Hãy luôn ở bên anh, em yêu nhé
Em nhìn cuộc sống đi, em đừng thấy lo lắng nữa vì mọi thứ rất mỏng manh, mọi điều đều có thể xảy ra, đó là nguyên lý của tự nhiên, của cuộc sống rồi. Anh chỉ biết được ở bên em, được ở cạnh em tới mức anh có thể, đó chính là góc nhỏ ấm áp trong lòng anh.
Em yêu à!
Ngày hôm qua em đã nói mệt mỏi và chán nản với anh rồi, anh là mẫu người không thể bị ai làm tổn thương ngoài em ra. Còn nhớ cách đây 5 năm, em và anh biết nhau qua sự giới thiệu của chị họ anh, em hơn anh một tuổ.i, tình yêu chúng mình đã trải qua muôn vàn chuyện mà khó có thể nói hết.
Chỉ có thể tóm tắt bằng vài lời như sau: anh gặp em và tiến tới tìn.h dụ.c quá sớm, anh làm em có thai và một mình em phải đi phá. Trải qua bao nhiêu ngày tháng anh đã học được từ bài học đắt giá ấy rằng phải yêu thương em, thấu hiểu em, phải ở bên em bằng hết khả năng của mình.
Video đang HOT
Nhà anh nghèo, cưới xin tiến đến với chúng mình thật khó. Tình yêu chúng mình bị sự ngăn cản từ cả hai phía. Biết bao nhiêu rào cản rồi cuối cùng chúng mình vẫn bước bên nhau. Anh vẫn luôn dằn vặt vì chuyện xưa kia. Vì chuyện ấy mà anh không còn tự tin nữa, anh ở bên em, yêu em, bao dung em nhưng lòng anh luôn đa.u đớ.n. Vì sao? Vì anh đã làm một việc quá khủng khiếp, con người anh phải là quỷ dữ mới để con anh đi như thế.
Nỗi đau trong lòng, nghị lực phát triển, mọi thứ như xung đột trong anh ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, chưa bao giờ nguôi ngoai. Anh ra trường không xin được việc vì ngành học quá đặc biệt và kinh tế khó khăn, mối quan hệ kém nên vẫn ở nhà chờ một công việc phải lo bằng tiề.n của bố mẹ. Anh yêu em anh thấy em khổ quá, mặc dù anh luôn chân thành với em hết tất cả, anh tưởng chừng có thể làm cả những điều điên rồ nhất vì em.
Tính em hay giận dỗi, em là con út trong gia đình, anh là con trai cả trong gia đình, em hơn anh một tuổ.i, công việc anh chưa có, sức khỏe em yếu đi khi phải phá thai, em bị viêm phụ khoa, gia đình em ngăn cản, chúng ta ở xa nhau, tuy cùng quê nhưng trước kia anh học trên Hà Nội, em ở Hải Phòng. Giờ anh về thì anh ở quê, em ở thành phố, bạn bè em lấy vợ lấy chồng, chị em em lấy vợ lấy chồng, những thứ ấy luôn tấ.n côn.g tình yêu chúng ta. Có những lúc tưởng chừng như nó đã chế.t, nhưng nó vẫn sống.
Bằng sự chân thành của anh, bằng sự thật thà, bằng sự thay đổi trong suy nghĩ, anh biết được phải suy nghĩ cho em, phải yêu thương, bao dung em. Em hay dằn vặt việc để con đi, em nói sau này em không có con nữa vì đã phá thai lại bị viêm phụ khoa, anh biết em là người nghĩ nhiều và anh cũng biết anh là kẻ chịu đựng cũng thật là giỏi. Anh không coi ai hơn em cả vì anh yêu em rất nhiều. Hôm qua em nói đã quá mệt mỏi và anh đã viết bài này gửi lên VnExpress. Anh không mong mỏi điều gì cả, anh chỉ mong nói lên con người của anh, con người thật, từng dòng chữ, không có câu nào là giả dối cả.
