Hàng loạt bệnh nhân b.ị h.oại t.ử vì vi khuẩn ăn thịt
Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới T.Ư gần đây tiếp nhận một số ca bệnh hoại tử do nhiễm vi khuẩn ăn thịt Aeromonas Hydrophila. Khoảng 50% số bệnh nhân t.ử v.ong do bệnh quá nặng. N.hiễm t.rùng nặng do vi khuẩn ăn thịt dễ bị chẩn đoán nhầm với bệnh do liên cầu lợn.
Tổn thương nặng
Bác sĩ Nguyễn Trung Cấp, Phó trưởng khoa Hồi sức Cấp cứu Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới T.Ư, cho biết, đầu tháng 7, khoa tiếp nhận bệnh nhân N.H.V (nam, 45 t.uổi, ở Hà Nội) trong tình trạng sốc n.hiễm t.rùng nhiễm độc, suy thận, rối loạn đông m.áu nặng. Hai cẳng chân, bàn và cẳng tay phải sưng nề và hoại tử. Trước đó 3 ngày, bệnh nhân bị ong đốt vào mu bàn tay phải và đã rửa vết thương bàn tay dưới mương nước bẩn.
Sau 3 ngày thì xuất hiện sưng nề mu bàn tay phải và có sốt nhẹ. Hôm sau, xuất hiện đau nhức 2 bắp chân và khớp gối. Điều trị tại bệnh viện địa phương 1 ngày thì tổn thương sưng nề bắp chân 2 bên tiến triển nhanh, da chuyển màu xanh tím và hoại tử.
Bệnh nhân rơi vào tình trạng sốc n.hiễm t.rùng nhiễm độc nặng. Bác sĩ Cấp cho biết, với bệnh nhân này, có chỉ định cắt bỏ 2 chân từ đầu gối trở xuống vì đã hoại tử hết, trên cơ thể còn nhiều vị trí cũng hoại tử, nhưng gia đình xin cho bệnh nhân về vì bệnh quá nặng.
Bệnh nhân b.ị h.oại t.ử vì nhiễm vi khuẩn Aeromonas Hydrophila
Trước đó, ngày 22/5, bệnh nhân P.X.T. (35 t.uổi, ở Bắc Giang) bị vết xước ở mu bàn chân phải, sau đó đi lội nước bẩn. Bốn ngày sau, bệnh nhân bị sưng nề vùng bàn và căng chân phải, diễn biến nhanh thành hoại tử toàn bộ cẳng chân phải, có nhiều vùng sưng nề hoại tử khác trên cơ thể, sốc nặng, suy thận, rối loạn đông m.áu. Kết quả cấy m.áu ra vi khuẩn Aeromonas Hydrophila. Sau 6 ngày điều trị tại Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới T.Ư, bệnh nhân vẫn không thoát sốc, gia đình xin ngừng điều trị, đưa về nhà.
Video đang HOT
Tháng 4/2013, bệnh nhân Ph.V.T (nam, 40 t.uổi, ở Nam Hồng, T.iền Hải, Thái Bình) được chuyển đến Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới T.Ư. Trước khi vào viện 4 ngày, bệnh nhân đi bắt cá bị ngạnh cá đ.âm vào mu bàn tay phải (đã lấy được ngạnh cá ra) và ăn hàu sống.
Sau 1 ngày, mu bàn tay phải sưng nề, nóng, đỏ, và bệnh nhân có sốt nhẹ. Ngày thứ 2 sốt cao hơn, tổn thương sưng nề lan lên cánh tay, bắp chân 2 bên cũng sưng và đau nhức nhiều. Ngày thứ 3, bệnh nhân có biểu hiện li bì, các tổn thương sưng nề bắp chân 2 bên có màu xanh tím.
Bệnh nhân vào bệnh viện địa phương trong tình trạng sốc n.hiễm t.rùng nhiễm độc, có hoại tử da và nhiều phỏng nước trên các vùng tổn thương sưng nề. Khi bệnh nhân được chuyển tới Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới T.Ư, các vùng hoại tử sâu dưới da đã lan tới các khu vực khác như cánh tay, vai, cẳng chân, đùi và lưng. Xuất hiện tình trạng tắc mạch đầu chi với các biểu hiện đầu chi tím đen hoặc trắng bệch, thời gian đổ đầy m.áu mao mạch rất dài và mạch mu chân rất kém. Bệnh nhân ở trong tình trạng sốc n.hiễm t.rùng nhiễm độc nặng, thiếu m.áu, rối loạn đông m.áu, suy gan, suy thận, và toan chuyển hóa. Sau vài ngày, kết quả cấy m.áu ra vi khuẩn Aeromonas Hydrophila.
