Hạnh phúc nào cho em
Thấm thoát thời gian trôi qua kể từ ngày chúng ta rời xa nhau đến nay tình cảm mà em dành cho anh vẫn còn nguyên vẹn. Sự thủy chung và hứa hẹn thuở ban đầu em xin giữ mãi trong tim dù cho anh đã rời xa em hay cuộc đời xô đẩy.
Người con gái khi đã yêu thật lòng với một tình yêu chân thành và bền bỉ thì không có khoảng cách nào để buộc họ phải quên đi dù cho có tổn thương và trái tim rỉ máu.
Em mệt mỏi, em cần một chỗ dựa ngay trong những lúc như thế này. Mọi thứ cứ ập tới với em như một cơn sóng của cuộc đời xô đẩy. Chọn lựa cho mình bước đi hay dừng lại với em giờ đây là cả một sự lựa chọn của cuộc đời và hạnh phúc về sau.
Liệu có muộn không khi thời gian vừa qua em đã để vụt mất rất nhiều cơ hội. May mắn không lựa chọn em hay do bản thân em không biết nắm bắt và trân trọng những thứ tưởng chừng như rất nỗi vụn vặt nhưng lại là cả một sự lựa chọn tốt đẹp về sau. Mọi thứ cứ lần lượt bỏ em ra đi kể cả anh cũng vậy. Để giờ đây em chơi vơi, lạc lỏng giữa dòng đời với bao nhiêu bộn bề lo toan của cuộc sống chỉ có một mình em. Đứng giữa sự chọn lựa cho tương lai của bản thân mình em trở nên mịt mờ và không thể tự tìm ra lối thoát. Cô đơn một mình…Em chợt nhận ra mình cần lắm một ai đó cảm thông và thấu hiểu để chia sẻ cùng em. Cần lắm một bờ vai cho em dựa vào những khi mỏi mệt và gục ngã. Như anh đã từng…
Ngày anh ra đi em đã để cho mọi thứ cứ nhạt nhòa trôi theo dòng thời gian êm đềm và lặng lẽ để rồi khi sóng gió đã qua, nỗi đau cũng đã vơi dần cùng năm tháng thì giờ đây đến lúc em phải nhận ra suốt thời gian qua em đã tự lừa dối bản thân mình, tự ngộ nhận là đã quên để rồi bản thân thì luôn luôn nhớ, tự nhủ lòng rất vui và sẽ sống tốt thôi nhưng mỗi đêm thì cứ vẫn vương sâu trong đôi dòng nước mắt và nỗi đau tồn đọng của tiếc nuối ngày nào.
Thật ra em vẫn hiểu rằng tình yêu đâu chỉ có màu hồng. Để anh ra đi là lựa chọn tốt nhất cho cả hai khi đôi trái tim yêu đã không còn cùng chung nhịp thở. Em không trách anh hay giận hờn không buông bỏ chỉ tại cuộc đời xô đẩy và duyên nợ trái ngang đã khiến đôi mình không thể bên nhau như nguyện ước ban đầu. Em chỉ trách mình sao nông nỗi trong giây phút vô tình đã để lạc mất anh. Để giờ khi thời gian cứ trôi qua những kí ức của đôi mình mãi vẫn không thể nào phai nhòa trong tâm trí. Em chợt thấy xót xa khi quá khứ ban tặng cho em quá nhiều cơ hội mà chính tính cách trẻ con và nông nỗi đã khiến em đánh mất mọi thứ quan trọng của cuộc đời mình.
Thấm thoát thời gian trôi qua kể từ ngày chúng ta rời xa nhau đến nay tình cảm mà em dành cho anh vẫn còn nguyên vẹn. Sự thủy chung và hứa hẹn thuở ban đầu em xin giữ mãi trong tim dù cho anh đã rời xa em hay cuộc đời xô đẩy. Người con gái khi đã yêu thật lòng với một tình yêu chân thành và bền bỉ thì không có khoảng cách nào để buộc họ phải quên đi dù cho có tổn thương và trái tim rỉ máu.
