Hạnh phúc chẳng đứng yên 1 chỗ đâu, phải giữ thật chặt, đàn bà ơi!
Đừng mãi đi không ngơi nghỉ, ngoảnh mặt lai đã chẳng còn điều gì. Hạnh phúc nào cũng đều có chân cả, bạn không gi lấy nó, nó chắc chắn sẽ rời xa bạn, đàn bà à!
Tôi biết chị khi vẫn còn là sinh viên. Chị hơn tôi 3 khóa, xinh đẹp và giỏi giang. Ngày chị quen anh, tôi cũng chẳng mấy ngỡ ngàng. Vì anh cũng rất điển trai và tài năng như chị. Như bao câu chuyện tình đẹp đẽ khiến lắm người ganh tị, chị được anh yêu thương và cưng chiều hết mực. Không biết vì tôi quá thương chị hay vì chuyện tình của cả hai đẹp như mơ mà tôi đặt niềm tin không ngơi nghỉ vào cái kết viên mãn “hạnh phúc mãi về sau” của hai người. Và tất cả hầu như vẫn diễn ra hệt những gì tôi nghĩ về cái kết ấy. Rằng anh cầu hôn chị chân thành và thiết tha. Chị rạng ngời trong bộ váy cưới tinh khôi cùng anh bước vào lễ đường linh thiêng. Anh vẫn nhìn chị đắm say và đầy yêu thương như thuở nào…
Người ta thường không thể biết trước được số phận của những mối nhân duyên cứ ngỡ như đã an yên gắn chặt vào nhau. Một ngày, một sợi vội buông, một sợi vội níu, tan tác lúc nào cũng chẳng còn nhận ra…
Năm năm sau ngày cưới, chị vẫn không thể sinh được con trai. Gia đình anh không thể chấp nhận được điều này. Lời ra tiếng vào, thị phi dày xéo, cứ nổi lên như giông bão suốt hai năm dài sau đó. Chị lại mải mê với công danh sự nghiệp thăng tiến. Chị quyết định đi tu nghiệp 3 năm, bỏ lại cả con nhỏ mới hai tuổi. Anh không giữ nổi chị, không đủ sức níu chị lại bằng ước mơ cao sang và xa xôi của chị. Suốt 3 năm dài đó, chị đánh mất anh mà chẳng hay biết.
Ngày chị công thành danh toại trở về nhà, anh đặt tờ giấy ly hôn trước mặt chị, thản nhiên và vô tình. Chị không đồng ý, nhất quyết không đồng ý. Anh nổi cơn giận dữ tợn, đồ đạc trong nhà bỗng chốc tan tành đổ vỡ. Tiếng ly chén va vào nhau, từng tiếng một như từng nhát đâm vào lòng chị. Anh đã quá mỏi mệt để đợi chờ chị, tất thảy những hy vọng bỗng hóa thành oán hận tự lúc nào. Lần đầu tiên, chị biết chị không thể mất anh. Những cái níu giữ muộn màng trở nên mỏng manh và yếu ớt. Đàn bà bất hạnh, cũng vì những chấp niệm hư hao và hoang hoải đến vô vọng như thế,.
Một ngày, chị trở về với tay xách nách mang, chuẩn bị một bữa thật thịnh soạn cho nhà. Ba mẹ chồng đang tiếp khách, chị không nhìn rõ là ai. Chị vừa định lên tiếng thông báo cho ông bà hay biết thì hai vị khách kia ngoảnh mặt lại nhìn chị. Là anh và cô nhân tình kia. Cô ta đến để báo rằng mình có thai và muốn ba mẹ chồng chị chấp nhận cô về nhà danh chính ngôn thuận. Nụ cười tươi của chị bỗng chốc héo mòn đến úa tàn.
Ba mẹ chồng e dè nhìn chị rồi lại nhìn cái bụng đang lớn dần lên của người đàn bà kia. Anh vẫn không nhìn chị. Chị vẫn không cam tâm. Cơn giận không thể kiềm chế được, chị nhào đến người đàn bà kia, trước mặt cả ba mẹ chồng và đứa con gái bé bỏng. Chị điên, điên vì sắp đánh mất, điên vì hối hận, và điên vì tủi hờn. Anh không ngăn kịp chị, vì anh nào ngờ chị đã đổi thay đến đáng sợ như thế. Người phụ nữ té nhào xuống cầu thang, máu loang lổ trên nền gỗ lành lạnh. Con gái chị hoảng sợ tránh xa chị. Anh thẳng thừng cho chị cái tát đau điếng, là lần đầu tiên cũng là cuối cùng.
