Hành động âm thầm của người chồng khi biết mình bị “đổ vỏ”
Không ai mong muốn mình bị phản bội nhưng khi số phận gọi tên thì tôi cũng chỉ còn biết tìm cách giải quyết sao cho thật hợp lý.
Tôi cưới vợ được 3 năm và cháu thứ 2 vừa được hơn một tuổi. Vợ chồng tôi yêu nhau cũng khá lâu mới quyết định đi đến hôn nhân. Vợ tôi là nhân viên thu cước truyền hình nên công việc bình thường cũng khá nhàn. Tôi là nhân viên kỹ thuật của một công ty viễn thông lớn nên công việc khá vất vả. Do tính chất công việc trực trạm nên tôi phải đi làm, đi trực khá thường xuyên. Cũng may cho tôi là vợ có thể thu xếp công việc để chu toàn chuyện nhà cửa, con cái.
Hình minh họa
Chuyện vợ chồng đôi khi xích míc là việc bình thường, chúng tôi vẫn sống bên nhau hạnh phúc sau những tranh cãi như vậy. Trong mắt mọi người thì chúng tôi là một gia đình hạnh phúc. Dù sống chung với bố mẹ chồng nhưng vợ tôi vẫn rất thoải mái. Nhiều lần tôi hỏi vợ có muốn ra ngoài ở riêng không thì cô ấy không đồng ý vì “ở đây ông bà còn đỡ cho con cái, cơm nước khi em bận”. Thực lòng nghe vợ nói vậy tôi rất vui vì rất ít con dâu muốn sống chung với bố mẹ chồng.
Con đầu của chúng tôi là một cô con gái rất dễ thương. Vì nhà tôi có hai anh em trai nên mẹ tôi rất quý cháu gái, con bé cũng rất giống bà và lanh lợi nên lúc nào cũng được cưng chiều.
Khi con bé được 14 tháng thì vợ tôi có bầu lần hai do “ vỡ kế hoạch”. Vợ tôi chưa muốn đẻ vì con chị còn nhỏ nhưng tôi và bố mẹ đều muốn đẻ luôn và tranh thủ lúc ông bà còn khỏe để chăm cháu. Và điều mừng hơn cả đó là khi biết bé thứ hai là con trai. Còn gì thích hơn khi có đủ cả con trai, con gái.
Khi thằng bé ra đời, cả nhà tôi đã rất hạnh phúc. Nhưng những điều dị nghị bắt đầu nảy sinh từ bữa tiệc đầy tháng của con. Nói thật là từ lúc sinh ra thì mọi người đều không thấy có điểm nào của thằng bé giống với tôi. Nhưng đều nói với nhau rằng “trẻ con thay đổi nhanh lắm, phải để khi lớn hơn một chút, các nét ổn định thì mới biết được là giống ai”.
Video đang HOT
Tiệc đầy tháng, bà con cô bác và bạn bè của chúng tôi đến dự đều quan nhìn và bế bé nhưng mọi người ai cũng khẳng định: “Sao nhìn mãi không biết là giống ai nhỉ?”.
Cả nhà tôi đều xuề xòa bảo nó còn nhỏ cho qua nhưng cũng cảm thấy không thoải mái.
Càng ngày, thằng bé lớn thêm nhưng các nét vẫn chưa thấy giống ai trong nhà. Lúc đầu tôi rất tin tưởng vợ và tôi không hề có ý định thử AND nhưng gần một năm trôi qua mà hình dáng, nét mặt, tính cách của thằng bé đều không có chút gì giống mình khiến tôi suy nghĩ.
Để tránh làm vợ đau lòng nên tôi giấu cô ấy đi thử AND và kết luận khiến tôi rất sốc. Bé Na (con gái đầu) chính xác là con tôi nhưng bé Mít (con trai thứ hai) lại không hề có chút gì liên quan đến tôi.
Phải mất mấy hôm suy nghĩ tôi mới quyết định trả vợ về nhà mẹ đẻ. Tôi yêu vợ và yêu con nhưng tôi không thể chấp nhận được sự lừa dối này. Nếu cô ấy lừa dối tôi lúc đầu mà sau đó thay đổi thì tôi còn có thể tha thứ. Nhưng cô ấy lại lừa dối tôi ngay khi đã có gia đình thì tôi không thể chấp nhận.
Tôi quyết định bàn với vợ: “Sắp tới anh phải đi học thêm nên không ở nhà, con còn nhỏ mình em sẽ rất vất vả. Mai anh sẽ đưa em và cu Mít ra nhà bà ngoại nhờ ông bà chăm sóc cho một thời gian còn Na cứ để đây ông bà nội đưa đi học cho tiện”.
Hôm sau tôi mang hết đồ đạc của vợ và con trai chất lên xe, đưa hai người về nhà ngoại nhờ ông bà chăm sóc. Tôi vẫn thể hiện rất vui vẻ bình thường nên không ai nghi ngờ gì hết.
Hai ngày sau vợ có nhắn tin trách tôi chưa đi học mà không qua thăm con thì tôi đã nói với cô ấy tất cả. Tôi khuyên cô ấy hãy im lặng mà chấp nhận chia tay trong hòa bình để giữ cho cả hai. Chúng tôi sẽ lấy lý do khác để chia tay, như vậy cô ấy không mang tiếng lăng loàn còn tôi không phải người bị “cắm sừng”.
Bố mẹ tôi sau khi nghe giải thích thì cũng đồng ý không làm to chuyện và giữ gìn hình ảnh của mẹ nó trong mắt bé Na.
