Hận tôi, em đã nói dối có con với người khác
Em thú nhận, đứa con trong bụng là con gái nhưng đó là điều may mắn của tôi vì đó không phải con tôi.
Em không hề run sợ, cũng không hề rơi một giọt nước mắt dù tôi tát em cái như trời giáng, còn xúc phạm em đủ thứ. Vậy mà cuối cùng, em xách vali ra đi trong tư thế như đã chuẩn bị từ trước rồi.
Dù tôi đã chính tay tát em và chính miệng đuổi em đi nhưng lúc đó, có chút luyến tiếc. Em phản ứng ngoài mong đợi. Chưa bao giờ nhìn em lại đáng sợ như vậy. Sự lạnh lùng khiến tôi kinh ngạc, em đó sao?
Trước ngày yêu nhau, chúng tôi là một cặp đôi đẹp, ai cũng nói chúng tôi trời sinh một cặp. Tôi tự hào vì mình yêu được em, song tôi luôn cảm thấy mình lép vế so với em dù bạn bè có nói chúng tôi tương xứng. Tôi thấy em xứng đáng có những tình yêu lớn hơn tôi, có những người đàn ông yêu thương em hơn tôi. Nhưng em nhận lời chung thủy với tôi, làm tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi nghĩ, đời này tôi sẽ yêu thương em, không bao giờ lạnh lùng với em và đối xử với em thật tốt, suốt đời sẽ là như vậy.
Nhưng đúng là lời hứa chỉ mãi là lời hứa. Ngày em về nhà tôi, bố mẹ tôi có vẻ không ưng em. Cũng chẳng hiểu sao lại như vậy vì trong mắt tôi, em là người con gái tuyệt vời, đảm đang tháo vát, khéo léo, lại chịu thương chịu khó. Có lẽ, mẹ tôi không ưa cái sự khéo léo của em. Con dâu mẹ chồng biết đâu mà lần. Tôi cũng nhiều lần nói với mẹ, nhưng mẹ vẫn không thích em thì tôi biết làm sao được.
Thật ra, em không láo nhưng em rất thẳng tính. Ngày đó, có nhiều lần em và mẹ cãi cọ nhỏ, vì có chút không hợp ý nhau trong khoản ăn uống, rồi quan điểm trang trí nhà cửa.(Ảnh minh họa)
Thật ra, em không láo nhưng em rất thẳng tính. Ngày đó, có nhiều lần em và mẹ cãi cọ nhỏ, vì có chút không hợp ý nhau trong khoản ăn uống, rồi quan điểm trang trí nhà cửa. Tôi cũng đã nhẹ nhàng khuyên bảo, nói em phải chiều ý mẹ vì mẹ là người lớn, em cũng nín nhịn cho qua. Nhưng mẹ tôi cũng hay nhiều chuyện thật, mẹ không thôi mà còn mang chuyện đó sang hàng xóm nói làm em nuôi mối thù trong lòng khi hàng xóm nhìn em bằng con mắt khó chịu, soi mói.
Mẹ tôi là người tôi tôn kính, chẳng mấy khi tôi cãi lời mẹ, thế nên, lúc nào tôi cũng muốn em làm vừa lòng mẹ tôi. Lúc chúng tôi có ý định sinh con, mẹ nói, nhất định phải tính toán ngày giờ, tìm mọi cách, mọi chế độ ăn uống này nọ để cho em sinh con trai. Sinh con gái là mẹ không hài lòng, mẹ thích phải là cháu trai đầu lòng thì mẹ mới vui. Thế nên, tôi cũng nghe theo lời mẹ, tìm mọi cách, tìm mọi loại biện pháp để có thể cổ vũ cho em.
Nào ngờ chuyện này khiến em khó chịu. Lúc nào mẹ cũng bắt em ở nhà để ăn uống, canh chừng để săn con trai. Điều này có lẽ làm em khó chịu vì tính em ưa tự do từ ngày trước tới giờ. Tôi cũng thấy mẹ có chút quái dị nhưng vẫn phải động viên em vì tôi thương mẹ. Em bực mình, mẹ càng cấm, em càng đi chơi, thậm chí còn đi chơi khuya. Em mặc kệ tôi gọi điện, nhắn tin. Em chỉ nói đi chơi với bạn và hẹn giờ về.
Rồi nhiều lần như thế em làm tôi khó chịu. Tôi bực bội vì em hay đi chơi mà không ăn cơm ở nhà. Thật ra em quá đáng nhưng mẹ tôi cũng gây cho em quá nhiều áp lực. Còn tôi phận làm con, đứng ở giữa thật khó vô cùng.