Mọi thứ xung quanh đang chiến đấu chống trả lại tình yêu của anh và em. Anh tìm ra cách giảm bớt hận thù, đua đòi xã hội, không theo số đông để có sự bình yên trong tâm hồn nhưng em lại không làm được. Anh biết rõ ràng thế giới tươi đẹp đang chờ đón anh phía trước nhưng anh thấy em mệt quá, chẳng đi nổi nữa rồi. Anh thấy những thứ làm em khổ đôi khi chỉ cần thay đổi một chút suy nghĩ thôi thì em sẽ bớt khổ đi rất nhiều.
Nhưng anh có nói thế nào em cũng không nhận ra vì một rào cản vô hình, phải chăng vì em không đọc được những thứ anh đọc, nghe được những thứ anh nghe và em đã không ngửi đươc mùi hương nồng nàn của hạnh phúc? Anh thấy đời đẹp biết bao, anh luôn lạc quan về đôi tay của anh, luôn muốn nâng niu con trẻ xây dựng tương lai và người anh muốn ở bên cạnh đó là em. Nhưng chúng ta phải chiến đấu với số phận, với biết bao nhiêu thứ.
Em yêu ơi! Em nhìn cuộc sống đi, em đừng thấy lo lắng nữa vì mọi thứ rất mỏng manh, mọi điều đều có thể xảy ra, đó là nguyên lý của tự nhiên, của cuộc sống rồi. Anh chỉ biết được ở bên em, được ở cạnh em tới mức anh có thể, đó chính là góc nhỏ ấm áp trong lòng anh. Đời này anh cũng chỉ mong có thế thôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi yêu anh, bất chấp anh đã có vợ
Từ khi gặp anh, tôi mới biết thế nào là yêu và hạnh phúc. Ở bên anh, tôi luôn có cảm giác được che chở và được bảo vệ. Anh biết tôi nghĩ gì, muốn gì và anh biết cách làm cho tôi vui. Vì vậy mà một cô gái trẻ trung, xinh tươi, chưa kết hôn như tôi lại rất yêu anh dù anh là người đã có vợ.
Ảnh minh họa
Dù là một cô gái nông thôn từ nhỏ gắn bó với cuộc sống lam lũ vất vả nhưng tôi lại rất ưa nhìn và lôi cuốn bởi đôi mắt đen huyền lúng liếng cùng hai má núm đồng tiề.n. Có lẽ vì vậy mà vừa chân ướt chân ráo bước chân vào cổng trường Đại Học tôi đã có không ít chàng trai trong lớp và cùng khoa để ý làm quen.
Người tình đầu tiên của tôi là một chàng trai cùng lớp. Vì cùng hoàn cảnh xa quê nên chúng tôi dễ đồng cảm với nhau và cố gắng bảo nhau cố gắng học tập và ở lại Hà Nội lập nghiệp. Từ khi yêu nhau chúng tôi luôn ở bên nhau, sáng cùng nhau lên giảng đường học, chiều lên thư viện học bài, tối cùng nhau đi học thêm ngoại ngữ. Biết chuyện chúng tôi yêu nhau, bạn bè trong lớp lẫn trong khoa không ít người ghen tỵ vì cả tôi và người yêu của tôi năm nào cũng có học bổng của trường.
Thấy tôi vừa học giỏi vừa xinh xắn nên dù đã có người yêu, tôi vẫn nhận được không ít lời tỏ tình của các chàng trai khác. Một trong số họ có Tuấn - người học trước tôi một khóa. Không hiền lành, chân thật như người yêu của tôi, Tuấn đẹp trai, ga lăng và rất biết cách lấy lòng phụ nữ. Ban đầu tôi không để ý Tuấn vì tôi chúa ghét loại đàn ông "lẻo mép" như Tuấn. Nhất là nghe mọi người nói Tuấn thay người yêu như thay áo mà hầu hết người yêu của Tuấn đều là hoa khôi của trường. Tôi càng tỏ ra phớt lờ thì Tuấn càng quyết tâm tán tôi cho bằng được. Và rồi để làm quen với tôi Tuấn đưa ra lý do muốn thuê tôi làm gia sư cho em gái Tuấn vào các buổi tối khiến tôi cũng khó từ chối. Dù cũng đắn đo trước sau nhưng nghĩ đến chuyện có thêm thu nhập đỡ bố mẹ thì tốt quá nên tôi bỏ qua tất cả mà nhận lời đồng ý.
