Hệ thống bảo vệ máy bay Nga khỏi tên lửa tầm nhiệt
Hệ thống phòng vệ L370 Vitebsk được Nga lắp cho trực thăng vũ trang và cường kích Su-25, tăng khả năng sống sót trước nhiều loại tên lửa phòng không.
Tên lửa phòng không vác vai (MANPADS) được coi là một trong những mối đe dọa lớn nhất với trực thăng vũ trang và cường kích yểm trợ hỏa lực tầm gần, những loại phi cơ thường phải hoạt động ở độ cao nhỏ trong vùng chiến sự ác liệt nhất. Các tên lửa này thường sử dụng đầu dò hồng ngoại để bám theo nguồn nhiệt từ động cơ máy bay, không phát ra tín hiệu bám bắt và hoàn toàn vô hình với các hệ thống cảnh báo chiếu xạ trên phi cơ quân sự.
Điều này thúc đẩy các cường quốc phương Tây phát triển những hệ thống cảnh báo tên lửa tiếp cận (MWS), chuyên phát hiện nguồn nhiệt từ động cơ tên lửa, cùng với đó là thiết bị chiếu tia hồng ngoại định hướng (DIRCM) và cụm phóng mồi bẫy tự động. Tuy nhiên, công nghệ này hiếm khi xuất hiện trên máy bay Nga, cho đến khi nước này bắt đầu chiến dịch can thiệp quân sự tại Syria năm 2015.
Thử nghiệm bắn đạn thật của President-S, phiên bản xuất khẩu của Vitebsk. Video: RENTV.
Sự thiếu vắng biện pháp đối phó MANPADS trên máy bay Nga thể hiện rõ nhất trong chuyến thăm căn cứ không quân Hmeymim ở Syria của Tổng thống Vladimir Putin năm 2017.
Chuyên cơ Tu-214PU của ông chủ Điện Kremlin khi đó được hai tiêm kích đa năng Su-30SM hộ tống với vai trò bẫy nhiệt thu hút đầu dò tên lửa vác vai trong quá trình tiếp cận sân bay và hạ cánh. Các chiến đấu cơ Nga cũng sẵn sàng thả mồi bẫy và dùng chính thân mình đỡ đạn cho máy bay chở Tổng thống.
“Đây là phương án tình thế nhằm giải quyết sự thiếu hụt hệ thống DIRCM trên chuyên cơ, nhất là khi chiến trường Syria đã chứng kiến sự hiện diện của ít nhất ba loại MANPADS gồm 9K32 Strela-2 và 9K310 Igla-1 do Liên Xô sản xuất, cùng FN-6 Trung Quốc”, chuyên gia hàng không David Cenciotti nhận xét.
Trực thăng và cường kích Mỹ hiện được bảo vệ bởi hệ thống MWS hoạt động ở phổ tử ngoại, mồi bẫy nhiệt và DIRCM. Quân đội Nga cũng áp dụng cách tiếp cận tương tự sau những kinh nghiệm thu được trên chiến trường. Ngày càng nhiều trực thăng vũ trang và cường kích Su-25SM3 được trang bị tổ hợp L370 Vitebsk. Tổ hợp này được Viện nghiên cứu Samara phát triển từ đầu thập niên 2010, xuất hiện lần đầu với biến thể xuất khẩu President-S vào năm 2015.
Hệ thống Vitebsk hoàn chỉnh có thể bảo vệ máy bay Nga khỏi tên lửa tầm nhiệt và dẫn đường bằng radar từ khoảng cách rất xa. Nó có thiết kế module với các bộ phận gắn cả trong thân và các giá treo vũ khí bên ngoài của máy bay, cho phép sử dụng tùy theo yêu cầu nhiệm vụ và đặc điểm chiến trường.
Thành phần trung tâm của Vitebsk là thiết bị điều khiển L370-1, có nhiệm vụ xử lý dữ liệu thu được từ hệ thống cảm biến để tự động kích hoạt thiết bị gây nhiễu và hệ thống phòng vệ khi phát hiện tên lửa lao đến. Nó cũng đồng thời phát cảnh báo đến phi công và cung cấp thông tin về mối đe dọa, cho phép tổ lái lên phương án đối phó và đánh trả.