Video đang HOT
Không ai tha thứ cho chị cả, chị bảo với tôi rằng chị không đáng được tha thứ. Chị khóc, lần đầu tiên khóc sau hàng dài những năm tháng mỏi mệt. Mỏi mệt vì chạy theo những đam mê không ngơi nghỉ. Mỏi mệt vì những hối tiếc muộn màng. Và mỏi mệt vì những chấp niệm hoang tàn và đổ vỡ. Chị ly hôn, đến cả việc làm mẹ cũng trở nên vô vọng nực cười. Tôi không thể cho chị lời khuyên nào, chỉ có thể vỗ nhè nhẹ an yên những nỗi đau không dứt của chị.
Đàn bà có thể đánh mất nhiều thứ, nhưng tuyệt đối đừng đánh mất gia đình của mình. Đàn bà có thể chạy theo nhiều thứ, đam mê cũng được, khát khao cũng không sao. Nhưng xin đừng quên rằng nơi cuối cùng quay về, phải là gia đình. Đừng mãi đi không ngơi nghỉ, ngoảnh mặt lai đã chẳng còn điều gì. Hạnh phúc nào cũng đều có chân cả, bạn không gi lấy nó, nó chắc chắn sẽ rời xa bạn, đàn bà à!
Theo Phununews
'Thầy bói phán sau này anh hai vợ đấy, anh có tin không?'
Tuy kiếm được nhiều tiền nhưng Hảo không bao giờ khinh chồng mà ngược lại hết lòng chăm sóc chồng con đối nội đối ngoại không ông bà nào có thể chê trách được em.
Hảo là một cô gái xinh đẹp hiền lành đảm đang giỏi kinh doanh, tôi lấy được em ai cũng bảo là vớ được hũ vàng trong nhà. Còn tôi chỉ là một thằng nhân viên quèn tháng lương của tôi chỉ bằng mấy ngày làm của em thôi, xấu trai ăn nói khô khan cục mịch. Tuy kiếm được nhiều tiền nhưng Hảo không bao giờ khinh chồng mà ngược lại hết lòng chăm sóc chồng con đối nội đối ngoại không ông bà nào có thể chê trách được em một điều gì.
Ngày mẹ tôi ốm em giao hết việc kinh doanh cho nhân viên còn bản thân em đích thân chăm sóc mẹ tôi, mỗi khi tôi dành quyền chăm mẹ thì em sợ tôi chăm không cẩn thận mẹ lại ốm quá ra nên cả ngày lẫn đêm em ở trong bệnh viện cùng mẹ xoa bóp những khi mẹ đau, bón từng miếng cơm cho mẹ chồng mà không kêu ca phàn nàn bất kỳ điều gì. Nhìn em ngủ gật bên giường mẹ mà tôi thương em vô cùng tự hứa với mình sẽ trọn đời trọn kiếp ở bên em.
Sau một tháng nằm viện mẹ tôi thì béo tốt còn em sụt mất 5 kg và tụt huyết áp đến nỗi ngất đi ngay trước cổng bệnh viện, cũng may chỉ vài lọ thuốc bổ em đã tỉnh ngay nếu không tôi sẽ ân hận cả đời.
Nhìn nụ cười trìu mến của em nằm trên giường bệnh lòng tôi hạnh phúc vô cùng trước mặt đông đảo mọi người trong phòng tôi ôm chặt lấy em và tặng em nụ hôn ngọt ngào, mọi người vỗ tay reo hò cổ vũ, em thì ngượng đỏ mặt lên còn tôi lại thấy không có gì đền đáp em bằng nụ hôn bất ngờ.
Tình yêu trân thành mộc mạc của vợ chồng tôi cứ trôi đi mỗi ngày và thành quả là hai đứa con ngoan ngoãn học giỏi cùng căn nhà biệt thự sang trọng giữa nơi thành phố tấp nập. Bận rộn công việc con cái là vậy nhưng mỗi đêm em đều dành thời gian cho hai vợ chồng một khoảng thời gian ngồi bên nhau trò chuyện trên ban công những buồn vui trong ngày đôi khi ôn lại những giây phút tình cảm lãng mạn của hai người. Em rất tâm lý tuy kiếm nhiều tiền hơn chồng nhưng không bao giờ áp đặt hay ràng buộc tôi một điều gì mà làm bất kỳ việc gì em cũng hỏi ý kiến của tôi để cả hai cùng thảo luận và chọn phương án tốt nhất.
Rồi có một hôm nhìn em trầm tư ngồi ngắm trăng tôi thấy dường như em đang có tâm sự gì khó nói nên gợi ý mãi em mới thổ lộ:
- Sáng nay em với mẹ đi xem bói thầy bói phán sau này anh hai vợ đấy, em không tin cho là thầy bói chỉ nói linh tinh để cúng đòi tiền đấy thôi, nhưng nghe ông ta nói như đinh đóng cột khiến em bắt đầu lo lắng hay mai chúng ta thử đi xem thầy khác anh nhá, em lo quá chẳng nhẽ em lại chết trước anh sao?