Em vẫn luôn hi vọng về anh, về tình cảm của chúng ta và niềm tin vào khoảng cách của chúng mình sẽ không xa khi tình yêu mà anh và em trao nhau là chân thật. Hãy tin rằng trái đất vẫn tròn, có duyên có nợ rồi cũng sẽ tìm về lại bên nhau.
Theo iBlog
Một tình yêu hết hạn sử dụng
Tình yêu cũng có hạn sử dụng, mà cô thì để nó qua lâu. Có lẽ đúng, tình yêu hết hạn rồi thì bỏ đi tìm một thứ gì đó khác.
Thùy Trang ngồi lặng người nhìn chiếc điện thoại cũ mèm trên tay. Chắc giờ chẳng ai còn dùng nó nữa. Nhưng cô vẫn giữ vì nó là kỉ vật của một thời tuổi trẻ. Năm cuối cùng đại học, có chiếc điện thoại như vậy là có giá lắm rồi. Mà thực ra thì với Thùy Trang, nó vô giá.
Video đang HOT
Chiếc điện thoại tắt nguồn từ rất lâu rồi, từ cái hồi cô và anh chia tay. Màn hình của nó cũng đầy những vết nứt. Nhớ lại thì hình như vì lần đó cô ném nó xuống nền gạch hoa. Cô không thay màn hình không phải vì chiếc điện thoại quá cũ mà bởi lẽ tình trong tim còn rạn vỡ huống chi thứ vô chi vô giác chỉ lưu lại những dòng tin nhắn thủa còn yêu.
Thùy Trang bật nguồn chiếc điện thoại. Kì lạ là ở chỗ nó còn dùng được. Cô nhìn thấy dòng tin nhắn cuối cùng anh viết trong tuyệt vọng: "Em nghe máy đi, đừng trẻ con như thế". Nhưng tin nhắn đó cô không trả lời, cô ném chiếc điện thoại xuống nền nhà, vỡ tan.
Trước tin nhắn đó, Thùy Trang viết: "Em không thể chịu đựng thêm được nữa, em quyết định chia tay vì tình yêu chúng mình dành cho nhau không đủ lớn".
Năm đó, Thùy Trang 22 tuổi, còn anh 24!
Sau tin nhắn đó, cô thay điện thoại, xóa yahoo... tất cả mọi thứ liên quan đến anh đều bị xóa sạch. Thùy Trang quyết định quên anh thực sự dù trước đó có tới hàng chục lần cô vùng vằng đòi chia tay nhưng hôm sau vẫn chạy đến bên anh đòi ôm hôn như chưa từng có cãi vã nào trước đó. Tới giờ, sau gần 10 năm qua đi, cô cũng chẳng hiểu vì sao mình lại kiên quyết chia tay anh chỉ vì một lần giận hờn vu vơ như vậy.
Cô đổ lỗi cho định mệnh, cô đổ lỗi vì anh đã không yêu cô nhiều để bao dung cho lần đó. Thực ra, cô vẫn chờ, nhưng anh không tìm cô nữa.
Sau gần 10 năm, cô vẫn độc thân. Cũng chẳng phải cô chứng minh điều gì hay dằn vặt một ai bởi sự cô đơn lúc này của cô chỉ làm khổ chính cô chứ đâu ai thấu hiểu. Ngần ấy năm cô và anh không gặp lại nên ví như cô có muốn chứng minh thì người cần biết nhất lại không màng.
Chuyến đi công tác ngắn ngày trong Sài Gòn làm cô thấy càng cô đơn hơn gấp bội. Hà Nội mùa này se se lạnh nhưng ít ra nơi đó còn có những người thân quen. Còn ở đây, Thùy Trang hoàn toàn lạc lõng. Cả thành phố sôi động, chỉ có mình Trang lẻ loi với nỗi buồn của một người phụ nữ ngoài 30 tuổi.
