Hàng tuần sếp đều bắt nhân viên vào phòng anh ấy rồi đưa cho một thứ khiến tôi khóc thét
Ai cũng phải công nhận sếp đang “làm màu” chứ không hề muốn tốt cho nhân viên.
Công ty mà tôi đang gắn bó ở thời điểm hiện tại là một Agency nhỏ trong ngành truyền thông. Tạm hiểu thì Agency là đơn vị cung cấp dịch vụ quảng cáo, truyền thông Marketing. Văn phòng của công ty tôi chỉ vỏn vẹn trong một căn tại chung cư. Trong đó, sếp sẽ có một phòng làm việc riêng. Phòng của sếp thì giống như là một phòng ngủ, đầy đủ tiện nghi từ bàn làm việc, giường, ti vi, điều hòa, nhà vệ sinh riêng và thậm chí có cả ban công. Tôi nghe mọi người nói có những hôm anh ấy ngủ luôn ở đây, cho dù có nhà cửa đàng hoàng.
Nhân viên của công ty sẽ làm việc ở phòng ngủ còn lại và toàn bộ không gian bên ngoài phòng khách, thậm chí là tận dụng cả một phần phòng bếp. Trong công ty có khoảng gần 20 nhân viên, cũng có một vài bạn sinh viên làm part-time nên phân chia sáng chiều. Chứ nếu cả 20 người đều đi làm thì sẽ chật chội vô cùng.
Ảnh minh họa.
Tôi làm nhân viên ở đây từ hồi đầu năm 2022. Thực ra tôi cũng không định bắt đầu công việc vào thời điểm ấy vì sắp Tết Nguyên đán. Song bạn tôi có quen với HR ở bên này, thành ra nó cứ thuyết phục tôi ứng tuyển. Với mức lương 8 triệu đồng/tháng cho vị trí nhân viên nội dung thì tôi nghĩ đó cũng là con số ổn cho trình độ và kinh nghiệm của tôi hiện tại.
Sau khi nộp CV ứng tuyển, tôi có được gọi đến phỏng vấn và làm bài test. Rất nhanh chóng, tôi được nhận vào làm. Sếp – chính là giám đốc ở Agency này đợt tháng 1 năm nay ở trong Sài Gòn, anh làm việc với toàn bộ nhân sự qua các ứng dụng gọi điện online. Mãi tới khi ra Tết, tôi mới có cơ hội tiếp xúc với anh ấy ở bên ngoài.
Video đang HOT
Qua làm việc và nói chuyện, tôi thấy người sếp này có phong thái làm việc không ổn lắm. Anh ấy bay bổng, hay nói ra những điều không thực tế và cực kỳ khó để làm theo. Làm Marketing, truyền thông thì cần thực tế, thì mà sếp cứ như trên mây. Nếu chỉ một mình tôi nghĩ thế thì đã đành, đằng này các nhân viên khác cũng nói xấu sếp. Khi anh ấy không ở văn phòng, tôi nghe thấy những tiếng thở dài, rồi chê bai sếp chuyên môn kém.
Khách quan mà nói, tôi không thấy tình hình kinh doanh ở Agency này tốt lắm, mọi thứ cứ đều đều, thậm chí đối tác còn từng hủy hợp đồng. May mắn là tới thời điểm này, tôi chưa bị chậm lương tháng nào cả. Song tôi nghe mấy bạn sinh viên làm thêm chê lương bèo bọt.
Nhưng những điều kể trên chưa phải “cơn ác mộng” với nhân viên chúng tôi. Đợt đầu tháng 3, sếp gọi những người làm nội dung vào phòng riêng. Tôi là người vào đầu tiên. Sếp lấy từ trên kệ sách xuống một quyển dày cộp, đưa cho tôi. Anh ấy còn nói:
“Trong 10 ngày tới em hãy đọc xong quyển sách này cho anh. Sau đó em viết 1 bản tóm tắt và báo cáo những gì bản thân đọng lại qua slides thuyết trình nhé”.
