Hạnh phúc hay bi thương cũng cùng là 8 chữ
Cho đến khi chúng ta rơi vào nó, chúng ta mới hiểu. Hạnh phúc hay bi thương rốt cục thì có hơn kém nhau bao nhiêu.
Sao không ai kể cho tôi nghe về niềm hạnh phúc? Trong inbox của tôi rặt toàn những bi thương. Sao không ai kể cho tôi nghe sung sướng mà chỉ toàn thấy những gian truân? Sao không phải là tình yêu mà chỉ toàn bội phản? Inbox của tôi sao chỉ toàn những buồn đau? Liệu có phải cuộc đời này được tạo nên từ những đớn đau như thế?
Có những ngày như hôm nay, thời tiết ngoài trời hơn 40 độ, mở hộp thư và thấy toàn nước mắt. Có những câu chuyện tôi trả lời được, tôi cho lời khuyên được nhưng tôi chọn cách im lặng. Là bởi tôi biết cô gái nhỏ của tôi sẽ vượt qua được thôi mà không cần những lời khuyên dựa cậy. Bởi nếu em cứ trông ngóng ai đó chỉ đường thì bao giờ em mới tự đứng dậy được? Nhưng cũng có những tin nhắn mà tôi cũng không biết trả lời em sao, cho em lời khuyên thế nào. Bởi những u mê. Bởi những lầm lạc. Bởi thăm thẳm trong câu hỏi ấy em đã chọn đường chết bởi lòng yêu của em quá lớn, bởi u mê của em không tài nào tôi xua tan đi được.
Ảnh minh họa.
Hạnh phúc hay bi thương, xét cho cùng chỉ khi chúng ta rơi vào nó chúng ta mới thấu cảm và hiểu được. Bởi trái tim bít kín mắt nhìn. Tôi những muốn chỉ cho em đấy, con đường trở lại. Nhưng em sẽ không nghe đâu. Bởi lúc này, em đang bịt chặt tai mình và bảo người khác phải nói lớn tiếng hơn. Bởi lúc này em đang bịt chặt mắt mình và bảo người khác hãy bật đèn lên.
Video đang HOT
Thì em ạ, gửi tin nhắn cho tôi đừng chờ câu trả lời. Tôi sẽ chỉ trả lời nếu như điều đó có thể thay đổi được em, chỉ trả lời khi em đã sẵn sàng thay đổi.
Là tôi cũng từng như em thôi! Có những năm tháng u mê trong xót xa. Tôi đã viết đầy cuốn sổ của mình rằng phải quên đi người ấy, phải trở thành một người tốt đẹp hơn, phải cho người ta hối tiếc vì đã để mất mình. Nhưng tôi cũng không làm được điều đó. Không làm được! Bởi lòng tôi vẫn hoài nhớ. Bởi lòng tôi còn quá u mê. Bởi tôi vẫn liếm láp vết thương của mình, cạy vẩy chúng để bật máu mỗi ngày. Vết thương nhiều năm không lên nổi da non.
Thì trách chi em, thuở 20 của chúng ta đần độn ngu si nhường nào. Mà với tình yêu thì trai cũng như gái, 20 tuổi cũng như 50 tuổi chúng ta đều ngu ngốc như nhau.
Tôi bảo em này! Hãy bắt đầu với chính mình đi. Hãy bắt đầu nghĩ về những điều tốt đẹp, nói ra những điều tốt đẹp, nỗ lực cho những điều tốt đẹp. Đừng nghĩ đến những thứ giống nó nhưng lại nằm ở bên kia. Như nghĩ đến sung sướng đừng nghĩ đến gian truân, nghĩ đến hạnh phúc đừng nghĩ đến bi thương, nghĩ đến tình yêu đừng nghĩ đến bội phản… Nếu em làm được, hãy cảm ơn tôi. Và nếu em chưa làm được, hãy làm tiếp cùng tôi!
Bỏ lỡ tình yêu, ôm tiếc nuối một đời...
Tôi từng đọc được đâu đó rằng: "Có hai thứ mà đời người không được bỏ lỡ.
Một là chuyến tàu cuối cùng về nhà, hai là người thật lòng yêu thương ta". Thế nên, có lẽ khi một tình yêu chưa kịp thành hình đã vội vụt mất, người ta thường rơi vào trạng thái hối tiếc suốt quãng đời sau đó?
Tôi thường ví cuộc đời như một cuốn sách với đủ đầy cung bậc cảm xúc, có vui, có buồn, có hạnh phúc và có cả tiếc nuối. Nếu một cuốn sách đơn điệu thì có lẽ cuộc đời cũng tẻ nhạt không kém. Đôi khi chúng ta muốn xé đi một vài trang, những ký ức lấm lem nước mắt, những đoạn phim chất đầy bi thương.
