Harry Lu 2 năm sau tai nạn: “Nhiều người nói tôi thay đổi, nhưng đâu phải tôi muốn bị vậy”
Sau tai nạn không may khiến vùng mặt bị tổn thương nghiêm trọng, Harry Lu trở lại showbiz với vẻ ngoài khác lạ, buộc phải đối diện với nhiều ý kiến trái chiều khi đã quá nổi tiếng với hình tượng trai đẹp gắn liền từ ngày đầu ra mắt.
Chẳng ai muốn chuyện không may xảy ra với mình, Harry Lu nhận lời tham gia dự án mới khi chưa hoàn toàn bình phục với trạng thái tốt nhất, căn nguyên đến từ sự lo lắng về cơ hội tồn tại trong giới giải trí đầy cạnh tranh. Việc khán giả sẽ sớm quên một “trai đẹp” Harry Lu nổi lên nhờ gương mặt, thay vì một vai diễn để lại dấu ấn là điều hoàn toàn có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Để có thể sống trọn với đam mê, chàng trai trẻ bất chấp nguy hiểm, nỗ lực vượt qua ám ảnh tâm lí để tham gia Thật Tuyệt Vời Khi Ở Bên Em, một dự án phim điện ảnh đặc sắc, một bước đi liều lĩnh mà khi sai sót có thể khiến Harry Lu một lần nữa quay lại với giường bệnh.
Trải lòng về nỗi lo lắng trước phản hồi của khán giả đối với sản phẩm mới, Harry Lu lường trước những thực tế phũ phàng mà bản thân có thể phải đối diện khi vẻ ngoài không còn là sự “ưu tiên”.
Sau khi tai nạn xảy ra, nhận thức về điều đáng tiếc đã không may xảy ra với mình, suy nghĩ xẹt qua đầu tiên trong tâm trí bạn là gì?
Tiếc nuối là cảm xúc luôn xuất hiện trong tâm trí tôi. Trong thời gian điều trị, tôi đã mất đi rất nhiều kịch bản, những cơ hội vốn dĩ đã được xem xét và nhận lời trước đó. Mặc dù vậy, đối với một tai nạn nặng đã trải qua thời kì nguy hiểm, việc hồi phục được như hiện tại đã đủ khiến tôi cảm thấy bản thân mình quá may mắn.
Nhiều người nói tôi thay đổi, nhưng đâu phải do tôi muốn mình bị như vậy. Sau một năm đóng phim, chờ đợi sản phẩm mình thực hiện tới ngày ra mắt, tôi dần chuyển qua tâm lí lo lắng nhiều hơn. Hai năm đã qua đi, tôi vẫn có một chút nuối tiếc, nghĩ rằng tại sao mình không kiên nhẫn hơn một chút, đợi lâu hơn một chút để không phải gặp bất cứ trở ngại nào trong quá trình ghi hình.
Ngày trước, tôi rất thích ngồi quán cà phê để trò chuyện với mọi người. Nhưng sau khi chuyện đó xảy ra, tôi lúc nào cũng gọi đồ uống mang về, kể cả với việc ăn uống cũng như vậy. Hồi đó, mấy dịch vụ chuyển phát đồ ăn chưa nổi lên như bây giờ. Bố mẹ lại không có nhà, tôi cứ ra đường là mua đồ về thay vì thoải mái ăn uống ở ngoài nhà hàng hay quán ăn như trước. Lúc đó, tôi cũng coi như là mình đã mất hết.
Trước đây, bạn có lợi thế về ngoại hình, cho nên khi đóng phim hay tham gia quảng cáo, khán giả thường cảm thấy công việc của bạn không có sự đột phá. Bây giờ thì mọi chuyện đã khác xưa, bạn suy nghĩ như thế nào về những cơ hội đến với mình bây giờ?
Có lẽ do diễn xuất chưa đạt đủ độ hay để được nhận những vai có chiều sâu, tôi vẫn chưa có cơ hội để thực hiện và chắc chắn sẽ tiếp tục cố gắng nhiều hơn nữa.
