Hai năm ròng rã tôi khóc vì anh, ngày ra tòa anh mới khóc vì tôi thì đã muộn
Cứ nghĩ anh sẽ yêu thương và trân trọng tôi mãi mãi, nhưng hoá ra lòng người vốn bạc. Khi anh giàu lên, thuê được văn phòng riêng không cần đặt ở nhà, thuê được nhiều nhân viên, anh đổi tính.
Chúng tôi đã từng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc, hai vợ chồng đều có học thức, có công việc tốt, thu nhập khá, sinh con đủ nếp tẻ, và quan trọng là chúng tôi yêu nhau.
Với tôi, tình cảm dành cho anh, ngoài tình yêu nam nữ còn có cả một thứ tình thương đặc biệt. Từ nhỏ tôi đã bị bạn bè trêu đùa bởi cái tật quá dễ mủi lòng. Đi đường nhìn thấy một người nông dân đang cấy lúa dưới ruộng lúc trời mưa lạnh, tôi cũng thấy thương muốn khóc. Lúc tôi gặp anh, anh đang mang trong lòng nỗi niềm tổn thương sâu sắc bởi tuổi thơ nhiều buồn đau khi sống cùng người cha vũ phu, cục súc và không thích anh.
Ông sẵn sàng ra tay đánh đập anh tàn tệ khi có gì trái ý. Anh cũng phải chịu cảnh thiếu thốn, thua thiệt bạn bè đủ đường dù mang tiếng là con nhà giàu bởi bố anh chỉ toàn mang tiền cho gái trong khi rất keo kiệt với vợ con. Tôi thương anh đến xót lòng khi biết được những điều anh phải chịu đựng. Khi chúng tôi ra riêng, bố anh cấm mẹ anh không được giúp đỡ chúng tôi chút nào về vật chất. Anh càng nung nấu ý muốn làm giàu để vợ con khỏi khổ như mình ngày xưa.
Chúng tôi từng có một tổ ấm hạnh phúc mà nhiều người mơ ước (ảnh minh họa).
Nhiều đêm thấy anh cặm cụi thức khuya làm thêm mà tôi ứa nước mắt, bởi người ta mang danh giám đốc thì nhàn hạ lên xe xuống ngựa, chồng tôi thì một mình lo đủ việc chẳng khác gì siêu nhân. Càng thương anh, tôi càng yêu và chăm sóc anh nhiều hơn.
Bao lần anh cầm tay tôi nhắc mãi một câu: “Yêu vợ nhất trên đời đấy”. Tôi biết anh nói thật, bởi trước khi gặp tôi anh đã thiếu thốn, thiệt thòi quá nhiều cả về tinh thần khi mẹ đẻ anh cũng nhu nhược, sợ chồng đến mức chẳng dám quan tâm con hết lòng.
Cứ nghĩ anh sẽ yêu thương và trân trọng tôi mãi mãi, nhưng hoá ra lòng người vốn bạc. Khi anh giàu lên, thuê được văn phòng riêng không cần đặt ở nhà, thuê được nhiều nhân viên, anh đổi tính. Anh thích một cô nhân viên của mình đến điên dại. Cái kim trong bọc còn lòi ra huống gì thứ tình cảm trai gái lồ lộ khó che giấu.
Nhưng rồi anh cũng chẳng giữ nổi mình trước cám dỗ, như rất nhiều đàn ông trên thế gian này (Ảnh minh họa).
Nhìn tôi vật vã khổ đau khi biết chuyện, anh tỏ vẻ xót xa lắm. Anh thề với tôi là chưa có gì, đó chỉ là cơn rung động nhất thời, anh sẽ chấm dứt hết. Tôi đau lắm nhưng vẫn tin anh. Một buổi tối khoảng hai tuần sau, anh đưa tôi và các con đi ăn nhưng rồi bỏ đi giữa chừng sau cuộc điện thoại ra ngoài nghe.
Video đang HOT
Anh bảo anh có việc gấp, nhân viên anh bị tai nạn mà không có người thân ở Sài Gòn. Tôi chẳng khó gì để tìm ra sự thật. Anh nhớ cô ta quá nên tìm đến sau mấy ngày xa cách. Đêm đó, tôi xách vali và đưa hai con về nhà bố mẹ đẻ, lần đầu tôi làm thế sau những năm chung sống hạnh phúc cùng anh.
Tôi đã khóc suốt những đêm xa anh, vì nỗi đau tôi chưa từng hình dung có ngày mình phải chịu. Còn anh, anh “diễn” bài thương con nhớ vợ, hối hận tột cùng, thề thốt và hứa hẹn rất nhiều. Tôi lại mủi lòng và đưa các con về ngôi nhà ấy sau gần một tháng ra đi.
