Hành trình phạm tội và bản án tử hình cho “trùm ma túy”
Sáng 1/6, Hội đồng thi hành án tỉnh Hà Tĩnh đã thi bản án tử hình đối với Trần Văn An, ở phường Hồng Sơn, TP Vinh (Nghệ An) về tội mua bán trái phép chất ma tuý.
Lật tẩy chân dung tên trùm ma túy
Khoảng 18 giờ 40 ngày 13/2/2009, Đội tuần tra kiểm soát giao thông 148 thuộc Phòng CSGT Công an tỉnh Nghệ An ra tín hiệu dừng xe taxi BKS 37S-1245 do tài xế Trần Huy Sơn điều khiển vì lỗi chạy quá tốc độ. Trong lúc các chiến sĩ CSGT đang kiểm tra giấy tờ xe thì quan sát thấy một người đàn ông ôm chiếc túi du lịch phía trước có nhiều dấu hiệu khả nghi và yêu cầu tiến hành kiểm tra chiếc túi.
“Trùm ma túy” Trần Văn An phải nhận án tử hình.
Kiểm tra trong túi, ngoài một số quần áo, lực lượng chức năng phát hiện một bịch nylon màu đen bọc kín những hình khối màu trắng, đó là ba bánh heroin (trọng lượng gần 1.100gram). Ngoài ra, còn có 2,1gram cocain, 1cân điện tử mi ni, 1 máy tính casino và 300USD. Ngay sau đó, Đội tuần tra lập biên bản vụ việc, báo cáo về lãnh đạo phòng và Ban Giám đốc Công an tỉnh Nghệ An. Đối tượng và tang vật được đưa về bàn giao cho Phòng CSĐTTP về ma túy Công an tỉnh Nghệ An.
Video đang HOT
Tại cơ quan điều tra, người đàn ông này đưa ra một giấy chứng minh nhân dân và một giấy phép lái xe rồi khai tên là Đinh Quang Thuận (SN 1960, nguyên quán ở Đồng Tháp; trú tại 490 Hàm Tử, phường 6, Q5, TP HCM). Thuận giải thích số ma túy trên là do một người đàn ông tên là Phong trên huyện Quế Phong nhờ xách giùm về Vinh và y không biết đó là… ma tuý.
Tuy nhiên, bằng trực quan nghề nghiệp và những chứng cứ trong quá trình xác minh điều tra của các điều tra viên, cuối cùng Thuận đành phải cúi đầu nhận tội. Thuận khai tên thật là Trần Văn An (tức An “điên”, SN 1960, nguyên quán xã Cát Văn, huyện Thanh Chương, trú tại phường Hồng Sơn, TP Vinh). Giấy chứng minh nhân dân mang tên Đinh Quang Thuận là do y mua tại một tiệm cầm đồ ở TPHCM rồi dán ảnh mình lên. Từ đây, chân dung một “bố già” ma túy đã trốn lệnh truy nã từ 12 năm trước được làm rõ.
Trần Văn An sinh ra tại xã Cát Văn. Sau khi cưới vợ là Nguyễn Thị Lan thì hai vợ chồng y dắt díu nhau xuống TP Vinh làm ăn. Với bản tính hung hãn, liều lĩnh An nhanh chóng nổi lên trong giới giang hồ thành Vinh. Và cái tên An “điên” cũng bắt đầu ra đời từ đó. Tuy nhiên, Trần Văn An khiến mọi người ngạc nhiên nhất là sự “phất” nhanh về kinh tế của đôi vợ chồng trẻ này. Nếu ai có hỏi làm sao mà nhanh giàu thế thì đều nhận được cái nhếch mép cùng câu trả lời: Buôn bán hàng hóa từ Lào về Việt Nam bán nên cũng kiếm được tí ít…
Sự giàu có “bất thường” của vợ chồng An chỉ được làm sáng tỏ khi ngày 9-4-1997, Phòng Cảnh sát kinh tế Công an Hà Nội phối hợp với Công an Hà Tĩnh tiến hành kiểm tra chiếc ôtô mang BSK Lào Un-0563, do hai đối tượng người Lào điều khiển đi vào Việt Nam. Qua kiểm tra, lực lượng công an phát hiện trên xe cất giấu 20 bánh heroin (trọng lượng 7,2kg).
Tại cơ quan điều tra, chúng khai tên là Bun Phẳn Trang Tha Lang Xỉ (SN 1958, trú tại Xiêng Khoảng, Lào) và Phou Viêng Meo Mi Say (SN 1955, trú tại Viêng-chăn, Lào). Cả hai đối tượng khai nhận, 20 bánh heroin trên là chúng vận chuyển sang Nghệ An cho vợ chồng Trần Văn An. Lệnh bắt khẩn cấp vợ chồng Trần Văn An được cơ quan Công an thực hiện. Tuy nhiên, An đã nhanh chân lẩn trốn khỏi nơi cư trú.
