Hãi hùng vì được chồng ‘yêu’
Hãi hùng vì được chồng “yêu”. Mặc kệ tôi kêu mệt, đau mỏi khắp người, mặc kệ tôi kêu vì hoảng sợ, anh cứ lao tới vồ lấy và giật tung quần áo của tôi như một con thú hoang.
Các bạn ạ, vợ chồng tôi mới chỉ trải qua đúng 1 đêm tân hôn gần gũi nhau. Nhưng ngay cái đêm đầu tiên này, tôi đã làm tôi hoảng sợ và phải “bỏ của chạy lấy người”. Hiện tôi đang đơn phương làm thủ tục ly hôn song chưa được anh chấp nhận.
Tôi và chồng mới cưới của tôi chỉ quen nhau hơn 2 tháng là tổ chức đám cưới. Tôi chấp nhận lấy anh chóng vánh một phần vì có cảm tình với anh – một người đàn ông có công ăn việc làm ổn định, chăm chỉ, ga lăng và nhất là ở gần nhà tôi. Một phần khác, tôi đồng ý lấy anh gấp cũng vì muốn quên hẳn đi người yêu cũ của mình (tới trước khi gặp anh, tôi và người yêu cũ đã chia tay nhau 8 tháng. Nhưng tôi vẫn chưa quên nổi hình bóng của người cũ).
Còn chồng tôi thì bảo, anh “chết” mê mệt vì tôi khá xinh xắn và lúc nào cũng cười tươi tắn. Anh cũng thích lấy vợ gần nhà nên tôi là người phụ nữ rất phù hợp với anh. 2 tháng yêu anh, nhiều lần anh cũng gạ gẫm chuyện ấy nhưng tôi nhất quyết không đồng ý. Thấy tôi phản đối, anh cũng chiều chuộng và đồng ý. Anh bảo “Anh sẽ ủng hộ em để đêm tân hôn của chúng ta thêm ý nghĩa”.
Nhìn thấy chồng mới cưới là tôi kinh hãi bởi cái đêm tân hôn hãi hùng
Cứ nghĩ một người đàn ông chín chắn, chiều chuộng và tôn trọng phụ nữ như vậy sẽ cho tôi một cuộc hôn nhân vững chắc. Có nằm mơ tôi cũng chẳng ngờ, cuộc hôn nhân ấy lại ngắn ngủi chỉ được 1 ngày. Bởi bên ngoài cái vẻ đạo mạo chín chắn ấy của chồng mới cưới của tôi là một người đàn ông khiến tôi sợ hãi khi vợ chồng gần gũi.
Ngay đêm tân hôn, khi chúng tôi từ nhà bố mẹ về nhà riêng của mình, tôi còn chưa kịp tắm giặt thì đã bị anh rủ rê lên phòng. Chiều chồng, tôi cũng lên phòng theo anh. Nhưng khi cánh cửa phòng ngủ khép lại, hành động của chồng đã làm tôi sợ hãi tột độ.
Chẳng hiểu sao, từ một người chồng chín chắn và đường hoàng là vậy nhưng cánh cửa phòng ngủ vừa khép lại thì chồng tôi như biến thành người khác. Mặc kệ tôi kêu mệt, đau mỏi khắp người, mặc kệ tôi kêu vì hoảng sợ, anh cứ lao tới vồ lấy và giật tung quần áo.
Video đang HOT
Hành động của anh khiến tôi nghĩ mình giống như là nạn nhân của hành vi cưỡng hiếp mà thủ phạm không ai khác chính là chồng mình. Suốt cả đêm tôi buộc phải phục vụ chồng như thế. Anh không buồn quan tâm đến cảm giác hay bộ dạng buông thõng toàn thân, nước mắt đang chực trào của tôi. Những gì tôi phải trải qua là một sự kinh hoàng đúng nghĩa. Và trong lúc chồng mới cưới ngủ vùi sau khi thỏa mãn, tôi đã vội vã mặc quần áo trốn khỏi nhà chồng.
Chiếc taxi trở tôi về nhà mẹ đẻ khi đã 4h30 sáng. Mẹ tôi ra mở cửa cho con gái mà sốc khi trông thấy tôi thất thần, hoảng loạn. Tận gần 1 tuần sau tôi mới bình tâm kể được mọi chuyện cho bố mẹ tôi nghe. Còn anh, sáng hôm sau tỉnh giấc, không thấy vợ thì vội vàng gọi cho tôi. Tuy nhiên tôi không nghe máy. Chỉ sau khi gọi cho bố mẹ tôi, anh mới biết vợ bỏ về nhà ngoại vào lúc rạng sáng. Và lúc biết được nguyên nhân khiến tôi phải trốn chạy thì anh đã đến nhà ngoại xin lỗi tôi rất nhiều. Nhưng nhìn thấy chồng mới cưới là tôi kinh hãi bởi cái đêm tân hôn hãi hùng ấy lại ùa về. Do đó, nhất định tôi không về lại nhà với anh nữa.
