Hết ngày làm việc cuối của năm, tối muộn về nhà nghe chồng nói mà tôi bật khóc ngon lành
Mẹ chồng tôi khó tính, bố chồng lại gia trưởng, ông còn là con cả, Tết nhất rất nhiều việc nên con dâu trưởng như tôi không thể vắng mặt.
Trước đó cả tuần tôi đã sắm sửa dần mỗi hôm một ít để về quê ăn Tết rồi. Đây là cái Tết thứ 3 kể từ khi vợ chồng tôi cưới nhau. Vì hai đứa còn trẻ lại muốn phấn đấu công việc thêm nên chúng tôi vẫn kế hoạch chưa sinh con.
Hai cái Tết trước chúng tôi đều ăn Tết nhà chồng. Mẹ chồng tôi khó tính, bố chồng lại gia trưởng, ông còn là con cả, Tết nhất rất nhiều việc nên con dâu trưởng như tôi không thể vắng mặt.
Trước khi về làm dâu nhà chồng, tôi đã chuẩn bị tâm lý cho điều đó nên xác định Tết nào cũng phải về quê chồng. Những dịp nghỉ lễ trong năm, tôi sẽ về quê ngoại thăm bố mẹ bù lại.
Tuy đã sắp xếp như vậy nhưng mỗi dịp Tết đến tôi vẫn không tránh được cảm giác tủi thân trong lòng. Hai cái Tết trước không thấy chồng nói năng gì, tôi vẫn có phần ấm ức nghĩ rằng đàn ông dù tốt đến đâu thì vẫn đặt gia đình họ lên trên, bắt vợ phải hy sinh, chịu đựng. Khi phải chọn lựa thì họ luôn chọn gia đình mình mà thôi.
Video đang HOT
Trước khi về làm dâu nhà chồng, tôi đã chuẩn bị tâm lý cho điều đó nên xác định Tết nào cũng phải về quê chồng… (Ảnh minh họa)
Cuối năm nay công ty tôi nhiều việc quá, ngày làm việc cuối cùng mà cũng không được về sớm, cả phòng tăng ca tới tận 8 giờ tối mới xong. Nhận được lời chúc Tết sớm từ sếp xong, ai cũng vội vã hối hả trở về nhà, để lên kế hoạch về quê ăn Tết. Còn tôi thì sáng hôm sau vợ chồng sẽ lên đường về quê nội sớm để còn dọn dẹp, chuẩn bị bao thứ cho cái Tết.
Mở cửa vào nhà tôi đã thấy chồng đã đóng gói xong xuôi hành lý đồ đạc không sót thứ gì. Lúc ấy tôi mới biết chồng xin về sớm để sửa soạn vì anh biết vợ về muộn, anh làm vậy cho tôi đỡ mệt.
“Anh nấu cơm rồi, em tắm rửa xong ra ăn cơm luôn kẻo nguội. Đồ đạc anh đã đóng gói xong hết, sáng mai mình ra bến xe gửi đồ về cho ông bà nội. Rồi mình đi mua sắm thêm một số thứ, đến chiều bắt xe về quê ngoại ăn Tết em nhé”, chồng cười nói.
Không tin vào tai mình, tôi lắp bắp hỏi lại anh sao lại về quê ngoại ăn Tết. “Bố vừa qua đời, chị gái em chẳng biết có về được với mẹ hay không. Mà kể cả vợ chồng chị ấy có về được thì mình cũng vẫn nên về với bà cho bà được an ủi phần nào em ạ”.
Qua cái Tết này tôi biết mình đã không lấy nhầm người chị em ạ. (Ảnh minh họa)
Nghe chồng nói xong, tôi bật khóc ngon lành khiến anh lại phải quay ra dỗ vợ. Bố tôi mất hồi giữa năm, nhà chỉ có hai chị em gái đều đã đi lấy chồng. Tuần trước tôi hỏi chị gái thì chị bảo chưa biết có về được hay không. Lúc ấy tôi nghĩ mà buồn, chỉ mong chị về được với mẹ, còn tôi có lẽ là lực bất tòng tâm… Tôi nghĩ bố mẹ chồng khó như thế nên cũng chẳng dám mở lời bàn với chồng về ngoại ăn Tết nữa. Nói ra lại chỉ cãi vã, tranh luận vô ích, gây mất tình cảm, hòa khí gia đình mà thôi.
Không ngờ chồng tôi lại là người chủ động muốn về quê ngoại ăn Tết. Tôi biết quyết định này của anh sẽ vấp phải sự phản đối quyết liệt từ bố mẹ chồng song anh chấp nhận hứng chịu vì thương vợ và mẹ vợ.
Sáng hôm sau chúng tôi đi gửi số đồ đã mua về cho bố mẹ chồng, rồi hai vợ chồng đi mua thêm ít đồ sau đó về quê ngoại. Chúng tôi không báo trước với mẹ, nhìn thấy các con về đến nơi bà bất ngờ lắm, phải vội quay đi lén lau nước mắt. Qua cái Tết này tôi biết mình đã không lấy nhầm người chị em ạ.
Bố mới mất, có người phụ nữ lạ liên tục đến thắp hương rồi ngồi cả tiếng ở mộ, tôi tò mò đến gần thì khóc ngất
Mỗi lần tôi ra chào hỏi thì cô ấy vội vã về và chỉ bảo là bạn cũ của bố. Tôi cũng không thắc mắc lắm cho đến hôm cô ấy cứ khóc nấc lên.
