Hận tình, anh bêu rếu quá khứ của tôi
Anh ghen tuông vô lối khiến tôi phải chia tay. Và rồi, anh tung hê mọi chuyện trong quá khứ để sỉ nhục tôi.
Sau cuộc tình đầu tiên lầm lỡ, tôi đã nghĩ mình sẽ phải trưởng thành hơn rất nhiều để không vấp váp, không làm tổn thương mình thêm nữa. Nhưng cuối cùng thì tôi lại mắc sai lầm. Một sai lầm còn tệ hại hơn thế gấp trăm lần. Tôi đã tin, đã yêu và đã tâm sự quá nhiều thứ. Để rồi giờ đây, khi anh ta tung hê tất cả, tôi mất trắng, cả danh dự, niềm tin vào tình yêu. Vì hận tình mà bạn trai của tôi đã đẩy đời tôi vào vực thẳm.
Nếu như mối tình đầu là sự dại dột của tôi thì mối tình thứ hai đích thị là một sai lầm. Năm tôi 21 tuổi, tôi có đem lòng yêu một người đàn ông có vợ. Khi ấy, tôi là cô sinh viên năm thứ 2 lên thành phố học. So với bạn bè, tôi có vẻ ngoài xinh xắn hơn nên có lẽ vì thế mà cũng được nhiều nam giới tán tỉnh. Trong số những người tôi quen, có anh chủ quán nơi mà tôi làm thêm mỗi buổi chiều. Anh ta lịch lãm, có tiền và biết cách nói chuyện.
Tôi như con thỏ non ngây thơ bị những lời đường mật và vẻ ngoài hào nhoáng của anh ta cuốn hút. Chiều nào ngồi làm việc ở cửa hàng cùng anh ta tôi cũng ngây người ta ngắm và tưởng tượng mình là bạn gái của anh. Nắm được tâm lí của cô gái mới lớn như tôi, anh ta giăng bẫy tình và tôi sập bẫy. Thực ra, với một cô gái mơ mộng về tình yêu như tôi, chỉ vài lời tán tỉnh là tôi có thể đổ gục.
Gặp anh tôi đã tưởng mình tìm được tình yêu đích thực trong đời. Nhưng tôi đã lầm… (Ảnh minh họa)
Lúc đó tôi nghĩ tình yêu là điều tự nhiên, không thể cấm cản, nên dù anh có vợ tôi vẫn yêu. Tôi còn huyễn hoặc mình rằng tình yêu của tôi là cao thượng, không cần danh phận, không cần phải đòi hỏi. Mặc cho anh có vợ, tôi vẫn yêu, vẫn lặng lẽ bên anh như thế là đủ rồi.
Tôi và anh ta duy trì mối quan hệ đó trong khoảng thời gian hơn 7 tháng. Cuối cùng, năm thứ 4 đại học, tôi mang bầu. Đó là năm học quan trọng nhưng tôi lại phạm sai lầm lớn. Tôi tìm anh ta để cầu mong một sự trợ giúp. Và tất cả những gì mà anh ta có thể làm cho tôi là đưa tôi đi phá thai. Dĩ nhiên tôi không thể trách cứ bởi lẽ ngay từ đầu tôi cũng luôn xác định mình không được đòi hỏi trong cuộc tình này.
Sau khi vấp ngã, tôi lao vào học cho kịp bạn bè. Thật may là tôi cũng hoàn thành chương trình học bằng với mọi người. Còn tôi và anh ta cắt đứt liên lạc. Anh ta có điện thoại cho tôi một vài lần sau khi chuyện đó xảy ra nhưng tôi không nghe máy. Tôi hiểu đó là một tình yêu sai trái, làm lạc và chỉ tôi là người thiệt thòi mà thôi. Biết mình sai nên tôi chủ động dừng lại.
Video đang HOT
Hơn 3 năm sau tôi không yêu ai, tôi mặc cảm về sai lầm trong quá khứ của mình. Tôi dè chừng với những người đàn ông và có cảm giác mình không xứng đáng với họ. Thế rồi tôi đi làm, gặp anh – người đồng nghiệp hơn tôi 2 tuổi. Chính sự thân thương, gần gũi của anh đã làm trái tim tôi rung động. Và có lẽ, với một cô gái đã quá lâu rồi đóng chặt trái tim mình thì sự ấm áp mà anh mang lại dễ khiến tôi rung động.
Sự hận tình mù quáng của anh ta đã giết chết đời tôi (Ảnh minh họa)
Chúng tôi yêu nhau, được cả hai bên gia đình ủng hộ, cơ quan chúc mừng. Tôi cứ nghĩ tình cảm của mình cuối cùng cũng có dấu hiệu tốt đẹp lên. Yêu nhau được khoảng hơn 4 tháng, tôi có thành thật chia sẻ với anh chuyện trong quá khứ. Tôi muốn cho anh hiểu đúng về con người mình, không hờn trách, oán thán tôi giấu giếm. Anh ôm tôi và nói không để ý chuyện quá khứ và chỉ quan tâm tới hiện tại mà thôi.