Suốt 1 tháng nay, tôi vẫn ở nhà ngoại. Chồng tôi hàng ngày vẫn sang năn nỉ tôi về nhà và hứa sẽ không bao giờ làm vậy nữa. Anh nói hãy cho anh 1 cơ hội để làm lại từ đầu. Thực lòng tôi vẫn yêu nhưng vẫn rất sợ chồng mới cưới. Tôi nghĩ anh là người đàn ông lệch lạc về nhu cầu sinh lý nên sẽ không thể thay đổi được. Quan trọng là tôi quá sợ hãi anh rồi nên không đủ can đảm để trở về nhà với chồng. Hôm nay, tôi đã viết đơn ly hôn nhưng chưa thuyết phục được anh ký. Tôi nên phải làm sao bây giờ đây?
Theo Blogtamsu
Đau lòng vì vợ ngoại tình với trai chỉ đáng tuổi con mình
Bây giờ cả công ty và hàng xóm đều rộ lên những tin đồn ngoại tình không hay về tôi và An, nhất là khi chồng tôi đã có thái độ như vậy với vợ, họ càng tin đó là sự thật.
Tôi là một trưởng phòng quản lý chất lượng của một công ty cơ khí. Tôi lấy chồng cách đây 20 năm và có một cậu con trai đang du học ở nước ngoài. Ở nhà chỉ có hai vợ chồng với nhau cũng buồn, tôi chỉ biết vùi đầu vào công việc. Chồng tôi cũng đi công tác tối ngày vì tính chất công việc.
Vợ chồng tôi sống trong một căn hộ chung cư 3 phòng, nhưng chỉ dùng một phòng. Mọi chuyện bắt đầu khi tôi vì thương một nhân viên nam có hoàn cảnh khó khăn nên đưa cậu ta về ở cùng chứ chưa bao giờ có suy nghĩ là sẽ làm chuyện ngoại tình công sở.
An là một thanh niên gầy gò, da dẻ xanh xao, đôi mắt luôn ưu tư. Cậu vừa tốt nghiệp đại học và nộp hồ sơ xin việc vào công ty tôi. Gia cảnh của An khá bất hạnh. Năm 3 tuổi mẹ cậu qua đời vì bị ung thư vú, năm 7 tuổi cha An mất vì tai nạn giao thông, một mình bà nội vất vả nuôi An ăn học. Đến nay An vẫn nợ ngân hàng một khoản tiền vay để trả học phí.
Mới đây khi bà nội qua đời, An không còn ai là người thân. Căn nhà nơi hai bà cháu ở là nhà người khác cho mượn tạm, nên khi bà nội An mất họ cũng đòi lại. Chính vì vậy An chẳng có gì trong tay ngoài tấm bằng đại học loại giỏi.
Biết hoàn cảnh của An nên lãnh đạo công ty quyết định cho An ở tạm phòng khách vì công ty không có nhà ở cho nhân viên. Xuất thân từ nghèo khó nên tôi nhận thấy An rất có ý chí, trong công việc rất chăm chỉ và hòa đồng.
Chưa được bao lâu thì công ty có kế hoạch sửa lại nhà khách. Lúc này với đồng lương ít ỏi thử việc, đến tiền ăn cậu còn phải dè sẻn thì lấy đâu ra tiền thuê nhà. Tôi vốn tính thương người lại rất quý An, nhà tôi lại còn phòng trống không dùng đến.
Một ý nghĩ lóe lên, tôi gọi điện cho chồng đang đi công tác xa để hỏi ý kiến. Anh bảo tưởng việc cháy nhà chết người chứ lòng tốt của vợ thì từ lâu anh biết rồi. Anh bảo tôi tự quyết định, chỉ cần đừng đem bồ nhí về nhà là được. Lúc này tôi nghiêm túc nói với anh rằng cậu thanh niên đó mới 22 tuổi, đáng tuổi con trai chúng tôi thôi. Sau khi nói đùa vài câu, chồng tôi cũng đồng ý.
Khi tôi nói ý định của mình, An có vẻ hơi ngại ngùng, sợ bất tiện. Tôi trấn an cậu rằng chồng tôi là người thoải mái nên cứ yên tâm mà ở. Cuối cùng An cũng dọn đến nhà tôi ở tạm 2 tháng. Biết hoàn cảnh của An nên chồng tôi cứ để An tự nhiên. An sống trong căn phòng trước kia của con trai tôi. Nhà có thêm người ra vào nhìn nhộn nhịp hơn hẳn.
Thế nhưng vì có người lạ trong nhà nên chuyện sinh hoạt vợ chồng không được thoải mái như trước nữa. Đây là điểm duy nhất khiến chồng tôi không hài lòng. Anh nói có phần không thoải mái vì từ giờ làm gì cũng phải xem cảm xúc của người lạ. Tôi bảo chồng nghĩ tích cực lên thì dần sẽ quen.