74 bánh heroin và bản án tử hình
Với những người dân nơi vợ chồng An cư trú thì việc An “điên” buôn ma túy và trốn lệnh truy nã cũng dần trôi vào quên lãng. Tuy nhiên, với cơ quan Công an thì cái tên Trần Văn An vẫn luôn là mục tiêu cần phải truy tìm trên toàn quốc.
Theo hồ sơ, vào những năm thập niên 90, An “điên” thường xuyên qua nước Lào làm ăn buôn bán. Trong những chuyến đi buôn này, An biết Thao Xiêng Mi, Bun Phẳn, Phou Viêng, là những tên buôn ma túy người Lào, nên đã chủ động đến làm quen kết bạn “làm ăn”.
Sau đó, An về nước liên hệ móc nối với một số đối tượng trong nước, thiết lập một đường dây vận chuyển, mua bán heroin từ Vinh vào TP HCM. Cụ thể, trong tháng đã mua của Bun Phẳn để mua 24 bánh heroin. Sau đó, An đưa số hàng này bán cho tên Nguyễn Văn Thịnh với giá mỗi bánh 5.500 USD, để Thịnh đưa vào TPHCM tiêu thụ.
Tháng 3-1997, Bun Phẳn và Phou Viêng mang tiếp tục mang 18 bánh heroin sang Vinh bán cho An. Sau những chuyến hàng trót lọt, hàng tỷ đồng cứ chảy ào ào vào túi càng làm cho An “điên” càng điên cuồng lao vào buôn bán heroin với số lượng ngày càng lớn hơn.
Cuối tháng 3-1997, An đã đặt mua của các đối tượng người Lào 32 bánh heroin. Người trực tiếp mang hàng sang giao vẫn là Bun Phẳn và Phou Viêng. Trưa 9-4-1997, khi chiếc ôtô mang BKS Lào Un 0563 chở theo hai người đàn ông vừa vượt qua cửa khẩu quốc tế Cầu Treo, lao nhanh vào địa bàn huyện Hương Sơn (Hà Tĩnh) thì bị lực lượng Công an Hà Nội phối hợp với Công an tỉnh Hà Tĩnh chặn lại để kiểm tra.
19 bánh heroin bị thu trong một vụ buôn bán ma túy của tên An.
Qua soát xét, lực lượng công an phát hiện trên xe có 20 bánh heroin. Ngay sau đó, cả hai đối tượng cùng tang vật được đưa về trụ sở Công an tỉnh Hà Tĩnh để đấu tranh làm rõ. Tại cơ quan điều tra, chúng khai tên là Bun Phẳn Trang Tha Lang Xỉ (SN 1958, trú tại Xiêng Khoảng, Lào) và Phou Viêng Meo Mi Say (SN 1955, trú tại Viên Chăn, Lào). Số ma túy trên là chúng được Thao Xiêng Mi thuê vận chuyển sang giao cho vợ chồng Trần Văn An ở TP Vinh.
Lệnh bắt và khám nhà vợ chồng Trần Văn An khẩn cấp được ký ngay sau đó. Nhưng là một kẻ thực hiện nhiều vụ làm ăn phi pháp, nên khi thấy Bun Phẳn và Phou Viêng đưa hàng đến muộn hơn theo thời gian đã hẹn nên An liền giao công việc “đón hàng” cho vợ, còn y thì lánh đi nơi khác nhằm đề phòng bất trắc. Vì vậy, khi công an ập đến chỉ bắt được Nguyễn Thị Lan, còn tên An thấy động nên tìm đường vào miền Nam lẩn trốn.
Sau gần 12 năm lẩn trốn với dưới nhiều tên gọi khác nhau thì đến 13-2-2009, Trần Văn An đã sa lưới trên đường vận chuyển ma túy .
Với tội danh vận chuyển và tiêu thụ 74 bánh heroin, ngày 18-9-2009, Tòa án nhân dân tỉnh Nghệ An đã đưa các đối tượng trên ra xét xử. Theo đó, Trần Văn An bị tuyên mức án chung thân.
Ngày 25-11-2009, Tòa án nhân dân tỉnh Hà Tĩnh tiếp tục đưa Trần Văn An ra xét xử về tội mua bán, vận chuyển 74 bánh heroin từ năm 1996 đến 1997 và tuyên án tử hình.
Theo PLXH