Để nói về vẻ ngoài hiện tại, gương mặt của tôi không được bình thường. Nó không còn là câu chuyện đẹp hay xấu, mà chỉ là nó không được bình thường mà thôi. Ngày xưa, không phải là không trân trọng những cơ hội mình có, mà lúc đó có nhiều lựa chọn. Tôi nhận được một kịch bản, tâm lý của tôi sẽ là nhảy vào trong vai diễn đó. Sau khi nghiên cứu kĩ lưỡng, tôi sẽ suy nghĩ xem bản thân liệu có hợp với câu chuyện này hay không. Nhất là bây giờ, khi ngoại hình và giọng nói của tôi không thể phù hợp cho nhiều kiểu vai diễn so với trước.
Khi nhận một phim, tôi muốn cả hai bên đều thắng. Cơ hội đến với mình, nhưng mình lại phá tan nỗ lực của cả đoàn làm phim khi không thể đảm đương một cách hoàn hảo vai diễn. Tôi cũng trực tiếp trò chuyện với nhà sản xuất, mong mọi người sẽ tìm được một diễn viên nào đó sẽ hợp hơn tôi.
Tôi cũng có một điều may mắn khi không phải lo lắng quá về vấn đề kinh tế. Nhưng việc tôi thực sự muốn làm, tôi sẽ làm hết sức có thể. Không có chuyện một lúc tôi nhận nhiều dự án rồi bị rối, tôi sẽ chỉ tập trung vào một dự án và thực hiện nó thật tốt mà thôi.
Tôi nhìn nhận showbiz là nơi để thực hiện ước mơ, tạo dấu ấn với những bộ phim để đời. Và nếu nói đến việc làm giàu bằng nghề diễn xuất, tôi nghĩ rằng kiếm tiền bằng kinh doanh nhanh hơn. Nếu như cứ làm việc để kiếm tiền rồi gây ảnh hưởng đến sự nghiệp phim ảnh, tôi nghĩ điều đó không tốt chút nào. Sau này, tôi cũng sẽ cố gắng kinh doanh để tự hỗ trợ mình về mặt kinh tế, giúp mình tìm được những dự án mà bản thân thích hơn nữa.
Dù chưa đủ tự tin, nhưng lại vì lời mời rồi nhận, bạn có cảm thấy như vậy là quá nôn nóng hay không? Liệu có phải do bạn sợ khán giả sẽ sớm quên mình?
Ngày xưa, dưới mỗi bài post trên mạng xã hội, có quá trời nhiều comment, còn bây giờ chỉ là các biểu tượng cảm xúc hay những lời chê bai khuôn mặt tôi. Vì vậy, tôi thực sự thấy không ổn, nghĩ cần làm gì đó để trở lại, nhưng bây giờ tôi có chút hối hận, thấy có vẻ hơi gấp quá.
Nhớ lại lúc đó, đạo diễn Luk Vân đã mời tôi đóng vai này khi bản thân vẫn chưa tự tin về ngoại hình của mình. Đạo diễn nói không sao, ổn hơn rồi mà, cứ thử đi rồi tính tiếp. Tôi cũng đề nghị quay thử, nếu chấp nhận được thì mọi người cùng tiếp tục, còn nếu không thì tôi thực sự không muốn mất thời gian hay phá vỡ nỗ lực của cả ekip. Tôi hi vọng sẽ giúp cho phim, chứ không phải để NSX bỏ mình vào một sản phẩm mà không thu được kết quả gì.
Lúc đầu, khi chưa đọc kịch bản, tôi không hề muốn nhận vì ngoại hình chưa lành, cho dù bản thân rất cảm ơn đạo diễn vì đã không quan tâm tới vấn đề đó. Nhưng sau khi đọc trọn vẹn kịch bản, tôi lại thấy rất hay, tôi thích nhân vật này và muốn có cơ hội thử sức.
Bây giờ bạn đã đọc những comment của mình một cách bình tĩnh hay chưa? Sau khi tai nạn xảy ra, bạn có chia sẻ với ai không?
Vẫn “điên tiết” trong lòng chứ, vì tôi đâu muốn chuyện không may xảy ra với mình.
