Hay là em yêu anh nhé?!
Em muốn có một ai đó giúp em đứng dậy, giúp em thoát khỏi cái vòng vây này.
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để em khỏi phải lèm bèm tự kỉ một mình vào mỗi tối nữa, mà thay vào đó – là nói chuyện cùng anh, đi chơi cùng anh, hoặc là online cùng anh cũng được.
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để những lần đi xem phim không phải là em cùng lũ bạn độc thân, hoặc là em-độc-thân cùng lũ-bạn-tay-trong-tay-cùng-người-yêu nữa – mà thay vào đó, là em và anh, đi bên nhau trong cái nhìn ghen tức của hàng-đống-người-độc-thân khác.
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để em không phải bịt kín mít mỗi khi đi đường xa nữa, mà thay vào đó – là được nấp dưới lưng anh, dựa vào đôi vai rắn chắc của anh và cho tay vào túi áo anh để không lo bị nắng cháy da. Em thích như thế lắm.
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để em không phải để chuông đồng hồ báo thức nữa, mà thay vào đó – là mỗi sớm điện thoại reo inh ỏi, là được nghe giọng anh đầu tiên trong ngày, và chỉ để được anh nhắc ăn sáng, nhắc đi học cẩn thận, nhắc phải ngoan ngoãn và nhắc rằng, “trưa nay đừng quên hẹn với anh đấy!”.
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Video đang HOT
Để đêm đêm, em không cần phải dùng điện thoại nhắn tin phá hết người này đến người kia, mà thay vào đó – là nhắn tin cùng anh, là được anh chúc ngủ ngon, và được anh mắng nếu em chẳng chịu đi ngủ sớm.
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để em không phải tự làm ra một đống thứ rồi để đấy không cho ai thưởng thức cùng nữa, mà thay vào đó – là mừng húm, thay đồ và chạy ngay đến chỗ anh với nụ cười rạng rỡ, “ Anh thử đi nhé! Có trúng độc thì cũng chẳng sao đâu! Có em xuống mồ cùng anh rồi này!”.
Em muốn có một ai đó giúp em đứng dậy, giúp em thoát khỏi cái vòng vây này (Ảnh minh họa)
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để những dịp hội hè, em không phải lang thang một mình nữa, mà thay vào đó – là lòng vòng trên phố cùng anh, là dạo quanh hết quán cóc này đến quán cóc kia chỉ để cảm nhận sự bình yên khi được ở bên cạnh người mình yêu.
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để những khi em cô đơn bật khóc, em sẽ không phải dùng khăn giấy để lau nữa, mà thay vào đó – là được chui vào lòng anh, khóc cho thấm đẫm áo anh rồi lại ngẩng lên mà nói một cách rất tỉnh, “bẩn hết áo anh rồi, tháo ra em mang về giặt cho”.
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để những khi phải ngồi đánh một cái note cho một-ai-đó-không-xác-định-được thế này, em sẽ chẳng cần phải lo nghĩ ai là đối tượng nữa – mà thay vào đó, là em thanh thản viết cho anh, về anh và về chúng mình.
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để em có thể quên đi quá khứ của em, một quá khứ ám ảnh em suốt thời gian quá dài. Em muốn có một ai đó giúp em đứng dậy, giúp em thoát khỏi cái vòng vây này, và giúp em tin tưởng rằng – con trai trên đời này, ít nhất còn một người cần được em yêu thương.
Anh à… Hay là em yêu anh nhé?!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhầm tưởng
Triển đứng ngây người trước tấm thân lõa lồ của Vân... Anh ngồi trầm ngâm nghĩ ngợi, cuối cùng Triển đứng dậy ra về để mặc Vân ngồi lại trong căn phòng với "món quà" mà chỉ ít phút trước cô nghĩ là anh sẽ sướng rên lên khi nhận được.
