Hết tình còn nghĩa, tôi vẫn không buông bỏ chồng vì biết chắc nếu vậy anh sẽ không còn đường nào để quay về
Vợ chồng tôi vốn chung sống hòa thuận đến thế. Nào ngờ chỉ một biến động trong công việc của chồng đột nhiên biến anh thành một con người hoàn toàn khác, thay đổi đến mức không còn đường để về.
Tôi và anh cưới nhau ngày đó, gia đình hai bên đều cũng có tương đối điều kiện. Nhưng anh vốn là người tự lập nên nhất định không dựa dẫm vào bố mẹ. Bởi vậy, anh chăm chỉ làm việc, có chỗ đứng nhất định trong công ty với mức thu nhập cao mà nhiều người mơ ước. Hơn hai năm sau khi kết hôn thì chúng tôi đón đứa con gái đầu lòng. Vừa hạnh phúc vì trở thành mẹ, hạnh phúc hơn khi anh giao cho tôi chìa khóa căn nhà mới mua.
Vậy là anh tiết kiệm từng chút một chỉ để cho tôi có một ngôi nhà khang trang hơn, đầy đủ hơn. Anh lúc nào cũng quan tâm tôi là vậy, cho đến 6 tháng sau. Công ty anh phá sản, đột ngột từ một người có quyền, có tiền anh tay trắng chẳng có gì trong tay. Anh chán nản ngồi ở nhà không chịu đi đâu, làm gì cả. Đột nhiên mất việc, tiền tiết kiệm anh đã dồn để mua nhà, số tiền mới kiếm được thì chi trả sinh hoạt phí và lo cho con nên không có tiết kiệm được nhiều.
Nửa năm sau đó, anh vẫn thất nghiệp. Điều đáng buồn là số tiền tiết kiệm của cả hai vợ chồng đã hết. Con lớn hơn nên tôi cũng đã đi làm, nhưng với mức lương không được cao. Chỉ đến khi công ty có một dự án nước ngoài đầu tư. Nhưng lại không có ai biết tiếng, sếp cứ rối tung hết lên hỏi han từng người một về khả năng nói và dịch tiếng anh. Tôi vốn trước kia có tiếng anh khá, Vì khá lâu không sử dụng nên tôi hơi lăn tăn nhưng vẫn quyết định nhận làm người phiên dịch đàm phán giúp sếp. Sếp vui ra mặt khi có người đứng ra hỗ trợ.
Anh lúc nào cũng quan tâm tôi. (Ảnh minh họa)
Trước ngày đó, tôi chăm chỉ học lại những từ ngữ chuyên ngành nên không có thời gian quan tâm chồng nhiều. Một tháng sau, cuộc họp đầu tư diễn ra suôn sẻ, tôi nhanh chóng được sếp tiến cử len vị trí cao hơn. Với mức thu nhập cao hơn đủ khả năng để lo cho cả vợ chồng và con. Thấy chồng buồn chán vì công việc tôi khuyên răn mãi anh mới chịu đi làm.
Thường thì tôi biết làm bên lĩnh vực kinh doanh sẽ khiến chồng phải đi lại nhiều. Chưa kể không có thời gian cho tôi và con. Nhưng nhìn chồng chán nản như vậy, khi anh có một công việc tôi cũng mừng lắm.
Chỉ hai tháng sau khi nhận làm kinh doanh cho một công ty bất động sản. Chồng tôi bắt đầu có những thay đổi lạ thường. Anh thường xuyên đi sớm, về muộn, mùi rượu chè lại còn suốt ngày cắm đầu vào điện thoại xem sàn giao dịch trong ngày. Có hôm thấy chồng cười hớn hở, có hôm lại hằm hằm sát khí vì thua lỗ. Anh chơi cổ phiếu điên cuồng đến độ bán dần, gán dần những đồ có giá trị trong nhà. Biết chuyện tôi bắt anh nghỉ việc cho bằng được. Anh đồng ý hết tháng sẽ nghỉ việc, nên tôi cũng bớt phần lo lắng.
Cứ nghĩ mọi chuyện đã êm xuôi như vậy thì cũng đã được nào ngờ một hôm tôi tạt qua khu anh làm. Tôi chỉ vô tình đi công việc nên qua đó chứ không định vào công ty hay tìm gặp chồng vì dù sao sắp đến ngày anh nghỉ. Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên hơn là anh bước xuống một chiếc ô tô cùng với người phụ nữ . Đó là giám đốc của anh, anh ôm eo bà ấy đi vào công ty khiến tôi đứng hình tại đó.
Video đang HOT
Nếu người phụ nữ đó xinh đẹp, trẻ trung thì có lẽ tôi đã đỡ đau đớn hơn. Không ngờ người anh cặp kè lại già đến vậy. Tôi run rẩy gọi điện cho chồng nhưng không thấy anh nghe máy. Cho đến khi tôi bình tĩnh lại được, tôi quyết định sẽ để chuyện này về nhà làm cho ra nhẽ. Tôi không muốn cuộc sống hôn nhân của vợ chồng tôi rơi vào bế tắc.