Video đang HOT
Cá tính tôi thì ít khi chia sẻ chuyện buồn với người khác, tôi chỉ thích chia sẻ những chuyện vui mà thôi. Và trong suốt thời gian đó, ba mẹ đã ở bên cạnh tôi. Từ nhỏ, ba mẹ ít khi ở bên vì việc kinh doanh quá bận rộn. Khi tôi xảy ra chuyện, ba mẹ đã dừng hết mọi công việc để ở bên tôi và chăm sóc. Tôi thực sự cảm thấy rất có lỗi vì đã làm cho ba mẹ phải lo lắng.
Khi thấy bạn muốn quay trở lại với nghệ thuật, ý kiến của bố mẹ bạn như thế nào?
Ba mẹ chưa bao giờ ủng hộ tôi vào showbiz, nhưng vì quá bận rộn nên cũng chẳng thể nào cấm được. Tôi cũng nói rằng, tôi sẽ không bao giờ tiếp nhận công việc của bố mẹ. Tôi lớn lên trong hoàn cảnh bố mẹ bận rộn và ít ở bên. Từ nhỏ, khi tôi tỉnh dậy cũng là lúc ba mẹ đã đi mất, nghỉ tối thì ba mẹ lại chưa về nhà. Tôi không muốn con mình sau này cũng phải như vậy.
Kể từ sau tai nạn, hồi phục sức khỏe và quay lại màn ảnh, bạn trở lại và đặt những kì vọng gì vào dự án mới?
Tai nạn đã xảy ra khá lâu rồi, Thật Tuyệt Vời Khi Ở Bên Em quay một năm sau khi chuyện kinh hoàng đó xảy ra. Tâm lí của tôi lúc đó khác với bây giờ, ngoại hình thay đổi với khuôn mặt sưng, tôi luôn cảm thấy mình đang càng trở nên xấu xí. Tôi dần mất đi sự tự tin vốn có của ngày xưa.
Trong khoảng thời gian đó, cứ ra đường là tôi bịt khẩu trang. Trên mạng xã hội, mọi người hay hỏi: “Harry của ngày xưa đâu rồi?”, vì khác quá mà. Lúc đó, tôi càng lo lắng hơn nữa, vội vàng muốn tìm kiếm cơ hội để trở lại. Tôi cũng hiểu rõ, bản thân bây giờ không thể đóng những vai đẹp trai hay thư sinh giống trước.
Đối với Thật Tuyệt Vời Khi Ở Bên Em, tôi chỉ hy vọng, phim lần này sẽ thành công. Tôi mong những người hâm mộ vẫn sẽ ủng hộ, nhìn nhận tôi trở lại và lột xác với một ngoại hình mới. Dù gương mặt tôi đã thay đổi, nhưng tôi vẫn chính là tôi.
Đối với tôi, nếu bộ phim Thật Tuyệt Vời Khi Ở Bên Em thành công và có phản hồi tốt của khán giả, về diễn xuất lẫn khuôn mặt của mình trên màn ảnh, đó là điều chứng minh tôi có thể tiếp tục theo đuổi con đường nghệ thuật. Còn nếu phản ứng tệ, không được như mong muốn, đó sẽ trở thành điều báo hiệu rằng tôi không nên đi theo con đường diễn viên nữa.
Bạn có gặp khó khăn nào trong thời gian thực hiện Thật Tuyệt Vời Khi Ở Bên Em không?
Trong quá trình quay phim, khó khăn nhất của tôi không phải là đứng trước máy quay, mà chính là sức khỏe. Bộ phim có nhiều phân đoạn hành động nên sẽ tốn nhiều sức lực hơn, phim lại xoay quanh kiếm đạo Nhật, nên việc cần có sức bền tốt là điều bắt buộc.
Kếm đạo Nhật Bản phải sử dụng mặt nạ khá nặng. Và đó cũng chính là một trong những khó khăn của tôi khi thực hiện bộ phim. Trong một lần quay cảnh đấu kiếm với Bê Trần, mặt bên phải của tôi bị đánh trúng. Cũng may là bên bị thương không gặp ảnh hưởng, nhưng lúc đó vì bất ngờ mà ngã lăn quay.