Dễ bị chẩn đoán nhầm
Thống kê của Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới T.Ư cho thấy, từ năm 2012 tới nay, tiếp nhận hơn 10 trường hợp n.hiễm t.rùng liên quan vi khuẩn Aeromonas Hydrophila, trong đó, phần lớn các trường hợp có kết quả cấy dịch tổn thương và/hoặc cấy m.áu thấy mọc vi khuẩn Aeromonas Hydrophila. Trong đó có 8 trường hợp cơ địa suy giảm miễn dịch ( xơ gan, nhiễm HIV…) và 4 trường hợp có yếu tố phơi nhiễm rõ ràng như: bệnh nhân lội cống nước thải, làm việc ở khu vực nước ngâm bè tre nứa, bị ngạnh cá làm rách da và có ăn hàu sống, bị ong đốt và rửa tổn thương bàn tay trong mương nước bẩn.
Bác sĩ Cấp cho biết, vi khuẩn gây bệnh thường không gây n.hiễm t.rùng, trừ khi chúng xâm nhập vào cơ thể qua vết cắt hoặc các tổn thương rách da khác. Vi khuẩn có thể lây truyền từ người sang người qua tiếp xúc gần, như chạm vào vết thương của người bị nhiễm.
Nhưng trường hợp này hiếm khi xảy ra, trừ khi người bị phơi nhiễm hay tiếp xúc với vi khuẩn có vết thương hở, bị thủy đậu, hoặc hệ thống miễn dịch bị tổn thương. Có thể mắc bệnh khi vi khuẩn xâm nhập vết thương, vết thương tiếp xúc với nước biển, cá nước mặn, hoặc hàu sống, bao gồm cả những tổn thương từ việc xử lý động vật biển như cua…
Bên cạnh n.hiễm t.rùng nặng liên quan vi khuẩn Aeromonas Hydrophila, những năm gần đây cũng xuất hiện các n.hiễm t.rùng nặng liên quan vi khuẩn liên cầu lợn, với đặc điểm bệnh rất giống với n.hiễm t.rùng liên quan Aeromonas Hydrophila. Nhưng 2 loại n.hiễm t.rùng này lại có cách xử trí khác nhau. Vì vậy, nếu không có kinh nghiệm, bác sĩ rất dễ chẩn đoán nhầm và điều trị sai hướng, dẫn tới bệnh nhân t.ử v.ong.
Điều trị càng sớm thì khả năng hồi phục và tránh được các biến chứng nghiêm trọng như cắt cụt chi hoặc t.ử v.ong càng cao. Bác sĩ khuyến cáo, để giúp ngăn ngừa bất cứ loại n.hiễm t.rùng nào, hãy rửa tay thường xuyên và luôn giữ các vết cắt, xước, bỏng, loét, đốt… trên da sạch sẽ.
Theo T.iền Phong
Ăn tiết canh, mắc những bệnh gì?
Ăn tiết canh là rước bệnh vào thân, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng!
Trong những ngày gần đây, Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương tiếp nhận một số bệnh nhân mắc bệnh do ăn tiết canh lợn, thậm chí có trường hợp đã t.ử v.ong.
Bệnh nhân nhiễm liên cầu khuẩn đang điều trị tại BV Bệnh nhiệt đới Trung ương.
Nguy cơ mắc bệnh rất cao từ tiết canh
Ở Việt Nam, nhiều người thường có thói quen dùng các món tiết canh chế biến từ tiết sống lấy từ các loại động vật (gà, vịt, lợn, bò, chó), thậm chí uống tiết sống lấy từ rắn, dê. Tiết canh là món ăn tươi sống, sử dụng nguyên liệu là tiết động vật tươi được pha với nước mắm hoặc nước muối nhạt để chống đông trước khi trộn với những phần thịt, sụn động vật băm nhỏ. Cách chế biến tiết canh như vậy rất thịnh hành trong ẩm thực từ Bắc đến Nam của người Việt Nam. Như vậy, tiết canh bản chất là tiết sống, mang rất nhiều mầm bệnh, nhất là m.áu của các con vật (lợn, gà, vịt, chó...) đang bị nhiễm bệnh. Nếu lợn đang mắc bệnh thì nguồn tiết của nó sẽ chứa nhiều vi sinh vật gây bệnh (vi khuẩn, virut, ký sinh trùng). Vì vậy, người ăn tiết canh từ các con vật này sẽ rất dễ mắc bệnh (liên cầu lợn, cúm gia cầm, nhiễm khuẩn huyết, bệnh đường tiêu hóa, viêm não mô cầu, giun, sán). Tuy nhiên, không phải ăn tiết canh xong mà bị bệnh ngay mà thường có một thời gian ủ bệnh. Chẳng hạn:
Bệnh lợn gạo là do sán dây trưởng thành ở người. Sán dây trưởng thành ký chủ ở ruột người. Những đốt già rụng dần theo phân ra ngoài với trứng. Trứng vào cơ thể lợn trở thành ấu trùng giống như hạt gạo khu trú ở trong các bắp thịt lợn (thịt nạc vai nhiều nhất), cả cơ mí mắt, óc, đặc biệt các hạt gạo tập trung chủ yếu phần nhiều gân và mỡ thường dùng để chế biến tiết canh. Nếu người ăn tiết canh của lợn gạo thì sẽ mắc bệnh sau vài ba tháng. Đầu tiên, sau khi vào ruột, đầu ấu trùng ra ngoài, bám vào niêm mạc ruột, phát triển thành sán trưởng thành sau 2 tháng rưỡi. Ở người cũng sẽ hình thành nang sán như ở cơ thể lợn.
