Hạnh phúc muộn
Gần 20 năm trôi qua, chị vẫn không thể nào quên được hình ảnh chồng chị dắt về nhà một cô gái, thản nhiên nói với chị là họ yêu nhau.
Người đàn ông đó đã bước vào đời chị khi chị vừa tròn 20 tuổi, với hạnh phúc chưa kịp tìm thấy thì nỗi đau đã dâng đầy. Người đàn ông đó đã thẳng tay đánh chị trước mặt đứa con gái nhỏ đang nhòe nhoẹt nước mắt, đã điên cuồng nghiến ngấu chị những đêm anh ta say rượu, mặc chị oằn mình trong đau đớn đã để lại cho chị bao đêm đắng cay nuốt không hết những giọt nước mắt của chính mình. Người đàn ông đó đã từng là chồng chị, trong sáu năm.
Ôm con về ngoại, chị và mẹ chị gom góp để nuôi đứa trẻ sớm chịu cảnh vắng cha. Chị còn trẻ, chẳng phải không có người đàn ông nào muốn đưa vai cùng chị gánh trách nhiệm, cũng chẳng phải chị không nao lòng những đêm nằm cô quạnh nhìn con chìm sâu trong giấc ngủ. Chỉ là, nỗi đau về sự phản bội và nỗi sợ hãi của con chim từng bị thương khiến chị vẫn là một bà mẹ đơn thân. Chị mãi khép lòng mình, cho đến khi anh xuất hiện.
Mười năm trước, anh chuyển về gần nhà chị, rồi con chị thân với con gái út của anh là cơn cớ run rủi họ gặp nhau. Chị vẫn thường nghe con gái kể về hoàn cảnh gia đình họ, về một “bác” rất đẹp trai, tâm lý và hiền. Qua con, chị biết vợ anh mất trong một tai nạn, anh gà trống nuôi hai con, cũng chu đáo và cặm cụi như một bà mẹ đơn thân. Khi gặp người đàn ông chững chạc, bảnh bao với đôi mắt đen phảng phất nỗi buồn nhưng lại vô cùng ấm áp ấy, chị thấy lòng mình thật yên bình. Những cuộc họp phụ huynh ở trường, những lần vô tình gặp nhau trên đường và câu chuyện của những đứa con càng đưa anh chị lại gần nhau hơn. Cảm thông, san sẻ vài niềm vui, khó khăn trong cuộc sống thường nhật, anh cứ thế song hành bên chị, bình dị và chân thành.
Video đang HOT
Thế nhưng, khi anh ngỏ lời muốn chính thức được đi cùng chị thì chị lại ngập ngừng. Dù lòng chị cũng ấm áp khi bên anh, dù ba đứa con thân thiết với nhau và tích cực vun vào, nhưng nỗi ám ảnh về một gia đình tan vỡ, thói quen hai mẹ con vui buồn có nhau và cả những nỗi lo sợ mơ hồ đã khiến chị ngại ngần không dám bước tới. Bị từ chối, anh vẫn lặng lẽ đi bên cạnh chị, khi hai đứa con gái của họ cùng tốt nghiệp phổ thông, cùng học đại học rồi ra trường…
Ngày con gái chị đưa chàng rể tương lai về ra mắt, nó thầm thì với mẹ, chỉ khi chị chịu về sống cùng anh, nó mới yên tâm lấy chồng. Con gái anh cũng tỉ tê sẽ chỉ kết hôn khi “mẹ” về ở cùng “bố”, rằng anh yêu chị đã mười năm rồi, rằng chẳng lẽ chị không muốn có thêm hai đứa con hết mực thương chị sao?… Đến ngày anh cùng bọn trẻ tổ chức một buổi gặp đặc biệt, và anh chủ động nắm chặt tay chị trước mặt các con thì chị không rút khỏi bàn tay anh nữa.
Giờ, hai đứa con gái đã lần lượt xuất giá rồi sinh hai cháu trai kháu khỉnh, anh con trai cả dự định năm sau cũng sẽ kết hôn, những niềm vui cứ thi nhau đến như để bù đắp cho anh chị. Kỷ niệm ngày chị chính thức đồng ý ở bên cạnh, anh tự đi chợ, làm món ăn chị thích nhất. Nhìn anh cặm cụi trong bếp, nhất định không cho chị động tay vào, chị bất giác mỉm cười…
Theo Buu Điện Việt Nam
Vị đắng tình yêu
Vũ Minh Hiếu, cái tên mà chỉ mới nghe một lần khiến cho tôi 7 năm rồi không thể nào quên được. Hiếu ơi, mình quen nhau 7 năm rồi còn gì nữa nhưng đã lần nào chúng ta thưc sự ngồi lại nói chuyện với nhau đâu.
Duyên không hiểu là tự khi nào việc Hiếu đến lớp hay chưa, tại sao hôm nay nghỉ, Hiếu đi với ai, thi phòng nào, Hiếu buồn hay vui đã trở thành đề tài để Duyên trăn trở, suy nghĩ và quan tâm.
Ấy thế mà cái việc ngu si đó bao năm nay chỉ một mình Duyên âm thầm thực hiện, không người hay biết, không người quan tâm, chia sẻ, thậm chí là chửi Duyên ngu để biết rằng mình vẫn còn tồn tại.
Có lẽ tất cả sự hững hờ đó cũng bởi do Duyên mà ra nhỉ. Duyên không xinh xắn tí nào, học cũng tệ và không có tài ăn nói. Hiếu biết không Duyên đã thử quên Hiếu rồi đó, Duyên đã quen với nhiều người lắm họ cũng rất ân cần với Duyên, Duyên cũng nghe tim mình đập nhanh khi nhắc tới tên họ nhưng khi nhắc tới tên của Hiếu thì tim duyên không đâp nhanh nữa mà là quặn đau, đau lắm.
Hiếu còn nhớ chuyện hồi lớp 9 không, khi biết chuyện của Hiếu và Ni Duyên đã khóc đó, buồn cười nhỉ nhưng chỉ một lần đó thôi. Bây giờ Duyên không khóc nữa, có muốn khóc cũng không khóc được.
Duyên từng nghĩ rằng thượng đế chỉ cho mổi người 1 người để yêu và gắn bó cả đời nhưng để tìm đến với 1 nửa kia mỗi người đều phải gặp nhiều trở ngại và có lẽ Hiếu cũng là 1 trở ngại lớn mà thượng đế đã dành cho Duyên.
Duyên sẽ vượt qua chướng ngại đó dù biết là chẳng dễ dàng. Chúc Hiếu luôn vui vẻ, hạnh phúc.Duyên luôn nhớ về Hiếu và mong Hiếu sẽ không quên người bạn này.
Tạm biệt tình yêu của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu vợ nhưng chồng cứ ham mê đỏ đen Hết lần này đến lần khác, anh lừa dối mình. Đã mấy lần anh lấy hết tiền vàng hồi môn và thản nhiên đốt vào lô đề, cờ bạc. Đây là lần đầu mình lên mục Tâm sự của Afamily chia sẻ. Rất mong nhận được ý kiến góp ý của các bạn. Mình xin cảm ơn. Mình năm nay 28 tuổi và...