Trở ngại lớn nhất của tôi hiện tại vẫn là gương mặt. Ngày xưa, tôi cảm thấy bản thân quay góc nào cũng ổn. Còn bây giờ, tôi rất ngại mọi người khi tự tôi liên tục yêu cầu thay đổi góc quay. Tập trung quay góc mặt phải chủ yếu, bên mặt còn lại chưa thực sự hồi phục. Dù đã cảm thấy hài lòng hơn so một năm trước, tôi vẫn cần phải có một quãng thời gian nữa để có thể phục hồi hoàn toàn. Tuy ở ngoài nhìn không rõ, nhưng khi lên hình, mọi điểm yếu sẽ lộ ra hết.
Ngoài ra, trong lúc quay phim cảm thấy mệt, tôi không muốn thể hiện ra vì mỗi giây phút quay phim đều rất tốn kinh phí. Tôi không muốn mọi người trong đoàn nghĩ mình mệt, rồi lại phải tạm dừng các kế hoạch quay phim.
Bạn đã đầu tư thế nào cho vai diễn lần này? Bạn có hình mẫu nào noi theo để chuẩn bị cho vai diễn lạ như thế không?
Tôi không thực sự có một hình mẫu nào để thực hiện vai diễn này. Tôi và tất cả các diễn viên trong đoàn đều đã chuẩn bị rất nhiều: quay thử từng phân cảnh, tập các động tác trong kiếm đạo Nhật để có thể khắc họa một cách chân thật nhất và tiếp tục như vậy trong hai tháng.
Cả đoàn đã bỏ rất nhiều công sức cho dự án, trong thời gian chuẩn bị và lúc lên hiện trường, cứ có lúc nào rảnh, mọi người lại gọi nhau đi ăn. Chính vì vậy, đến lúc quay phim, mọi người đều đã thân thiết hết với nhau cả rồi, không mất nhiều thời gian để hòa nhập nữa.
Bạn có thể chia sẻ một chút về mối quan hệ giữa mình, Oanh Kiều và Bê Trần khi tham gia Thật Tuyệt Vời Khi Ở Bên Em được không?
Không biết diễn tả ra sao nữa, nhưng tôi thấy Kiều là một người khá là lạ. Kiều hiền, hiền quá mức luôn ấy, không nên hiền như vậy , nhưng Kiều lại không hề nghĩ mình hiền (cười). Khoảng thời gian hợp tác chung với Kiều khá là vui và thoải mái. Kỉ niệm đáng nhớ nhất là khi thực hiện cảnh hôn, lúc môi gần chạm môi rồi, Hiền cứ bị “giật”, như kiểu môi có điện ấy. Lúc đó bốn giờ sáng rồi nên cũng hơi “sôi máu”.
Còn đối với Bê Trần, lúc đầu gặp nhau thì lạnh lùng lắm, cả hai người đều không nói gì. Nhưng sau khi bắt chuyện thì cảm thấy hợp tính nhau, giờ người Harry liên lạc nhiều nhất cũng khéo là Bê Trần đó chứ!
Bạn đã bao giờ “phim giả tình thật” khi tham gia các dự án hay chưa, kiểu nhập vai quá nên nảy sinh tình cảm?
Phim giả tình thật chưa bao giờ xảy ra với tôi, khán giả cũng biết tôi ế từ đó đến giờ mà. Nhưng trong quá trình quay, diễn viên buộc phải nhập vai và tìm kiếm cảm xúc với bạn diễn, cùng tạo nên một sản phẩm với cảm xúc được thể hiện hoàn hảo.
Bạn có dự định gì trong tương lai hay không? Bạn nghĩ sao về webdrama?
Về webdrama, tôi thấy có rất nhiều bạn trẻ làm thể loại này với kết quả khá thành công. Nhưng hiện tại, tôi vẫn chưa có kế hoạch cụ thể nào hết. Nếu trong tương lai có tìm được kịch bản nào phù hợp, tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội tham gia vào một webdrama.
Cảm ơn Harry Lu vì cuộc trò chuyện ngắn. Mong bạn sẽ sớm bình phục sức khỏe hoàn toàn và đạt được nhiều thành công trong thời gian tới.