Các thành phần hệ thống Vitebsk (khoanh đỏ) trên trực thăng Ka-52 Nga. Ảnh: Russian Planes.
Tai mắt của Vitebsk là cụm cảnh báo chiếu xạ radar kỹ thuật số L150 “Pastel” gắn ở mũi, đầu cánh và đuôi máy bay. Nó hoạt động trong dải tần 1,2-18 GHz, có thể quan sát 360 độ theo chiều ngang và 60 độ theo phương thẳng đứng. Cùng với đó là cảm biến tử ngoại L370-2 và cảm biến laser L140 “Otklik”, cho phép phát hiện tín hiệu nhiệt từ tên lửa và chùm laser dẫn đường của đối phương.
Để vô hiệu hóa tên lửa, Vitebsk sử dụng đài gây nhiễu chủ động L370-3S để làm tên lửa dẫn đường bằng radar mất mục tiêu và bay xa khỏi phi cơ, nhưng hệ thống này chưa được trang bị trên các máy bay tiền tuyến.
Vũ khí chính của Vitebsk là đài chế áp hồng ngoại định hướng L370-5. Nó có hình cầu và gắn bên ngoài thân máy bay, gần giống hệ thống bám bắt hồng ngoại và đo xa laser (OLS) trên tiêm kích chiến thuật của Nga. Thiết bị này có khả năng “chọc mù” tên lửa hồng ngoại ở khoảng cách 500-5.000 m, kèm với đó là cụm phóng mồi bẫy nhiệt và radar UV-26 với 32 quả đạn. Mỗi phi cơ có thể trang bị 2-4 cụm UV-26 tùy nhiệm vụ.
Nga cũng đang thử nghiệm mồi bẫy radar chủ động kéo sau cho các máy bay cánh bằng hạng nặng như chuyên cơ tổng thống và vận tải cơ. Nó là bộ phát tín hiệu vô tuyến gắn trên dây cáp dài 150 m, có nhiệm vụ thu hút tên lửa dẫn đường bằng radar rời xa phi cơ cần bảo vệ.
Các trực thăng vũ trang Mi-24, Mi-28 và Ka-52, trực thăng vận tải đa dụng Mi-8 và cảnh báo sớm Ka-31 đang dần được trang bị Vitebsk để tăng khả năng sống sót trên chiến trường.
Vitebsk là thành phần quan trọng trong gói nâng cấp SM3 cho cường kích Su-25 của không quân Nga. Việc lắp đặt được đẩy nhanh với các chiến đấu cơ Su-25SM đời cũ hơn sau vụ phiến quân Syria bắn hạ một chiếc Su-25SM hồi đầu năm 2018.
Cường kích Su-25SM3 Nga trang bị hệ thống Vitebsk. Ảnh: Russian Planes.
Phiên bản Vitebsk cho Su-25 gồm một đài L-150, ba cảm biến L370-2 gắn gần động cơ và dưới mũi, các cụm phóng mồi bẫy UV-26 và hai đài chế áp L370-3S gắn dưới giá treo vũ khí ngoài cùng, vốn là vị trí lắp tên lửa đối không tầm ngắn R-60M. Quân đội Nga cho biết máy tính điều khiển Vitebsk cũng có thể lấy dữ liệu chiếu xạ để cung cấp tham số mục tiêu cho tên lửa diệt radar Kh-58USh.
Vitebsk liên tục được cải tiến và nâng cấp dựa trên kinh nghiệm thực chiến từ Syria, đồng thời nhiều phiên bản đang được phát triển cho vận tải cơ Il-76, chuyên cơ Il-96-300 và Tu-204 trong đội bay phục vụ Tổng thống Nga và thậm chí là cả máy bay chở khách dân sự.
Ngoài quân đội Nga, hệ thống này cũng xuất hiện trên trực thăng Ka-52 và Mi-17 Ai Cập, Mi-17, Mi-26 và Mi-28 Algeria, cũng như phi đội Mi-8 Belarus.
