Hành trình trở thành ‘bệnh nhân số một’ Tây Virginia
Carolyn Vigil đang nằm cạnh chồng khi cô đọc được thông tin ca ngợi Tây Virginia là bang duy nhất chưa ghi nhận ca nhiễm nCoV nào.
Carolyn nhớ rất rõ điều này bởi đấy là ngày chồng cô, James, bắt đầu xuất hiện những triệu chứng bất thường tại ngôi nhà của họ ở thị trấn Shepherdstown, bang Tây Virginia.
Chồng Carolyn nhiễm nCoV, nhưng giới chức Tây Virginia lúc đó vẫn tự hào rằng đây là bang duy nhất ở Mỹ “không có virus” và họ không sẵn sàng tiến hành xét nghiệm cho những người có triệu chứng.
Vợ chồng James và Carolyn Vigil. Ảnh: CNN.
James sẽ trở thành bệnh nhân số một của Tây Virginia, nhưng lúc bấy giờ, họ không biết điều đó. Vợ chồng James nhanh chóng nhận ra rằng họ là những người duy nhất trong bang muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành mọi chuyện. Từ các chuyên gia đến giới chức y tế bang đều có chung một tư tưởng rằng Tây Virginia đang phòng chống dịch rất tốt vì chưa ghi nhận ca nhiễm nCoV nào, như lời Tổng thống Donald Trump ca ngợi.
Trong lúc đó, James Vigil, 53 tuổi, vẫn chờ xét nghiệm.
Tối đầu tiên xuất hiện triệu chứng, James lao thẳng lên giường sau khi từ chỗ làm về nhà. Anh bị đau đầu dữ dội và nhức mỏi toàn thân. Carolyn nghe thấy chồng thở khò khè. James mắc chứng hen suyễn nhưng tình trạng khó thở thường không diễn ra lâu như vậy.
“Tôi chạm vào người anh ấy và thấy rất nóng”, Carolyn nhớ lại. “Tôi cặp nhiệt độ cho anh ấy, 40 độ C”.
Carolyn biết có chuyện không ổn xảy ra với chồng mình và thông tin Tây Virginia chưa ghi nhận ca nhiễm nCoV nào có lẽ không còn chính xác. “Tôi khá chắc người đàn ông nằm cạnh mình đã nhiễm virus”, cô nói.
Từ đây, con đường tìm câu trả lời cho tình trạng bệnh của chồng cô bắt đầu. Hành trình Carolyn trải qua chỉ là một câu chuyện đằng sau việc vì sao và bằng cách nào Tây Virginia không ghi nhận ca nhiễm nCoV nào trong thời gian lâu như vậy, dù dịch đã hoành hành ở tất cả các bang khác của Mỹ.
Carolyn là một chuyên gia thống kê, vì thế hồi đầu tháng ba, khi theo dõi số bang không ghi nhận ca nhiễm nCoV giảm dần theo thời gian và cuối cùng chỉ còn Tây Virginia vẫn an toàn, cô cảm thấy lạ lùng.
“Bất cứ khi nào nhận thấy sự bất thường, tôi đều nghĩ ‘Phải có lý do cho chuyện đó’”, Carolyn giải thích. “Câu chuyện phía sau là gì? Tại sao lại không có ca nào? Chúng không được báo cáo ư?”.
Cô không tin Tây Virginia, một bang có tỷ lệ người hút thuốc cao và hệ thống chăm sóc y tế còn tụt hậu so với các bang khác, lại có thể an toàn trước một loại virus tấn công hệ hô hấp như nCoV.
Nhưng những suy nghĩ này chỉ thoáng qua cho đến khi James thở khò khè và sốt. Carolyn cho anh uống thuốc hạ sốt và cố giúp chồng không bị mất nước.
Cô lên mạng nghiên cứu về nCoV và tìm kiếm thông tin liên quan đến xét nghiệm để chuẩn bị đưa James tới bệnh viện vào sáng hôm sau. Đường dây nóng đầu tiên Carolyn gọi không hoạt động. Cuộc gọi thứ hai, cô bấm số tới Sở Y tế bang.
Carolyn trả lời hàng loạt câu hỏi phân loại, trong đó có những câu hỏi về các cơn ho và sốt. Cô được khuyên đưa James đi kiểm tra và họ nên gọi cho bác sĩ gia đình.
Nhân viên tiếp tân tại văn phòng bác sĩ nói cô “không thể đến đây”. Carolyn được cung cấp một số điện thoại đường dây nóng. Đó chính là số của cơ quan y tế bang, bên đã yêu cầu cô gọi cho bác sĩ riêng.
Một người bạn khuyên Carolyn đưa James tới phòng cấp cứu. Hai vợ chồng lập tức lên đường. Hiểu rõ rằng James có thể là nguồn lây nhiễm và bản thân cô cũng vậy, Carolyn để chồng trên xe và một mình bước vào bệnh viện. Cô giữ khoảng cách với các nhân viên bệnh viện trong lúc nhờ giúp đỡ.