Theo trí thức trẻ
Harry Lu: Mặt bị phá hủy hoàn toàn sau tai nạn, khi nhìn vào gương tôi chỉ muốn chết
Hơn 1 năm điều trị, tôi mất tất cả: Công việc, bạn bè, cả tiếng vỗ tay tán dương mỗi khi bước trên thảm đỏ. Tôi phải tập luyện cơ mặt khi chỉ còn mình và 4 bức tường, tôi không muốn người khác chỉ trỏ rồi bảo rằng Harry Lu là đồ vô dụng!
Harry Lu là 1 trường hợp hiếm gặp ở showbiz Việt, sinh ra đã là công tử nhà giàu, chẳng mấy khi lo lắng về chuyện cơm áo gạo tiền. Với vẻ ngoài điển trai và chiều cao 1m83, Harry Lu dễ dàng đốn tim người hâm mộ. Từ năm 2014, Harry Lu bắt đầu nổi tiếng với loạt phim Trở về 3, Hương Ga, 4 năm 2 chàng 1 tình yêu. Anh chàng còn làm showbiz Việt chao đảo liên tục vướng tin đồn hẹn hò Hoàng Thùy Linh và Midu.
Harry Lu trước khi bị tai nạn giao thông.
Nhưng đấy chỉ là câu chuyện trước biến cố vào năm 2017. Harry Lu bị tai nạn giao thông dẫn đến gương mặt bị phá hủy hoàn toàn, anh được đưa vào bệnh viện cấp cứu trong tình trạng "tưởng như đã chết". Lúc ngã xuống, trong người Harry Lu không có giấy tờ tùy thân. Mãi sau, khi qua cơn thập tử nhất sinh, Harry Lu mơ màng tỉnh lại mới mượn đỡ điện thoại của 1 bệnh nhân khác để gọi cho mẹ mình. Và khi bà cấp tốc đến nơi thì....
Khi ngã xuống đất, tôi đã bất tỉnh. Tay chân tôi bị thương không quá nặng, chỉ có gương mặt là bị phá hủy hoàn toàn, xương đỡ hốc mắt của tôi bị gãy, nói nghe hơi kinh dị nhưng mắt gần như bị rơi ra, do mặt sưng phù nên mắt mới được đỡ lại. Giả sử khi đó mặt tôi không sưng, chắc giờ này đã không nhìn thấy gì nữa.
Ngày đầu tiên trong bệnh viện, tôi mê man không biết gì, chỉ nghe tiếng y tá hỏi: "Anh ơi, anh tên gì". Sang ngày hôm sau, tôi mơ màng tỉnh lại và thấy trên tay có đeo 1 chiếc vòng ghi chữ: "Vô danh". Nghĩa là bệnh viện không xác định được danh tính, phải chờ liên lạc với người thân để tiếp tục thực hiện các ca phẫu thuật khác.
Khi thuốc mê tan dần, trong cơn đau khủng khiếp, tôi cố gắng đọc số điện thoại của mẹ mình. Lúc này, mẹ tôi đang ở nước ngoài, thấy số lạ, mẹ tôi sợ lừa đảo không bắt máy. Phải gọi nhiều lần, mẹ tôi mới nghe. Vì muốn chứng minh mình là Harry Lu, tôi phải nói tên tiếng Đài Loan của mình.
Khi xác nhận thông tin tôi nằm viện cấp cứu, mẹ tức tốc về Việt Nam thăm con. Khi đến giường bệnh rồi, mẹ không nhận ra tôi nữa, vì mặt biến dạng đến mức mẹ chẳng thể nhìn được. Mẹ tôi thậm chí còn đi nhầm giường bệnh. Mãi sau, khi đến trước mặt tôi, vừa ngó qua mẹ đã ngất xỉu. Đó là cái cảm giác nuôi nấng con trai hơn 20 năm, giờ bỗng dưng nó nằm đấy với gương mặt ghê sợ. Trong cơn đau đớn tận cùng, tôi vẫn cảm thấy sự xót xa, hóa ra thấy mẹ ngất xỉu còn đáng sợ hơn là trải qua tai nạn thập tử nhất sinh.