Vậy mà, hôm đó anh về muộn. Về đến nhà thấy tôi ngồi ở ghế sofa nên anh hỏi.
- Sao còn không ngủ đi?
- Em có chuyện cần nói với anh.
- Chuyện gì? Để mai hãy nói.
- Anh cứ ngồi xuống đi. Anh im lặng làm theo lời tôi. Tôi đau khổ vô cùng khi phải chính miệng hỏi có phải anh ngoại tình hay không. Đáp lại anh bình thản trả lời:
- Em nên biết, sếp anh cho anh được nhiều đến như thế nào. Anh không hối hận về những điều đã làm. Anh thích một cuộc sống như vậy, cuộc sống không phải lo nghĩ, đong đếm từng đồng tiền một.
Hết tình còn nghĩa, tôi vẫn thương anh nhiều và không thể bỏ anh vì tôi thừa hiểu nếu tôi làm điều đó chẳng khác nào đẩy anh vào vực thẳm. (Ảnh minh họa)
Anh bỏ lên phòng làm việc đóng sầm cửa lại. Tôi ngồi thu mình khóc bất lực trước những điều anh nói. Tôi không biết mình nên làm gì. Nhưng chắc chắn có một điều tôi chắc chắn rằng tôi sẽ không bỏ rơi chồng.
Hết tình còn nghĩa, tôi vẫn thương anh và không thể bỏ anh vì tôi thừa hiểu nếu làm điều đó chẳng khác nào đẩy anh vào vực thẳm. Tôi sẽ cố gắng kéo anh lại từ vũng bùn ấy, để con tôi có cha, gia đình tôi lại hạnh phúc như trước, đó là suy nghĩ của tôi sau một đêm khóc cạn nước mắt và không ngủ khi nhìn thấy sự thật chồng thay đổi.
Theo Một Thế Giới
Cuộc đời này ngắn lắm, lúc chồng nằm xuống, là vợ hay bồ sẽ khóc thương đây?
Chị quệt nước mắt, kí vào đơn, tự nhủ lòng, hết tình còn nghĩa, con chị không thể mất cha được. Những ngày sau đó, chị đổ tiền đổ tâm chăm sóc chạy chữa cho anh, mỗi ngày thấy anh tiến triển chị lại nhẹ lòng thêm một chút.
Anh và chị lấy nhau được 10 năm, cuộc sống hạnh phúc có lẽ đã che mất đi những tháng ngày vất vả cả hai người chung lối vượt qua, che đi tình nghĩa trăm năm, để đến một ngày anh bỏ chị lại cùng hai đứa con thơ để đi theo tiếng gọi trái tim mình.
Anh còn nhớ không, ngày anh lấy chị, làng trên xóm dưới ai cũng bàn ra tán vào. Người ta bảo, chị vừa hiền vừa xinh, gia đình lại có điều kiện, cớ sao cứ đâm đầu lấy anh làm gì cho khổ. Anh nghèo, n hà anh rất nghèo, bố mất sớm, 3 đứa em nheo nhóc và một bà mẹ suốt ngày đau ốm. Lấy anh như lấy một niêu cơm không hạt, một gia đình đói ăn và chỉ khiến bản thân mình khổ cực. Chị bỏ qua tất cả, thương lấy anh, yêu lấy anh, và quyết tâm lấy anh làm chồng.
Vậy rồi 10 năm sau, anh chứng minh cho cả gia đình chị thấy, anh nghèo nhưng anh có chí, anh làm được ra tiền và giờ có thể đường hoàng mà lo cho các em. Mẹ anh mất rồi, gia đình anh giờ chỉ còn vợ, các con và 3 đứa em thôi.
Anh còn nhớ không, ngày anh lấy chị, làng trên xóm dưới ai cũng bàn ra tán vào. (Ảnh minh họa)
Một ngày, chị phát hiện ra rằng anh đã có nhân tình bên ngoài. Anh ban đầu chối bay, nhưng nhờ linh cảm của người vợ và những chứng cứ quá rõ ràng, chị đau khổ buông tay để anh ra đi. Một người bên ta 10 năm, đầu ấp tay gối mỗi ngày, khiến ta hy sinh tất cả vì họ mà giờ vẫn đang tâm phản bội ta, vậy thì níu giữ làm gì cơ chứ. Biết vậy rồi, chị lẳng lặng dâng tặng tình yêu của mình cho người đàn bà khác, mặc sự can ngăn của gia đình hai bên, chị đơn phương ly hôn, chờ ngày tòa phán quyết.