- Tin mấy lời thầy bói để đau đầu à em, con người phúc hậu như em thần chết cũng thương sao nỡ bắt đi em chỉ được cái hay nghĩ vớ vẩn. Được rồi mai vợ chồng mình sẽ đi xem thầy khác để em yên tâm hưởng hạnh phúc chứ anh không chịu nổi khi nhìn thấy em buồn rầu ủ rũ đâu.
Đúng như thầy bói hôm trước mẹ và em đi xem đến thầy thứ hai cũng phán là tôi hai vợ, chẳng thèm tin những lời mê tín tôi mắng ông ta té tát rồi ném đồng tiền vào bát và kéo tay vợ đi về trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.
Để rồi cả năm lo lắng chờ đợi điềm rủi xảy ra với gia đình mình thì chẳng thấy đâu. Rồi tôi cũng quên bẵng đi lúc nào không hay. Cho đến một ngày tôi gặp Thùy một cô nhân viên mới có vẻ rất quý mến tôi còn tôi thì nhiệt tình chỉ bảo em đấy những công việc mới. Nhìn Thùy chẳng có điểm gì hơn vợ của tôi nhưng không hiểu sao mỗi khi nhìn vào ánh mắt đắm đuối khát khao cùng thân hình nóng bỏng của Thùy tôi lại thấy thích thích và muốn được vượt rào nhưng nhớ đến hình ảnh của Hảo tận tụy lo cho gia đình tôi đã kìm được.
Trong một lần được Thùy mời đi ăn tôi đã nhận lời em, nhìn bộ ngực đẫy đà của em như mời gọi khiến tôi phải nuốt nước bọt ừng ực mà kìm ném lại lòng mình. Nhưng chợt nhớ đến lời hai thầy bói phán là số tôi hai vợ thì tôi như đã hiểu ra được phần nào hàm ý trong đó, có lẽ là số tôi hai vợ mới có thể sống trọn đời hay thăng tiến trong sự nghiệp được. Vậy là tin vào lời của thầy bói tôi đã cho mình một cái cớ để buông thả bản thân vui vẻ cùng Thùy vào nhà nghỉ. Sau nhiều lần hai đứa yêu nhau lén lút cuối cùng vợ tôi cũng phát hiện ra.
(Ảnh minh họa)
Em đau khổ vật vã chửi mắng tôi:
- Thà để em chết đi rồi anh muốn lấy con nào thì lấy ai ngờ tình yêu vợ chồng còn nồng nàn cháy bỏng, anh có bao giờ thiếu thốn chuyện chăn gối đâu, cô ấy có hơn em điểm gì đâu mà giờ đây anh lại nỡ bỏ mẹ con em đi với người đàn bà khác.
- Hãy tha thứ cho anh, có lẽ số anh là số hai vợ thầy bói đã đúng em ạ.
- Em phỉ nhổ vào những lời bói toán vớ vẩn đó, chẳng qua dựa vào lời thầy bói mà anh tự buông thả với bản thân không kiểm soát được hành vi của mình để rồi tự cho mình cái quyền được hai vợ thì đúng hơn.
- Dù nói thế nào đi nữa anh cũng sai, đây là đơn li dị em hãy ký vào, anh không thể để mặc Thùy với hai đứa con sinh đôi trong bụng được. Biết em là người rộng lượng nên không đang tâm để cô ấy bỏ đi cái thai trong bụng.
- Anh cút đi đừng nói đạo lý với em, em căm thù con đàn bà đã cướp chồng mình và căm thù anh đã lừa dối em để đi với người khác.
Để mặc Hảo khóc lóc tôi vẫn kéo hành lý ra khỏi nhà, với một người mạnh mẽ như em chắc chắn sẽ dễ dàng vượt qua được đau khổ mà tôi đã gây ra cho em. Để cắt đứt hẳn mọi liên lạc nỗi nhớ thương tiếc về gia đình cũ tôi và Thùy vào Nam lập nghiệp. Nhiều lúc nhớ gia đình lắm nhưng lòng tự trọng của một người đàn ông không cho phép tôi quay đầu lại.
Theo Phununews
Chết lặng khi biết địa điểm ngoại tình của chồng và bạn thân Tôi không ngờ ngay tại tầng 3, nơi tôi dành phòng riêng cho nhân viên nghỉ ngơi lúc buổi trưa, lại là địa điểm chồng tôi cùng tình nhân hò hẹn. Tôi năm nay 28 tuổi, đã kết hôn 4 năm và sinh sống tại Hà Nội. Ông xã tôi làm kinh doanh nên thu nhập khá tốt. Từ khi lấy chồng, tôi...