Thế nhưng giờ giấc sinh hoạt khác nhau khiến chồng tôi dần khó chịu ra mặt. Anh là người đàn ông thích xem bóng đá đem, mỗi lần có trận hay là gọi bạn bè đến xem cùng cho vui, những lúc ấy nhà rất ồn ào. Nhưng vì có An nên anh phải vặn nhỏ loa và không còn hét hết cỡ như trước. Cuộc sống bình thường bị đảo lộn, trong lòng anh cũng bị xáo trộn.
Một vài người bạn của chồng đến nhà chơi khi thấy An ở đó thì thắc mắc không biết An có quan hệ bà con thế nào. Khi biết An chỉ là đứa trẻ mồ côi, nhân viên dưới quyền tôi thì họ cười lớn, rồi kích bác rằng làm việc chung lại ở chung sớm muộn cũng xảy ra chuyện, và dặn chồng tôi tốt nhất nên cẩn thận.
Câu nói của người bạn như quả bom đè nặng lên tâm trí anh và ngay tối đó anh bảo tôi đuổi An đi vì tâm lý anh rất khó chịu. Tôi cảm thấy khó xử bởi chính tôi là người đưa An về nhà rồi chưa ở được bao lâu lại đuổi đi, người ngoài nhìn vào lại tưởng nhà tôi có vấn đề. Tôi nói, tôi cho An ở đây không phải chỉ vì thương hại một đứa trẻ mồ côi mà tôi thực sự quý An như con cháu, muốn cho An được cảm nhận sự ấm áp của gia đình và nhận thức được rằng xã hội vẫn còn có người quan tâm đến cậu ấy.
Sau khi thương lượng, tôi quyết định để một thời gian nữa nhờ người quen tìm giúp một căn phòng giá rẻ rồi bảo An đến đó ở. Hôm An chuyển đi tôi cũng giúp cậu dọn dẹp đồ đạc. An không ngừng cảm ơn tôi.
Hôm đó trời nắng nóng, chuyển nhà xong thì người nhễ nhại mồ hôi. Về đến nhà tôi chỉ muốn nhanh chóng đi tắm cho thoải mái. Tôi vào tắm trước. Đúng lúc ấy chồng tôi đi làm về, tôi vừa tắm xong, đang thay quần áo trong phòng. Thấy trong nhà mùi sữa tắm thơm phức, quần áo của tôi và An vứt lộn xộn. Lúc đó tôi còn mặc chiếc áo cổ khoét sâu nên chồng tôi mặt đỏ gat gắt tức tối quát lên "Các người đang làm gì vậy?".
Không kịp để tôi giải thích anh mắng tôi lợi dụng lòng tốt để làm chuyện bỉ ổi, lúc anh vắng nhà thì cả hai ngủ chung giường cũng nên. An chạy đến giải thích nhưng bị chồng tôi cho một cái tát trời giáng rồi đuổi ra khỏi nhà. Tôi chỉ biết đứng như trời trồng, cảm thấy sụp đổ hoàn toàn hình tượng về anh.
Tôi chán nản, thất vọng. Tôi hỏi anh rằng tôi quan tâm đến một đứa trẻ đáng thương thì có gì là sai. Nhưng anh vẫn cố chấp nói tôi đừng dùng chữ lòng tốt để che đậy việc làm khuất tất. Những ngày sau đó, không khí trong gia đình tôi vô cùng nặng nề.
Quá đáng hơn, chồng tôi còn gọi điện cho con trai ở nước ngoài kể lể và nói rằng mẹ nó là một người đàn bà lăng loàn. Tôi uất ức và đã nghĩ đến chuyện lý hôn. Về phần An, sau hôm bị hiểu nhầm, cậu có về nhà một lần trong lúc chồng tôi đi làm để dọn đồ đạc. An nói với tôi rằng cậu rất biết ơn tôi và coi tôi như người mẹ thứ hai vậy, nhưng khiến chồng tôi hiểu lầm, khiến gia đình tôi lao đao nên cậu rất áy náy. An đã xin nghỉ phép vài ngày.
Bây giờ cả công ty và hàng xóm đều rộ lên những tin đồn không hay về tôi và An, nhất là khi chồng tôi có thái độ như vậy với vợ, họ càng tin đó là sự thật. Thật là tình ngay lý gian, giờ tôi không biết phải làm sao nữa, xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo him
7 điều đừng dại để đàn ông điều khiển Nếu bạn không làm chủ mình những điều như, ăn mặc, tình dục, con cái,... thì bạn sẽ là người thiệt thòi và mất đi quyền tự trọng bản thân. 1. Quan hệ tình dục Loại đàn ông cố gắng gây áp lực để bắt bạn quan hệ tình dục với anh ta là loại người chỉ biết đến nhu cầu bản thân....