Vân vẫn ngồi thất thần dù cho Triển đã rời khỏi căn phòng cả tiếng đồng hồ. Cho tới tận giờ phút này, Vân mới nhận ra cô không hề hiểu người đàn ông của mình. Và chính điều đó đã đẩy cả tình yêu và nhân cách của cô trong mắt Triển đến sự tồi tệ nhất. Không hiểu rồi đây sau khi từ chối món quà này, Triển có còn cho cô cơ hội được yêu anh nữa hay không.
Vân là một cô gái cá tính và hiện đại. Bất kì ai tiếp xúc với Vân đều ấn tượng với tính tình phóng khoáng và cởi mở của cô. Trong suy nghĩ của Vân có rất nhiều điều cô nhìn nhận một cách trẻ trung và hợp thời đại bây giờ. Chính phong cách sống sôi nổi và cuồng nhiệt ấy của Vân làm Triển bị thu hút. Không lâu sau thời gian hai người quen nhau, Triển và Vân chính thức trở thành một đôi.
Họ yêu nhau khá êm đềm bởi giữa hai người không có mấy sự bất đồng. Triển và Vân luôn tôn trọng thói quen, sở thích của nhau nên tình yêu của họ thật đẹp. Yêu nhau là vậy nhưng cũng có không ít lần Vân thử thách tình cảm của Triển. Khi thì Vân dùng cô bạn gái xinh đẹp của mình để xem anh có bị hấp dẫn hay không, lúc thì Vân thử xem Triển yêu cô vì ngoại hình hay vì chính con người cô. Và qua rất nhiều thử thách, Vân hoàn toàn mãn nguyện vì một người tuyệt vời như Triển.
Yêu nhau hơn hai năm, Triển bàn với Vân về kế hoạch mấy tháng nữa sẽ thưa chuyện với gia đình về vấn đề của hai người. Vân gục đầu vào vai Triển để cảm nhận dư vị hạnh phúc trong vòng tay người cô yêu. Khỏi phải nói Vân tự hào về tình này nhiều đến mức nào. Mấy ai có diễm phúc yêu được một chàng trai khôi ngô, khỏe mạnh, có công việc ổn định và nhất là yêu cô bằng một tình yêu chân thành. Chính sự mãn nguyện và tin tưởng người mình yêu đã dẫn đến một quyết định sai lầm của Vân.
Ngày sinh nhật Triển, Vân hào hứng chuẩn bị món quà mà cô tâm đắc. Tối, Vân trang điểm thật lộng lẫy, cô lựa chọn chiếc váy đầm gợi cảm và đi tới chỗ hẹn. Điểm hẹn là gian phòng trong khách sạn nơi cô bày biện một bàn tiệc với những ánh nến lung linh. Triển nhìn gian phòng ấm áp và lãng mạn thấy lòng vui rộn ràng. Anh cùng Vân thưởng thức bữa tối trong tiếng nhạc du dương. Nếu tất cả chỉ dừng lại như vậy, Vân chắc hẳn sẽ tạo cho người mình yêu một sinh nhật đáng nhớ nhưng toàn bộ hành dộng phía sau của Vân đã phá hủy đi tất cả.
Vân cùng Triển khiêu vũ trong phòng, vừa nhảy anh vừa thì thầm vào tai cô: "Em nói có một món quà đặc biệt tặng anh đó là gì vậy? Anh hồi hộp quá!". Vân nhìn sâu vào mắt Triển bằng ánh mắt đầy mời gọi. Cô kéo anh tới gần chiếc giường phủ ga màu hồng thật đẹp. Vân nhẹ nhàng kéo khóa váy, chiếc váy tụt xuống để lộ một thân hình tuyệt mĩ trước mắt Triển. Không để Triển kịp hiểu điều gì, Vân đặt lên môi Triển một nụ hôn nồng cháy và khẽ nói: "Em rất tự hào về anh và đây là phần thưởng mà em dành cho anh, người đàn ông của em ạ!".
