Hãy tựa vào nơi em!
Tôi cũng là người đàn ông yếu đuối. Hồi đó, tôi làm trưởng phòng tài chính của một huyện ở quê. Đang thế “thượng phong”, tôi như bị cuộc đời đẩy xuống tận vũng sâu.
Lỗi do tôi ngoại tình, bị kỷ luật cách chức và về nhà… chờ phân công việc khác. Thời gian này, tôi suy sụp, xấu hổ không dám ra đường, không dám nhận cả một cú điện thoại. May thay, vợ tôi bao dung đủ để thương yêu, chấp nhận bỏ qua.
Biết tôi hổ thẹn, mặc cảm khi đối diện với người quen, vợ bàn với tôi vào Sài Gòn sinh sống. Mang theo số tiền khá lớn từ việc bán tất cả vườn tược, nhà cửa vào thành phố, chúng tôi được một người bạn lập kế hoạch hùn vốn làm ăn. Công ty mở ra, tôi tin tưởng giao cho bạn quản lý trong thời gian vợ chồng ổn định chỗ ở, tìm việc cho vợ và chỗ học cho các con.
Trớ trêu, công ty nhanh chóng rơi vào thua lỗ, dẫn đến phá sản. Tôi gần như điên loạn vì trắng tay, khánh kiệt. Sau đó là những đêm không ngủ, tự hỏi cuộc đời sao quá nghiệt ngã với bản thân. Tôi đắm mình trong cảm giác chán chường, thất vọng, bỏ mặc mọi thứ, để vợ lo toan miếng ăn còn mình ngồi đó nhấm nháp nỗi đau. Đến lúc này thì mọi ý chí gầy dựng đều bay biến, tiêu tan. Tôi đuối sức, không tin và nhụt chí. Tôi buông xuôi, thậm chí nghĩ đến chuyện đưa vợ con về quê rồi mình tìm cách đi nước ngoài theo diện xuất khẩu lao động, như một sự trốn lánh, giải thoát. Thời điểm này, vợ tôi có lẽ cũng không còn sức chịu đựng nên chỉ biết lặng im.
Video đang HOT
Cho đến một buổi chiều, tôi nằm dài trên nền nhà, nghĩ đời mình mà nước mắt cứ lăn. Vợ về, bắt gặp tôi trong tình cảnh ấy, đột nhiên òa khóc, nói: “Yếu đuối đủ rồi, anh dậy đi!”. Vợ nhào đến ôm tôi, tôi cuộn mình trong lòng vợ, cả hai cùng khóc. Một chi tiết khiến tôi nhớ suốt đời là khi ấy, tôi cố vùng người dậy để… ôm vợ, vớt vát chút bản lĩnh đàn ông thì bị vợ gồng mình giữ rịt: “Hãy tựa vào em! Cứ tựa em mà khóc”. Trong đời mình, tôi chưa bao giờ cảm thấy yếu đuối và bé nhỏ như lúc ấy. Qua cơn sóng gió, tôi có công việc ổn định, gia đình yên ấm, hạnh phúc, dù có hơi chật vật.
Ở nhiều thời điểm, gặp chuyện, đàn ông chúng tôi cũng vô cùng yếu đuối, mềm lòng và bị đày đọa bởi trăm ngàn ý nghĩ tiêu cực. Chỉ mong, những khi ấy, chúng tôi được thông cảm, chia sẻ.
Theo Eva
Tôi bị vướng lưới tình chị dâu lẳng lơ
Một ngày tôi đi làm về muộn, vừa mở cửa tôi đã thấy chị ở trong nhà, nồng nặc mùi rượu. Tôi định trở lên phòng thì chị gọi tôi ở lại uống cùng.
Ảnh minh họa
Vợ chồng anh trai tôi cưới nhau đã được hơn hai năm mà vẫn chưa có con. Nhà cửa rộng rãi, lại vắng vẻ nên khi tôi đỗ đại học, anh trai không ngần ngại mời tôi lên sống cùng.
Trước khi lên ở cùng vợ chồng anh trai, tôi cũng không có ấn tượng gì nhiều lắm với chị dâu. Tôi chỉ gặp chị vài lần kể từ khi anh trai tôi đưa chị về ra mắt. Nhưng mẹ tôi không mấy thiện cảm với một cô gái có đôi mắt một mí mà theo bà là lẳng lơ. Tôi phì cười với cách suy nghĩ của mẹ, và cũng không để ý mấy tới chuyện này. Trước đó, mẹ cũng phản đối dữ lắm đám cưới của anh tôi, nhưng anh vẫn một mực lập gia đình với chị. Cả hai đấu tranh quyết liệt rồi cuối cùng anh trai tôi cũng được làm theo ý mình. Thêm nữa là hai anh chị cũng có nhà trên thành phố, thành ra bố mẹ tôi cũng chịu thua.