Một năm sau tôi lại phát hiện anh vẫn qua lại với cô ta. Mặc kệ tất cả những cố gắng của tôi, canh ngon cơm dẻo, chăm sóc ngoại hình, quan tâm sức khoẻ của chồng, chia sẻ những lo âu trong công việc. Đau đớn hơn, tôi đọc được tin nhắn anh bảo cô ta rằng: “Anh yêu em không chỉ vì em đẹp mà còn vì em quá thông minh. Vợ anh làm vợ thì không chê vào đâu được nhưng không thể nào sánh bằng em về độ giỏi giang”. Ngày xưa lúc yêu tôi, anh bảo tôi là cô gái thông minh nhất anh từng gặp.
Nhiều lần phát hiện chồng vẫn qua lại với người tình, tôi dần kiệt sức, không còn gào thét hay truy vấn nổi nữa (Ảnh minh họa).
Tôi không làm ầm lên nữa, như thể tôi đã kiệt sức đến mức chẳng còn muốn truy vấn. Ngay cả việc khóc, tôi cũng chỉ khóc một mình khi anh đang cắm cúi ở phòng bên làm việc. Nhưng rồi một hôm anh về phòng khi tôi đang nức nở. Anh lại hoảng hốt quỳ xuống xin tôi tha thứ. Lần này anh nhắn tin cho cô ta nói lời chia tay ngay trước mặt tôi. Còn tôi, oà khóc như thác lũ vì tâm can đau như bị vò xé. Anh ôm chặt tôi, vỗ về và luôn miệng xin lỗi, anh bảo anh đã quá sai, anh không thể để mất tôi chỉ vì thứ tình cảm mù quáng ấy.
Nhưng cuối cùng thì tôi cũng đủ mạnh mẽ để chấm dứt nỗi đau của mình khi phát hiện ra anh vẫn phản bội vợ suốt hai năm. Anh vẫn cặp kè cô gái đó, cô gái mà anh gọi là “tình yêu đích thực dù đến muộn” trên trang facebook bí mật chung của anh và cô ta. Nếu tôi không tình cờ tìm được nó trong máy tính của anh, có lẽ tôi vẫn sẽ bị anh lừa thêm nhiều năm tháng nữa.
Suốt hai năm trời tôi khóc vì anh, anh biết mà bỏ mặc nỗi đau của tôi bằng những lời thề thốt giả dối, giờ anh khóc cũng muộn rồi (Ảnh minh họa).
Ngày tôi nói với anh, tôi sẽ ly hôn, anh cuống cuồng tìm đủ mọi cách khiến tôi đổi ý. Biết những lời lẻo mép hứa hẹn giả dối chẳng còn tác dụng, anh trở mặt, dọa sẽ giành nuôi con trai lớn. Anh thừa biết tôi rất sợ phải xa con. Nhưng lần này anh nhầm. Chính tôi mới là người hiểu anh hơn anh nghĩ. Tôi thừa biết anh chẳng bao giờ có đủ thời gian chăm sóc con, và bản thân anh cũng chẳng dám nhận lãnh cái trách nhiệm nuôi nấng một đứa trẻ, chẳng qua anh hù dọa để tôi sợ mà chùn tay. Thế nên tôi thản nhiên bảo anh thích làm gì cũng được, nếu muốn nuôi con tôi giao luôn cả hai đứa cho anh.
Ngày cuối cùng ở tòa, sau khi nhận quyết định ly hôn, tôi không hiểu vì sao anh lại khóc. Lẽ ra anh phải vui mừng phấn chấn khi thoát được người đàn bà cũ kỹ là tôi để đến với tình yêu đích thực trẻ trung phơi phới, việc gì phải khóc? Suốt cả tháng sau đó, đêm nào anh cũng nhắn tin cho rôi, rằng đến tận lúc này anh mới nhận ra, anh cần tôi biết bao. Cuộc sống của anh trống trải biết bao khi không còn vợ và con bên cạnh.
Còn tôi, tôi đã khóc quá nhiều, nên giờ tôi chỉ cười khi nghe những lời hối hận muộn màng ấy của anh. Có những thứ, dù tưởng mất đi, cuộc đời vẫn cho chúng ta cơ hội tìm lại. Nhưng khi chính bạn năm lần bảy lượt không biết trân trọng, thì sẽ có ngày, bạn phải nhìn nó rời xa mình mãi mãi.
Theo Báo Phụ Nữ
Mất chồng vào tay "máy bay bà già" U50 còn bị trêu tức bằng clip nóng
Tôi thua một hotgirl đã đành, đằng này cay đắng để chồng rơi vào "bẫy tình" của bà góa U50, máy bay bà già hơn tôi và chồng tôi 15 tuổi.
