Hạnh phúc nghe em!
Có lẽ nếu không có câu nói qua điện thoại và tin nhắn của em gửi cho ai đó và anh không vô tình anh đọc được… thì có lẽ anh đến chết cũng không bao giờ từ bỏ người con gái mà mình yêu nhất!
Em không bao giờ hiểu vì sao anh lại yêu em nhiều đến vậy! Em cũng không hiểu vì sao anh biết em không yêu một mình anh nhưng anh vẫn yêu em! Em cũng không hiểu vì sao anh lại để em bắt nạt như vậy? Em cũng không hiểu vì sao trước những lời cay đắng và không tôn trọng anh mà anh vẫn im lặng. Em cũng không hiểu vì sao khi em ở bên anh, em nhắc tới người mà em yêu nhất mà người đó không phải là anh, anh vẫn im lặng…
Anh cũng không hiểu vì sao khi anh ngồi nhìn em điện thoại hay nhắn tin cho người con trai khác, anh vẫn im lặng. Cũng không hiểu vì sao anh không hỏi em đi chơi đêm cùng ai, chơi đến bao giờ, chơi ở đâu? Cũng không hiểu vì sao khi biết em không yêu anh nhiều mà anh vẫn cứ yêu em! Anh cũng không hiểu vì sao khi biết em ôm chặt lấy anh, đấy không phải vì em yêu anh, cần anh mà chỉ vì cảm giác và một chút hy vọng của em… nhưng anh vẫn cứ yêu em!
Có lẽ nếu không có câu nói qua điện thoại và tin nhắn của em gửi cho ai đó, vô tình anh đọc được khi không gọi được cho anh vào cái ngày chúng mình cãi nhau lần cuối cùng… thì có lẽ anh đến chết cũng không bao giờ từ bỏ người con gái mà mình yêu nhất! Nhưng với em, một người luôn nghi ngờ và có phần ích kỷ nào đó, em không bao giờ để ý đến những hành động của em và suy nghĩ của anh. Dẫu biết em không yêu anh, dẫu biết em yêu ai đó, dẫu biết anh chỉ là hy vọng của em… Anh vẫn yêu em, anh hy vọng mình có thể thay đổi được phần nào và được em yêu, được em tôn trọng… Nhưng có lẽ, sự so sánh của em quá cao nên em không thể chấp nhận anh được!
Có lẽ sẽ không có người con gái nào khiến anh có thể yêu nhiều như em, ghen và thất vọng nhiều như em…
Bạn bè em là những người thành công, có điều kiện, tất cả mọi thứ họ đều hơn anh. Có lẽ lúc em cô đơn, em không nên chấp nhận anh dù chỉ là hy vọng. Có lẽ điều em muốn chỉ là sự yên tâm vì anh là bạn của anh trai em… chỉ vậy thôi! Anh yêu em nhưng cũng giận em. Anh giận câu nói và tin nhắn cuối cùng của em. Anh không bao giờ nghĩ rằng những câu nói đó là của em, của người con gái xinh đẹp đầy cá tính, của người con gái mà anh yêu nhất!
Kể cả bây giờ, em cũng coi anh như những người con trai tồi tệ khác bước vào cuộc đời em. Anh cũng muốn giải thích nhưng có lẽ không nên… Ở bên nhau cần yêu nhau và tôn trọng nhau nhưng anh không cảm thấy được điều đó từ người anh yêu. Em cũng biết anh yêu em đến mức nào, phải không em? Điều đó em có thể cảm nhận được đó là sự thật hay giả dối… Nhưng vì em quá nghi ngờ, em chỉ tin vào bản thân em… Anh chấp nhận để em to tiếng, chấp nhận để em có lựa chọn khác, bởi vì anh yêu em!
Video đang HOT
Lý do duy nhất anh chấp nhận như vậy bởi vì anh biết em có sự so sánh giữa anh và những người em đã từng quen. Có thể anh hay làm em bực mình nhưng đúng anh là anh không phải một chàng trai hoàn hảo trong mắt em! Em yêu ai, em có muốn người yêu mình có người con khác không? Em có ích kỷ muốn tất cả người em yêu là của em không ? Anh cũng vậy thôi … không khác gì em cả! Anh cũng muốn làm tất cả để em được hạnh phúc nhưng thật sự khả năng anh có hạn…
Anh yêu em, chưa một ngày anh thôi không nghĩ về em, chưa một ngày anh có được cảm giác bình yên! Anh không hiểu em là người con gái thế nào, thật sự anh không hiểu em một chút nào hết! Nhưng điều anh biết chắc chắn là em không yêu anh và chỉ có một mình anh… Anh chỉ hy vọng và mong muốn một điều: Dù em có ở bên cạnh anh hay không, anh chỉ mong anh đã yêu một người con gái tốt… Chỉ vậy thôi em ạ! Anh muốn hình ảnh của em trong anh là đẹp nhất dù có chuyện gì đã xảy ra đi nữa… Em hãy là người con gái tốt nhé, đừng để sự ảnh hưởng nào đó làm thay đổi con người em!
