng không chấp nhận với lí do anh... quá đẹp trai. Mẹ tôi nói anh ấy chắc chắn không yêu tôi bởi vì một người như thế không bao giờ chịu yêu một người xấu hơn mình mà không có lợi. Mẹ cũng bảo kinh nghiệm nhìn người của mẹ cho thấy anh ấy không phải người đơn giản. Hơn nữa mẹ bảo lấy người đẹp hơn mình sau này khổ vì lo giữ chồng.
Thực ra ngay từ đầu tôi cũng biết yêu tôi anh ấy được lợi rất nhiều. Anh ấy cũng hay làm phiền tôi chuyện tiề.n bạc nhưng vì yêu nên tôi bỏ qua hết. Nếu như đúng là anh ấy đến bên chỉ vì tiề.n nhưng chỉ cần anh không bỏ tôi thì tôi vẫn chấp nhận. Tôi yêu anh, khao khát được bên anh và không muốn mất anh. Nhưng liệu những lời mẹ tôi nói có thành sự thật hay không? Giờ tôi phải làm gì, anh vẫn tốt, vẫn yêu thương tôi, chẳng lẽ như thế mà tôi lại bỏ anh? Mà chia tay anh, chắc gì tôi đã gặp được ai chịu yêu mình?
Theo VNE
Sợ yêu vì bạn trai quá đòi hỏi Em và anh cãi lộn nhau nhiều lần chỉ vì chuyện quan hệ tìn.h dụ.c trước hôn nhân. Em thấy chán nản! Chị Thanh Bình Thân mến! Mong chị giúp em gỡ bỏ thắc mắc trong lòng em. Em năm nay 21 tuổ.i. Em mới ra trường và đi làm được 2 tháng. Em quen anh ấy cũng được hơn 5 tháng rồi....