Video đang HOT
Rồi nhiều lần như thế em làm tôi khó chịu. Tôi bực bội vì em hay đi chơi mà không ăn cơm ở nhà. Thật ra em quá đáng nhưng mẹ tôi cũng gây cho em quá nhiều áp lực.(Ảnh minh họa)
Hôm rồi, tôi có nói với mẹ rằng mẹ hãy nhịn em một tí. Nhưng em không chịu vì mẹ gây ức chế cho em nhiều quá. Khi đó em đã mang bầu nhưng là con gái, và mẹ tôi lại càng bực tức hơn. Em thấy mẹ không hài lòng lại càng tỏ ra khó chịu, cuộc sống hết sức căng thẳng và tối đó, em với mẹ cãi nhau nảy lửa. Tôi đã tát em một cái thật đau vì can tội cãi mẹ. Tôi không bao giờ muốn ai làm phật lòng mẹ tôi. Thế là em khóc lóc, nói tôi không thương em. Càng thấy em như thế tôi càng mắng, càng nói em nhiều hơn. Có lẽ, vì lúc mang bầu em cáu giận nhiều vả lại thấy tôi đánh em nên em tủi thân và hận tôi.
Một buổi tối, em gọi tôi ra và nói lời xin lỗi. Em nó có chuyện nghiêm trọng muốn nói với tôi. Em thú nhận, đứa con trong bụng là con gái nhưng đó là điều may mắn của tôi vì đó không phải con tôi. Đó là con của người tình cũ của em. Trong thời gian em đi ra ngoài chơi, em đã qua lại với anh ta và em biết chắc kết quả này. Em nói, mong tôi tha thứ và em muốn ra đi vì không còn mặt mũi nào nữa.
Và đó là lý do vì sao tôi tát em như trời giáng, đuổi em ra khỏi nhà ngay trong ngày hôm đó. Dù em gây ra tội với tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy yêu em, luyến tiếc em. Em lạnh lùng đáng sợ.
Nhưng thời gian trôi đi, tôi cứ vẫn sống như thế. Cho tới hơn 1 năm sau, tôi tình cờ gặp lại em. Thật lạ, em vẫn sống gần trong khu phố ấy, em chẳng đi đâu cả. Chỉ là, em không muốn sống cùng gia đình tôi nữa. Đứa con giống hệt tôi, nhìn thì ai cũng biết, tôi chính là bố cháu. Nhìn con gái đáng yêu mà nước mắt tôi tràn ra. Tôi hiểu, sự thật là tất cả những điều em nói trước đây đều là giả dối. Em vì hận tôi, vì chán ghét gia đình tôi nên em mới chọn cách này lừa gạt tôi. Em không muốn chung đụng với gia đình mà chịu bao áp lực như vậy. Giờ em làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình trong căn nhà tập thể em đã thuê.
Tôi thật hối hận, tôi muốn đón em về lắm, nhưng còn bố mẹ tôi, liệu họ có chấp nhận em hay không. Tôi lo lắng vô cùng, có phải tôi là gã vô trách nhiệm quá hay không?
Theo VNE
Ở với chị chồng ế, cái váy cũng không được mặc
Sống chung với bố mẹ chồng và bà chị chưa xuất giá, tự nhiên Hồng cứ phải khép mình khổ hạnh để khỏi bị kết tội là 'dìm hàng' chị chồng.
Em dâu không được ăn diện hơn chị chồng
Chị gái của chồng Hồng năm nay 34 tuổi nhưng vẫn chưa có ai. Không biết chị nghĩ thế nào, nhưng bề ngoài thì vẫn thản nhiên, sáng đi làm, tối ở nhà đọc sách. Chị chẳng thích giao du kết bạn, cũng không sốt ruột chuyện mình quá tuổi băm mà vẫn phòng không. Thế nhưng mẹ chị thì chẳng thản nhiên thế được, bà như đứng trên đống lửa, nhất là từ hồi có con dâu về.
Mẹ chồng vốn chẳng chê Hồng điểm gì, nhưng nỗi lo lắng, thương xót đứa con gái muộn duyên khiến bà đâm "ức chế" với Hồng vì cô mới 25 tuổi đã lên xe hoa, lại còn lấy được người chồng điểm 10 như con trai bà, lọt vào một gia đình khá giả như nhà bà. Cùng là phận gái mà sao "nó" sướng thế, may mắn thế, trong khi con gái bà nào có phải xấu người hay xấu nết gì đâu, lại cũng học hành đàng hoàng, mà sao hẩm hiu vậy. Dường như bà nghĩ, phải kìm hãm bớt sự sung sướng của con dâu thì mới công bằng với con gái mình.
Bị mẹ chồng dồn hết mọi việc nhà và "cấm" con gái động chân động tay, Hồng tuy vất vả nhưng không nghĩ ngợi gì vì cho rằng trong chuyện đi làm dâu, bị bắt "ôm" hết việc là chuyện quá thường. Vả lại, việc nhà không quá nhiều mà cô cũng thuộc dạng nhanh nhẹn, tháo vát, sắp xếp mọi việc khoa học nên chẳng tốn nhiều thời gian. Cái làm Hồng mệt mỏi nhất là mẹ chồng luôn gò ép cô, bắt cô sống theo cái lối không còn là mình nữa.