Một điểm lấy mẫu xét nghiệm nCoV nhanh ở Oak Hill, Tây Virginia. Ảnh: AP.
“Nhân viên lễ tân bệnh viện nói ‘Bạn biết đấy, tôi không nghĩ chúng tôi được trang bị để xử lý tình huống này’”, Carolyn nhớ lại. Cô quả quyết rằng chồng mình cần chăm sóc y tế nên nhân viên tiếp tân mới gọi một y tá tới. “Y tá bước đến với một tờ giấy nhớ ghi số điện thoại 1-800 và nói ‘Chúng tôi không thể xét nghiệm cho vợ chồng cô. Cô cần gọi số đường dây nóng này’”. Vẫn là số Carolyn đã gọi ngay từ đầu nhưng không có kết quả.
Carolyn nhận ra rằng có lẽ Tây Virginia chưa có một kế hoạch cụ thể, hợp lý cho tình huống đang xảy ra.
“Chúng tôi giống như là những người tiên phong”, Carolyn giải thích. “Tôi nghĩ số đường dây nóng là thứ duy nhất họ xây dựng được trong quy trình chống dịch tại thời điểm đó. Tôi đoán họ chưa thiết lập được một quy trình phản ứng khi có bệnh nhân nguy cơ cao và cũng không biết phải tiến hành xét nghiệm như thế nào”.
Carolyn nhất quyết không rời phòng cấp cứu. Cô nhận thức rõ tình cảnh nguy hiểm của James bởi ngoài các triệu chứng bệnh nghiêm trọng, anh còn bị hen suyễn và từng bị tổn thương phổi do tai nạn trượt tuyết.
“Tôi nói ‘Tôi sẽ đứng ở hành lang này cho tới khi người nào đó có thẩm quyền giúp đỡ chồng tôi hoặc chỉ cách để chồng tôi được giúp đỡ’”, Carolyn kể lại.
Y tá trưởng bệnh viện xuất hiện, đồng ý nói chuyện với Carolyn tại bãi đỗ xe, đề phòng trường hợp cô nhiễm virus và có thể lây cho mọi người.
“Cô ấy lại cố gắng bảo tôi gọi tới số 1-800. Tôi hỏi ‘Cô có thể xem qua tình trạng của anh ấy qua cửa kính ôtô được không? Anh ấy ở ngay đây, trong xe. Tôi muốn cô xem anh ấy ốm tới mức nào bởi tôi nghĩ nếu cô nhìn thấy tận mắt, cô sẽ không quay lưng’”, Carolyn nói.
Sau khi hỏi các câu hỏi phân loại, y tá trưởng đồng ý rằng James cần kiểm tra. Anh được đưa vào một phòng đặc biệt qua lối cửa sau. Bác sĩ tiến hành một loạt xét nghiệm các bệnh khác và đều cho kết quả âm tính. Cuối cùng, họ cũng được xét nghiệm nCoV. Vợ chồng Vigil được yêu cầu về nhà tự cách ly 5 ngày trong lúc chờ kết quả.
James và Carolyn chấp hành hướng dẫn. 4 ngày sau khi họ làm xét nghiệm, Tây Virginia vẫn chưa báo cáo ca nhiễm nCoV nào. Đêm đó, cô thức dậy vào mờ sáng và cảm thấy người nóng ran. Carolyn bắt đầu sốt.
Ngày hôm sau, vợ chồng Vigil mong chờ kết quả nhưng lại không nhận được bất kỳ cuộc gọi nào. Đến giữa buổi chiều, cô liên lạc với phòng cấp cứu bệnh viện và được bảo gọi tới phòng thí nghiệm của bang, nhưng cơ sở này lại hướng dẫn cô gọi đến cơ quan y tế hạt. Câu trả lời của cơ quan y tế hạt khiến Carolyn bàng hoàng: Họ không có dữ liệu nào cho thấy James đã xét nghiệm.
Cô kể lại tỉ mỉ quá trình chồng mình được xét nghiệm tại đâu, ai tiến hành, nhưng vẫn được trả lời rằng phòng y tế hạt không có hồ sơ nào và cô được hướng dẫn liên hệ lại với Sở Y tế bang.
“Tôi giận dữ và quyết định sẽ gọi cho văn phòng thống đốc bang”, cô kể. Người trực điện thoại văn phòng thống đốc lắng nghe một cách lịch sự, nhưng không có câu trả lời cho Carolyn.
Cuối cùng, bệnh viện cũng gọi cho cô nhưng mang đến tin xấu. Kết quả xét nghiệm của James đã bị mất và anh phải làm lại. Nhưng họ không muốn anh đến bệnh viện nên hứa sẽ tìm một địa điểm phù hợp rồi gọi lại sau.
Sức khỏe của James ngày một xấu đi. Carolyn quyết định sẽ lái xe thẳng tới Virginia. Bang này đã ghi nhận ca nhiễm nCoV, vì thế, họ chắc chắn có một hệ thống làm việc tốt hơn. Trong lúc đang gọi điện nhờ cậy xung quanh và tìm hiểu thêm thông tin, Carolyn nhận được cuộc gọi từ phòng thí nghiệm bang Tây Virginia nói họ đã tìm thấy mẫu xét nghiệm của James.