Bộ Quốc phòng Nga cho biết Vitebsk đã chứng tỏ hiệu quả trong thử nghiệm bắn đạn thật khi “20 quả đạn Igla không thể đánh trúng mục tiêu Mi-8 đang hoạt động”. Nó cũng từng thể hiện hiệu quả vào tháng 10/2016, khi một trực thăng Mi-8 vô hiệu hóa thành công tên lửa vác vai do phiến quân Syria phóng lên.
Tiêm kích tàng hình Su-57 cũng được trang bị hệ thống DIRCM dựa trên kinh nghiệm phát triển Vitebsk. Nó nằm trong hệ thống quang – điện tử 101KS Atoll, gồm hai đài chế áp hồng ngoại lắp ở lưng và bụng chiến đấu cơ Su-57, cho phép nó đối phó tên lửa hồng ngoại phóng từ nhiều hướng.
Điểm mặt vũ khí Nga ở Syria khiến thế giới kinh ngạc
Syria được cho là chiến trường hoàn hảo để Nga thử nghiệm các loại siêu vũ khí gây kinh ngạc thế giới.
Hệ thống tên lửa chiến thuật tác chiến "Iskander-M".
Sức công phá mạnh, độ chính xác cao, tầm bắn xa vượt trội - đó là nhận xét tóm tắt về hệ thống tên lửa chiến thuật tác chiến "Iskander-M" mà nhóm quân Nga ở Syria đang sử dụng thành công.
Mới đây, hệ thống tên lửa oai hùng này đã tham gia cuộc diễu binh Chiến thắng trong căn cứ không quân Hmeimim cùng với xe bọc thép "Tigr-M", "Typhoon", phương tiện vận tải bọc thép BTR-82A và tên lửa-pháo phòng không "Pantsir".
Bài viết của Sputnik sẽ cho biết vì lý do gì "Iskander" được đưa đến Syria và còn những vũ khí nào nữa đã thử lửa trên địa bàn này.
Sự hiện diện của hệ thống tên lửa tác chiến-chiến thuật (OTMS) của Nga trên đất Syria được Bộ trưởng Quốc phòng Sergei Shoigu công bố lần đầu tiên vào tháng 12/2017. Ông giải thích rằng các hệ thống này được sử dụng cho những đòn tấn công có độ chính xác cao vào các mục tiêu quan trọng của bọn chiến binh, cùng với tên lửa hành trình "Kalibr", Kh-55 và một số vũ khí khác. Một năm sau, Phó Thủ tướng Nga Yuri Borisov lưu ý rằng "Iskander" đã khẳng định hiệu suất cao trong điều kiện thực chiến, và tất cả các thiếu sót phát hiện đã được loại bỏ.
Tuy nhiên theo cách không chính thức thì thông tin về các hệ thống OTMS này ở Syria đã thấp thoáng xuất hiện ngay từ năm 2016, khi có hình chớp sáng từ cuộc phóng tên lửa tại căn cứ không quân Khmeimim trong đoạn phim phóng sự của kênh truyền hình Nga. Khi đó Bộ Quốc phòng không tiết lộ bất kỳ chi tiết nào về việc sử dụng "Iskander" trong thực chiến ở Trung Đông. Nhưng vào tháng 6/2016 truyền thông Syria đã viết rằng OTMS đã hoạt động trên cửa khẩu biên giới Bab al-Hawa từ Thổ Nhĩ Kỳ đến tỉnh Idlib. Cú đánh sấm sét đã tiêu diệt hàng chục chiến binh và một số thiết bị.
Theo ý kiến của các chuyên gia, việc sử dụng "Iskander" ở Syria là vô cùng hạn chế. Phần lớn các mục tiêu do máy bay của lực lượng Không quân-Vũ trụ phá huỷ, như thời gian qua cho thấy, thậm chí có khả năng xoay chuyển cục diện xung đột vũ trang. OTMS chỉ dùng triệt hạ các đối tượng cơ sở hạ tầng quan trọng nhất của bọn khủng bố, trụ sở chỉ huy và các đầu sỏ chiến binh. Bây giờ, khi "Nhà nước Hồi giáo" tự xưng (IS) ở Syria trên thực tế đã bị đánh bại, còn trong tỉnh nổi loạn Idlib đang có hiệu lực của thỏa thuận ngừng bắn, thì nói chung những vũ khí lợi hại này ít phải dùng đến.