Vì tôi không có xe phải đi xe buýt nên tối nào Tuấn cũng qua phòng trọ đón tôi. Mải mê vừa đi học vừa đi dạy nên tôi gần như không có thời gian người yêu mình của mình. Nghe tôi nói đi gia sư để kiếm thêm thu nhập nên người yêu tôi cũng không nói gì. Nhưng vài lần bắt gặp Tuấn đến đợi tôi ở phòng trọ anh tỏ ra khó chịu, rồi nghe ai nói gì đó nên anh luôn tra hỏi tôi về nhà lúc mấy giờ, và vì sao về muộn thế. Tôi giải thích thế nào anh vẫn không hiểu mà còn nghi ngờ tôi đi chơi với Tuấn nên mới về muộn. Rồi chúng tôi xảy ra cãi vã, mâu thuẫn ngày càng lớn dần.
Những ngày lễ tôi không biết vô tình hay cố ý Tuấn luôn đến lớp tôi tặng tôi những bó hoa hồng thật lớn trong sự ngỡ ngàng của tôi và mọi người. Người yêu tôi đã nhiều lần không kìm chế được chạy đến dằng lấy bó hoa trên tay tôi ném thẳng vào mặt Tuấn khiến tôi quá xấu hổ và thất vọng. Không còn cách nào khác, dù vẫn còn yêu anh tôi bắt buộc phải chia tay anh trong nước mắt và nuối tiếc.
Từ đó, Tuấn càng quan tâm và chia sẻ với tôi mỗi khi tôi buồn. Dần dần tôi cũng đã đón nhận tình cảm của Tuấn. Yêu Tuấn tôi được chiều chuộng rất nhiều, hết chở tôi đi ăn ở những nơi đắt tiề.n còn mua tặng tôi những món quà đắt tiề.n mà trước đó tôi chưa bao giờ được người yêu cũ dành tặng.
Ban đầu tôi thấy mãn nguyện với những gì Tuấn dành cho tôi. Có điều Tuấn lại rất gia trưởng và độc đoán. Tuấn năm lần bảy lượt cấm tôi không được đi học ngoại khóa, không giao lưu bạn bè với ai vì Tuấn sợ Tuấn sẽ như người yêu trước của tôi. Tôi hiểu Tuấn yêu tôi, muốn tôi là của riêng Tuấn nên tôi cũng đồng ý với một điều kiện những dịp ngoại khóa của nhà trường tổ chức tôi phải được tham gia. Tuấn đồng ý vì Tuấn biết Tuấn sẽ đi cùng tôi. Nhưng dần tôi càng thấy mệt mỏi vì làm gì ở đâu Tuấn luôn kìm kẹp khiến tôi ngạt thở. Đến mức tôi không thể chịu đựng được nữa.
Cuối cùng tôi đòi chia tay nhưng Tuấn không chịu. Chúng tôi dằng co nhau, đỉnh điểm nhất Tuấn đến tận lớp tôi làm ầm lên khi thấy tôi đi tình nguyện cùng mấy anh trong khoa. Vừa xấu hổ, vừa nhụ.c nh.ã vì đây là lần thứ 2 tôi bị hai người đàn ông yêu tôi làm tôi mất mặt trước mặt bạn bè, thầy cô. Lúc đó, tôi chỉ muốn độn thổ để không ai nhìn thấy mình. Bỏ chạy về phòng trọ tôi liền gọi điện cho em gái Tuấn từ nay không đến gia sư nữa.
Từ đó tôi quyết định đóng chặt trái tim mình và dồn toàn bộ thời gian lẫn tâm chí để ôn thi tốt nghiệp ra trường đi làm.