Chúng tôi cũng đi quá giới hạn cùng nhau. Không phải tôi dễ dãi mà vì tôi thấy anh ấy mong muốn điều đó và vì anh là người tốt, anh yêu thương tôi, không chấp nhặt chuyện quá khứ, bởi thế mà tôi không dám từ chối anh. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp, sẽ có một đám cưới nếu như không phải anh bắt đầu thay đổi.
Từ khi chúng tôi đi quá giới hạn, anh sinh ra ích kỉ và ghen tuông. Anh luôn sợ mất tôi (vì theo mọi người nói thì tôi xinh đẹp, còn anh thì vừa lùn vừa không được ưa nhìn). Anh ghen với mọi người đàn ông xung quanh tôi. Anh thậm chí đánh người ta không được quay về đánh đập tôi. Lúc đầu tôi cũng bào chữa cho rằng anh vì yêu tôi quá mà mù quáng. Nhưng càng ngày anh càng quá thể. Anh đánh tôi bầm dập mặt mày chỉ vì ghen tuông. Tôi cảm thấy sợ hãi, sợ những ngày sau phải sống cuộc sống bên người chồng như vậy.
Suy nghĩ rất nhiều nhưng tôi quyết định dừng lại. Dù bản thân tôi không muốn tình yêu này dang dở. Tôi tưởng thế là thoát thân, nhưng trong cơn hận tình, anh ấy không để tôi yên. Anh chẳng những tung hê chuyện tôi và anh đã quan hệ mà còn nói rằng tôi là đồ hư hỏng, ngủ với trai, có chửa với đàn ông có vợ thế nên anh mới bỏ. Cả công ty tôi đều biết chuyện, hàng xóm nơi tôi sống cũng rõ mười mươi… Gia đình tôi mang nhục vì tôi…
Tôi thực sự đau đớn vô cùng. Người đàn ông mà tôi tin tưởng, yêu thương cuối cùng lại đâm tôi một nhát quá đau đớn chỉ vì sự hận tình vô lối.. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cảm giác đau khổ tột cùng không muốn sống này nữa đây?
Theo Khampha
Nếm trái đắng vì 20 tuổi bỏ nhà theo trai
20 tuổi, còn đang học đại học, em si mê một gã đàn ông rồi bỏ nhà, bỏ học chạy theo anh ta.
Chị Thanh Bình thân mến!
Hiện giờ em đang sống bơ vơ, bên cạnh đứa con nhỏ của mình. Em không biết phải bấu víu vào đâu sau những sai lầm trong tình yêu mà em tạo ra. Giờ em phải làm gì? Em mong chị hãy cho em một lời khuyên.
Em năm nay 20 tuổi, cách đây hơn 1 năm, em đã phạm phải một sai lầm lớn nhất trong đời. Em sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ em đều là viên chức nhà nước. Em được giáo dục cẩn thận và nghiêm khắc. Nhưng chính vì thế mà đôi khi em thấy ngột ngạt. Tuổi trẻ khiến em không nhận thức được hết vấn đề nên em thấy đó là sự gò bó, khó chịu. Có đôi lần em bất mãn với bố mẹ của mình chỉ vì bị ngăn không cho đi cùng đám bạn.
Em đỗ đại học và theo học tới năm thứ 2 một trường khá danh tiếng. Nhưng rồi khi em yêu, em đã phạm phải sai lầm lớn. Anh ta lớn hơn em 7 tuổi. Khi quen em, anh ta đòi lấy vợ vì anh ta đến tuổi rồi. Em nói anh ta đợi em thêm chút nữa nhưng anh ta không chịu và bảo nếu em không cưới thì anh ta sẽ đi cưới người khác. Vì sợ mất anh ta, em đã bỏ học để theo anh ta về làm vợ.
Em về xin phép và bố mẹ em không đồng ý. Vậy là em theo anh ta bỏ nhà đi. Em sống với anh ta như vợ chồng nhưng không có hôn thú. Lúc đó em cũng chẳng nghĩ gì, chỉ nghĩ anh ta cần mình như một người vợ là đủ, bao giờ làm đăng kí chẳng được. Yêu anh ta, em mê muội đến mức cũng chẳng cần một đám cưới làm gì. Em bỏ nhà đi, theo anh ta sống đời vợ chồng một cách vô điều kiện.