Vậy là tôi đã tự kết thúc cuộc hôn nhân của mình nhanh chóng và gọn gàng như vậy. Mọi người nghĩ nó thật đơn giản nhưng chỉ người trong cuộc như tôi mới biết mình đã phải đau khổ, giằng xé ra sao khi biết được sự thật khủng khiếp đó và tìm cách giải quyết nó không tổn thương đến ai khó khăn như thế nào.
Theo danviet.vn
Ở nhà chăm con bị mẹ chồng cả ngày xuýt xoa 'sướng', nàng dâu nhẹ nhàng đáp trả khiến bà phải suy nghĩ lại
Một lần bà thẳng thừng nói với Linh: "Con là sướng nhất quả đất rồi đấy, chả ai sướng hơn con đâu...", trong khi Linh vừa thức trắng đêm qua vì con lên cơn sốt ốm.
Linh ở nhà chăm con, nội trợ đã 4 năm nay. Sau kết hôn, cô có bầu ngay. Vì thai yếu, Linh đành chấp nhận nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Sức khỏe của con quan trọng hơn cả. Con sinh ra lại hay ốm đau, không đành lòng cho con đi lớp sớm hay thuê người trông, cô và chồng thống nhất Linh sẽ ở nhà chăm con đợi con cứng cáp hơn, một mình chồng cô có thể cáng đáng được gia đình.
Nhưng con được 2 tuổi, Linh lại vỡ kế hoạch có bầu lần 2. Chồng cô an ủi, thôi sinh liền rồi nuôi một thể cũng được. Tất nhiên việc đi làm lại của cô sẽ gác lại đấy. Cứ thế cho tới nay, con bé đã được 1 tuổi, con lớn 3 tuổi, cô vẫn chưa thể bứt ra mà đi làm.
Bố mẹ chồng Linh sống riêng cách nhà cô không xa, thi thoảng bà lại sang chơi. Tuy thế, việc chăm sóc cả 2 con luôn 1 tay Linh đảm trách, bà không hề giúp đỡ. Linh không để bụng, bởi cô quan niệm, bà có tuổi rồi là lúc nghỉ ngơi, con cái vợ chồng cô đẻ thì tự nuôi.
Nhưng có một chuyện Linh luôn ấm ức không thôi. Đó là mẹ chồng lần nào tới chơi cũng phải bóng gió nói cô sướng, được ở nhà không phải đi làm gì. Bà so sánh với người nọ người kia vất vả ngược xuôi kiếm tiền, bon chen nhọc nhằn vì kinh tế gia đình. Còn cô, chỉ việc ở nhà chờ chồng mang tiền về, cơ cực mưu sinh thế nào cô nào cần bận tâm.
Bà nói vài lần không sao, Linh có thể nhịn được. Nhưng nhiều lần quá khiến cô dần sinh bất mãn. Trong gia đình, một người lo kinh tế, người còn lại lo nhà cửa, con cái là điều rất bình thường và công bằng, chả ai sướng hơn ai hết. Nếu giờ cô đi làm, thì cô phải san sẻ quỹ thời gian cho công việc, tương tự chồng cô bớt gánh nặng kinh tế dĩ nhiên cần gánh thêm việc chăm sóc gia đình, đâu cũng vào đấy mà thôi.
Một lần bà thẳng thừng nói với Linh rằng: "Con là sướng nhất quả đất rồi đấy, chả ai sướng hơn con đâu...", trong khi Linh vừa thức trắng đêm qua vì con lên cơn sốt ốm, ngày cô vẫn phải trông con quấy khóc, lại làm mọi việc nhà.
Ảnh minh họa
Cô "tức nước vỡ bờ" đáp trả luôn: "Mẹ ơi, con biết con sướng mà, có chồng chăm chỉ làm lụng lo cho gia đình. Nhưng nếu con không ở nhà và đi làm thì con còn sướng hơn hiện tại gấp chục lần. Trước đây công việc lẫn thu nhập của con đâu đến nỗi nào. Con đi làm sẽ có tiền tự do tiêu theo ý mình, mua sắm quần áo váy vóc, mỹ phẩm đủ loại làm đẹp cho bản thân. Ra ngoài con sẽ có nhiều mối quan hệ, dăm bữa lại tụ tập bạn bè, đồng nghiệp đi café, ăn uống, thoải mái biết bao. Đâu như hiện tại ạ, con tiêu đồng tiền nào cũng luôn nghĩ ngợi, vì lo tiết kiệm cho chồng, sợ chồng vất vả quá. Con ở nhà cả ngày tất bật con cái, nhà cửa, quần áo cả năm mới mua mấy món, đầu tóc bù xù, cả người luộm thuộm, chả biết đến đi chơi đi giải khuây là gì. Mẹ thử nghĩ lại xem, con ở nhà sướng hơn hay đi làm sướng hơn ạ?".
Nghe những lời nhẹ nhàng nhưng đanh thép và đúng sự thật con dâu nói, mẹ chồng Linh lúng túng chả biết đáp thế nào. Từ lần sau quả nhiên bà không còn nhắc đến chuyện Linh ở nhà chồng nuôi là sướng nữa. Và cô càng hạ quyết tâm, đợi con lớn chút nữa, kiểu gì cũng phải đi làm độc lập kinh tế.
Giang Phạm
Theo docbao.vn
Nỗi buồn... vỡ kế hoạch Từ xưa đến nay, người ta cứ mặc định chuyện sinh con đẻ cái là chuyện của đàn bà. Có muôn kiểu đổ tội cho phụ nữ, một trong số đó là đổ tội khi... vỡ kế hoạch. Chị Nguyên (Cầu Giấy - Hà Nội) có bầu tập hai ngay khi đứa con đầu mới chỉ được 6 tháng. Cả dòng họ bất...