Với tấm bằng loại ưu tôi dễ dàng xin được một công việc ở lại Hà Nội và không nghĩ gì tới chuyện yêu ai. Hễ có chàng nào có tình ý với tôi là tôi lại thấy chột dạ sợ sệt vì những gì đã qua. Nếu nghe ai đó nói rằng chàng ấy thế này thế khác là tôi tìm cách lảng tránh. Quả thực cả hai người đàn ông mà tôi đã yêu dù rất yêu tôi nhưng không ai hiểu tôi, họ không biết nên làm thế nào để tốt cho tôi. Họ nông nổi và luôn làm tôi thất vọng. Họ không hiểu tôi cần gì, nghĩ gì mà họ chỉ biết làm theo ý mình. Lý do đơn giản vì họ quá trẻ, không có kinh nghiệm nên dù họ không mang cho tôi cảm giác che chở, được bảo vệ khi ở bên họ.
Làm cùng phòng với tôi có trưởng phòng Minh hơn tôi 7 tuổ.i. Anh luôn khiến tôi tin tưởng và dễ chịu mỗi khi ở bên anh. Ban đầu vì biết anh đã có vợ nên tôi luôn xem anh như một người anh mà không hề đề phòng. Thấy tôi nhanh nhẹn, dễ mến nên anh luôn tỏ ra ưu ái tôi. Mỗi khi tôi có khó khăn trong công việc hay những có tâm sự anh luôn biết cách làm cho tôi vui và cho tôi những lời khuyên giúp tôi vượt qua. Tôi cũng không ngại cởi mở lòng mình với anh và anh cũng vậy.
Dần dần chuyện gì đến cũng đã đến, chúng tôi gắn bó và có tình cảm với nhau. Thời gian ở bên anh tôi thực sự hạnh phúc vì anh luôn làm cho tôi vui. Anh mang lại cho tôi cảm giác luôn được anh che chở, được bảo vệ. Cảm giác này mà trước đó chưa bao giờ tôi có được. Chúng tôi ngập tràn trong hạnh phúc mà quên đi tất cả. Anh nói tôi mới là tình yêu đích thực của anh, chưa bao giờ anh được ai quan tâm, chia sẻ như tôi. Nhất là vợ chồng anh nhiều năm nay đã không còn tình cảm, họ sống với nhau vì trách nhiệm mà thôi. Từ lâu, anh làm gì, ở đâu, anh vui hay buồn cũng chỉ có mình anh. Nghe anh chia sẻ tôi càng thương anh và muốn gần anh ở bên anh để anh không bao giờ phải cô đơn hay buồn nữa.
Và rồi, trong một chuyến công tác vào Sài Gòn chúng tôi đã thực sự thuộc về nhau. Tôi đã dành tất cả những gì đẹp nhất của đời người con gái cho anh mà trước đó tôi luôn gìn giữ. Anh càng tỏ ra yêu tôi hơn vì anh là người đàn ông đầu tiên khám phá tôi.
Tưởng như sẽ không còn gì hơn nữa vì tôi đã thuộc về anh. Bất ngờ anh xin nghỉ phép một thời gian để giải quyết chuyện gia đình. Tôi đã nghĩ vì anh thực sự yêu tôi và muốn chung sống cùng tôi nên anh mới có quyết định quan trọng đó. Niềm vui chưa kịp nở trên môi thì tôi nhận được tin anh xin nghỉ hẳn vì đã xin được một chỗ làm khác"ngon" hơn. Tôi vội vàng gọi điện cho anh thì anh nói anh bận sẽ liên lạc với tôi sau.
Chiều nay một mình tôi lặng lẽ đi về, chưa bao giờ tôi thấy cô đơn như lúc này. Tôi yêu anh và dành cho anh tất cả. Không lẽ tôi đã sai hay vì tôi là người thứ ba xen vào cuộc hôn của anh nên tôi mãi mãi chỉ là người đến sau?
Anh ơi, tình yêu đâu có lỗi hay chỉ vì anh đã có vợ nên em không được phép yêu anh?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ khó tìm được cảm xúc như khi bên anh Em không bằng người ta, cũng chẳng có gì đặc biệt, em thừa nhận điều đó, vì vậy mà chúng ta không thể đi cùng nhau anh ạ. Em rất hạnh phúc trong thời gian vừa qua, em đã có những tháng ngày hạnh phúc bên anh, tuy nhiên hạnh phúc đó xen lẫn cả đau khổ, buồn tủi. Anh! Cuối cùng thì...