Khi tôi ổn hơn một chút, bố mẹ lập tức đưa tôi về Đài Loan chữa trị. Lúc nằm viện một mình, tôi hoảng loạn đến mức nghĩ đến cái chết. Khoảnh khắc đó hãi hùng lắm, vì mình không thể nhận ra chính mình. Tôi là diễn viên, gương mặt bị phá hủy thì làm sao tiếp tục diễn xuất? Rồi bao nhiêu người ngoài kia nhìn tôi bằng ánh mắt gì?
Tôi cảm thấy mình vô dụng kinh khủng trong vòng 1 năm điều trị tại Đài Loan. Có những lúc mệt mỏi, không còn biết làm gì, tôi nghĩ đến chuyện rời showbiz hẳn để xin vào làm ở 1 nhà máy nào đó. Nếu làm nhà máy, tôi vẫn tự kiếm sống được, mọi người lại không bàn tán về gương mặt biến dạng của mình. Tôi thậm chí không muốn bất kỳ ai chứng kiến khoảnh khắc thê thảm của cuộc đời Harry Lu. Có gì hay ho đâu mà để người khác thấy bạn xấu xí, đáng sợ và ở đáy của sự tuyệt vọng chứ?
Tôi trải qua 3 cuộc phẫu thuật lớn, ở Việt Nam cấp cứu lần đầu tiên, sau đó về Đài Loan làm tiếp 2 lần khác mới có được diện mạo như bây giờ. Bác sĩ phải dùng máy để làm lại xương mắt và xương hàm cho tôi, vì xương thật đã vỡ nát, không còn chống đỡ được bất cứ thứ gì. Bây giờ, bên dưới làn da của tôi toàn là kim loại. Bên dưới vùng mắt - gò má có 2 mảng hợp kim lớn, nếu nhìn qua mọi người sẽ thấy mặt bên phải và mặt bên trái có sự khác biệt.
Khi ngã xuống đường, dây thần kinh mắt của tôi cũng bị ảnh hưởng, đến lúc về lại Đài Loan, tôi đã bị lé. Mắt phải nhìn thẳng, mắt trái nhìn xiên. Bố mẹ tôi phải kiếm bác sĩ giỏi nhất để chỉnh lại dây thần kinh này cho tôi.
Hơn 1 năm điều trị, tôi mất tất cả. Không công việc, không bạn bè, không cả tiếng vỗ tay tán dương mỗi khi bước trên thảm đỏ. Đó là cú sốc rất lớn, đến giờ tôi vẫn còn chưa tin mình quay lại phim ảnh được. Tôi phải tập luyện cơ mặt khi chỉ còn mình và 4 bức tường, tôi không muốn người khác chỉ trỏ rồi bảo rằng Harry Lu là đồ vô dụng!
Cách đây hơn 1 năm, tôi nhận được lời mời đóng phim "Thật tuyệt vời khi ở bên em" của đạo diễn Luk Vân. Tôi trân trọng cơ hội này lắm, nhưng tôi cũng sẵn sàng trả vai, để người khác đóng nếu mình làm ảnh hưởng đoàn phim. Tôi tự biết gương mặt mình thế nào, 1 năm trước nó còn sưng phù chứ chưa được như bây giờ. Tôi cám ơn đoàn phim vì đã tin tưởng và giao vai cho tôi, song cảm giác áy náy nó không yên. Gương mặt toàn kim loại như thế làm sao biểu cảm đa dạng được, dù có cố gắng đến mấy, tôi vẫn lo sợ mình sẽ là "hố đen" khiến ekip chịu chỉ trích.
Sống lại sau tai nạn, tôi biết ơn mọi người. Nhưng có những lúc tôi tức giận, đau đớn vì một số khán giả không hiểu. Họ chê bai, dè bỉu, miệt thị gương mặt của tôi. Họ còn bảo rằng Harry Lu phẫu thuật thẩm mỹ thất bại nên mới xấu trai như thế. Họ không hề biết Harry Lu đã đau đớn đến tận cùng mới vượt qua cái chết. Tôi là người giỏi kiềm chế, không bao giờ tôi muốn những cảm xúc tiêu cực của mình bùng phát. Nhưng lời lẽ khinh thường từ antifan khiến tôi sốc.