Từ nhỏ tôi chỉ có mình bố là người thân duy nhất, tôi có mẹ nhưng năm tôi lên 3 tuổi vì lý do nào đó mẹ đã bỏ tôi đi biệt tích chưa một lần tìm về. Mỗi lần hỏi về mẹ, bố đều thở dài nói mẹ đã có gia đình mới rồi, tôi đừng hi vọng gì nữa. Cho đến tận bây giờ tôi vẫn không biết câu nói đó của bố là an ủi hay cắt đứt mọi hi vọng của tôi về mẹ. Tôi chỉ biết bố rất thương tôi, yêu tôi hơn tất cả những gì quý giá nhất của ông.
Ở vậy nuôi con đến năm tôi học lớp 10 thì bố lấy vợ mới, dì Năm cũng giống bố đã đổ vỡ một lần đò, tiếc là dì không có con được nên dì thương tôi như con vậy. Từ ngày có dì về tôi mới cảm nhận được hơi ấm gia đình đầy đủ là thế nào. Dì quan tâm, yêu chiều tôi từng tý một. Tôi vẫn nhớ năm lớp 12 tôi không may bị ngã xe, dì hốt hoảng vào viện khóc lóc ầm ĩ xin các bác sĩ cứu tôi, nhưng dì chưa biết tôi chỉ bị thương phần mềm. Nói chung, với tôi dì Năm tốt hơn cả mẹ ruột ấy.
Ba người trong gia đình tôi cứ thế sống hạnh phúc, yêu thương nhau. Cho đến khi tôi đi học Đại học, kết hôn có gia đình riêng, dì vẫn quan tâm, coi tôi như một đứa trẻ. Người ngoài nhìn vào sẽ chẳng ai biết dì là mẹ kế của tôi. Tôi càng lớn lên thì bố lại càng già đi, rồi một ngày mẹ con tôi choáng váng trước tin bố bị ung thư, thời gian sống không được bao lâu nữa. Tôi khóc và sợ mất bố đến mức tâm sự với chồng, tôi muốn về nhà ngoại ở tiện chăm sóc, gần bố hơn. Vậy mà mọi cố gắng của mẹ con tôi cũng không giữ được bố.
Sau gần một năm điều trị thì bố mất, gia đình tôi đau đớn tột độ dù đã chuẩn bị tâm lý trước. Lo hậu sự cho bố xong thay vì về nhà chồng tôi xin anh ở lại với dì Năm 1 tháng cho nhà đỡ trống trải, dì đỡ buồn. Bố đi rồi, tôi cũng về nhà chồng dì sẽ cô quạnh, buồn chán nhường nào. Số dì cũng vất vả, chẳng hạnh phúc bên ai được lâu dài.
Từ hôm bố mất, chiều tối nào tôi cũng ra mộ bố thắp hương cho đỡ nhớ. Vậy mà mấy hôm nay cứ có người phụ nữ lạ mặc áo chống nắng, đeo khẩu trang kín mít ngồi trước mộ bố tôi cả tiếng. Mỗi lần tôi ra chào hỏi thì cô ấy vội vã về và chỉ bảo là bạn cũ của bố thôi. Tôi cũng không thắc mắc cho lắm cho đến hôm cô ấy cứ khóc nấc lên, nói gì đó về tôi, tôi tò mò mới bạo dạn ra khéo khẩu trang của cô xuống.
Thời gian đã đủ lâu nhưng tôi vẫn nhận ra được gương mặt kia. Bà không ai khác là mẹ đẻ tôi. Bố mất mẹ về thắp hương cho chồng một cách lén lút, bỏ chạy khi thấy tôi như vậy ư? Bao năm mẹ vẫn vậy, vẫn chọn cách bỏ rơi tôi, mặc kệ tôi chờ mong bà trở về. Tôi gọi mẹ, bà vẫn cúi mặt xuống nói tôi nhận nhầm rồi, rồi vội quay lưng đi. Không thể kìm chế được cảm xúc tôi hét lên: "Mẹ tồi lắm. Con mẹ, mẹ còn bỏ thì mẹ về tìm bố làm gì? Mẹ không xứng!".
Bà quay lại gật đầu xin lỗi tôi, bà nói tôi có thể trách bà cả đời cũng được. Ngày trước vì chê bố tôi nghèo, không chịu được khổ bà đã theo người ta bỏ đi làm giàu nhưng xa chồng con thì hối hận lắm. Bao năm nay mẹ đã trở về nhưng không dám nhận con, vì mẹ không muốn làm tôi buồn, xáo trộn cuộc sống của tôi. Mẹ bảo coi như bà đã chết, đừng bận tâm làm gì, hãy đối xử thật tốt với dì Năm - đó mới là mẹ tôi. Nhìn mẹ bước đi lòng tôi nặng vô cùng, tôi vừa giận vừa thương người phụ nữ đó. Bà đã chối bỏ quyền làm mẹ, chối bỏ tôi, vậy sao tôi cứ mong chờ, lưu luyến chứ?
(Xin giấu tên)
Chuyên gia tâm lý bật mí bí kíp 'một phát ăn luôn' trong xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với mẹ chồng Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu luôn là đề tài tốn nhiều giấy mực, chủ yếu là mang màu sắc khó hòa hợp. Hãy tham khảo bí kíp dưới đây của chuyên gia tâm lý để có được quan hệ tốt với mẹ chồng. Làm thế nào để 'kết bạn' với mẹ chồng trong khi vẫn bảo vệ ranh giới cá nhân?...