Anh yêu em nhiều vô cùng! Anh cũng chưa yêu ai nhiều như vậy và có lẽ sẽ không có người con gái nào khiến anh có thể yêu nhiều như em, ghen và thất vọng nhiều như em…
Anh không có nhiều thời gian để sửa sai hay yêu một người con gái khác.Anh chỉ muốn làm một người bình thường và một tình yêu bình thường. Cuộc sống đã làm em trở thành một người con gái khác với tất cả những lời em đã nói với anh!
Em sống vui vẻ và hạnh phúc nhé! Mong rằng em gặp được người con trai tốt. Trái tim anh là của em…
Giá như anh không đọc được tin nhắn của em gửi cho ai đó khi không gọi được cho anh ngày giận nhau và chia tay. Anh muốn giữ những hình ảnh đẹp nhất về người con gái anh yêu trong trái tim… Dù anh cũng chỉ là một trong số những người con trai tồi tệ mà em đã từng yêu.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh vẫn yêu em như lần đầu tiên anh nói
Ngày ấy ta yêu em thật tình cờ mà cũng là duyên số, có người cho anh số điện thoại của em, anh chỉ muốn tám chơi thôi vì ở đây buồn quá không có ai nói chuyện.
Ấy thế mà định mệnh thật, anh vào Sài Gòn làm việc và gặp em, mình đã yêu nhau thế nào em nhỉ?
Tình yêu thật lạ, có thể làm con người ta vui cũng có thể làm con người ta đau nhói đến tột cùng, anh và em cũng thế...!
Hạnh phúc thật khi có ai đó quan tâm, chia sẻ những niềm vui nỗi buồn, chỉ cần nhìn thấy em mọi buồn phiền đều tan biến, mọi mệt nhọc chẳng còn trong anh và anh biết mình đã yêu.
Em, mình đã yêu nhau như thế nào nhỉ? Chỉ những cuộc điện thoại đường xa, chỉ những tin nhắn hỏi thăm, động viên, những lời chúc ngủ ngon vào mỗi đêm... thế rồi ta đến với nhau.
Em và anh ở cùng một thành phố nhưng chẳng thể gần nhau, khoảng cách địa lý không ngăn nổi hai trái tim cùng nhịp đập. Tuần nào anh cũng chạy mấy chục cây số lên thăm em, để nhìn thấy em yêu của anh có mập lên tí nào không, có sống vui vẻ không, có nhớ anh không...?
Anh thường chở em đi lòng vòng thành phố, đi uống cafe ở những quán ven đường, mình đã đi lang thang mà không biết chán, nhiều quá em ha, chẳng thể nhớ hết nữa...
Em giờ theo chồng để lại nơi đây một người đang héo úa, chết mòn vì yêu em...
Gia đình em biết chuyện mình quen nhau, khoảng cách giữa hai miền cũng đâu có xa mà gia đình em lại không thể chấp nhận anh?
Anh thất vọng, buồn nhưng vẫn cười nói trước em như không có chuyện gì, em cũng biết anh đang chán, nhưng chẳng thể làm gì vì trước giờ em chưa bao giờ dám cãi lời cha mẹ.
Em báo với anh là em về quê làm hồ sơ chủ nhật sẽ lên đi ăn cưới với anh, anh đã đợi nhưng chẳng thấy bóng em đâu, vậy là em không lên Sài Gòn nữa...!
Ngày... tháng...
Em nhắn tin báo hôm nay em làm đám hỏi, anh thật sự sốc nặng, chẳng thể tin vào mắt mình nữa, em đi rồi có biết trái tim anh đang tan nát vì em...?
Tình yêu hé nở chưa được bao lâu thì giờ đã tàn như cánh hoa hồng, em giờ theo chồng để lại nơi đây một người đang héo úa, chết mòn vì yêu em.
Giờ anh biết phải làm sao đây? Mong rằng con đường em chọn sẽ không sai, sẽ vui bên ai đó mà chẳng phải là anh, sẽ hạnh phúc thật nhiều với điều em mơ ước.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chia tay vì... người nhà bị tâm thần! Nhà bà Tuyên đang sống trong bầu không khí ngột ngạt, con trai duy nhất đau khổ vì tình và chỉ vùi đầu vào rượu bia, thờ ơ với đời. Xót cho con, băn khoăn với quyết định "chia uyên rẽ thúy" của mình và chồng nên bà Tuyên đã phải tìm gặp chuyên gia tâm lý. Kỹ tính đến nỗi... "chia uyên,...