Quyển sách đó thực sự rất dày, cỡ 1000 trang. Tôi không đọc hết mà chỉ lướt qua để tóm tắt thôi. Những nhân viên khác của team nội dung được giao nhiệm vụ tương tự, chỉ là với những quyển sách khác. Thậm chí có một bạn bên Đại học Ngoại ngữ còn bị sếp giao cho một quyển viết bằng tiếng Anh. Ai nấy đều ngao ngán, chán chẳng muốn làm.
Ảnh minh họa.
Tôi cũng không hiểu ý đồ của sếp là gì cả. Sau khi thuyết trình và gửi lại báo cáo cho sếp, anh ấy không nói gì thêm mà lại tiếp tục đưa cho nhân viên đọc sách. Mỗi tuần, hễ anh ấy gọi chúng tôi vào phòng là tôi lại “khóc thét”.
Tôi đành phải hỏi một chị đã làm việc ở đây lâu thì chị ấy bảo năm nay sếp mới áp dụng kiểu giao việc này. Thậm chí, chị còn nói thầm với tôi là sếp hay vẽ việc vô nghĩa ra cho nhân viên cấp dưới. Giờ đây, sếp đã giao cho nhóm chúng tôi mỗi người 4 quyển sách rồi, báo cáo vẫn phải làm mỗi tuần. Tôi không biết tới chừng nào thì nhiệm vụ này kết thúc. Chúng tôi cũng bận rộn cho công việc, chứ đâu phải rảnh rỗi để đọc hết quyển sách dày? Còn chưa kể, sách mà sếp đưa rất khó đọc, nội dung mang tầm vĩ mô và còn có những kiến thức sâu về chuyên ngành khác nữa…
Tôi đi làm chỉ mong đến cuối tuần và cực kỳ sợ ngày thứ Hai ở công ty
Người đến kẻ đi, vậy mà sếp tôi vẫn chẳng rút được kinh nghiệm...
Hiện tại công việc khiến tôi khá stress và mệt mỏi, song tôi không thể nghỉ được vì rất nhiều lý do. Công ty này làm về mảng nội thất, đồ gia dụng còn tôi đảm nhiệm vị trí lên kế hoạch bán hàng, tư vấn cho khách. Đợt dịch, tình hình kinh doanh lao đao khiến cho công ty gặp nhiều trở ngại khó khăn. Lương của nhân viên cũng bị cắt giảm. Song từ cuối năm ngoái, mọi thứ trở lại bình thường, mức lương cũ mới được khôi phục.
Đáng nói ở đây là chuyện sếp tôi, tức người quản lý cả phòng bán hàng rất "hắc ám". Tôi sẽ kể hết về những điều vô lý của sếp, và chắc chắn các bạn sẽ thấy... sợ. Đầu tiên là việc, sếp tôi đi làm từ rất sớm, mặc dù công ty yêu cầu chấm công trước 9 giờ nhưng khoảng 7 giờ là chị ấy có mặt ở văn phòng rồi. Bình thường chúng tôi toàn gần 9 giờ mới đến và bắt đầu ngồi vào bàn làm việc. Hàng sáng, sẽ luôn có "bài ca" rằng "Các anh các chị ngủ trương thây bây giờ mới đi làm đấy à?". Mặc dù chúng tôi đang làm đúng luật, không đi muộn, chỉ là sát giờ mới tới, đâu có gì sai chứ?
Không chỉ vậy, cứ hễ mọi chuyện không được như ý của sếp, chị ấy sẽ nói đi nói lại, thậm chí mắng chửi cấp dưới cả buổi. Chúng tôi không tập trung làm việc được, càng không thể đeo tai nghe để át tiếng ồn. Rất nhiều nhân viên vào làm việc sau tôi đã ức chế mà nghỉ việc.