Tuy nhiên, mẫu xét nghiệm đã được lưu qua nhiều ngày nên không còn đáng tin cậy. “Bạn phải thực hiện lại xét nghiệm”, đầu dây bên kia nói với Carolyn.
Nước mắt bắt đầu lăn dài trên má Carolyn. Cô không có một câu trả lời xác đáng và con đường phía trước vẫn mờ mịt.
Carolyn vẫn thường xuyên cập nhật hành trình xét nghiệm nCoV của mình lên Facebook. Khi cô đăng những diễn biến mới nhất lên, một người bạn đã giúp cô chuyển thông tin tới thượng nghị sĩ Tây Virginia Joe Manchin, đảm bảo rằng văn phòng của ông sẽ gọi lại cho cô.
Văn phòng thượng nghị sĩ Manchin sau đó gọi điện xin cô một ngày để xử lý vấn đề. Carolyn đồng ý, nhưng chỉ một ngày, không hơn.
Carolyn tiếp tục chờ đợi trong hoang mang và lo lắng, rồi bất ngờ, văn phòng thượng nghị sĩ Manchin gọi đến, nhanh hơn cô nghĩ. Họ thông báo James đã nhiễm nCoV, đúng như những gì cô nghi ngờ.
Hôm 18/3, Carolyn được xét nghiệm qua một trạm kiểm tra nhanh. Hai ngày sau, cô nhận kết quả dương tính với nCoV.
Tình trạng sức khỏe của Carolyn và James chưa thực sự khá lên. Cô vẫn yếu và James vừa phải quay trở lại phòng cấp cứu vì các biến chứng liên quan đến hen suyễn. Tuy nhiên, tinh thần của cô ít nhất đã được cải thiện khi chứng kiến những thay đổi tích cực trong quá trình xét nghiệm.
“Trong vòng một tuần, xét nghiệm đã trở nên dễ tiếp cận hơn. Các trạm xét nghiệm nhanh được lập nên ở những điểm nóng. Toàn bang đang theo dõi chặt chẽ tình hình…”, Carolyn nói. “Tôi cảm thấy mọi việc mình làm là xứng đáng”.
Vũ Hoàng
COVID-19 lan khắp 50 tiểu bang Mỹ, Lầu Năm Góc chuẩn bị tàu bệnh viện
Tính đến cuối ngày 17.3 (giờ Washington D.C), dịch COVID-19 xuất phát từ virus Corona chủng mới (SARS-CoV-2) đã lan khắp 50 tiểu bang của Mỹ, sau khi bang Tây Virginia trước đó trong ngày xác nhận ca nhiễm đầu tiên.
Tàu bệnh viện USNS Mercy của hải quân Mỹ được huy động sẵn sàng phục vụ phòng chống COVID-19 . Ảnh AFP/Getty
Thống đốc Tây Virginia, ông Jim Justice tối 17.3 đã tổ chức họp báo thông tin về các ca nhiễm đầu tiên trên địa bàn tiểu bang.
Theo cổng thông tin của trường y Đại học Johns Hopkins, đến trưa 18.3 (giờ Việt Nam), Mỹ ghi nhận 6.362 trường hợp nhiễm COVID-19, trong đó 108 người thiệt mạng.
Tướng Mark Milley, Chủ tịch Hội đồng tham mưu trưởng liên quân Mỹ, chuẩn bị ký lệnh điều động cả hai tàu bệnh viện của hải quân Mỹ hỗ trợ hoạt động phòng chống dịch COVID-19.
Hai tàu bệnh viện là USNS Mercy, hiện cập cảng San Diego, và USNS Comfort đang bảo trì ở Norfolk.
Ông Trump tự cho mình điểm 10 về phản ứng với dịch Covid-19
Lầu Năm Góc cũng sẵn sàng triển khai cơ sở bệnh viện dã chiến chuyên phục vụ cho hoạt động viễn chinh của hải quân nếu cần thiết. Đây là dạng bệnh viện dã chiến được trang bị đầy đủ năng lực hồi sức và phẫu thuật khẩn cấp.
Còn Phó tổng thống Mike Pence cho biết Nhà Trắng có thể đề nghị quân đội thiết lập các bệnh viện dã chiến ở những điểm nóng dịch COVID-19 theo yêu cầu của các thống đốc bang.
Theo thanhnien.vn
Có bằng chứng mới về người ngoài hành tinh tìm cách liên lạc với Trái đất Các nhà khoa học phát hiện 6 tín hiệu mới nghi là của người ngoài hành tinh đang tìm cách liên lạc với Trái đất. Có tới 6 luồng sóng radio xuất phát từ sao Ngự phu Theo tờ Daily Mail, các chuyên gia đã nhận được 6 luồng sóng radio rất mạnh, mỗi lần kéo dài khoảng vài mili giây, xuất phát...