Tôi đăng hình ảnh sau khi phẫu thuật thì mắng: "Mặt anh ta bị biến dạng không thể làm diễn viên nữa rồi". Tôi đăng hình ảnh cũ trước tai nạn thì lại bảo: "Xấu quá nên không dám đăng hình mới". Đến lúc tôi đăng ảnh chó mèo, họ cũng không buông tha: "Hết thời nên cút đi, đừng xuất hiện ở showbiz nữa". Tôi tự hỏi mình làm gì sai để bị như thế? Chẳng lẽ bị tai nạn là sai sao?
Tôi từng mệt mỏi lắm, đã có lúc tôi muốn đáp trả lại antifan, nhưng mỗi lần như thế tôi lại nhủ thầm mình làm thế thì được gì. Rồi tôi buông xuôi, ai muốn nói gì thì nói. Dù không muốn chấp nhận gương mặt hiện tại tuy nhiên đây là những gì tốt nhất mà bác sĩ làm cho tôi rồi. Tôi phải tập sống chung với nó.
Bố mẹ tôi là những doanh nhân thành đạt, ngay từ khi còn bé tôi đã học cách sống 1 mình. Ăn cơm 1 mình, đi học 1 mình, buồn vui gì cũng tự nếm trải, bố mẹ tôi không có thời gian chăm con. Có lần nọ, khi tôi còn đi học, mẹ bảo đi Mỹ 3 tháng sẽ về thăm, nhưng đến lúc mẹ trở về là 1 năm. Từ khi biết nhận thức về cuộc sống xung quanh, tôi đã không cho phép bản thân được yếu đuối. Tai nạn vừa rồi là lần yếu đuối lớn nhất đời tôi.
Trong cái rủi lại có cái may khi lần đầu tiên bố mẹ ở bên tôi lâu như thế. Không đi làm, không họp hành, không gặp đối tác, bố mẹ chạy đôn chạy đáo lo kiếm bác sĩ phẫu thuật cho tôi. Tôi nói với bố mẹ rằng: "Cho con mượn tiền phẫu thuật. Chi phí quá lớn con không tự lo được, sau này có tiền con nhất định trả lại bố mẹ".
Lúc ở trên giường bệnh, tôi đã thấy mình là gánh nặng của gia đình. Tôi đã cố gắng làm cái này, cái kia để mình không vô dụng, nhưng càng làm, tôi càng gây rắc rối. Đến lúc mọi người bảo rằng hãy nằm yên nghỉ ngơi đi, tôi mới bừng tỉnh. Tai nạn khiến tôi suy nghĩ chín chắn hơn, sự sống dưới bánh xe mình còn giành được, chẳng lẽ bây giờ mình lại gục ngã vì xấu xí hay sao? Nếu tôi nghĩ quẩn đập đầu vào tường thì bố mẹ, người thân, bạn bè sẽ sống tiếp thế nào?
Tôi từng không hiểu mục đích mình có mặt trên cuộc đời này là gì. Khi đau đớn, tuyệt vọng, tôi sẽ đóng cửa để tự nghiền ngẫm nó. Bố mẹ quá bận rộn, không có thời gian lo cho tôi, tôi cũng chẳng cần kể lể, than khóc rằng mệt mỏi, chán chường hay xấu hổ đến mức nào. Nhiều người hỏi tại sao tôi chọn cách sống đó, tôi cũng chẳng biết vì sao, chỉ là tôi không muốn ai khác thấy sự yếu đuối của mình.
Vượt qua cái chết đã khó khăn, nhìn thấy mẹ khóc vì con lại càng khó khăn hơn. Tôi là Harry Lu, tôi không thể khiến người khác mệt mỏi vì mình được. Tôi sẽ sống tốt những ngày còn lại, để mọi người thấy rằng Harry Lu thực sự không gục ngã.
Theo Trí Thức Trẻ
Harry Lu: 'Tôi tự tin vào khả năng và kinh nghiệm hôn người khác của mình' Nam diễn viên cũng khẳng định từ trước đến giờ chưa từng có chuyện phim giả tình thật. - Chào Harry Lu, trở lại với điện ảnh lần này qua "Thật tuyệt vời khi ở bên em", bạn có cảm xúc như thế nào? Tai nạn của tôi cũng xảy ra cách đây hơn 2 năm còn phim này, tôi quay khoảng 1...