Ở cùng vợ chồng anh trai, tôi mới hiểu được phần nào những lo lắng của mẹ dành cho cô con dâu. Anh trai tôi thường xuyên vắng nhà do công việc cần phải đi công tác xa, 3-4 ngày mới có nhà một lần. Nhà chỉ có hai chị em, nhưng chị dâu tôi dường như chưa quen với sự có mặt của tôi nên vẫn ung dung giữ lối sinh hoạt cũ, cách ăn mặc thoải mái khiến tôi không khỏi ngượng chín mặt. Tôi vô cùng bối rối nhưng cũng không dám góp ý, sợ chị xấu hổ và nghĩ tôi soi mói. Hơn nữa, tôi cũng không muốn vì mình mà chị dâu phải khó ở. Thế nên tôi hạn chế ra khỏi phòng.
Thấy anh trai tôi vắng nhà lâu lâu, tôi cũng hơi áy náy vì cứ ở trong phòng suốt, nên có lần tôi đã chủ động xuống nhà tiếp chuyện với chị. Nhưng bất chợt vừa đi qua phòng chị, tôi đã nghe thấy tiếng cười rúc rích của chị khi đang nói chuyện với một ai đó. Chị còn hẹn hò: "Mai gặp nhau rồi đi ăn anh nhé!", hay "Tan làm anh đón em ha"... Lúc đó trong đầu tôi hiện ra rất nhiều câu hỏi bởi anh trai tôi đang đi công tác, sao có thể đưa đón chị được?
Dần dà, tôi bắt gặp nhiều cuộc điện thoại bất thường của chị, thậm chí có hôm chị về rất khuya, có những lần còn đi qua đêm. Tôi đã rất nghi ngờ chị và định bụng nói cho anh trai biết chuyện, nhưng cuối cùng lại thôi. Vì mỗi lần thấy anh trai về thấy họ hạnh phúc, tôi không nỡ. Hoặc có khi những suy nghĩ của tôi chưa chắc đã là đúng.
Nhưng định mệnh đã đến khi một ngày tôi đi làm về muộn, vừa mở cửa tôi đã thấy chị ở trong nhà, nồng nặc mùi rượu. Tôi định trở lên phòng thì chị gọi tôi ở lại uống cùng. Chị nói hôm nay chị có chuyện không vui ở cơ quan nên muốn có người để trút bầu tâm sự. Anh trai tôi thì không có nhà. Thấy tội nghiệp chị, tôi đồng ý.
Chị vừa rót rượu, vừa kể lể những chuyện buồn chán ở cơ quan, rồi chuyện vợ chồng lấy nhau đã lâu mà chưa có con. Chị nói do anh trai tôi tình trùng yếu... Ban đầu, tôi còn nghe rõ những điều chị nói. Nhưng dần dần, tôi không biết mình đã thiếp đi tự lúc nào. Sáng ra tỉnh dậy, tôi hốt hoảng nhận ra chị dâu đang nằm ngủ bên cạnh, trên người chúng tôi không một mảnh vải che thân. Tôi rối rít xin lỗi chị dâu, rồi cuống cuồng chạy về phòng. Tôi thực sự không nhớ nổi chuyện gì đã xảy ra.
Sau sự việc ngày hôm ấy, tôi luôn cảm thấy ngượng ngùng khi đối diện với chị. Tôi cũng chẳng dám nhìn mặt anh trai mình. Thấy vậy, chị dâu chủ động nói chuyện với tôi nói rằng chúng tôi sẽ giữ kín chuyện này.
Một thời gian sau, chị dâu tôi thông báo có bầu. Khỏi phải nói anh trai tôi sung sướng như thế nào khi sắp được làm bố. Anh gọi điện báo tin khắp nơi trong tâm trạng phấn khởi. Tôi chúc mừng anh và thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng gia đình anh cũng có được hạnh phúc trọn vẹn. Tôi cũng tự nhủ, sự việc đêm hôm ấy dù sao cũng chỉ là tai nạn. Thật may mắn vì bà chị dâu không phải là người nhiều chuyện.
Nhưng chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, chị dâu tôi đã thì thầm vào tai tôi: "Là con của em đấy. Anh trai em không có khả năng đó, nhưng em yên tâm là chuyện này chỉ có chúng mình biết với nhau thôi". Tôi như chết lặng khi nghe những lời đó. Bởi tôi biết giải thích thế nào cho cái đêm say rượu kia. Liệu cái thai ấy có thực sự là của tôi không? Hay chị đã cố tình làm vậy để lấp liếm mối quan hệ bất chính trước đó? Đầu óc tôi rối bời, tôi không biết làm gì ở hoàn cảnh này. Tôi thực sự bất lực.
Theo VNE
Rối bời vì mang thai ngoài ý muốn Yêu nhau chân thành nên chúng cháu đã đi quá giới hạn. Rồi cũng có vài lần xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cháu quyết tâm bỏ thai. Nhưng lần này thì khác, cháu quyết tâm giữ lại. ảnh minh họa Cháu năm nay 24 tuổi, được sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo, có truyền thống học hành....