Vân chờ đợi nét mặt hân hoan và niềm hạnh phúc của Triển khi nhận được món quà vô giá ấy. Làm gì có người đàn ông nào lại vô cảm trước một người con gái đẹp, nhất là khi đó là người mà anh ta yêu và cô ấy tự mình dâng hiến. Trong suy nghĩ có phần phóng khoáng và đơn giản của Vân cô quan niệm: Giờ hầu như đôi nào yêu nhau mà chẳng vậy. Triển là một người đàn ông tử tế khi mà hơn hai năm yêu nhau chưa bao giờ anh đòi hỏi chuyện đó. Vả lại cuối năm hai người cũng cưới nên điều mà cô làm bây giờ sẽ chỉ khiến Triển thêm hiểu cô yêu và tin tưởng anh tới như thế nào mà thôi.
Nhưng trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của Vân, Triển ngồi phịch xuống giường, ánh mắt không giấu nổi sự thất vọng. Vân thấy lo lắng trước thái độ của anh, cô lại gần cầm tay anh: "Anh sao vậy? Có chuyện gì xảy ra với anh thế?". Triển vẫn quay mặt đi không nhìn vào Vân khi trên người cô không còn chiếc đầm đỏ che chắn nữa. Ngồi trầm ngâm một lát, Triển dứt khoát đứng lên: "Anh không biết vì sao em lại làm như vậy. Có lẽ là em không tin rằng anh yêu em thật lòng hoặc em nghĩ anh cũng tồi tệ như kẻ người muốn sở hữu người con gái của mình. Em mặc váy vào đi, anh về trước khi nào bình tĩnh lại anh sẽ tìm em".
Cánh cửa phòng đóng sầm lại Vân vẫn chưa hết bàng hoàng. Vân mặc lại chiếc váy mà nước mắt không ngừng chảy. Tràn ngập trong lòng Vân một nỗi nhục nhã ê chề và sự ân hận. Có lẽ giờ đây hình ảnh về một người con gái ngoan hiền của Vân trong Triển đã không còn nữa mà thay vào đó là một sự thất vọng hoàn toàn về nhân cách của cô.
Gần một tuần trôi qua, Triển không hề liên lạc với Vân. Cô như ngồi trên đống lửa. Vân gần như phát điên trong sự chờ đợi. Không biết bao lần cô muốn điện thoại cho anh để hỏi anh rằng: "Rốt cuộc giờ đây anh đang suy nghĩ điều gì?". Nhưng rồi cô lại sợ. Cô sợ mình quấy quả suy nghĩ của anh, cô sợ một lần nữa sự chủ động của cô lại làm anh chán ngán. Bởi vậy, dù vô cùng lo lắng Vân đành chấp nhận chờ đợi.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Vân lập cập đọc những dòng chữ từ số máy "Honey"mà thấy tim mình tưởng chừng như ngừng đập: "Anh đã suy nghĩ rất nhiều kể từ hôm đó. Anh đã cố hiểu cho hành động của em nhưng anh vẫn không thể bên em được nữa vì thấy mình không cùng một quan điểm sống. Anh rất xin lỗi, mình dừng lại ở đây em nhé".
Vân cười chua chát rồi khóc nấc lên. Cô không trách anh tàn nhẫn vứt bỏ tình yêu hơn hai năm của hai người. Cô hiểu hành động của mình đã vô tình giết chết tình yêu trong Triển. Không phải người đàn ông nào cũng có cái tham vọng sở hữu và chiếm đoạt người mình yêu. Đôi khi trong cuộc đời, đem điều thiêng liêng nhất ấy để dâng tặng một cách không phù hợp cũng lại trở thành một sự xúc phạm lớn tới tình yêu chân thành và nhân cách cao đẹp của người khác. Và Vân đã phạm phải sai lầm lớn đó.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Không thể quên được cô ấy Có cách nào giúp em nguôi ngoai nỗi nhớ này? Em với người yêu chia tay nhau được 2 năm nay nhưng em không thể quên được cô ấy. Có cách nào giúp em nguôi ngoai nỗi nhớ này! (Cuộc gọi từ Vũng Tàu) Tất cả những phản ứng của em là của người đang yêu chứ không phải của người đã chấp...