Dù sao chăng nữa, "Iskander" tại căn cứ không quân Hmeimim vẫn giữ vị thế át chủ bài quan trọng đối với nhóm quân Nga. Những hệ thống tên lửa chiến thuật-chiến dịch OTMS này đủ sức tiêu diệt các mục tiêu mặt đất ở khoảng cách lên tới 500 km. Tên lửa bay với tốc độ cao dọc theo quỹ đạo không thể đoán trước, đặc tính đó giúp "Iskander" thành mục tiêu phức tạp khó xác định đối với hệ thống phòng không và các phương tiện chống tên lửa. "Iskander" cho những cầu thủ khác trong khu vực mà trước hết là Mỹ thấy rằng Nga sẽ trụ vững ở Syria trong thời gian dài.
"Các nước NATO hiện không có và trong tương lai gần vẫn sẽ không có những phương tiện đủ sức chống "Iskander". Đây là ưu thế vượt trội quan trọng của Nga. Ngay cả hệ thống phòng không "Patriot" của Mỹ cũng không đủ hiệu quả đối với tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình cũng như các mục tiêu cỡ nhỏ phức tạp khác. Họ bắn hạ tối đa chỉ một trong số ba tên lửa", Trung tướng Alexandr Luzan cựu phó chỉ huy Lực lượng phòng không của lục quân Liên Xô, chuyên trách về vũ khí giải thích với Sputnik.
"Iskander là luận cứ đầy trọng lượng cả trong cuộc đối thoại với những thành viên khác tham gia xung đột Syria. Mới đây Bộ trưởng Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ Hulusi Akar tuyên bố rằng Ankara đang chuẩn bị chiến dịch quân sự ở tỉnh Idlib của Syria. Như vậy, lệnh ngừng bắn có thể cáo chung. Matxcơva và Damascus thì không muốn Thổ Nhĩ Kỳ và các nhóm vũ trang do nước này kiểm soát đi quá xa ở Idlib. Và OTMS của Nga sẽ là yếu tố kiềm chế răn đe cần tính đến ở đây.
Thao trường hoàn hảo để thử nghiệm
Tên lửa hành trình Kalibr.
Còn thêm một yếu tố khác là khả năng thử nghiệm các hệ thống mới trong điều kiện thực chiến. Trong 5 năm qua, Nga đã thử nghiệm ở Syria nhiều mẫu công nghệ quốc phòng triển vọng. Như thông báo của Đại tướng Sergei Shoigu hồi tháng 12 năm ngoái, hơn 350 loại thiết bị quân sự và vũ khí đã được thử lửa trong các trận đánh.
Lần xuất kích vang dội nhất là của tên lửa hành trình trên biển "Kalibr". Ngày 7/10/2015, bốn tàu của hải đội Kaspi đã bắn 26 phát đạn vào các mục tiêu ở Syria mà tàu không cần rời khỏi căn cứ ở vùng "biển nhà". Kalibr đã bay xa vượt cự ly hơn 1.500 km và bắn trúng 11 chủ thể của bọn khủng bố. Kể từ đó, hạm đội Nga đã tiếp nhận tên lửa hành trình vào trực chiến thường xuyên - kể cả từ tàu ngầm.
Hầu như tất cả các loại kỹ thuật hàng không có mặt trong hệ trang bị của Lực lượng Không quân-Vũ trụ Nga đều đã qua thử sức trong thực chiến Syria. Song hành với các "cựu binh" như máy bay ném bom mặt trận Su-24, máy bay tấn công Su-25 và trực thăng tấn công Mi-24, còn có các chiến đấu cơ Su-35S và Su-30SM mới nhất tham gia chiến sự. Các chiến đấu cơ này hộ tống máy bay tấn công và đôi khi cũng chủ động tấn công các mục tiêu trên mặt đất. Xuất trận lần đầu tại Syria, kể từ tháng 2 năm 2018, chiến đấu cơ thế hệ thứ năm Su-57 đã thực hiện mười chuyến bay chiến đấu. Thành tích chiến đấu được mở rộng nhờ các máy bay mang tên lửa chiến lược Tu-95 và Tu-160, cũng như máy bay ném bom tầm xa Tu-22M3, xoá sổ các chủ thể của chiến binh bằng tên lửa hành trình và bom rơi tự do.