Bỏ lỡ nhau một giây, lạc mất nhau một đời... (Ảnh minh họa: Trần Quang Hiếu)
Có một người bạn từng hỏi tôi, điều hối tiếc nhất trong tình yêu là gì? Có chăng chính là bỏ lỡ nhau. Hãy cứ tưởng tượng xem, chỉ cách vài bước chân nữa thôi là bạn có thể lên chuyến xe bus cuối cùng để trở về nhà, nhưng bạn đã không kịp, khi mà màn đêm xung quanh thì cứ tỏa ra thứ ánh sáng le lói, đầy cô đơn, hẳn sẽ rất tủi thân. Tình yêu cũng giống như vậy, chỉ cần lạc nhau một nhịp là dở dang suốt cả một đời.
Cảm giác đau đớn mà mối tình lỡ để lại còn bi thương hơn gấp vạn lần so với việc chia tay. Cuộc đời lắm bão giông còn tình yêu thì luôn là một bài toán ẩn số mấy ai tìm được lời giải đáp?
Có thể chúng ta đều cảm nhận được tình cảm của đối phương, nhưng vì một số lý do nào đó mà không gom đủ can đảm để chấp nhận, rồi lạc nhau mãi mãi.
Và trên đời này, cũng có không ít những mối tình dang dở vì sự ngây dại thờ ơ. Chúng ta bỏ lỡ một ai đó vì luôn nghĩ rằng, mình không xứng đáng, hay sợ người ấy không dành trao thứ tình cảm như bạn mong đợi. Bạn đã gặp được một người khiến trái tim lỗi nhịp nhưng lại không đủ can đảm để rồi tình yêu bỗng hóa giấc mơ tro tàn.
Gần đây, giới trẻ nhắc nhiều đến mối tình bỏ lỡ, vì bỏ lỡ nên những ám ảnh, hối hận bám theo suốt một đời. Con người là giống loài thật lạ lùng, khi bên cạnh thì không cố níu giữ, rời khỏi rồi mới bắt đầu trân trọng.
Ai cũng có một trái tim, một tình yêu và một hình bóng không thuộc về. Dù nhiều khi họ đã dúi vào tay mình quả tim, mình vẫn run rẩy chối từ, để mặc cho sóng lòng cuộn trào.
Nhiều năm tháng sau ngoái đầu nhìn lại, tôi bỗng thấy tình yêu tuổi trẻ sao quá dại khờ. (Ảnh minh họa: Trần Quang Hiếu)
Khi đi sắp hết năm tháng tuổi trẻ tôi mới nhận ra rằng, trên đời này có những điều bỏ lỡ rồi là vĩnh viễn tuột khỏi tầm tay. Thanh xuân này có rất nhiều dang dở, nhưng có lẽ không kịp ngỏ lời với cậu ấy khi chuyến tàu tuổi trẻ sắp rời khỏi sân ga là thứ tiếc nuối dai dẳng nhất với tôi. Mãi đến sau này, cậu ấy cũng chẳng bao giờ biết được rằng năm tháng ấy từng có một người chân thành thích cậu đến như vậy.
Nhiều khi chúng ta biết rằng đó là chuyến xe cuối cùng để trở về nhưng rồi vẫn cứ để lỡ mất. Nhiều khi chúng ta yêu người đến cháy lòng nhưng vẫn để người rời khỏi, dù phút ấy trái tim tưởng chừng vỡ vụn.
Cuộc đời quá dài rộng, còn chúng ta thì quá nhỏ bé, những điều bỏ lỡ mãi mãi không bao giờ quay trở lại. Thế nên, nếu đã tìm được người ấy rồi thì hãy trân quý mà giữ lấy, trái tim đã rung động thì đừng để đánh mất, dù đôi khi nói ra cũng đau lòng chẳng kém, nhưng ít nhất năm tháng về sau không sống trong tiếc nuối...
Cảm ơn em làm anh quên hết phiền muộn Tôi và em đang làm việc tại Sài Gòn, quen nhau gần 3 tháng trên mục Hẹn hò. Tôi hơn em một tuổi. Chúng tôi vừa nói lời chia tay vào đêm chuyển giao năm cũ sang năm mới. Tuy quen nhau ngắn ngủi nhưng chúng tôi nghiêm túc, chân thành và chín chắn tìm hiểu. Trong lần tình cờ đọc báo, tôi...