Từng có một giai đoạn, sếp soi đến cả từng bức ảnh của nhân viên, nếu thấy ai đi chơi cuối tuần, chị ấy sẽ "ghim" trong đầu, để rồi khi đi làm thì nói với giọng điệu kiểu "Tưởng là chăm chỉ thế nào, cuối tuần cũng đi chơi bạt ngàn đấy!". Chị nói vậy với hàm ý nhân viên nếu không làm việc chăm chỉ cũng đừng up ảnh đi chơi. Thật vô lý!
Ảnh minh họa.
Nhưng chưa là gì so với những buổi họp ác mộng sáng thứ Hai hàng tuần. Đó là buổi họp như nhấn chìm cả một tuần làm việc. Kể cả khi doanh số bán hàng có tăng, sếp cũng rất kiệm lời khen. Dường như, cấp trên chỉ biết đào bới lỗi để mắng mỏ nhân viên mà thôi, mệt mỏi vô cùng. Tôi đã phải vào "phòng họp định mệnh đó" gần 3 năm trời. Cứ đến sáng thứ Hai, là phòng lại vang lên nhiều tiếng mắng mỏ. Nhân viên mới vào rất sợ kiểu làm việc quá gay gắt của sếp.
Cứ khoảng 1-2 tháng, phòng tôi lại phải tuyển thêm nhân sự vì người cũ không chịu được cách làm việc hà khắc. Tôi còn từng nghe sếp bảo với phòng nhân sự là họ rất kém cỏi trong việc tìm người. Chả nhẽ, chị ấy không nhận ra vấn đề nằm ở chính bản thân mình hay sao? Đúng là nực cười.
Còn về phía tôi, tôi không dám nghỉ vì bây giờ 3 năm làm việc, tôi cũng tạm coi là có mức thu nhập ổn. Chỉ sợ ra ngoài, tôi phải bắt đầu lại mọi thứ, mà chưa chắc mức thu nhập đã như ý muốn. Song điều đó đồng nghĩa tôi phải chấp nhận chịu đựng cách làm việc của chị sếp khó tính kia.
Mỗi tuần, tôi đều chỉ mong đến cuối tuần để được ở nhà, không phải gặp sếp, cũng như rất sợ sáng thứ Hai bước vào căn phòng họp đáng sợ. Thật tình, tôi không biết mình có thể trụ lại ở công ty tới chừng nào. Có những người vào sau tôi, họ đã nghỉ việc hết rồi. Bạn bè nghe tôi kể chuyện, chúng nó nói tôi là kẻ cam chịu, hèn nhát không dám đứng lên đấu tranh. Nhưng tính tôi là vậy, bất bình trong lòng chứ ngoài mặt nào có dám "bật" lại sếp đâu...
Tôi có tâm sự câu chuyện của mình với nhiều người, họ đều bảo tôi nên nghỉ việc sớm, kẻo sức khỏe tinh thần sẽ bị ảnh hưởng. Nếu chỉ để tâm tới mức lương thì không thể sống vui vẻ, hạnh phúc được. Ngoài những yếu tố về phúc lợi thì chúng ta cũng cần để tâm nhiều hơn về môi trường làm việc cũng như tính cách của cấp trên. Tôi nghe lời khuyên như vậy thì rất hiểu, chỉ là hơi khó áp dụng. Ước gì sếp tôi có thể nhận ra rằng chị ấy đã phạm quá nhiều sai lầm khi làm lãnh đạo. Nhưng chị ấy cứng nhắc, bảo thủ quá...
Vệt nước kỳ lạ trên ghế nữ giám đốc và pha cứu nguy khiến tôi trở thành "phu quân" của sếp sau 8 tháng Đổ nhầm trà sữa được vợ như ý, mọi người có tin câu chuyện của tôi không? Hôm nay đưa người yêu đi thử váy cưới, tự dưng nhớ đến ngày định mệnh va phải nhau mà tôi lại buồn cười. Công nhận duyên số "vồ" lấy nhau thật hài hước, tôi vẫn chưa tin là mình chuẩn bị được thăng chức từ...