Tại Syria, đội quân Nga lần đầu sử dụng đại trà các phương tiện bay không người lái: hạng nhẹ "Orlan-10", "Enikc-3" và hạng nặng Forpost, sản xuất theo giấy phép của Israel. Orlan và Eniks được sử dụng để tuần tra theo dõi các đơn vị đồn trú xung quanh căn cứ, làm nhiệm vụ trinh sát và tìm kiếm trong một bán kính hạn chế còn Forpost tham gia các chuyến bay chiến đấu, đăng ký các cuộc tấn công bằng tên lửa và bom. Ngoài ra, máy bay không người lái giúp điều chỉnh hỏa lực của pháo binh.
Cải thiện chất lượng qua thực chiến
Typhoon-K
Trên đất Syria còn có cuộc ra mắt của các xe bọc thép Typhoon-K (trên cơ sở KamAZ) và Typhoon-U (trên cơ sở Ural). Trong điều kiện chiến đấu, những cỗ xe này thể hiện tính chất bảo vệ cao. Được biết, các xe "Typhoon" ở Syria đang được sử dụng tích cực trong các đơn vị quân cảnh Nga. Vai trò không kém quan trọng trong các chiến dịch tấn công thuộc về các hệ thống súng phun lửa TOS-1 Burratino và TOS-1A Solntsepek. Những khẩu súng bắn đạn pháo nhiệt không điều khiển, nổi bật về độ chính xác cao khi bắn ở cự ly lên tới 6 km và khả năng phá hủy cực mạnh.
Trong quá trình cuộc chiến, Nga đã chuyển cho quân đội Syria đến 30 xe tăng T-90 và T-90A. Dù liên tục dội hoả lực từ các tổ hợp tên lửa chống tăng nhưng bọn chiến binh đã chỉ phá huỷ được 1 xe tăng Nga. Những chiếc xe tăng còn lại bị hư hỏng đã nhanh chóng trở lại đội ngũ chiến đấu sau khi sửa chữa.
Đầu tháng 9 năm 2017, ông Andrei Terlikov CEO Công ty Cổ phần Văn phòng Thiết kế chế tạo máy giao thông Ural tuyên bố rằng tại Syria cũng đã thử nghiệm cả xe chiến đấu hỗ trợ xe tăng Terminator, có chức năng che chắn cho xe bọc thép hạng nặng trong điều kiện tác chiến ở đô thị. Nhiệm vụ chính của loại xe này là phát hiện và tiêu diệt các ổ súng phóng lựu, các cấu trúc kỹ thuật và xe bọc thép của đối phương cũng như các mục tiêu trên không bay ở tầm thấp.
Cuối cùng, tại Syria, Nga đã triển khai nhóm phòng không hùng mạnh. Căn cứ không quân Hmeimim được bao phủ bởi các hệ thống phòng không S-400 tiên tiến nhất, hệ thống phòng không Buk-2M và các tổ hợp tên lửa-pháo phòng không Pantsir-S1, đặc biệt nổi bật về khả năng triệt hạn máy bay không người lái của bọn chiến binh.
Kết quả thử nghiệm các trang bị kỹ thuật quân sự mới trong cuộc chiến Syria đã gây ấn tượng cả với các chuyên gia phương Tây. Chẳng hạn, trung tâm phân tích RAND của Mỹ đã trực tiếp gọi sự tham gia cuộc xung đột là một trong những động lực chính giúp cải thiện chất lượng trang bị của quân đội Nga. Các chuyên gia thừa nhận rằng Nga sở hữu tiềm năng to lớn về nhanh chóng triển khai quân, có hệ thống phòng không chắc chắn và sử dụng hiệu quả các vũ khí thông thường với tầm bắn xa.
Infographic: Nhìn lại 3 thập kỷ Hiệp ước Lực lượng hạt nhân tầm trung Mỹ đã rút khỏi 2 trong 3 Hiệp ước quân sự quan trọng từ thời Chiến tranh lạnh, điều này cho thấy tình hình Thế giới đang có những thay đổi mới.