"Chị chồng em rất giản dị. Chị ấy lúc nào cũng quần tây áo sơ mi mấy màu cơ bản, tóc tai chẳng bao giờ làm, cũng chưa từng đụng đến son phấn. Còn em thì đã quen điệu đà rồi, váy vóc, giày dép thỉnh thoảng phải mua mới, lúc nào ra đường cũng phải trang điểm, tóc lâu lâu cũng phải đổi kiểu một lần. Hai năm qua lại trước khi cưới, mẹ chồng em đâu có phàn nàn chuyện đó, thậm chí còn khen em có gu thẩm mỹ nữa, thế mà khi em về làm dâu rồi thì vì việc đó mà bà mắng em", Hồng chia sẻ.
Ảnh minh họa
Ban đầu, thấy mẹ chồng mặt hầm hầm, lườm nguýt mỗi lần mình mặc chiếc váy mới, Hồng giật mình tự kiểm lại xem có thiếu vải hay kệch cỡm lố lăng gì không, và tự thấy mọi thứ vẫn rất chỉn chu. Rồi cô để ý không chỉ ăn mặc, mà hễ cô mới làm đầu hay mua được đôi giày mới là bà khó chịu ra mặt. Rồi một ngày, bà nói thẳng: "Con có nhất thiết phải dìm chị xuống thế không? Phải nghĩ cho nó với chứ!".
Ý của bà là trong khi chị chồng giản dị như vậy, lại chưa có ai, Hồng không nên xúng xính, ăn diện, trang điểm cho lộng lẫy để trở nên nổi bật hơn chị, như thế có khác nào cố tình chơi xấu chị. Bà muốn Hồng từ giờ ăn mặc tuềnh toàng đi một tí, đừng son son phấn phấn, túi túi giày giày nữa, vì dù sao cô cũng là gái đã có chồng rồi.
"Nhưng bảo em làm thêm việc, hay ăn uống kham khổ cũng được, chứ bảo em phải lôi thôi xấu xí thì em chịu, con người em từ bé đã thích làm đẹp rồi, mà công ty em ai cũng ăn diện hết. Em bèn mua tặng chị chồng các thứ váy áo, son phấn, phụ kiện, hy vọng chị ăn diện hơn cho khỏi lệch với em thay vì bắt em phải xấu, nhưng chị chẳng động đến, nhưng thấy mẹ hoạnh họe em như vậy, chị cũng chả để tâm ", Hồng chia sẻ.
Vì thế, tuy có giảm tần suất mua sắm nhưng cô vẫn không thể làm xấu mình bằng cách mặc những bộ đồ giấu nhan sắc. Và thế là mẹ chồng ghét cô ra mặt, thường xuyên mắng cô là đồ ích kỷ, tàn nhẫn, làm khổ chị chồng, đúng là khác máu tanh lòng... "Em ức quá, em chỉ muốn nói thẳng rằng chị chưa lấy chồng đâu phải lỗi tại con, con ăn diện hay không cũng đâu có đẩy nhanh hay làm chậm chuyện cưới xin của chị, nhưng sợ mẹ làm ầm lên khiến chị tổn thương, rồi cả nhà lại xào xáo, nên đành im mà chịu ấm ức", Hồng nói.
Ngứa mắt nhìn em dâu được chồng yêu
Lan Anh, 27 tuổi, cũng sống trong cảnh phải nhìn trước ngó sau vì trong nhà có chị chồng lớn tuổi chưa xuất giá. Không thờ ơ với thế giới xung quanh như chị chồng Hồng, bà chị của Lan Anh vô cùng khó tính và ghê gớm. Chị không bao giờ phải giả vờ giả vịt ra vẻ tử tế với em dâu, ngược lại luôn nhắc cho cô thấy cô là dâu thì phải này phải nọ.
"Nói chung sống với giặc bên Ngô thì em đã phải xác định ngay từ đầu rồi, lúc nào em cũng phải cố AQ, phải tự nhắc mình là bà cô nó phải thế, nhưng mà nhiều khi vẫn uất đến muốn khóc, muốn bật lại mặc cho mọi thứ lộn nhào lên", Lan Anh chia sẻ. "Điều em thấy khó chịu đựng nhất là chị ấy luôn tìm cách để chồng em đối xử không tốt với em. Chị nói, mày là người dưng nước lã, chẳng máu mủ gì, thế mà thằng ngu ấy lại quý hóa mày còn hơn người ruột thịt, tao sẽ phải làm cho nó tỉnh ra".