20 tuổi, em phạm sai lầm lớn khi đã bỏ nhà theo trai (Ảnh minh họa)
Sống với anh ta, em không mảy may nghi ngờ gì. Cho tới khi em mang bầu và sinh con, em mới phát hiên ra thực chất anh ta đã có vợ con ở quê. Em chết lặng khi biết điều đó. Em biết mình là người bị lừa nhưng em không cho phép mình phá hoại gia đình anh nên em đã quyết ra đi. Em chỉ yêu cầu anh ta có trách nhiệm, giúp em nuôi con... Nhưng khi vợ anh ta biết chuyện, anh ta sợ hãi và giũ bỏ tất cả. Một mình em bước ra khỏi căn nhà đó với đứa con bé trên tay mà không biết tương lai ra sao.
Hiện tại em đang ở nhờ nhà một người bạn học đại học. Bạn ấy vừa mới ra trường, nếu em đi hoc như bạn ấy thì có lẽ em cũng đang tìm việc rồi. Em không biết đi đâu, làm gì nhưng ở đây mãi thì em sợ làm ảnh hưởng bạn em. Con em còn nhỏ, em không thể bỏ đó đi làm được. Mà bây giờ về nhà em sợ em làm khổ bố mẹ quá. Em phải làm sao? Em biết bấu víu vào đâu đây? Em mới chỉ có 20 tuổi mà thôi. Em sợ những ngày sắp tới. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên! (Em gái đau khổ)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đau khổ, bế tắc sau khi em đã phạm phải một sai lầm lớn trong cuộc đời. Giờ đây, em một mình nuôi con sau sự phụ bạc của người đàn ông mà em yêu. Em không biết bấu víu, trông cậy vào đâu.
Đúng là tuổi trẻ mang tới cho cuộc đời con người ta nhiều bài học. Có những bài học thật vui nhưng cũng có những bài học quá đắng cay. Tuy nhiên, dù là bài học gì thì chúng đều có ý nghĩa nhất định trong cuộc đời ta. Giờ đây, có lẽ đã là quá muộn để nói về những sai lầm mà em mắc phải. Bản thân em cũng đã thấm thía hơn ai hết sự dại dột mà em đã đi qua. Điều mà em cần phải nghĩ tới bây giờ chính là những tháng ngày tương lai chứ không phải mãi đau khổ, hoài niệm và trách giận bản thân mình trong quá khứ.
Em bơ vơ giữa cuộc đời mà không biết phải về đâu, em muốn quay về bên gia đình của mình (Ảnh minh họa)
Giờ đây em không chỉ có một mình mà còn đứa con nhỏ. Em không thể ôm con rồi lang bạt khắp nơi được. Gia đình là nơi mà dù em có gây ra bao nhiêu lỗi lầm, chỉ cần em nhận ra được sai lầm và quay về thì chắc chắn em sẽ vẫn được đón nhận. Có thể em đã khiến ba mẹ buồn lòng, thất vọng nhưng chị tin chắc rằng người làm cha, làm mẹ sẽ không bao giờ bỏ rơi con mình khi con không còn biết bấu víu vào đâu...
Em hãy quay trở về với gia đình, với bố mẹ. Chỉ có ở bên những người thân yêu em mới có động lực, sự mạnh mẽ để vượt qua những tháng ngày khó khăn sắp tới. Bố mẹ, anh chị em sẽ không bỏ rơi em và con. Em quay về, không chỉ tìm một chỗ dựa về vật chất mà điều quan trọng hơn cả là chỗ dựa tinh thần. Em phạm sai lầm khi còn trẻ nhưng tuổi trẻ đó lại cho em cơ hội để làm lại tốt hơn. Rồi đây, em hãy nuôi con dưới sự hỗ trợ của gia đình, em đi học, đi làm, tìm kiếm cho mình một công việc phù hợp. Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu lại từ đầu, để xây lại một ngôi nhà trên nền đổ vỡ nếu em có quyết tâm, nghị lực và sự động viên của mọi người.
Và hãy nhớ rằng, sau những vấp ngã, em trưởng thành hơn, nghị lực hơn, em sẽ gặp được người đàn ông xứng đáng cho mình. Mạnh mẽ lên em gái nhé, đừng ngại quay về bởi vì đó là nơi duy nhất mà em luôn được bao bọc, chở che.
Chúc em sớm vượt qua được giai đoạn khó khăn này.
Theo Khampha
Lấy phải vợ xấu, tôi không dám dắt đi đâu! Có vẻ như em cũng biết là tôi đang cố giấu em khỏi mọi người, như giấu một vết mực trên chiếc áo đẹp đẽ của mình. Thế nên hễ nhà có khách là em chỉ chuẩn bị nước nôi ở trong bếp rồi trốn ở dưới đó không dám lên. Yêu nhau được 3 năm, người yêu tôi đùng đùng bỏ đi...