Vợ chồng tôi yêu nhau sáu năm và cưới nhau đã được bốn năm tròn. Trong thời gian đó, tôi kịp sinh cho anh hai thiên thần một trai một gái. Anh cưng nựng vày yêu thương vợ con vô cùng. Chuyện bắt đầu xảy ra khi anh xin vào làm lái xe cho một cô tuổi 45 góa chồng ở vùng lân cận.
Bà chủ sắp bước sang tuổi 50 nhưng vẫn trẻ phây phây, có của ăn của để nên nhìn tướng phốp pháp mỡ màng lắm. Bà ta có một cô con gái tuổi cập kê, cuối năm lấy chồng. Mấy năm trước công việc của chồng lận đận nên khi anh xin được vào làm cho công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên do bà ta làm chủ, tôi vui lắm.
Tôi chỉ có chút lo ngại là anh làm lái xe riêng cho gia đình bà ta, có cô con gái tuổi đôi mươi xinh xắn như thế, kiểu gì "nhất cự ly nhì tốc độ" cũng liêu xiêu trước gái chưa chồng.
Ảnh minh họa
Điều tôi lo ngại chẳng đến, việc tôi không ngờ nhất lại xảy ra. Anh không vướng vào "lưới tình" của cô con gái mà là của người mẹ góa chồng, đã lâu không ngửi thấy "hơi trai". Chồng tôi thuộc dạng cao to, cũng có chút phong trần bụi bặm nên hồi thanh niên chưa vợ cũng nhiều cô mê. Tôi và anh là bạn từ thời trung học, gắn bó với nhau từ tình bạn chuyển sang tình yêu nên có nhiều kỷ niệm đẹp. Anh yêu nhiều, nhưng khi chọn vợ thì dừng lại trước tôi và chấm dứt cuộc đời bay nhảy từ đó.
Sau khi xin vào làm lái xe riêng cho bà Lan - tên bà chủ, chồng tôi có thực hiện một chuyến đi chùa xuyên mạn đông - tây bắc đầu năm cùng gia đình chủ. Tính chất công việc nên họ điều đi đâu, chồng tôi phải lái xe đi cùng là điều không bàn cãi. Chỉ có điều sau chuyến đi đó, về nhà thấy chồng tôi tâm tính khác hẳn. Anh vui vẻ phấn chấn trong cuộc sống hơn hẳn trước kia, cứ mở miệng là một "chị Lan", hai "chị Lan".
Ở nhà có món gì ngon, anh đều nói mình cố gắng ăn uống gói ghém, phần ngon chưa đụng tới đem đến biếu chị. Lúc đầu tôi chủ quan, cứ nghĩ tình cảm chị em hợp nhau nên gắn bó, không mảy may nghi ngờ gì. Riết thấy anh dành tình cảm quá nhiều cho "bà chủ" như vậy, lòng bắt đầu sinh nghi.
Tôi bắt đầu công cuộc "giữ chồng", cải tổ hình ảnh sau sinh. Quần áo, đầu tóc trước đó do ở nhà làm nội trợ, nhìn tôi úi xùi hơn thời con gái. Giờ tôi đã biết tân trang lại. Việc cải thiện chuyện "khô hạn" sau sinh liền hai nhóc, tôi coi thêm phim ảnh, đọc sách báo tham khảo, uống thêm mầm đậu nành để cải thiện. Tôi yêu thương chăm sóc anh nhiều hơn, cố gắng học hỏi thêm nhiều món ngon, nấu nướng bày biện đàng hoàng để "giữ chân" anh.
Nhưng những nỗ lực của tôi dần dần vô vọng. Tôi không thắng được "lực hút" từ phía bà chủ góa chồng kia, hút chồng về phía đó không có cách nào gỡ gạc lại được. Tuần 7 ngày thì 6 ngày chồng tôi ăn cơm ở nhà "chị Lan". Lúc có công việc, anh ở lại đó ăn uống rồi đi làm luôn không nói làm gì.
Đằng này hôm nào không chạy xe, anh cũng xuống đó ăn cơm. Đỉnh điểm là cuối tuần trước, anh đang ngồi nhậu cùng bố vợ, thế mà chỉ một cuộc gọi của "chị Lan", nói chạy đi mua cho chị con gà, thế là chồng tôi bỏ dở cả mâm cơm, tất tả chạy đi thực hiện "lệnh" của bà chủ.
Cả gia đình tôi nín nhịn, cố gắng nghĩ tốt cho anh, rằng lỗi nằm ở phía người đàn bà kia, lộng quyền lấn sân việc công sang việc tư. Cả bố tôi cũng hoãn bữa nhậu, đợi con rể xong việc quay về. Ai dè anh đi từ trưa cho đến chiều. Hỏi ra mới biết, sau khi bà chủ điều anh đi mua gà, rồi nì nèo anh ở lại ăn con gà đó cùng cho vui. Một mình bà ta ăn biết hôm nào hết?