Bệnh liên cầu lợn hay gặp nhất là thể nhiễm khuẩn huyết (vi khuẩn liên cầu lợn vào m.áu, nhân lên nhanh chóng và đồng thời tiết ra nhiều độc tố). Khi nhiễm khuẩn huyết, ngoài các triệu chứng như sốt cao, đau đầu, ù tai, xuất huyết dưới nhiều dạng khác nhau (xuất huyết dưới da từng mảng, đôi khi gây hoại tử, xuất huyết tiêu hóa). Người bệnh có thể bị nhiễm độc tố rất nặng (sốc nhiễm khuẩn), biểu hiện như tụt huyết áp, mạch nhanh, nhỏ, truỵ tim mạch, suy hô hấp và có thể bị t.ử v.ong nếu không phát hiện sớm để điều trị kịp thời. Một số trường hợp xuất hiện nhiễm độc đường tiêu hóa như rối loạn tiêu hóa (đi ngoài nhiều lần, phân lỏng, có m.áu). Người bệnh cũng có thể bị viêm màng não do vi khuẩn liên cầu lợn, biểu hiện như sốt cao, co giật, nôn vọt, sợ ánh sáng... Nếu phát hiện sớm có thể cứu chữa được nếu không có thể gây phù não, hôn mê và t.ử v.ong.
Nếu ăn tiết canh gà, vịt rất dễ nhiễm virut cúm gia cầm (A/H5N1, H1N1, H7N9, H10N8) và nguy cơ mắc bệnh rất cao, có thể t.ử v.ong. Ngoài ra, nếu ăn tiết canh chó có thể có nguy cơ mắc bệnh dại nếu m.áu và thịt của chó đó bị nhiễm virut dại. Vì vậy, thông điệp là: "Nên bỏ thói quen ăn tiết canh càng sớm càng tốt".
Hình ảnh liên cầu khuẩn lợn dưới kính hiển vi.
Phòng bệnh hiệu quả thế nào?
Cần tăng cường tuyên truyền một cách rộng rãi trong cộng đồng dân cư biết cách phát hiện và phòng bệnh là một việc làm hết sức quan trọng. Việc làm này nhằm để người dân biết cách phát hiện động vật bị bệnh sớm và đồng thời cũng biết cách phòng bệnh lây sang cho người, tránh gây hoang mang, hiểu biết không cặn kẽ ảnh hưởng đến đời sống người dân. Làm thế nào để người dân thấm nhuần được rằng khi có nghi ngờ lợn bị mắc bệnh do liên cầu lợn hoặc gia cầm, thủy cầm ốm, c.hết thì cần khai báo ngay cho cơ quan thú y, chính quyền địa phương và y tế cơ sở để nhanh chóng có biện pháp ngăn chặn kịp thời. Không vận chuyển lợn hoặc thịt lợn, gia cầm, thủy cầm từ địa phương có dịch bệnh lợn tai xanh, cúm gia cầm sang địa phương khác. Tuyệt đối không mua bán lợn, thịt lợn, gia cầm, thủy cầm không rõ nguồn gốc xuất xứ. Không thịt lợn, gia cầm, thủy cầm đã c.hết hoặc đang ốm với bất kỳ lý do gì. Khi động vật c.hết phải chôn ngay, chôn thật sâu, chôn xa nguồn nước, xa khu dân cư, chợ, những nơi tập trung đông người và cần phải có chất sát khuẩn mạnh kèm theo như vôi bột, cloramin B.
Thịt lợn, gà, vịt mua về cần nấu chín kỹ. Những người g.iết mổ, phân phối, chế biến thịt lợn, gia cầm, thủy cầm cần phải đi găng tay đảm bảo chất lượng. Cần dùng riêng dao, thớt, dụng cụ chế biến thịt, phủ tạng sống và phủ tạng, thịt đã nấu chín. Các nhà chức trách cần quản lý chặt chẽ việc g.iết mổ lợn cũng như quản lý chặt các tiểu thương buôn bán thịt, phủ tạng lợn một cách thật nghiêm ngặt. Cần có biện pháp hữu hiệu nhất để kiểm soát thẩm lậu gia cầm, thủy cầm qua biên giới.
Theo Trí Thức Trẻ
Trẻ sẽ bị lồng ruột nếu mẹ ép ăn nhiều Với mong muốn con nhanh lớn và khỏe mạnh, nhiều bà mẹ cố ép con ăn mà không hề biết đó có thể là nguyên nhân khiến bé bị lồng ruột. Lồng ruột là từ chuyên nghành chỉ hiện tượng ruột non chui vào lòng ruột già. Trẻ nhỏ dưới 24 tháng t.uổi, nhất là những bé bú mẹ và bụ bẫm thì...