Ảnh minh họa
Biết chị ghen với hạnh phúc của mình, Hồng cực kỳ ý tứ trong việc thể hiện tình cảm với chồng, cho dù cô đang ở trong giai đoạn mật ngọt, son rỗi. Cứ bước ra khỏi phòng ngủ là cô ăn mặc kín đáo, đi đứng nghiêm ngắn, không dám đầu mày cuối mắt hay đùa cợt với chồng. Tuy nhiên, thỉnh thoảng chị chồng vẫn bắt gặp em trai mình đang cố túm lấy vợ để hôn, Lan Anh càng cuống quýt đẩy ra thì anh càng ôm thật chặt, và chị thường đá hay ném một món đồ gì đó để tỏ thái độ. Thậm chí, đôi lần, chị còn chửi đổng em dâu là "đồ đĩ thõa, muốn chim chuột với giai cũng phải chọn giờ chứ".
"Chồng em thấy tội em, nên giờ cũng ý tứ, cảnh giác lắm. Nhưng anh ấy vẫn cái kiểu nói với em bằng giọng âu yếm, bé ơi bé à, khi ngồi ăn hay gắp cho em, mặc dù vẫn nhớ gắp cho mẹ và chị trước, nhưng chị vẫn nói xóc", Lan Anh kể.
Để em trai bớt yêu vợ, hầu như ngày nào chị chồng cũng kể tội Lan Anh khi chồng cô đi làm về, nào là lười biếng, vụng về, nào hỗn láo với chị, nào sau giờ làm la cà đi chơi... Và nếu cậu em trai không vờ góp ý với vợ vài câu thì thể nào chị cũng nổi đóa lên và gây sự. Bố mẹ chồng Lan Anh cũng biết con gái vô lý, thường dặn nhỏ con dâu: "Nó trái tính, thôi con nhịn nó một chút cho êm nhà". Nhờ thế mà Lan Anh cũng cảm thấy được an ủi. Bởi chính ông bà đôi khi còn bị cô con gái cao số to tiếng vì "nuông chiều con dâu, coi ao nước lã hơn giọt máu đào". Nhiều khi chị gay gắt trách móc bố mẹ rồi lại òa khóc nức nở như gặp phải oan khiên gì lớn lắm.
Chồng Lan Anh yêu cô rất mực, nên những câu kể tội của chị chồng không tác động đến anh, anh có "mắng" vợ thì cũng chỉ để "ngoại giao" với chị thôi, sau đó về phòng lại "đền bù" cho vợ. Nhưng điểm yếu của anh lại là thói cả ghen. Chị chồng nhanh chóng nhận ra điều này và tập trung "đánh" vào đấy, và chị không phải thất vọng.
"Chị ấy thỉnh thoảng lại nhắc nhở chồng em rằng dạo này tôi thấy nó khang khác. Lúc thì chị bảo rằng dạo này em tâm trạng vui buồn thất thường, lúc bảo hình như gần đây em thích ăn diện hơn, mặc váy ngắn hơn, hoặc hay đi làm về muộn hơn, hoặc hay có điện thoại hơn... Sau khi một loạt cái 'khang khác' ấy được chị liệt kê, chị bảo chồng em hay là em có bồ. Chồng em thường thì nói gì cũng kệ, nhưng nói đến chữ 'bồ' là không còn đủ tỉnh táo để suy xét nữa, anh ấy bắt đầu tra hỏi, mắng mỏ, quát nạt em", Lan Anh kể.Lan Anh không ngờ ngoài chuyện xúc xiểm, chị chồng còn rình mò mình, rồi một lần "bắt quả tang" cô đang uống cà phê với một cậu bạn học cũ, lâu năm không gặp. Đây được coi là một bằng chứng ngoại tình và tối hôm đó, Lan Anh đã bị chồng táng cho vài cái tát. Trong khi bố mẹ hớt hải can, khuyên con trai bình tĩnh xem sự việc thế nào thì bà chị cổ vũ: "Đánh đi, đánh cho chừa cái thói mèo mả gà đồng đi, đem nó trả về cho bố mẹ nó ấy".
Chẳng cần phải trả, ngay tối ấy Lan Anh dọn đồ bỏ về nhà mẹ đẻ. Chồng cô qua cơn nóng giận cũng nhận ra mình vô lý, bèn sang nhạc gia năn nỉ xin lỗi, sau ít ngày vật nài rồi cũng đón được vợ về. Từ hồi ấy, anh đỡ ghen tuông mù quáng hơn, nhưng đôi lúc bị chị kích mấy câu vẫn lên cơn, gây gổ với vợ.
Lan Anh thở dài: "Tôi cũng đành phải động viện mình sống chung với lũ. Và giờ tôi chỉ có một ao ước cháy bỏng, đó là một ngày nào đó, chị chồng tôi bước lên xe hoa về nhà chồng".
Theo VNE