Nằm trong khách sạn, chẳng có việc gì để làm, Thùy Trang bật máy tính. Trong một ngày nhiều cảm xúc khác lạ, bỗng dưng cô lại muốn vào thử yahoo, cái mà nhiều người đã xóa nó ra khỏi máy tính từ rất lâu rồi. Tên đăng nhập vẫn chờ sẵn, Trang nhấp chuột.
Trên màn hình hiện ra dòng tin nhắn, từ rất lâu rồi, 7 năm... "Em đừng giận dỗi nữa, anh yêu em nhiều mà". Đó là những gì anh nhắn cho cô... từ lần giận hờn đó. Phía dưới còn rất dài, rất dài nhưng đôi mắt cô nhòa lệ. Cổ họng Trang nghẹn lại không sao thở được...
Nếu ngày đó, cô đọc được những dòng này, có thể mọi chuyện đã khác, rất khác.
- "Cuối cùng thì anh cũng chờ được tới ngày này. Em khỏe chứ"
Trên màn hình là nick yahoo quen thuộc của anh. Thùy Trang không tin nổi tại sao anh vẫn còn sử dụng nó.
- "Anh vẫn dùng yahoo ư?"
- "Uhm, vẫn dùng. Từ dạo đó tới giờ, ngày nào anh cũng online, những người bạn dần bỏ thói quen này, gần như chỉ còn mình anh. Anh chờ nick của em sáng đèn".
- "Anh đã chờ 7 năm?"
- "Uhm... Cuối cùng thì em cũng vào lại nó..."
- "Anh còn chờ em ư? Sau ngần ấy năm..."
- "Uhm"
- "Anh đang ở đâu?"
- "Anh đang ở Sài Gòn"
Trong lòng Thùy Trang lóe lên tia hi vọng đầy hạnh phúc. Lẽ nào tình yêu quay lại?
- "Em lấy chồng chưa?"
- "Em chưa... Em... còn chờ anh. Em vẫn còn yêu anh nhiều lắm" - Thùy Trang nói những lời từ tận đáy lòng mình. Cô sợ nếu chỉ chậm vài giây nữa, cô sẽ lại để mất anh.
***
- "Anh còn yêu em không?" - Hơi thở của Thùy Trang run run
"..."
Anh im lặng một hồi lâu...
- "Anh còn yêu em đúng không, chúng mình gặp nhau đi. Em muốn được bên anh, muốn được yêu anh như ngày xưa. Anh ở đâu, em sẽ đến bên anh".
- "Đã 7 năm rồi mà em... Hãy sống cuộc đời của em đi chứ. Anh lấy vợ rồi. Tình yêu cũng có thời hạn của nó. Anh chỉ muốn biết em sống thế nào chứ không có ý định đặt em vào cuộc đời anh thêm một lần nữa. Chào em!"
Anh thoát khỏi yahoo và để lại một khoảng bơ vơ quá lớn. Tình yêu cũng có hạn sử dụng, mà cô thì để nó qua lâu. Có lẽ đúng, tình yêu hết hạn rồi thì bỏ đi tìm mộ thứ gì đó khác.
Cô không bao giờ vào yahoo nữa. Chiếc điện thoại cũ cũng bỏ lại tại khách sạn đêm hôm ấy.
Theo Guu
Mẹ chồng đừng nên đay nghiến việc con dâu không có sữa Trên thực tế, có rất nhiều bà mẹ chồng thấy con dâu không có sữa hay không đủ sữa cho cháu của mình bú là càu nhàu, khó chịu. Chuyện thật lạ. Làm người mẹ, ai chả mong muốn có sữa cho con bú, ai mong hết sữa để cho con mình chịu đói, ai mong con mình ăn sữa ngoài. Biết sữa...