Ảnh minh hoạ
Hôm nào chồng tôi nghỉ việc ở nhà là đi ra đi vào, rồi nóng ruột lẩm bẩm: "Sao hôm nay chị Lan chưa gọi nhỉ?". Tôi nói anh cứ yên tâm tận hưởng ngày nghỉ, lúc có việc người ta khắc gọi. Chẳng phải đợi lâu, nghe thấy tiếng chuông điện thoại, chồng tôi mừng rỡ mặc quần áo chỉnh tề đi ngay. Nếu bà ta không lấy cớ điều nhân viên xuống vì công việc thì là "xuống sửa giúp chị cái còi". Hết lý do còi xe hỏng thì đến lốp xe xịt, rồi dây phanh đứt.
Lắm hôm đang ngồi chơi với con, chỉ cần nghe bà chủ gọi, là anh đường đột bỏ con đó đi, mặc cho bé khóc ngằn ngặt. Tôi có ngồi nói chuyện nghiêm túc với anh, nói tình cảm của anh và "chị Lan" kia thực ra ở mức độ nào? Tôi bày tỏ nguyện vọng, cương quyết muốn chồng xin nghỉ lái xe chỗ bà chủ đó. Chồng tôi gạt phắt đi, nói tôi ở nhà làm nội trợ, rảnh nhiều thời gian rồi nghĩ ngợi bậy bạ. Giữa anh và bà ta không có gì khác ngoài tính chất công việc. Vợ đẹp con khôn anh không lo giữ, mắc mớ gì anh "đâm đầu" vào bà góa 45? Hơn nữa, giờ thu nhập chính của gia đình là từ lương hằng tháng của anh, nếu anh xin nghỉ làm, chúng tôi biết trông chờ vào đâu?.
Trong chuyện vợ chồng, tôi để ý thấy anh ta cũng có nhiều thay đổi. Trước anh cổ hủ trong chuyện chăn gối, chẳng bao giờ chịu học hỏi đổi mới gì. Thế mà mấy tháng trở lại đây, bỗng nhiên trong "chuyện đó" anh hoàn toàn đổi khác. Anh học hỏi ở đâu nhiều tư thế "mới lạ" hoàn toàn và "đổi gió" trong chuyện vợ chồng. Với những người vợ khác, khi chồng chịu khó thay đổi học hỏi, đem lại cảm xúc mãnh liệt cho vợ - thì phải lấy làm mừng. Nhưng riêng hoàn cảnh thực tại của tôi, tôi không cảm thấy vui mà chỉ đâm lo. Phải chăng anh ta được "bà chủ" lão luyện kinh nghiệm cuộc sống kia "chỉ dạy"?
Điều tôi lo ngại nhất rồi cũng xảy ra, theo một cách mà tôi ít ngờ tới nhất. Vào một ngày đẹp trời, bà chủ hẹn gặp tôi trực tiếp. Với vẻ mặt trơ trẽn nhất, bà ta đưa cho tôi xem một loạt clip giường chiếu mà chồng tôi và bà hợp tác cùng làm "nhân vật chính". Bà ta nói chồng tôi mê bà rồi, giờ ở với tôi cũng chỉ là vỏ bọc, vì chút tình cảm và trách nhiệm với con cái. Tôi nên suy nghĩ cho thật kỹ tình cảnh thực tại đáng thương của mình.
Tôi muốn nhanh chóng ly hôn. Nhưng hai đứa nhỏ luôn quấn quýt với ba. Có lần tôi hỏi thử bé lớn: "Nếu ba mẹ không còn ở với nhau, con muốn bên ba hay bên mẹ?". Bé đã khóc nấc lên và hôm đó đợi anh về là lôi anh vào, để "ba mẹ ở cạnh nhau". Bé muốn được nằm giữa, bên cả ba lẫn mẹ.
Tôi đau đớn và thương con vô cùng, muốn níu giữ để bé có một gia đình đầy đủ. Nhưng rốt cuộc, mọi thứ xảy ra quá nhanh và phũ phàng. Có còn giải pháp nào khác cho tôi ngoài ly hôn?
Theo Eva
Tôi chỉ thoải mái và vui vẻ khi không ở cùng vợ con Tôi đau lòng vì bản thân không cảm thấy hạnh phúc khi nhìn cảnh vợ con vui đùa bên nhau. ảnh minh họa Tôi và em quen nhau khi học chung lớp đại học. Em mạnh mẽ, cá tính, chung thủy, thông minh và gọn gàng. Chúng tôi yêu thương, chăm sóc, giúp đỡ nhau trưởng thành, nhưng trong lòng tôi luôn tồn...