Trong thời gian này, vì không được chị chăm sóc và ăn uống linh tinh, kèm thêm việc suy nghĩ, uống rượu triền miên, căn bệnh dạ dày của anh lại tái phát. Người ta phát hiện anh ngất lịm ở bàn làm việc trong công ty, lúc vào cấp cứu, bác sỹ kết luận anh bị xuất huyết dạ dày. Ngoài ra, bước đầu phát hiện anh có một khối u lạ ở khu ổ bụng, cần thân nhân có mặt kí đơn để tiến hành xét nghiệm.
Lúc nhận được điện thoại từ bệnh viện, chị cảm thấy chân tay mình bỗng nhiên mềm nhũn và không thể bước đi được nữa. Người đàn ông ấy, người đang phản bội và bỏ rơi mẹ con chị đang trong lúc nguy kịch. Chị chạy ngay vào viện, nhìn anh nằm yên như một con thỏ mềm nhũn, chị không đành lòng mà bật khóc. Thân nhân ư? Chị đâu có còn. Đơn đã kí rồi kia mà, làm sao chị đủ bình tâm để chịu trách nhiệm gì với sinh mạng anh bây giờ đây? Rồi em của anh gọi điện cho chị, cầu xin chị và các cháu trở về, anh đang nguy cấp lắm rồi, chị hãy bỏ qua tất cả và thương lấy anh.
Một ngày, chị phát hiện ra rằng anh đã có nhân tình bên ngoài. (Ảnh minh họa)
Chị quệt nước mắt, kí vào đơn, tự nhủ lòng, hết tình còn nghĩa, con chị không thể mất cha được. Những ngày sau đó, chị đổ tiền đổ tâm chăm sóc chạy chữa cho anh, mỗi ngày thấy anh tiến triển chị lại nhẹ lòng thêm một chút. Những người nhà bệnh nhân khác nói với anh, anh thật tốt phước, có người vợ tảo tần như chị. Họ nhìn hai đứa con như thiên thần của anh, nhìn cách chị chăm sóc anh, ai cũng trầm trồ ngưỡng mộ. Anh nghe xong, chỉ im lặng nhìn chị mà không nói gì.
Một hôm, một cô gái trẻ rón rén vào thăm chồng chị. Hôm ấy chị vừa đi mua cháo cho anh về, thấy cạnh giường chồng mình một người đang gục đầu khóc, chị đoán ngay là người ấy, bèn đi vào đặt cháo ở đầu giường rồi im lặng đi ra ngoài. Anh thấy chị vào, mặt sững sờ rồi nhìn theo bóng chị đi ra ngoài. Một lúc sau thì người ấy đi về, chị vào bảo với anh:
- Nếu đã có người chăm anh rồi thì em xin phép đi về đây, con mấy hôm nay còn đang gửi mẹ em chăm hộ.
Anh nhìn chị, rồi khẽ bảo:
- Anh xin lỗi em, là anh sai rồi. Giờ cô ấy đến nói lời xin lỗi với anh, bảo rằng không thể ở bên chăm sóc anh được. Giờ anh chỉ còn em và các con, là anh không tốt, hãy cho anh cơ hội để làm lại.
Chị không nói gì, ôm mặt chạy ra ngoài khóc nức nở. Giờ thì chị chẳng biết phải làm sao nữa, anh muốn như thế nào đây? Hay là hết bệnh rồi anh lại chứng nào tật ấy? Chị không thể mãi mù quáng mà hy sinh vì anh đúng không?
Nhưng rồi cuộc đời không cho chị nhiều thời gian để suy nghĩ nữa, anh bị ung thư thận, sau khi có kết quả xét nghiệm và bác sỹ kết luận chắc chắn, anh mất đi chóng vánh sau 2 tháng sau đó. Từ đầu đến cuối, vẫn chỉ có chị là ở bên chăm sóc cho anh, cô bồ từ hôm chị gặp đến sau này không trở lại thêm một lần nào nữa.
Vậy đấy, cuộc đời này ngắn lắm, lúc chồng nằm xuống, là vợ hay bồ sẽ khóc thương đây? Là ai sẽ bỏ lại tất cả để chăm lo cho bạn? Là ai lúc bạn chỉ có hai bàn tay trắng vẫn ở bên an ủi và động viên hết tâm hết dạ. Nếu bạn đang được sống, bạn đang có một gia đình ấm áp và hạnh phúc, hãy giữ chặt lấy nó, bởi không ai biết trước được tương lai đâu.
Theo Một Thế Giới
Bạn cùng phòng thản nhiên dẫn bạn trai về 'yêu' suốt đêm Mặc dù có em ngủ trong phòng nhưng bạn ấy vẫn dẫn người yêu về để qua đêm. Hai người ấy thản nhiên "hành sự" khiến em mất ngủ cả đêm. Em là sinh viên tỉnh lẻ học đại học ở Hà Nội. Vì điều kiện kinh tế eo hẹp nên em thuê trọ với một bạn cùng quê để chia sẻ gánh...